Lý Dương gật gật đầu, trực tiếp sử dụng hình ảnh lập thể bao phủ mọi thứ, ngay cả vách tường cũng không bỏ sót.
Đi thăm hai căn phòng ở lầu hai thì hắn đã quyết định mua căn nhà này nên sử dụng năng lực đặc thù quan sát ngôi nhà vận mệnh của mình một lần, xem bằng năng lực đặc thù thì tốt hơn nghe Thường Thịnh giới thiệu nhiều.
Sau khi xem một hồi, Lý Dương thu hồi năng lực đặc thù lại, kiến trúc nơi này rất không tệ, tường rất rắn chắc.
Dù sao người nơi này không phú thì cũng quý, chất lượng không tốt cũng không được.
Lúc Lý Dương đi qua phòng sách, hắn lại quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong lòng thì tưởng tưởng tới bố cục của chính mình.
Ánh mắt Lý Dương dừng lại trên cái bàn, khi nhìn cái bàn, nụ cười của Lý Dương hoàn toàn biến mất, mắt ở to không thể tin được nhìn vào bên trong.
-Lý Dương, anh làm sao vậy?
Vuong Giai Giai thấy Lý Dương có chút không thích hợp nên nhỏ giọng hỏi một câu, bộ dáng của Lý Dương lúc này nhìn giống như làm gặp quỷ làm cho cô hơi sợ.
-Không có việc gì, anh vừa nhớ tới một việc
Lý Dương quay đầu lại, sắc mặt vẫn có chút không đúng, Lưu Cương và Thường Thịnh kỳ quái nhìn Lý Dương.
Lý Dương cố nén ý nghĩ quay đầu lại mà mở năng lực đặc thù ra, trong hình ảnh lập thể, toàn bộ căn phòng đều hiện ra trong đầu Lý Dương, mỗi một vật trên cái bàn Lý Dương đều nhìn thấy một cách rõ ràng.
-Đi thôi
Lý Dương ổn định tâm trạng lại rồi nhỏ giọng nói một câu, khi nói câu này rốt cuộc sắc măt của Lý Dương cũng đã bình thường trở lại.
Vương Giai Giai nghi hoặc nhìn hắn một chút, Lý Dương hôm nay có chút kỳ lạ, nhưng mà kỳ lạ chỗ nào thì cô lại không nói được, hiện tại cô cũng không tiện hỏi.
-Lý tiên sinh, tôi mang mọi người đi xem phòng nghỉ
Người quản lí chạy tới cửa, Lý Dương có chút mất tự nhiên đi theo phía sau, khi nhìn thấy đôi Phỉ Thúy hình rồng trong lòng hắn vẫn còn kinh hãi.
... ... ...
Phòng nghỉ kỳ thật chính là phòng khách, căn biệt thự này cùng lúc chứa 2, 3 chục người cũng không sao, lầu ba còn có hơn 10 phòng, nơi này thường là quản gia, đầu bếp hay là người làm vườn ở.
Lầu hai có mấy phòng rèn luyện, lầu ba có một bể bơi, bể bơi này không có lớn như cái ngoài vườn, nhưng trang trí rất ấm áp, người một nhà ở trong này nghỉ ngơi thì rất thoải mái.
Sau khi đi xem chỉnh thể kiến trúc, người quản lí mang bọn họ đi thăm vườn.
Phía sau có một căn nhà nhỏ 2 tầng, nơi này không lớn, nơi này bình thường dùng để cất giữ công cụ, vật dụng hàng ngày, trước căn nhà nhỏ là một vườn rau, nơi này có thể trồng rau rồi tự mình nhắm nháp thứ mình trồng.
Không khác với những biệt thự khác, căn biệt thự này cũng có gara ngầm, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều không gian, có điều gara nơi này không có lớn như căn nhà của Lý Dương ở Minh Dương, hầm gara chỉ rộng khoảng 200 mét vuông mà thôi.
Một giờ sau, căn biệt thự này xem như đã xem xong.
-Lý tiên sinh, chúng ta trở về?
