Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1249: Hạn chế xuất cảnh




Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương 1246: Hạn chế xuất cảnh

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Ba mẹ, ăn thêm một chút đi, đây là những món con dâu tương lai của ba mẹ nấu đó!

Lý Dương không ngừng gặp thức ăn cho ba mẹ, lời hắn là Vương Giai Giai ngượng đỏ mặt, tuy nhiên vẫn cảm thấy rất ngọt ngào, một nhà cùng sống với nhau như thế này mới là điều cô thích nhất

- Giai Giai, cảm ơn con!

Lý Quân Sơn thở dài một cái, ông biết con trai và con dâu đang lo lắng cho mình, hôm qua bọn họ đã sợ hết hồn, nhưng ảnh hưởng không lớn lắm, dù sao thì bọn họ cũng chỉ nghe thấy tiếng súng chứ không tận mắt chứng kiến những phần tử khủng bố đó.

Không như Lý Thành trực tiếp nhìn thấy có người chết ngay trước mặt mình.

Tuy nhiên sức chịu đựng của Lý Thành mạnh hơn họ nghĩ rất nhiều, lúc này Lý Thành đã lấy lại được trạng thái bình thường, hắn đang ngồi cùng Phương Thúc Cầm đút cho Tiểu Thuận ăn phía bên kia.

Nhìn cảnh này Lý Dương cũng thấy yên tâm hơn một chút.

- Thúc thúc, bác khách sáo rồi!

Vương Giai Giai lại múc thêm một bát cháo nữa cho Lý Quân Sơn, đây là món cháo tôm rất ngon.

- Còn gọi là Thúc thúc nữa, chắc là sẽ thay đổi cách gọi nhanh thôi!

Hà Ái Linh cười nói một câu, bây giờ là tháng mười một rồi, nếu vẫn theo kế hoạch ban đầu thì Lý Dương và Vương Giai Giai sẽ kết hôn vào Nguyên Đán, việc thay đồi cách xưng hô đúng là rất nhanh.

- Dì!

Vương Giai Giai gọi nhỏ một tiếng, mặt càng đỏ hơn, tuy nhiên lần này cô không cúi đầu xuống, đây đều là người một nhà nên không có gì phải khép nép cả.

Chỉ là cái bệnh hay đỏ mặt của cô rất khó chữa.

Ăn sáng xong, hai vợ chồng Lý Thành dẫn Tiểu Thuận ra sân bóng chơi, việc xảy ra ngày hôm qua làm bọn họ đều không muốn ra ngoài, ai cũng biết là mấy ngày nay phải ở trong nhà.

Những phần tử khủng bố kia tuy là đã bị bắt, nhưng không ai biết là chúng có còn đồng bọn nữa hay không.

Đến trưa, mười món bảo bối của Lý Dương đã hết hạn triển lãm ở Ma Cao, ông đã lệnh cho người thu mười món đồ lại chuần bị chuyển đến Hong Kong để triển lãm tiếp.

Hoàng Lão đã liên hệ với bên kia rồi, mấy ngày trước ở đó đã bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị.

Mấy ngày nay, thực ra chính phủ của đặc khu Hong Kong đã rất thèm khát như Ma Cao ở đây, Ma Cao mấy ngày này lượng khách du lịch đã vượt xa Hong Kong, đây là điều trước đây rất hiếm gặp.

Hơn nữa thu nhập mà Ma Cao có được do những bảo bối này mang lại cũng làm cho Hong Kong thèm muốn vô cùng, thu nhập này không phải là một con số nhỏ, ai không đến một thành phố mà không phải tiêu nhiều tiền hơn một chút, làm giá trị tài sản ở tất cả các mặt đều tăng lên.

Sau khi triển lãm kết thúc, tin cả nhà Lý Dương gặp tập kích cuối cùng cũng đã lan truyền khắp Ma Cao.

Đây là do ông cố tình loan tin ra, trước đây họ vẫn bảo mật thông tin này, đến chuyện Lý Dương lặng lẽ rời Ma Cao cũng không cho ai biết.

Tin này đã trở thành vấn đề nóng hổi khắp Ma Cao.

Bất kể là những đại gia đến tham gia đánh bạc hay là những người đến du lịch đều sôi nổi bàn tán vấn đề này, ở Ma Cao ngoài song bạc của Lý Dương ra, chuyện này đã trở thành một vấn đề nóng được mọi người bàn tán rôm rã.

Đến một người từ trước đến giờ không xuất hiện như Hà Đổ Vương cũng đã tiếp nhà báo trong bệnh viện để biểu thị sự phẫn nộ của mình đối với chuyện này.

Tai họa không thể để làm liên lụy đến người nhà của mình, bất kể ở đâu đây cũng là một điều tối kị, gia đình nhà Lý Dương gặp nạn như hôm nay, đặc biệt người nhà của hắn đều là những người dân bình thường thì càng làm cho tất cả mọi người không thể chấp nhận được.

