Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh (Sau Khi Bia Đỡ Đạn Ác Độc Trùng Sinh)

Chương 177




Edit + beta: Iris

Tiệc đóng máy được tổ chức vào tối ngày đóng máy, địa điểm là ngay nơi quay phim, trên du thuyền mà đại lão hắc bang và Chu Viễn Đình dùng để nhập cư trái phép đến Đông Nam Á. Trực tiếp đặt buffet từ khách sạn 5 sao giao đến du thuyền, để mọi người ăn thỏa thích, đạo diễn Từ còn định tổ chức party đồ bơi trên du thuyền.

Nguyên nhân chính cho nguồn cảm hứng này là do trong khoảng thời gian này, thời tiết quá nóng, mọi người quay ngoài trời xong thì đều bị cháy nắng. Nhất là cảnh đấu súng cuối cùng ở bến tàu, ngày nào cũng phải chạy tới chạy lui dưới trời nắng gắt, còn phải chịu đựng sức nóng của tấm phản quang, cảm giác như vịt quay đang nhảy nhót trong lò nướng. Theo như lời của Chu Ngạn Thanh thì là hận không thể nhảy xuống biển trong lúc đóng phim.

"Tôi nghĩ cảnh thoải mái nhất trong cả quá trình quay phim là cảnh trên du thuyền. Gió biển thổi qua khiến cho tấm phản quang không còn quá nóng nữa."

Cảnh cuối cùng đã kết thúc. Lúc tẩy trang, Chu Ngạn Thanh dựa vào lan can du thuyền, híp mắt tận hưởng gió biển —— không thèm về phòng thay đồ để tẩy trang, trực tiếp ngồi trên boong tàu để tẩy, sau đó cởi hết quần áo, chỉ để lại mỗi quần lót, ôm phao cứu sinh nhảy xuống biển, vùng vẫy như chú chó Husky.

Có Chu Ngạn Thanh đi đầu, các diễn viên Hương Thành khác cũng vui vẻ cởi quần áo nhảy xuống bùm bùm như nấu sủi cảo.

Ngược lại, sau khi đóng máy, cuối cùng Đào Mộ cũng nhớ ra mình bị gánh nặng thần tượng, thế nên khá rụt rè. Mặc dù trời rất nóng nhưng Đào Mộ vẫn ngoan ngoãn ngồi một bên chờ tẩy trang. Sau khi tẩy trang xong mới đến phòng tắm tắm rửa, rồi mặc quần đi biển và áo sơ mi màu tím.

Chu Ngạn Thanh nghịch nước biển, ngửa đầu nhìn Đào Mộ mặc quần đùi màu tím đứng trên boong tàu. Nếu là người khác mặc sẽ khiến người ta thấy cay mắt, nhưng Đào Mộ mặc lại trông rất đẹp trai xán lạn. Chiếc áo sơ mi màu tím cầu kỳ khiến làn da Đào Mộ trông trắng trẻo sáng bóng hơn, đứng dưới ánh mặt trời có cảm giác rất lóa mắt. Đào Mộ đeo kính râm bản to, chống hai tay lên lan can, nghiêng người về phía trước để nhìn ra biển. Vai rộng lưng hẹp eo thon chân dài, cơ bụng sáu múi như ẩn như hiện. Phía sau cậu là bầu trời trong xanh, thỉnh thoảng có đàn chim biển bay qua, màu sắc tươi sáng như đang chụp bìa tạp chí thời trang.

"Oa, có cần phải đẹp trai vậy không!" Nam diễn viên Hương Thành bơi cạnh Chu Ngạn Thanh không nhịn được cảm thán giá trị nhan sắc của Đào tổng.

"Người ta mặc màu tím, tôi cũng mặc màu tím. Đào Mộ đẹp trai như người mẫu trên sàn catwalk, sao tôi lại như củ khoai lang tím thành tinh vậy?" Diễn viên Hương Thành cực kỳ chán nản ôm phao cứu sinh của mình, thề rằng sau này sẽ không bao giờ mặc đụng hàng với Đào Mộ nữa.

Chu Ngạn Thanh cũng thầm cảm thán Đào Mộ quả thật rất đẹp trai. Hơn nữa là kiểu người đẹp trai với đường nét tinh xảo, nhưng không hề nữ tính.