Thường Thịnh mỉm cười hỏi Lý Dương một câu, thái độ của Lý Dương có chút kỳ quái, lúc đầu Lý Dương vẫn còn rất phấn chấn, trên mặt thỉnh thoảng vẫn nở nụ cười.
Nhưng mà từ khi đi ra khỏi phòng sách lầu 2, Lý Dương rất ít khi nở nụ cười, hơn nữa Thường Thịnh còn có cảm giác Lý Dương đang rất không yên lòng, nhớ lại những thứ bên torng căn phòng, Thường Thịnh lắc lắc đầu.
Trong phòng sách không có gì dặc biệt, vì sao Lý Dương không hài lòng hắn cũng không rõ ràng, nhưng mà hiện tại cũng không phải là thời điểm để hỏi, lần này mục đích lớn nhất của hắn chính là thành lập quan hệ với Lý Dương chứ không phải thỏa mãn sự hiếu kỳ của hắn.
-Tốt, trở về
Lý Dương nhanh chóng trả lời, lúc trên xe, hắn còn quay đầu lại nhìn thoáng qua lầu hai căn biệt thự, trong mắt hắn xuất hiện một tia sáng giống như là xuyên thẳng vào trong lầu hai căn biệt thự vậy.
Hai chiếc xe một trước một sau chạy về trung tâm, Thường Thịnh ngồi phía sau xe thỉnh thoảng cúi đầu, Thường Phng và người quản lí kia không dám nói gì.
Trong đải sảnh vẫn còn tiếp tục thảo luận chuyện vừa rồi, cửa lớn bị mở ra, sau khi nhìn thấy người vào mọi người liền ngậm miệng lại.
Dưới sự dẫn đường của Thường Thịnh, Lý Dương một lần nữa trở lại trung tâm, lúc này bọn họ không có dừng lạ mà trực tiếp lên phòng khách quý.
Trước sau chỉ cách 2 giờ, nhưng cảm giác mà Lý Dương mang lại không hề giống.
Lần đầu tiên tất cả mọi người đều xem hắn là người bình thường, thậm chí còn là tên lừa đảo, lần thứ hai mọi người đều cảm thấy hắn tỏa ra một cổ khí chất uy nghiêm, làm cho mọi người không dám nhìn thẳng vào hắn.
Cho tới khi bọn họ hoàn toàn lên lầu, phía dưới mới một lần nữa bắt đầu thảo luận.
Bọn họ đi ra ngoài xem nhà, hiện tại đã trở lại, thành công hay không rất nhanh sẽ biết được, cô gái trước đó tiếp đón Lý Dương thì ngồi một bên dùng sức cắn môi, ai cũng không biết hiện tại cô đang nghĩ gì nữa.
-Lý tiên sinh, đây là Đại Long Bào tôi cố ý mua ở HongKong, ngài nếm thử một chút đi
Trong phòng khách quý, Thường Thịnh lấy ra bộ trà cụ rồi tự mình pha trà mà không có lập tức hỏi Lý Dương có mua ngôi nhà hay không.
-Cho dù là trà có ngon hơn nữa thì tôi cũng không biết thưởng thức, Thường tổng, ngài đang lãng phí đó.
Nghe vậy, Lý Dương nhẹ lắc đầu, tạm thời không nghĩ tới ngôi nhà nữa.
-Ngài uống rồi hãy nói.
Nói xong Thường Thịnh liền dời lực chú ý lên bàn trà, chỉ chốc lát sau, mùi trà nộng dậm đã bay ra, Vương Giai Giai nhẹ nhàng gật đầu, cha cô rất mê uống trà nên cô từ nhỏ đã quen thuộc với thứ này.
Loại trà này quả thật là cực phẩm Đại Hồng Bào, có điều không phải là từ cây mẹ hái xuống, nhưng mà thứ này hiện nay là thứ có thể gặp chứ không thể muốn, lãnh đạo trung ương cũng rất ít người được uống loại trà này.
Sau khi pha trà xong, Thường Thịnh mang chén thứ nhất ch Lý Dương, đem chén thứ 2 cho Vương Giai Giai rồi mới tới mấy người Lý Dương, Lý Dương cầm lấy chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, trong miệng lập tức tràn đầy hương trà thơm.