Lúc này người ngoài không hề biết kẻ đứng sau là ai, tuy nhiên bọn họ đã bắt đầu lên tiếng phê phán.

Trong phòng sách, ông lặng lẽ cầm tờ báo trên tay, ông là người cố tình loan tin này ra, hiện tại có vẻ hiệu quả rất tốt, tất cả đều đang nhằm vào những kẻ đứng xúi dục phía sau.

Đến cả giới truyền thông Pháp, Nhật Bản là những nơi không hoan nghênh Lý Dương thì lúc này cũng đồng nhất chỉ trích hành động của nhóm tội phạm kia.

Thời gian từ từ trôi, mấy ngày sau, chuyện nhà Lý Dương gặp phục kích đã dần dần dịu xuống.

Những đại gia còn ở lại Ma Cao thì trong những ngày này cũng lần lượt rời đi, song bạc của Lý Dương lần này đã trở thành một cuộc đánh bạc kinh điển, một kinh điển không thể có lần thứ hai.

Bất cứ ai cũng đều không có nhiều bảo bối hấp dẫn người khác như Lý Dương, cũng không có món đồ có thể làm cho người ta điên cuồng như vậy, càng không thể có thủ thuật đánh bạc thần kỳ như Lý Dương được.

Song bạc này, nghe nói còn được một tờ báo về đánh bạc nổi tiếng Las Vegas xếp vào hạng song bạc thứ nhất thế giới, cách nói của tờ báo này không có ai phản đối cả, trận đánh bạc này đã lập kỷ lục trên nhiều phương diện, đều là những kỷ lục không thể phá vỡ được.

Một song bạc như vậy nói là đứng nhất cũng không có gì quá đáng.

Ma Cao dần dần yên tĩnh trở lại, tuy nhiên không được bao lâu thì Ma Cao lại vì một chuyện khác mà trở thành tiêu điểm.

Mấy người Bass, Hawes khi rời đi đều bị hạn chế xuất cảnh.

Mấy vị này đều là những người nổi tiếng của thế giới, bọn họ đã lập tức kháng nghị lên chính phủ Ma Cao, còn người dân của nước họ cũng đứng lên ủng hộ họ, chỉ trích chính phủ giam giữ bất hợp lý người của họ.

Đối diện với những lời chỉ trích đó, Ma Cao và Nội lục đều không có bất cứ thanh minh gì, chỉ là hạn chế mấy người Bass xuất cảnh, những điều còn lại ở Ma Cao đều không để ý đến, cũng có nghĩa là mấy người Bass hoàn toàn tự do ở Ma Cao.

Tuy nhiên sự tự do này chỉ là bề ngoài, xung quanh họ đều có những người bí mật theo dõi.

- Các vị, phiền phức của chúng ta e rằng sắp đến rồi!

Trong một phòng khách của khách sạn ở Ma Cao, Aton Earl thở dài một tiếng, ngoài thành viên tại ngoại kia ra, thì mười một người trong tổ chức bọn họ đều ở đây.

Hawes nhìn mọi người một cái rồi tiếp lời:

- Chúng ta đã mất liên lạc với Carter hơn hai mươi giờ đồng hồ rồi, bây giờ xem ra Carter lành ít mà dữ thì nhiều.

Carter chính là một thành viên tại ngoại đó, ông là người Italy, đồng thời cũng là một nhà thiết kế châu báu nổi tiếng nhất thế giới, là một bậc tiền bối rất được kính ngưỡng và đáng để học tập trong giới thiết kế châu báu.

Có người từng nói, Carter môt người nổi tiếng nhất, không có người thứ hai, hiện tại trong ngành thiết kế châu báu không ai có thể so sánh được với ông.

Người như vậy, mà mất liên lạc trong thời gian dài như thế tuyệt đối không phải là chuyện bình thường.

- Lúc đầu chúng tôi đã phản đối làm như vậy, các ông không nghe, trách nhiệm lần này đều thuộc về các ông cả!

Joseph chợt nói một câu, lúc đầu bọn họ chuẩn bị rất nhiều kế hoạch, cuối cùng kế hoạch trói mấy người nhà Lý Dương lại, hoặc là mang bọn họ đến đổi bảo bối thì anh em Joseph không đồng ý.

Tiếc là phiếu phản đối của bọn họ ít hơn, sau cùng có tám người đồng ý với kế hoạch này nên nó đã được tiến hành, hai người cũng đành bất lực.

- Joseph, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm!

Aton Earl hơi tức giận, lần này tổ chức bọn họ bị thất bại lớn, di chứng còn lại sau khi để thua mấy bảo bối liên tiếp đã xuất hiện, ít nhất thì các thành viên trong tổ đã không được đoàn kết như trước nữa.

Nếu là trước đây thì an hem Joseph sẽ không bao giờ nói ra những lời như vậy.

Anh em Joseph hừm một tiếng rồi không nói gì nữa.

- Nếu thực sự Carter gặp bất trắc, chúng ta phải chuẩn bị chu đáo, vị Hà Lão đó đến nay vẫn chưa đi Hong Kong, e rằng là ông ta ở lại đây để đối phó với chúng ta!

