Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Khối nguyên thạch này của Lý Dương có không ít phỉ Thúy bên trong, hơn nữa còn có một khối Hoàng Dương Lục thuần khiết nữa, nếu lấy ra hết thì giá trị ít nhất cũng một nghìn vạn.
Sau khi Lý Dương bắt đầu cắt không lâu thì khối Kim Ti Chủng của Trương Vĩ cũng đã được lấy ra, Trương Vĩ nhìn một hồi rồi giao cho Trịnh Khải Đạt.
Trịnh Khải Đạt nhận lấy khối Phỉ Thúy của Trương Vĩ, Trương Vĩ cũng chỉ góp vui mà thôi, nếu hắn kẹt tiền thì có thể trực tiếp mượn là được, hơn nữa sau khi bán đấu giá xong thì số tiền này sẽ giao cho Trương Vĩ, với Trương Vĩ mà nói thì việc này không có chút tổn thất nào. Hơn nữa thông qua hình thức đấu giá còn có thể tranh thủ cho Trương Vĩ một ít lợi ích nữa, đấu giá hội quy mô càng lớn thì tiền có được sẽ càng nhiều.
Hiện tại mọi người đều đã tập trung lại chỗ Lý Dương, toàn bộ máy giải thạch ngoại trừ của Lý Dương đều đã tạm ngừng hoạt động, chuyện này quả thật là chuyện lạ, những máy giải thạch này luôn hoạt động ngày đêm, chỉ khi ăn trưa thì mới có chút nghỉ ngơi mà thôi.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên máy giải thạch, đoàn người của Lý Dương đã giải liên tục hơn mười khối. Ngoại trừ ba khối lúc đầu thì lúc sau luôn tăng giá, nếu như khối này mà ra một lần nữa thì nhóm người Ly Dương đã liên tục đổ tăng chín lần, con số này quả thật là khủng bố.
Gần, rốt cục cũng sắp tới.
Dưới máy cắt, khối đá này sắp bị cắt rời ra rồi.
"Rầm "
Khối nguyên thạch một phân thành hai, mọi người xung quanh chưa từng hồi hộp như bây giờ, mọi người đều duỗi thẳng cổ nhìn vào bên trong, chỉ tiếc là khối nguyên thạch dính quá nhiều bùn nên họ chẳng thấy được gì.
Người làm trợ thủ cho Lý Dương chính là Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm nhanh chóng tẩy sạch bề mặt vết cắt, khi được rửa sạch thì mọi người đều có chút sửng sốt.
Trên bề mặt là một lớp màu trắng, trong lớp màu trắng này lộ ra một chút màu xanh, nhưng mà do hơi mờ nên mọi người đều không biết đây rốt cuộc là loại phỉ Thúy gì.
Một đao này vẫn chưa cắt ra Phỉ Thúy.
Trong lòng mọi người bây giờ đang có rất nhiều cảm xúc, họ không biết là đang thất vọng hay đang vui mừng nữa, khối đá này có tỉ lệ cắt ra Phỉ Thúy rất lớn, nhưng mà một đao này vẫn chưa thể thấy ngay Phỉ Thúy như mọi người hi vọng.
Lý Dương cẩn thận quan sát một hồi rồi tiếp tục cắt. Viên Phỉ Thúy bên trong có hình thù bất quy tắc, nếu như cắt ẩu thì sẽ làm hỏng tính nguyên vẹn của viên Phỉ Thúy, tạo thành tổn thất không cần thiết.
Nhưng nếu như cắt đúng chổ thì nó sẽ dễ hơn rất nhiều, hơn mười phút sau, khối Phỉ Thúy rốt cục cũng xuất hiện
-Phù Dung Chủng, Hoàng Dương Lục, lại đổ tăng rồi
Chỉ mới nhìn thoáng qua thôi thì mọi người đã ồ lên, mọi người cơ hồ đều hô to, tăng, lại tăng, tăng liên tục chín lần, đây chính là một kỷ lục.
Nếu như chỉ đổ tăng chín lần thì không phải là không thể xảy ra, nhưng mà chín lần của Lý Dương thì lần nào cũng đổ tăng lớn, năm khối Kim Ti Chủng, hai khối Can Thanh Chủng, một khối Băng Chủng và một khối Phù Dung Chủng, kết quả như vậy hầu như là không thể nào vượt qua được.
-Lý lão đệ, lại tăng
Tư Mã Lâm hưng phấn vỗ vai Lý Dương, Lý Dương cười khổ xoa xoa chỗ bị Tư Mả Lâm vỗ, người nầy khi hưng phấn thì sức lực không thể nào kiểm soát được, lần này quả thật là rất đau.
