Sau Khi Xuyên Sách, Cá Mặn Phát Hiện Cả Nhà Đều Là Vai Ác

Chương 1: Tôi vậy mà có hai đứa con




Giản Thành Hi tỉnh lại với cái đầu đau như búa bổ.

Khi mở mắt ra, đập vào mắt y chính là nóc nhà cũ nát, cành khô và mạng nhện bao trùm, xung quanh bụi bặm mịt mù, mùi gỗ mục nát xộc thẳng lên mặt. Trong nháy mắt y cho rằng mình đang ở địa ngục.

【 Ký chủ, ngươi rốt cuộc tỉnh rồi 】

Giản Thành Hi đột nhiên mở to hai mắt, trong đầu truyền đến thanh âm làm y giật mình ngồi bật dậy, thiếu chút nữa ngã xuống giường: "Ai u......"

Đầu óc truyền đến đau đớn kịch liệt, kí ức về vụ tai nạn xe hơi vẫn còn trong tâm trí. Y nhớ rằng một tiếng còi xe chói tai vang lên hất bay y ra xa, khoảng cách lớn như vậy hẳn rất khó sống sót.

【 Ký chủ, chúc mừng ngươi đã được lựa chọn trở thành người may mắn, đến với thế giới sắp sụp đỗ này 】

Giản Thành Hi ngẩn người: "Như vậy là có ý gì, ta không chết?"

Y ngồi dậy bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên phát hiện phòng này có rất nhiều đồ vật không phù hợp lẽ thường, ví dụ như cái tủ cách đó không xa lơ lưng ở trên không trung, giường đá thì ở dưới thân, bầu trời bên ngoài cửa sổ bị chia cắt giống như vòng xoáy, và trên tầng khí quyển, làn sóng điện giống như tấm khiên phòng hộ đem toàn bộ thế giới bao trùm ở bên trong, ở phía xa hơn, lại có một thành phố khổng lồ lơ lửng trong không trung.

Giản Thành Hi xem đến trợn mắt há hốc mồm, y đứng ở bên cửa sổ, ngơ ngác mở miệng: "Đây là...... nơi nào?"

【 Nơi này đã không còn là trái đất, mà là thế giới trong quyển sách vận mệnh, gọi là thế giới bên trong 】

Giản Thành Hi không thể tin được: "Sách vận mệnh là cái gì, là tiểu thuyết sao, chẳng lẽ ta đây là xuyên không vào bên trong tiểu thuyết? Ta là vai chính sao, từ từ ngươi trước tiên đừng nói chuyện, để ta suy nghĩ, làm nhân vật chính có phải hay không đều phải gánh vác sứ mệnh giải cứu thế giới gì gì đó?"

【...... 】

Lời nói của y làm cho hệ thống lâm vào trầm mặc.

Nó đã từng dẫn dắt rất nhiều ký chủ, nhưng có dã tâm lớn giống như Giản Thành Hi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Cũng tốt.

Thế giới này đã có vô số nhiệm vụ giả thất bại rất nhiều lần, đổi lại một người thiếu tâm nhãn nói không chừng có thể thành công.

Giản Thành Hi vẫn còn ở lảm nhảm những điều vô nghĩ không yên.

Bỗng nhiên ——

Ngay khi y cùng hệ thống thao thao bất tuyệt, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa rất nhẹ.

Giản Thành Hi kích động không thôi: "Thật sự là nhiệm vụ giải cứu thế giới sao? Thân phận của ta là cái gì a? Người quan trọng mở ra cuộc sống mới của nhân vật chính đã xuất hiện chưa?"

Đang nói chuyện thì y một bên mở cửa, thanh âm đột nhiên im bặt.

Đứng ở ngoài cửa là hai đứa trẻ gầy yếu quần áo rách rưới, cô bé đầu tròn rơm rớm nước mắt.

Giản Thành Hi sửng sốt, chần chờ mở miệng: "Hai đứa......"

Còn không đợi y kịp hỏi.

Nước mắt cô nhóc chợt rơi xuống, lớn tiếng mở miệng: "Ba ba!"

Giản Thành Hi mở to hai mắt nhìn, dưới ánh nhìn chăm chú của y, cô nhóc bước đi có chút lảo đảo, cô nhóc nâng cậu nhóc lên, khóc lóc nức nở: "Vết thương ở chân của anh hai đã trở nên nghiêm trọng."

Cậu nhóc bước đi, thân hình nhỏ bé có lẽ không thế chống đỡ được nữa, mắt thấy hai đứa trẻ sắp cùng nhau té ngã ở trên mặt đất dơ bẩn.

Giản Thành Hi theo bản năng tiến lên: "Cẩn thận!"

Y dùng hết toàn lực nhào qua, cuối cùng trước khi hai đứa nhỏ té xuống đất đã bắt được bọn nhỏ, cái giá chính là y cũng té ngã trên mặt đất trở thành đệm thịt, đau đến nhe răng trợn mắt.

Cô nhóc càng khóc dữ dội hơn, cánh tay gầy yếu ôm lấy y: "Ba ba, Ba ba không sao chứ?"

Giản Thành Hi đau đến thiếu chút nữa ngất đi, nhưng mà tiếng khóc non nót của cô nhóc vẫn văng vẳng bên tai, y gắng gượng cười, theo bản năng duỗi tay lau đi hàng nước mặt trên mặt cô nhóc: "Không có việc gì."

Bởi vì cú té ngã này, cậu nhóc hôn mê dường như tỉnh lại.

Bộ dáng cậu nhóc lớn lên thực thanh tú, nhưng mà trên mặt lại có rất nhiều thạch cao, cậu nhóc chậm rãi mở mắt ra, trên mặt tái nhợt không có huyết sắc, cái chân đau đến hơi thở không đều đều.

Cô nhóc lập tức nhào đến bên anh trai, khóc lóc nói: "Anh hai, chúng ta về đến nhà rồi, Ba ba sẽ chữa khỏi chân cho anh, sẽ không đau nữa."

Quần áo cậu nhóc rách nát, cậu nhóc dường như dùng hết toàn lực mới không ngất đi, đứa nhỏ này tỉnh lại thậm chí đều không có liếc mắt nhìn Ba ba một cái, mà là chăm chú nhìn em gái, suy yếu mở miệng nói: "Toả Toả, đừng khóc, đừng trông cậy vào Ba ba, hắn sẽ không quan tâm anh sống hay chết......"

Cô nhóc càng khóc càng to hơn.

Cậu nhóc đã cạn kiệt sức lực, nói xong lại hôn mê bất tỉnh.

Giản Thành Hi trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, Ba ba mà bọn nhóc chỉ chính là ai, sẽ không phải là chính mình đi?!

Y đời trước đừng nói sinh hài tử, y ngay cả tay của con gái cũng chưa có nắm lấy một lần, bây giờ y bị tai nạn xe xuyên qua, trực tiếp làm cha!

Cô nhóc kêu khóc, thanh âm khiến lòng người đau sót: "Ba ba, anh hai có phải hay không sắp chết......"

Giản Thành Hi thấy cô nhóc quỳ rạp trên mặt đất khóc, hai đứa trẻ gầy yếu nằm trên mặt đất lạnh lẽo. Rốt cuộc vẫn là không đành lòng đi tới nói: "Trên mặt đất lạnh lắm, đừng khóc, trước tiên phải đem anh con đặt trên giường nằm."

Thân thể gầy yếu của cô nhóc ngoan ngoãn tránh ra.

Giản Thành Hi ôm cậu nhóc lên, điều khiến y ngạc nhiên chính là cơ thể cậu nhóc nhẹ rất nhẹ, rõ ràng là một cậu bé, nhưng lại gầy như tờ giấy.

Chiếc giường cũng là một chiếc giường bằng đá, nhưng vừa vặn lại thích hợp, chân đứa nhỏ bị thương chỉ có nằm ở trên giường đá mới có thể giữ thẳng. Y cởi quần áo của cậu nhóc ra liền nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng. Miệng vết thương ở bắp chân đã nứt ra rồi, một mảnh bị thương thật lớn, thậm chí miệng vết thương còn có mủ chảy ra, thật sự nếu không xử lý kịp, đứa nhỏ này đêm nay nhất định sẽ phát sốt.

Cô nhóc nhỏ cũng đi đến bên giường bằng đá, thân hình bé nhỏ của cô nhóc có chút bất lực dựa vào giường, nhìn vết thương nghiêm trọng của anh trai, cô nhóc nhìn về phía Giản Thành Hi, hai mắt vì khóc giọng nói đều có chút nghẹn ngào: "Cầu xin Ba ba hãy cứu lấy anh hai, con không muốn anh hai chết đi......"

Giản Thành Hi sững sờ nhìn cô nhóc có chút khó hiểu.

Nếu như ——

Giả sử nguyên chủ thật sự là cha của hai đứa nhỏ, sao đứa nhỏ lại dùng van xin đối cha của mình như thế này, còn phải khiên tốn thận trọng như vậy, nguyên chủ trước đó rốt cuộc làm những gì?

......