Kỹ năng diễn xuất tốt, đẹp trai, đối nhân xử thế rất khéo đưa đẩy, quan trọng nhất là cậu có vốn và thực lực, không cần dựa vào công ty quản lý, Đào Mộ có thể tự tạo tài nguyên để nâng bản thân. Kết hợp với web Phi Tấn — vũ khí tuyên truyền sắc bén, người có ánh mắt tinh tường đều có thể nhìn thấy sự phát triển của Đào Mộ trong tương lai, ít nhất cũng phải là siêu sao hạng nhất, dù sao năm nay Đào Mộ mới 19 tuổi.

Có rất nhiều phú nhị đại trẻ tuổi đến đầu tư, nhưng không có nhiều nhà đầu tư vừa đầu tư phim vừa quay phim như Đào Mộ. Chưa kể năng lực và tính cách của Đào Mộ đáng để kết bạn, chỉ với thân phận nhà đầu tư của Đào Mộ thôi cũng đã khiến mọi người vui vẻ kết bạn.

Thậm chí khi sắp xếp tiệc đóng máy, đạo diễn Từ còn đặc biệt cho phép Đào Mộ có thể dẫn theo người nhà —— sở dĩ đạo diễn Từ nói vậy, là vì hắn biết người nhà Đào Mộ vẫn còn ở Hương Thành, vì vậy cũng vui vẻ thuận nước giong thuyền. Phải biết rằng người nhà Đào Mộ cũng là quản lý cấp cao trong web Phi Tấn. Tin tức Mạnh Tề ký thỏa thuận bản quyền phát sóng phim với đài truyền hình Hương Thành và một số công ty điện ảnh trong thời gian hắn ở Hương Thành đã lan truyền khắp nơi.

Thế nên đạo diễn Từ cũng muốn kết bạn với người nhà Đào Mộ. Sau này nếu có cơ hội, không chừng có thể kéo thêm đầu tư khi quay phim.



Nhưng điều khiến đạo diễn Từ bất ngờ là, đêm đó, Đào Mộ không chỉ dẫn cha Diệu, cha Tiểu Tề và ông nội Tống đến, mà còn có thêm Lệ đại tổng tài không mời tự đến.

Đừng nói là đạo diễn Từ, ngay cả những người khác trong đoàn phim cũng bị sốc. Đây là sao, công khai come out à?

Cũng may Đào Mộ không có ý rêu rao như vậy. Mặc dù chuyện của cậu và Lệ Khiếu Hằng đã làm bí mật mà người trong nghề đều hiểu, nhưng xét đến sự nghiệp diễn xuất và hình tượng màn ảnh của mình, Đào Mộ vẫn không muốn tiết lộ tình cảm và xu hướng tính dục của mình trước ống kính.

Cho nên Đào Mộ giải thích là: "Lệ tổng ở một mình trong khách sạn rất buồn chán, biết đêm nay chúng ta tổ chức tiệc đóng máy nên mới đi cùng."

Mọi người chợt bừng tỉnh, giả bộ tin lời Đào Mộ.

Thẩm Dục đứng ở một bên không vui uống một hớp bia, hắn cũng rất muốn dẫn người nhà tham gia tiệc đóng máy. Đáng tiếc cha và anh hai của hắn không có ở Hương Thành, Thẩm Nghiên lại bị cha bắt về Hỗ Thành, không có ai làm bạn với hắn.

Thẩm Dục cảm thấy hơi cô đơn. Hắn đứng trên boong tàu, gió đêm mát lạnh, hắn lạnh lùng nhìn toàn bộ đoạn phim vây quanh nịnh nọt Đào Mộ. Mà Đào Mộ cũng thay đổi thái độ lạnh lùng lập dị lúc còn ở trấn H, cười nói đùa giỡn với mọi người, trông rất hưởng thụ cảm giác được người khác săn đón.

Điều khiến Thẩm Dục thấy khó chịu là Nghiêm đại ca của hắn cũng bị người đại diện kéo đi kính rượu Đào Mộ.

Tằng Ích Hành kéo Nghiêm Thịnh đến trước mặt Đào Mộ, kỳ thật hắn khá bùi ngùi. Trước khi quay bộ phim này, hắn còn thảo luận với Nghiêm Thịnh xem nên tạo mối quan hệ tốt với Đào Mộ thế nào, tốt nhất có thể cọ được nhiệt độ của web Phi Tấn. Đáng tiếc thế sự vô thường, Tằng Ích Hành chưa từng nghĩ đến, sau khi Nghiêm Thịnh tiến tổ lại như bị trúng tà. Ngày nào cũng quanh quẩn sau mông Thẩm Dục mông, xử lý rắc rối của Thẩm Dục, thậm chí còn vì Thẩm Dục mà tranh chấp với Đào Mộ.