-Đúng vậy, lại tăng, hơn nữa còn là Phù Dung Chủng
Trịnh Khải Đạt cũng đi tới, sự hưng phấn càng tăng thêm, hắn tràn đầy tin tưởng vào lần tổ chức đấu giá sắp tới.
Lúc này Trịnh Khải Đạt lại có chút hối hận, sớm biết vậy thì đã đem những khối dá này theo làm vật phẩm đấu giá, bọn hắn sẽ có chín khối Phỉ Thúy để đấu giá rồi.
-Ông chủ Trịnh, cố vấn Lý, hai người yên tâm, lần đấu giá này An Thị nhất định sẽ tham gia, tôi sẽ đem chuyện này báo lên tổng công ty
Lưu Khiêm đột nhiên nói rồi tránh sang một bên gọi điện thoại.
Những công ty châu báu khác cũng có chút sững sốt rồi lập tức biểu đạt mình sẽ tham gia lấn bán đấu giá tới, sau đó mọi người liên chia nhau ra tìm một góc để gọi điện thoại, họ không chỉ nói về chuyện bán đấu giá mà còn nói về biểu hiện của Lý Dương ngày hôm nay lên cấp trên.
-Anh Trịnh, đến đây giúp em lấy khối Phỉ Thúy này ra rồi chúng ta đi ăn cơm
Lý Dương không để ý tới phản ứng của những người xung quanh mà đang suy nghĩ xem cắt như thế nào để thu được giá trị lớn nhất, chờ sau khi xác định xong thì hắn gọi Trịnh Khải Đạt tới giúp.
Ba người cùng nhau cố gắng nên không lâu sau tất cả Phỉ Thúy đã được lấy ra, hai tay ôm khối Phù Dung Chủng Phỉ Thúy, Lý Dương không nhịn được nở nụ cười.
-Lý lão đệ, hôm nay cậu chính là người thắng lớn nhất
Tư Mã Lâm đột nhiên thở dài một tiếng, khối Kim Ti Chủng vừa rời của Trịnh Khải Đạt không tệ, giá trị hơn bốn trăm vạn, nhưng nếu so sánh với khối của Lý Dương thì vẫn còn kém xa. Chỉ sợ là tất cả Phỉ Thúy mà mọi người giải ra được hôm nay cộng lại mới có thể so được với khối của Lý Dương, nói Lý Dương là người thắng lớn nhất thì cũng không quá.
-May mắn thôi mà
Lý Dương hắc hắc cười một tiếng, chỉ mới một khối Phù Dung Chủng mà bọn họ đã như thế, không biết khi nhìn thấy những viên Phỉ Thúy kia thì biểu hiện của bọn họ sẽ như thế nào nữa.
-Nhưng mà vận khí của cậu thật sự là không còn từ nào đủ để diễn tả nữa
Tư Mã Lâm gật gật đầu, sau đó lại cười khổ, vận khí của Lý Dương hắn quả thật là không biết dùng từ gì để hình dung nữa.
-Sắp chiều rồi, chúng ta đi ăn cơm đi
Lý Dương sờ sờ bụng rồi cười khổ nói, sắc mặt mọi người có chút khác thường, Lý Dương không nhắc quả thật là bọn họ không nhớ tới chuyện mình chưa ăn cơm chiều nữa.
-Tốt, đi thôi
Tư Mã Lâm là người đầu tiên phản ứng, mọi người thu hồi đồ của mình rồi lên xe đi tới đầu phố ăn cơm.
Sắc mặt của người lái xe đã khác hoàn toàn lúc trước, trên khuôn mặt hắn tràn đầy sùng bái và tôn kính, không cần Lý Dương tới thì hắn đã chủ động chạy ra xách đồ cho mọi người, rồi chù động đưa mọi người đi.
Những người ở lại thì chăm chú nhìn chiếc xe rời đi, khi chiếc xe biến mất họ vẫn đứng đó mà không nói gì. Mọi việc hôm nay đã làm cho bọn họ quá rung động, trong lòng mọi người đều có một suy nghĩ giống nhau đó là lần giao dịch ngueyn6 thạch này sẽ có biến đổi rất lớn.
-Máy giải thạch này chúng tôi muốn dùng, mau mang nguyên thạch lại đây
Một người hoàn hồn lại trước tiên nhanh chóng chạy tới chiếm máy giải thạch của Lý Dương, những người xung quanh liền có phản ứng, họ nhanh chóng chiếm những máy giải thạch còn lại. Những máy giải thạch mà Lý Dương đã từng sử dụng đều có rất người người tụ tập, mọi người đều muốn hưởng ké một chút vận may của Lý Dương.
