Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Của Tra Công

Chương 47




Có một tên vừa nói vừa cười hì hì tiến lại gần thiếu niên đang bị đè trên mặt đất, tay còn cầm một ống tiêm.

“Tốt nhất là các người nên buông ta ra, loại thuốc cưỡng ép chuyển hóa thành Omega là dược phẩm bị khống chế nghiêm ngặt, các người dùng nó chính là vi phạm nghiêm trọng luật pháp của Liên bang.”

Đến tận bây giờ, Tô Lương cả buổi chưa từng phát ra tiếng rốt cuộc mở miệng.

Giọng điệu vô cùng lãnh đạm và chán ghét.

Thấy Tô Lương mở miệng, tên quay phim cùng đồng bạn lại càng hưng phấn.

“Ha…..Phạm pháp…….hahahahahaha…….phạm pháp……”

Có kẻ cười to.

“Cuối cùng thì thằng câm cũng mở miệng rồi, sao, mày cảm thấy Ninh gia bọn tao sẽ sợ Luật pháp Liên bang à? Buồn cười quá……”

“Ờ đúng, cái loại thuốc cưỡng ép chuyển hóa thành Omega này quả thực là phạm pháp, nhưng càng thế thì mày càng phải cảm tạ bọn tao mới đúng chứ? Giờ bọn tao có ý tốt tìm thuốc giùm mày, giúp mày chuyển hóa thành Omega, thế mà mày lại không biết điều đến mức này.”

“Ha, đúng đó. Tuy sau khi tiêm thuốc này vào, có khả năng mày sẽ biến thành cái loại chỉ biết dạng chân, nhưng dù sao thì chuyển hóa thành Omega mới không lãng phí gương mặt này của mày chứ?”

Tên cầm ống tiêm đã tiến sát đến bên cạnh Tô Lương.

Nhìn kim tiêm tới gần, Tô Lương thở dồn dập, mồ hôi lạnh xen lẫn m.áu từ thái dương chảy xuống.

“Một đám ngu xuẩn, các người sẽ hối hận.”

Thiếu niên lạnh lùng nói.

Mà dáng vẻ này của cậu lại một lần nữa khiến đám kia rú lên.

“Haha, mày thấy chưa, Beta này còn rất kiêu ngạo! Nói cho mày biết nhé, phải cảm ơn bọn tao đấy, nếu không chuyển hóa thành Omega, sao mày có thể mặt dày ở bên Lục thiếu gia chứ.”

“Hừ, chết đến nơi rồi còn không biết, mẹ nó cứt chuột thì phải biết đường lùi vào ổ chuột, lại cứ hướng vào nồi canh…..”

“Phiền quá, sao bọn mày lảm nhảm nhiều vậy, nhanh nhanh, mau tiêm đi, tao nghe nói Lục thiếu gia đang tới trường tìm nó rồi.”

Có kẻ lên tiếng.

Mà tên cầm ống tiêm kia nghe thấy ba chữ “Lục thiếu gia”, vẻ mặt đột nhiên căng thẳng.

“Mẹ nó, không biết nó dùng bùa mê gì mà một Beta có thể làm được tới mức như vậy.”

Nói rồi, Alpha kia bẻ cổ tay cậu muốn tiêm thuốc vào người cậu.

“Rắc------”

Là tiếng hợp kim bị gãy.

Rõ ràng biết video này đã là quá khứ, nhưng Lục Thái Phàn vẫn không nhịn nổi bóp nát tay vịn ghế ngồi.

Cùng lúc đó, trong video, Tô Lương bỗng phát ra tiếng cười nhạo.

Cậu bỗng nhiên giãy dụa rút tay ra, ném một trang bị kim loại nhỏ hình cầu thẳng vào nhóm Alpha kia.

“Aaaaaaaaaaaaa------”

“Chuyện gì thế…….đau quá…..aaaaaa đau quá……”

“Khoan đã……”

Trong nháy mắt, hình ảnh bỗng rung lên, nhóm Alpha kia đều phát ra tiếng kêu rên đau đớn, kẻ kiên trì lâu nhất cũng không vượt quá ba giây đồng hồ, sau đó lần lượt ngã xuống đất, ôm đầu thét chói tai không ngừng.

Hình ảnh bị nghiêng đi, cỏ dại và cát sỏi chiếm hơn nửa màn hình, hiển nhiên là tên quay phim đã đau tới mức ném điện thoại sang một bên.

“Hô……”

“Hô……”

Giữa tiếng kêu rên không dứt của một đám Alpha, Lục Thái Phàn nghe thấy tiếng Tô Lương dồn dập hít thở, hình như…..còn có một tia áp lực thật sâu cùng tiếng hít khí vô cùng sợ hãi.

Giờ khắc này, bản thân Xà chủ cũng không nhận ra lông mày anh đã gắt gao nhíu lại.

Đương nhiên, ngay sau đó, sắc mặt anh lại càng kém.

Bởi vì rất nhanh, anh nghe thấy tiếng bước chân, và cảm âm thanh quen thuộc.

“Tiểu Lương, em không sao chứ?!”

Đó là giọng của tên Lục Chi Chiêu kia.

Ngay sau đó là một thanh âm hoảng sợ của một thiếu niên mảnh mai.

“Anh Tô Lương……trời ơi, chuyện gì vậy……”

Lục Thái Phàn nheo mắt.

Giọng nói này……

Là Omega Ninh gia kia?

“Kinh khủng quá, những người này làm sao vậy? Họ nổi điên sao? Anh Tô Lương, trên đầu anh nhiều m.áu quá, anh bị thương sao?”

Thiếu niên kia sợ tới mức thất thanh kêu lên.

“A Ninh, đừng nhìn, em trốn sau lưng anh đi,” Lục Chi Chiêu thuận miệng nói, “Tiểu Lương, em làm sao.....”

“Tôi không sao.”

Giọng nói của Tô Lương vang lên, hơi thở yếu ớt sợ hãi mà Lục Thái Phàn nghe được khi nãy cũng đã biến mất.

Anh lại nghe được giọng điệu bình tĩnh ôn hòa quen thuộc của đối phương.

“Tôi đã dùng thiết bị gây chấn động tinh thần lực, ở một khoảng cách nhất định, nó có thể đặc biệt hữu hiệu đối với Alpha, vừa rồi họ muốn tiêm thuốc chuyển hóa thành Omega phi pháp vào người tôi, tôi nhân cơ hội khởi động thiết bị đó, sau đó họ không chịu nổi nên ngất đi rồi.”

Nếu chỉ nghe thanh âm hiện tại của Tô Lương, có lẽ tất cả mọi người sẽ cảm thấy cậu chỉ bị thương ngoài da, nhưng cậu đã bình tĩnh điều chỉnh một thiết bị nhỏ đặc biệt để nhanh chóng đối phó với những tên khốn đang muốn tấn công mình.

Chỉ có Lục Thái Phàn đã xem toàn bộ video mới biết, lúc bị đám Alpha kia đè dưới đất, Tô Lương vẫn luôn run rẩy.

“Thuốc chuyển hóa thành Omega? Đám người kia điên rồi sao? Thứ đó có thể gây chết người đó! Mấy kẻ này, thực đáng giận……”

Tiếng bước chân nặng nề, Lục Thái Phàn nghe thấy tiếng thân thể bị đấm đá, là Lục Chi Chiêu đang phát giận.

“A Chiêu, anh đừng như vậy, bình tĩnh chút, họ đều ngất đi rồi!”

Nhưng rất nhanh, giọng nói mềm mại yếu ớt của Omega vang lên ngăn chặn hành vi bạo lực của Lục Chi Chiêu.

“Lại là tin đồn chết tiệt kia!” Giọng Lục Chi Chiêu vô cùng phẫn nộ, “Một ngày nào đó anh sẽ tiêu diệt hết những kẻ dám tung tin đồn thất thiệt ra ngoài!”