Thứ này quả thật không tệ, cho dù là không phải thứ tốt nhất nhưng Lý Dương cảm thấy nó rất tốt, hơn nữa loại trà này dường như có tác dụng ổn định tâm thần, Lý Dương lúc này cũng đã bình tĩnh hơn trước.
-Không tồi, thật là trà ngon, Thường tổng, vừa rồi tôi và Giai Giai đã thương lượng qua, căn biệt thự kia rất khogn6 tệ, chúng tôi rất thích nó nên quyết định mua.
Lý Dương buông chén trà xuống, lúc trên xe hắn đã hỏi Vương Giai Giai, cô cũng rất vừa lòng với căn nhà này, căn nhà này có sân rộng, trang trí rất tốt, quang trọng nhất là nó gần nhà cha mẹ cô, sau này cũng tiện việc về thăm hơn
Vương Giai Giai không ý kiến Lý Dương lập tức quyết định mua căn nhà này.
-Lý tiên sinh, nếu ngài đã muốn thì tôi không khách khí với ngài nữa, căn nhà này có giá là 120 triệu, nếu ngài muốn thì chỉ cần trả cái giá này là được.
-120 triệu, vừa rồi là 160 triệu à nha.
Hia mắt Lý Dương sáng ngời, nếu căn nhà này có giá 120 triệu, vậy thì khẳng định là vượt siêu giá trị, giá nhà đất ở Bắc Kinh hiện giờ rât đắt, hơn nữa biệt thự lớn như vậy càng thêm khó kiếm.
-Ha ha, Lý tiên sinh có chuyện không biết, chúng tôi có chia ra khách quý và khách bình thường, khách quý có thể hưởng mức giá ưu đãi, ngài còn là khách quý đặc biệt nên ngôi nhà này mới có giá 120 triệu, nếu ngài đồng ý mua thì tôi sẽ lập tức lấy hợp đồng.
Người quản lí có chút há miệng, bọn họ quả thật có chia ra khách quý và khách bình thường, nhưng mà làm gì có khách quý đặc biệt chứ?
Có điều ông chủ đã nói như vậy thì cái chức danh khách quý đặc biệt này từ nay sẽ xuất hiện, Lý Dương chính là vị khách quý đặc biệt đầu tiên của công ty.
-Tốt, trước hết xin cảm ơn Thường tổng.
Lý Dương gật gật đầu, có thể tiết kiệm 40 triệu thì rất tốt40 triệu cũng không phải là một con số nhỏ, lúc trước Lý Dương cùng Trịnh Khải Đạt, Tư Mã Lâm mở công ty cũng chỉ đầu tư có 60 triệu mà thôi.
-Mã quản lí, cậu đi chuẩn bị hợp đồng rồi lập tức ký kết với Lý tiên sinh, sau đó nhanh chóng lo mọi thủ tục để Lý tiên sinh có thể nhanh chóng dọn vào nhà mới.
Thường Thịnh quay đầu lại nói với người quản lí một câu, thiệt hơn 10 triệu nhưng có thể làm cho Lý Dương nhớ rõ hắn thì rát xứng đáng, đừng nói Lý Dương có siêu cấp bối cnah3, chỉ cần Lý Dương chỉ điểm bọn hắn một chút trên phương diện đổ thạch thôi thì số tiền này cũng có thể dễ dàng kiếm lại.
Hợp đồng cần sao chép, máy copy thì ở lầ một, người quản lí khi cầm hợp đồng sao chép, nhân viên ngồi bên cạnh trừng mắt nhìn hợp đồng, xem ra vụ làm ăn này đã thành công.
-Mã quản lí, là một đại nhân vật ư?
Một nhân viên bình thường có quan hệ không tệ với Mã quản lí tiến lên hỏi, hơn nữa còn nhìn xuống hợp đồng.
-Phải, hơn nữa còn là người có tiền.
Mã quản lí nhịn không được cảm thán một tiếng, hơn trăm triệu mà có thể tùy tiện chi ra, một người thì dùng 10 triệu để kiếm một nhân tình, trịnh độ của hai người này cả đời hắn cũng không thể với tới.
-o0o-
Nguồn: