Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 99




Đối với chuyện mình và Long tiên sinh đang mặc cái gì trong mắt thiên hạ, Loan Loan hoàn toàn không biết.

Nàng lần đầu tiên đi vào chợ Nhân ngư tộc, cũng là lần đầu tiên thấy nhân ngư, còn có chút hưng phấn nho nhỏ. Chợ Nhân Ngư tộc không lớn, có hơi khác biệt với chợ trên đô thành.

Trước không nói đến nơi này toàn là nhân ngư mà nàng lần đầu tiên mới nhìn thấy, chỉ nói đến mấy loại thực vật sáng lên được điểm xuyết trong chợ cũng làm cho nàng cảm thấy vô cùng hứng thú.

Nhân ngư của thế giới này cũng không hoàn toàn giống như nàng từng thấy qua một ít tác phẩm điện ảnh hay tiểu thuyết trong thế giới của nàng, họ không phải thân dưới chỉ có cái đuôi cá, phía trên để trần hoặc chỉ đeo hai cái vỏ sò, ngược lại họ có rất nhiều kiểu áo trên, phần cái đuôi bên dưới cũng được che lại bằng váy dài hoặc một loại trang phục phủ xuống nào đó.
Màu sắc thì có rất nhiều, Mục Loan Loan quan sát một chút, nữ nhân ngư thích mặc màu sắc tươi đẹp một chút, mà nam nhân ngư phần lớn thích màu hơi trầm hơn.

Chỉ là số lượng nhân ngư đi chợ cũng không phải nhiều như nàng nghĩ, thậm chí còn có cảm giác hơi hoang vắng, cửa hàng trong chợ cũng không phải cái nào cũng mở.

Mục Loan Loan kéo cánh tay Long tiên sinh, bảo hắn mang theo mình về phía trước, trong mắt những người cá khác thoạt nhìn giống như đang bơi lội.

Chỗ vào cửa chợ cũng không có bao nhiêu hộ vệ, nhân ngư phụ trách thu phí thoạt nhìn qua hình như thuộc tộc cá mập hơi to con, vây nuôi của nàng ta lộ ra ngoài có chút độc đáo, bộ dáng tuy rằng khá xinh đẹp, nhưng trên vẻ mặt lại ẩn ẩn mang theo chút lo lắng, có một loại cảm giác giống như tim đập nhanh nói không nên lời.
Mục Loan Loan có thể cảm giác được nàng ta cấp bậc rất cao, là một cường giả tứ giai của tộc cá mập.

Nhưng chắc bản hẳn là vẫn có chút hung tàn.

Phía sau nàng ta một chút là một đôi bạch tuột có chút lười biếng, thân thể mềm mại đang nằm bò, thực lực hẳn cũng rất cao.

Long tiên sinh nắm tay nàng thật chặt, như không tiếng động trấn an nàng. Mục Loan Loan nhìn hắn cười một chút, nhân ngư cá mập kia cũng nhìn thấy cảnh này, "Người trẻ tuổi tình cảm thật tốt nha, từ chỗ nào tới?"

Thanh âm của nàng ta thực kỳ lạ, cách nước biển mà Mục Loan Loan vẫn có thể nghe rất rõ ràng.

Mục Loan Loan nhớ tới lời dặn dò của Long tiên sinh, nói, "Từ bên kia Diệp Nhĩ tới."

"À." Nhân ngư cá mập kia gật gật đầu, "Bên trong hén, vậy còn tính là an toàn."

Nhân ngư cá mập tuy rằng thoạt nhìn hơi hung tàn, nhưng đối đãi tộc nhân vẫn rất tốt, đơn giản kiểm tra cấp bậc thực lực của họ một chút, nói, "Nhị giai, có thể đi vào, chỉ cần đóng một khối linh thạch hạ phẩm là được. Nhưng mà hiện tại trong chợ đã không còn bao nhiêu người buôn bán, các ngươi còn muốn vào không?"
Long tiên sinh nhăn nhăn mày, "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Nơi này tuy rằng có gần Ma giới một chút, nhưng lại là nơi có tài nguyên cùng hoạt động mậu dịch phong phú nhất của Nhân Ngư tộc. Lúc hắn còn tại vị, Nhân Ngư tộc đã trả một cái giá lớn để mua một trận pháp lục giai đỉnh cấp từ Long tộc, trước khi hắn xảy ra chuyện mọi việc đều rất bình an.

Cái chợ này cũng là được mở ở gần vùng biển lớn nhất, nửa tháng họp chợ một lần, cũng lộn xộn một thời gian, nhưng vẫn luôn luôn phồn hoa.

Sắc mặt nhân ngư cá mập kia trở nên khó coi vài phần, mang theo một tia khuất nhục, "Sau khi quân thượng Long tộc chiến bại, Nhân Ngư tộc chúng ta liền mất đi chỗ dựa."

"Ma giới tài nguyên rất ít, đám ma vật dưới tầng chót không thiếu kẻ không sợ chết, khoảng thời gian trước còn dẫn một đại quân tiếp cận."

Nàng ta nói rồi thở dài một hơi, "Tuy rằng không đánh lên, nhưng không ít tộc nhân vẫn do vậy mà hít vào không ít ma khí, quân vương vì tránh cho tổn thất lớn hơn nữa, đành đem cái hải vực này cách li ra khỏi địa phận."

"Các ngươi về sau cũng đừng tới đây nữa, sau này ở đây không chừng chỉ có ma vật ở, mấy cái ma khí đó các ngươi chịu không nổi đâu."

"Đa tạ đã cho biết." Mục Loan Loan cảm tạ, nộp một khối linh thạch hạ phẩm cho nàng ta, "Chúng ta đi vào."

"Cầm lấy cái này đi, vào trong rồi cũng có thể theo lối khác đi ra ngoài." Nhân ngư Cá mập đưa cho bọn họ hai hạt châu nhỏ.

Mục Loan Loan nhận lấy, Long tiên sinh xụ mặt, sắc mặt không quá đẹp bơi vào bên trong, "Thôi đi vào đi."

Long tiên sinh duỗi tay mơn trớn gò má nàng, đôi mắt cong cong, như là đang nói không có việc gì.

Hắn kéo nàng bơi trong chốc lát, ngừng lại ở trước cửa một nhà bán hải thực vật, thấy Mục Loan Loan sáng mắt lên, ngừng lại, hắn kề sát bên người nàng, tới gần lỗ tai nàng nói nhỏ, "Nàng muốn vào xem sao?"

Môi hắn cọ qua bên tai nàng, chạm chạm, Mục Loan Loan có hơi chịu không nổi trốn tránh một chút, trên mặt cũng đỏ, "Ừ."

Bên tai Long tiên sinh hơi nóng, trên môi lại ngứa, kỳ thật hắn thật sự không phải cố ý.

Nắm bàn tay có hơi nóng, Mục Loan Loan cảm giác nhiệt độ cơ thể của hắn đang cao lén một ít, trong lòng có một chút kỳ quái, không do dự kéo dài thời gian nữa, gõ gõ cái cửa hàng bán thuỷ thực vật trong câu nói của Long tiên sinh.

Thực mau chóng liền có một nhân ngư từ bên trong lướt ra, tuổi nàng ta khoảng chừng hai mươi, xem vây đuôi thì thấy là một nhân ngư nhất giai bình thường.

"Khách nhân muốn mua loại hải thực nào vậy?" Nhân ngư này sắc mặt có một chút tái nhợt, nhưng tinh thần lại giống như thực tốt.

Mục Loan Loan nhìn các loại thực vật một vòng, tuy rằng phần lớn chỉ là thực vật cua phàm nhân, nhưng lại được dưỡng rất tốt.

Thứ hấp dẫn nàng nhất vẫn là loại thực vật biển phát sáng trước cửa hàng, dùng để chiếu sáng thật không tồi.

"A." Vị nhân ngư kia cười một cái, "Nhìn ra được nha, nhị vị thật là ân ái."

Nàng ta đưa ánh mắt hâm mộ nhìn Mục Loan Loan, "Vị kia nhà ta vị không bao giờ muốn mặc trang phục màu sắc như thế này cùng với ta đâu, hai người muốn mua hải thực về gia tăng chút lãng mạn đúng không?"

Mục Loan Loan: "......"

Nàng hơi nghi hoặc đưa mắt nhìn Long tiên sinh khả nghi mặt đang đỏ lên kia, hiện tại nàng rất muốn biết Long tiên sinh rốt cuộc đã biến bọn họ thành bề ngoài như thế nào trong mắt thiên hạ vậy.