Người của những công ty châu báo kinh hãi nhìn thoáng qua nhau, bọn họ thật không ngờ Lý Dương lại có sức ảnh hưởng như vậy.
Biệt thự Thiệu Thị, sân thượng lầu ba, Thiệu Ngọc Cường đang lười biến nằm xem một phần văn kiện, đây chính là văn kiện được khẩn cấp đưa tới, bên trên miêu tả đầy đủ biểu hiện của Lý Dương ngày hôm nay.
-Tăng chín lần, năm khối Kim Ti Chủng
Thiệu Ngọc Cường đột nhiên mĩm cười, ngón tay nhẹ nhàng sờ phần biên của văn kiện:
-Lý Dương, không ngờ là anh càng ngày càng mạnh, nhưng mà như vậy cũng tốt. Sư phụ, ngài nói rất đúng, có một đối thủ chân chính quả thật là một chuyện vui
Bọn người Lý Dương sau khi lên xe lập tức đi tới khách sạn tốt nhất gần đò, cái tủ mà Lý Dương chuẩn bị trước đó đã phát huy công dụng, đặt Phỉ Thúy vào bên trong đó quả thật là an toàn hơn đem them bên mình nhiều.
Bốn khối Phỉ Thúy đều đặt trong cái tủ của Lý Dương, sau khi ăn cơm xong Trịnh Khải Đạt sẽ đem chúng dên ngân hàng gửi đi, chờ khi tới đấu giá hắn sẽ lấy chúng ra.
Bữa cơm trưa là Vương Hạo Dân kiên trì mời nên mọi người không có ý kiến gì, sau khi ăn cơm xong thì bọn họ ngồi tính toán xem mình đã lời bao nhiêu tiền, nghĩ cũng lạ, chuyện này không ngờ lại xảy ra, nếu bình thường thì không bao gì có chuyện này cả.
Có việc hôm này khích lệ nên mọi người rất có lòng tin với lần giao dịch nguyên thạch này, đồng thời bọn họ đều cảm thấy may mắn vì đã đi theo Lý Dương đến đây. Hôm nay bọn họ đổ ra Phỉ Thúy có không ít công lao của Lý Dương, nếu không thì cho dù là bọn họ đổ tăng thì cũng không tăng nhiều như vậy, hơn nữa sợ là có ngưới phải bồi tiền cũng không chừng.
Sau khi ăn cơm xong mọi người cũng không trở lại phố ngọc, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đi tới ngân hàng, Lý Dương, Lưu Cương, Ngô Hiểu Lỵ thì cùng Cố lão trở về khách sạn nghỉ ngơi, mọi người không còn hứng thú đi dạo nữa.
Trương Vĩ và Vương Hạo Dân thì đi làm việc riêng của họ, bọn họ đều là thương nhân kinh doanh châu báu, họ không giống với Lý Dương chỉ đổ thạch vì thú vui, bọn họ còn phải làm ăn nữa.
Ngủ một chút, Lý Dương cảm thấy tinh thần của mình tốt hơn không ít, buổi sáng Lý Dương đã không ít lần dùng năng lực đặc thù, hơn nữa đêm qua mới đến Bình Châu, nếu buổi chiều mà không nghỉ ngơi thì hắn sẽ chịu không nổi.
Hơn năm giờ chiều Lý Dương mới tỉnh dậy, Trương Vĩ và Trịnh Khải Đạt vẫn chưa trở về, Ngô Hiểu Lỵ thì đang ở bên dưới uống trà chiều.
Lúc Lý Dương tới thì Ngô Hiểu Lỵ và Cố lão đang nói chuyện với nha, mỗi người đều một ly trà và một ít điểm tâm, ngồi trong phòng ấm uống trà ăn điểm tâm quả thật là một thú vui không tệ.
-Tiểu Lý, đến đây
Lý Dương vừa mới xuất hiện thì Cố lão đã phất tay gọi Lý Dương lại, Lý Dương bước nhanh tới chỗ ha người rồi kéo một cái ghế ngồi xuống, Lưu Cương thì ngồi ở phía đối diện.
-Tiểu Lý, uống gì?
Cố lão gọi một tên bồi bàn tới.
-Tùy tiện là được
Lý Dương gãi gãi đầu nhìn xung quanh, Lý Dương biết người Quảng Đông thích uống trà, đây là buổi trà chiều đầu tiên của Lý Dương, lần trước ở Nghiễm Châu An Văn Quân chỉ dẫn hắn tới nhà hàng sa hoa để ăn nên không thể thưởng thức được buổi trà chiều, lần này hắn định thử một lần.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