Bass thở dài một tiếng, bảo bối của Lý Dương đã bắt đầu triển lãm ở Hong Kong, Viện trưởng Hoàng, Từ Lão đều đã đi đến đó, nhưng Hà Lão thì vẫn còn ở đây, lúc trước bọn họ không biết là vì sao, nhưng bây giờ thì đã hiểu rõ rồi.

- Chúng ta không thể cứ ôm cây đợi thỏ được, nhất định phải nghĩ cách tự cứu mình, nếu Carter nói hết mọi chuyện ra, thì đến lúc đó chúng ta sẽ không bao giờ rời được đây đâu.

Aton Earl nhìn mọi người rồi nói thêm câu nữa, ông ta cũng không ngờ Ma Cao đi vào thì dễ nhưng đi ra lại khó như vậy, đến ông ta lần này cũng bị rơi vào bẫy.

Mỗi người đều gật đầu, bất kể là vì tổ chức hay là vì bản thân mình, thì bọn họ cũng phải tự nghĩ cách thoát thân.

- Các vị, xem ra chúng ta phải vận dụng thế lực bên ngoài rồi, còn nữa, chúng ta không cần phải ẩn dật mà phải đem hết sức ảnh hưởng của mình ra để tạo áp lực cho họ, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi Ma Cao, chỉ cần chúng ta trở về được lãnh địa của mình thì nguy hiểm lần này coi như qua được!

Aton Earl lại nói tiếp, mọi người đều đồng ý với ý kiến này, anh em Joseph cũng không phản đối gì, dù sao thì bọn họ cũng là một chỉnh thể, cùng sướng cùng khổ với nhau.

Phái bên kia, ông đang ngồi mỉm cười trong phòng sách, bên cạnh ông là các thiết bị vô cùng tinh xảo, còn có một máy hiển thị rất lớn.

Mấy người Aton Earl đều không biết, tất cả những điều của bọn họ đều nằm trong sự điều khiển của Hà Lão.

Lúc này ông càng cười rạng rỡ hơn, gia đình Lý Dương gặp nạn đã làm ông kiên định với ý nghĩ đối phó bọn người này, lcus này bọn họ ở Ma Cao, nhiều người như vậy ở cùng với nhau cũng là một cơ hội tốt cho Hà Lão.

Nếu thả bọn họ ra để bọn họ trở về địa bàn của mình, nếu phân tán ra thì muốn đối phó với họ thật không dễ dàng gì.

- Ông Hà Lão, bọn họ đã trở thành con châu chấu trong tay ông rồi, không nhảy ra được nữa, hi vọng là ông vẫn còn nhớ giao ước giữa chúng ta!

Ngồi bên cạnh Hà Lão còn có một người nữa, người đó lúc này cũng mặt mày rạng rỡ.

Nếu có nhà báo ở đây, chắc chắn sẽ ngạc nhiên vô cùng, người ngồi bên cạnh ông lúc này chính là Đổ thần, Đổ thần đã rời khỏi Ma Cao, không ngờ ông ta đã âm thầm quay trở lại.

Ông gật đầu nói:

- Ông yên tâm, chuyện tôi đồng ý với ông nhất định sẽ giúp ông làm được, tuy nhiên Aton Earl là một người đặc biệt, hắn ta có chức tước, không thể xử quyết công khai được!

- Không sao, tôi chỉ cần ông ta chết, tận mắt nhìn thấy ông ta chết là được rồi!

Đổ thần vẫn mỉm cười, tuy nhiên trong ánh mắt ông ta lại hầm hầm sát khí.

Bass, Hawes, Aton Earl bao gồm anh em Joseph nữa đều đã bắt đầu hành động, mười một người, mười một đại sư đỉnh cấp ở các lĩnh vực khác nhau, sức ảnh hưởng khó mà tưởng tượng được.

Mười một người này còn ở những nước khác nhau, rất nhiều cơ quan quốc tế và chính phủ đều bắt đầu kháng nghị với nước đang giam giữ hạn chế bọn họ xuất cảnh, sự kháng nghị này không đơn giản chỉ bằng lời nói, một vài nước đã đưa ra cách ngăn chặn kinh tế và cấm vận chuyển một vài mặt hàng.

Thậm chí có một số người còn muốn sang để giải cứu cho những người này.

Mấy ngày sau, bất luận là báo chí, tivi hay thegioitruyen.com đều miêu tả về chuyện này, sự ảnh hưởng to lớn của mười một người đó đã được thể hiện ra một cách triệt để.

Có thể là cho cả thế giới chuyển động quanh họ, đến chuyện sòng bạc của Lý Dương giờ đây cũng bị đè xuống, Lý Dương đang ở Bắc Kinh, không biết vì sao ông mình lại thận trọng như vậy, vì sao phải lợi dụng cơ hội này để giải quyết triệt để những người đó.

Bị những người này ghi nhớ không phải là chuyện tốt lành gì đâu!