Ngay cả mời đại sư trừ tà cũng không có tác dụng.

Mặc dù không đạt được mục đích cuối cùng, nhưng Tằng Ích Hành không muốn Nghiêm Thịnh đắc tội Đào Mộ. Vì vậy nhân tiệc đóng máy, hắn kéo Nghiêm Thịnh đến kính rượu Đào Mộ, không dám mong hai người có thể thân thiết với nhau, nhưng ít nhất cũng giữ lại một chút tình nghĩa hợp tác. Lỡ như sau này Nghiêm Thịnh xảy ra chuyện, không dám mong Đào Mộ đứng ra giúp đỡ, chỉ cần không bỏ đá xuống giếng là tốt rồi.

Làm trong giới giải trí, Tằng Ích Hành hiểu rõ uy lực của web Phi Tấn. Nếu nói Đào Mộ cầm web Phi Tấn trong tay không khác gì cầm một quả bom nguyên tử cũng không ngoa. Nghệ sĩ muốn an ổn đóng phim kiếm tiền trong giới, tốt nhất đừng nên đắc tội Đào Mộ.

Nếu không, Đào Mộ chỉ cần kêu Phi Tấn Giải Trí tung tin xấu của nhà nào đó lên mạng, lặp lại vài lần, bảo đảm có thể bôi đen người nọ đến mức nghìn người chỉ trích.

Như thuyết âm mưu Thẩm Dục tạo tai nạn xe cộ giả để dẫn đường dư luận mắng người nhà Đào Mộ, kỳ thật những ai quen Thẩm Dục đều biết, cho dù người này nhỏ nhen thích ghen ghét đầu óc không rõ ràng, nhưng chắc chắn không có IQ để chơi xấu. Nhưng dân mạng không biết điều đó, bọn họ chỉ xem tin tức tin đồn phỏng vấn có kèm hình và video bằng chứng, sau đó dưới sự dẫn dắt tinh tế có chủ đích của Phi Tấn Giải Trí, hình tượng kỹ nữ tâm cơ của Thẩm Dục đã cắm rễ trong lòng hầu hết cư dân mạng.

Nếu Thẩm Dục không phải là tiểu công tử Thẩm gia, không có tập đoàn Thẩm thị ủng hộ, nói câu khó nghe là có lẽ hắn đã bị bôi đen đến cút khỏi giới giải trí.



Chị em Thẩm gia tiên liêu giả tiện*, lại không giỏi bằng người, cuối cùng Thẩm Dục bị Phi Tấn Giải Trí đóng đinh vào cột kỹ nữ, Tằng Ích Hành không thấy tiếc cho Thẩm Dục, nhưng Nghiêm Thịnh và Thẩm Dục quá thân thiết. Tằng Ích Hành sợ Đào Mộ có ác cảm với Thẩm Dục sẽ giận chó đánh mèo lên thằng bạn thuở nhỏ nhà mình, vì vậy phải nghĩ cách bày tỏ thiện chí với Đào Mộ.

*Tiên liêu giả tiện (先撩者贱): bắt nguồn từ từ lóng Quảng Đông, cả câu là Tiên liêu giả tiện, đả tử vô oán (先撩者贱, 打死无怨), chỉ những kẻ khơi mào tranh chấp, xâm phạm lợi ích của người khác mà không nói lý lẽ hoặc nói lý lẽ không lại rồi ra tay đánh người, cuối cùng tự nhận quả đắng, nói chung là gieo gió gặt bão.

Cũng may mặc dù Nghiêm Thịnh bị Thẩm Dục ảnh hưởng khiến cho đầu óc không rõ ràng, nhưng vào thời khắc mấu chốt vẫn có thể hiểu được, không đắc tội với người không nên đắc tội. Huống hồ phong cách hành sự trước giờ của Nghiêm Thịnh là giúp mọi người làm điều tốt. Tuy lúc trước não bị co giật muốn áp diễn Đào Mộ nhưng không áp được, còn bị Đào Mộ áp ngược lại, mặc dù sâu trong lòng không cam lòng, nhưng cũng dâng lên thiện cảm đối với kỹ năng diễn xuất của Đào Mộ.

Vì vậy Nghiêm Thịnh thật sự muốn làm bạn với Đào Mộ từ tận đáy lòng. Ít nhất hắn sẵn sàng thảo luận vấn đề diễn xuất với Đào Mộ.

Đáng tiếc Đào Mộ thật sự không thích Nghiêm Thịnh. Lúc trước gặp mặt toàn châm chọc mỉa mai, thẳng thừng bày tỏ bất mãn của mình, sau này lúc đóng phim lại càng đối chọi gay gắt, ăn miếng trả miếng, dẫn đến những phân cảnh của hai người trong phim trở nên cực kỳ căng thẳng và bùng nổ. Về phần ngoài đóng phim, Đào Mộ không thèm nói một lời với Nghiêm Thịnh.

Tin đồn hai người như nước với lửa thậm chí còn bị paparazzi Hương Thành bê lên đầu đề giải trí.

Lần này Tằng Ích Hành kéo Nghiêm Thịnh tới kính rượu, Đào Mộ không từ chối vì ngại làm hỏng bầu không khí hòa thuận vui vẻ trong tiệc đóng máy. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Sau khi uống xong, Đào Mộ nhìn Thẩm Dục cầm ly rượu lắp bắp đi tới, Đào Mộ không nói một lời, xoay người nghe Tống lão gia tử và La Đạt Minh thảo luận trà đạo.

Hiếm khi có giao lưu cơ hội, nhưng lại bị Thẩm Dục quấy rầy làm cho thất bại. Bây giờ Tằng Ích Hành càng lúc càng không hài lòng về Thẩm Dục, không khỏi cau mày hỏi: "Sao cậu lại đến đây?"

Thẩm Dục cũng cảm thấy tủi thân: "Em thấy Nghiêm đại ca ở bên này nên mới đến đây. Trong tiệc đóng máy này không có ai để ý đến em."

Nghiêm Thịnh lập tức nắm tay Thẩm Dục, đau lòng nói: "Không sao, anh ở cùng em."

Tằng Ích Hành không nhịn được trợn trắng mắt, đành bóp mũi rời đi.

Lệ Khiếu Hằng bị đạo diễn Từ quấn lấy thảo luận chuyện đầu tư điện ảnh. Tư Bản Khiếu Hằng thực hiện đầu tư mạo hiểm, đối tượng đầu tư không phân biệt ngành nghề, chỉ xem tiềm năng. Nhưng Lệ Khiếu Hằng vẫn luôn tin chắc kỹ năng có chuyên môn. Nhân viên bộ phận đầu tư mạo hiểm của bọn họ chỉ quen thuộc thị trường tài chính và hàng hóa cộng với internet, vì vậy các dự án đầu tư của Tư Bản Khiếu Hằng thường thuộc những loại này.

Bây giờ nghe đạo diễn Từ cố hết sức khuyến khích, Lệ Khiếu Hằng rất bình tĩnh nói: "Tôi không quen thuộc lĩnh vực phim ảnh lắm. Nhưng trưởng cố vấn đầu tư của Tư Bản Khiếu Hằng chúng tôi là Đào tổng, trước giờ tầm nhìn của em ấy rất sắc bén. Bộ điện ảnh mà đạo diễn Từ nói, chờ tôi về hỏi ý kiến Đào tổng nhà chúng tôi một chút."

Vẻ mặt Từ Mục Sâm tức khắc có hơi kỳ lạ —— cũng không phải vì tò mò Lệ Khiếu Hằng cần suy xét đến ý kiến của Đào Mộ. Đào Mộ là cố vấn đầu tư của Lệ Khiếu Hằng, từ hồi tháng 7 năm ngoái, khi giá dầu thô kỳ hóa quốc tế vẫn đang tăng vọt, Đào Mộ đã đề nghị Tư Bản Khiếu Hằng bán khống dầu thô quốc tế, giúp Tư Bản Khiếu Hằng kiếm được chục tỷ M đô la chỉ trong một giao dịch, sau đó trở thành đối tác của Tư Bản Khiếu Hằng. Tin tức hai người bán khống trên thị trường tài chính quốc tế đã được lan truyền khắp nơi, mọi người đã biết từ lâu, không ai nghi ngờ ánh mắt đầu tư của Đào Mộ cả.

Từ Mục Sâm chỉ là cảm thấy, Lệ Khiếu Hằng không thèm để ý đến tai mắt của mọi người, ở trước công chúng mà câu nào câu nấy cũng xưng hô Đào Mộ là "Đào tổng nhà của chúng tôi", nhão nhão dính dính mềm mềm, nghiêm túc bị vợ quản nghiêm, không hề che giấu bản chất sợ vợ. Hành vi mặt dày một cách đường hoàng như thế, bảo sao người ta còn trẻ đã là trùm tư bản trị giá gần hàng trăm tỷ M đô la.