Giản Thành Hi kiếp trước là một bác sĩ, Y không làm được thấy chết mà không cứu, lập tức liền vươn tay sờ sờ đầu cô nhóc nhỏ nói: "Con yên tâm, Ba ba khẳng định sẽ cứu anh con, nhưng mà vết thương của anh con quá nghiêm trọng, trong phòng này không có khử trùng và thuốc trị thương, chúng ta đến đi ra ngoài tìm bác sĩ."

Cô nhóc nhỏ gật gật đầu, cuối cùng lộ ra ánh mắt ngập tràn hy vọng: "Dạ vâng!"

Giản Thành Hi quyết định lập tức cõng đứa trẻ ra ngoài, giờ phút này trong đầu vang lên thanh âm:

【 Ký chủ, đi khám bác sĩ không cần mang theo tiền sao? 】

Động tác của Giản Thành Hi dừng lại, y thiếu chút nữa quên mất, sờ sờ trên người, một cái tiền đồng đều không có, nhìn quanh nhà một vòng, y mới vừa xuyên qua đây làm thế nào biết nguyên chủ cất tiền ở chỗ nào!

"Cái kia...... Toả Toả à." Giản Thành Hi nhớ rõ cậu nhóc gọi cô nhóc như vậy, hạ thân mình ngồi xổm xuống và cười nói: "Con biết tiền ở đâu không?"

Cô nhóc theo bản năng sợ hãi thu mình lại, thật cẩn thận nói: "Ba ba, con không có lấy tiền."

Giản Thành Hi sửng sốt.

"Toả Toả thật sự không có lấy." Cô nhóc đỏ hốc mắt, chạy đến bên cạnh cậu nhóc trên giường đá như là tìm kiếm sự bảo vệ, cả người đều sợ hãi phát run: "Nhặt trái cây đổi tiền đều giao hết cho Ba ba, Ba ba đừng đánh con."

???

Giản Thành Hi nghe mà choáng váng.

Y nhìn cô nhóc trước mặt, cô nhóc rất nhỏ, trên người mặc một chiếc sơ mi màu trắng, bởi vì phát triển khổ cực làm cô nhóc thậm chí còn không cao bằng giường đá, thân hình gầy yếu trốn ở chỗ đó trông như một quả bóng nhỏ co rút thân mình, cô nhóc thoạt nhìn có vẻ chỉ mới ba tuổi, là độ tuổi mà mấy đứa trẻ bình thường được cha mẹ ôm trong lòng bàn tay, bây giờ lại muốn đi hái trái cây đổi tiền giao cho mình?

Nguyên chủ đường đường là một nam nhân, lại bắt con nhỏ của chính mình đi lao động kiếm tiền, nếu không liền đánh bọn nhỏ?

Có còn là con người nữa không?

Nào có cái thiên lý như vậy?!

Giản Thành Hi hít sâu một hơi, an ủi nói: "Không có việc gì Toả Toả, Ba...... Ba ba không có ý muốn đánh con, chỉ là chúng ta muốn cứu anh con cầu có tiền, con có biết Ba ba ngày thường đem tiền để ở chỗ nào không?"

Cô nhóc dường như cẩn thận nghiêm túc phân tích xem lời nói của Giản Thành Hi có phải thật hay không.

Nhưng cô nhóc rốt cuộc còn quá nhỏ tuổi, làm sao có thể dễ dàng phân biệt sắc mặt của người trưởng thành, cuối cùng chỉ có thể nói: "Đặt ở bên kia trong ngăn kéo."

Giản Thành Hi lập tức đứng dậy lục lọi trong ngăn kéo.

Y lục tung ngăn tủ hơn nửa ngày trời cái gì cũng không tìm thấy, thấy cậu nhóc nằm trên giường càng ngày càng thống khổ, y bắt đầu có chút nóng nảy: "Không có a, tiền để chỗ nào, không phải ở trong cái ngăn tủ này sao?"

【 Ký chủ, tiền chích xác là đặt ở trong ngăn tủ này 】

Giản Thành Hi nổi lên hy vọng, trong đầu vội vàng dò hỏi nói: "Thật vậy chăng, vậy sao có tìm thế nào không thấy được số tiền đó?"

【 Nguyên chủ còn có một ít tiền thừa, nhưng mà hôm qua đã bị tiêu sạch không còn một đồng 】

Giản Thành Hi cả người cứng đờ, cánh tay cầm ngăn tủ có chút run nhè nhẹ, trong lòng bốc lên một ngọn lửa, lửa giận đối với nguyên chủ nháy mắt lên đến đỉnh điểm: "Đứa nhỏ bị anh ta nuôi thành cái bộ dạnh này, anh ta còn lấy tiền tiêu ở nơi nào!"