Bên cạnh đó, Ninh Gia Dật cũng ra vẻ vô cùng sợ hãi: “Anh Tô Lương, thực xin lỗi, em vẫn luôn giải thích với mọi người, em và a Chiêu chỉ là bạn bè bình thường, nhưng họ vẫn cứ….. Chuyện thuốc chuyển hóa thành Omega kia trước đây em chỉ nghĩ họ nói đùa, em thực sự không ngờ họ sẽ làm vậy.”

Giọng Ninh Gia Dật nghe như sắp khóc.

“Anh Tô Lương, anh đừng giận……”

“Tiểu Lương, em thực sự không sao chứ? Tại sao em không nói gì? Đừng làm anh sợ!”

Tô Lương im lặng một hồi, nhưng ngay khi Lục Chi Chiêu cuống lên, cậu vẫn mở miệng khẽ an ủi Alpha ấy.

“Tôi không giận, tôi chỉ cảm thấy có lẽ Beta và Alpha quả thực không nên ở cạnh nhau.”

Giọng điệu nghe như đang đùa giỡn.

Nhưng cuối câu giọng cậu vẫn cứ run run.

“Em còn nói mình không giận!” Lục Chi Chiêu cao giọng, “Anh có thể thề với em, việc lần này anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm! Anh tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra lần nữa….”

“Đáng giận!”

Hình ảnh theo tiếng động răng rắc biến mất, là Lục Chi Chiêu tức giận đập vỡ máy quay.

……

Lục Thái Phàn vẫn nhìn chăm chú vào màn hình đã tối đen, một lát sau, anh nhấp mở báo cáo chấp hành nội quy gia tộc.

Bản ký lục này có thể lưu lại tới bây giờ, lý do chỉ có một, chính là vì tên đàn ông nào đó đã không chịu trách nhiệm cho việc này như hắn đã nói.

Căn cứ vào ghi chép trên ký lục chấp hành nội quy, mấy kẻ làm những chuyện đó với Tô Lương đều là đệ tử trực hệ của Ninh gia, thứ họ dùng quả thực là thuốc chuyển hóa thành Omega được lưu hành trên chợ đen, nhưng là phiên bản cực kỳ thấp.

Sau khi tiêm, nó có khả năng làm cho cơ thể người tiêm bị suy sụp hoàn toàn, chuyển sang trạng thái thực vật hoặc tử vong.

Nhưng đám người kia cũng không phải chịu nhiều hình phạt.

Hai tháng phục vụ trong gia tộc, cấm túc một tuần.

Chỉ thế mà thôi.

Cho dù Tô Lương suýt chút nữa bị những kẻ nóng đầu này giết chết, nhưng đối với Lục gia mà nói, đó chẳng qua là chuyện tầm thường.

Mà những chuyện này đã từng xảy ra bao nhiêu lần đây?

Những chuyện đó phát sinh nơi góc khuất, chẳng có ký lục nào ghi lại những lần cậu phải chịu uất ức cùng thương tổn.

Lục Thái Phàn đột nhiên đứng dậy khỏi bàn làm việc.

Một cảm giác mạnh mẽ thôi thúc anh thẳng tiến tới phòng bệnh.

Nếu có thể, anh thậm chí muốn ôm thiếu niên trên giường bệnh kia một chút.

Giống như vừa rồi anh muốn xuyên qua thời không, trực tiếp xuất hiện ở hẻm nhỏ cũ nát không người kia rồi ôm lấy thiếu niên đầu đầy m.áu nhưng vẫn miễn cưỡng cười kia.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng ong ong vang lên từ thắt lưng anh.

Sau đó, tai nghe của anh xuất hiện giọng nói của quản gia.

“Trung tâm y tế gửi tới báo cáo đo lường tin tức tố chiều sâu của Tô Lương thiếu gia.”

Trí tuệ nhân tạo hôm nay có vẻ vô cùng nghiêm túc.

“Căn cứ theo báo cáo, tuyến thể của Tô Lương thiếu gia đã phát dục gần như thành thục.”

Nó hơi chần chờ, sau đó mới nói nốt câu còn lại.

“……Những dụng cụ đo lường được, giới tính của Tô Lương thiếu gia sau khi phân hóa vẫn là Beta.”