Chương: Vô Địch Truyền Công
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Vô Địch đi tới trước cửa đá, một tay đặt lên trên cửa đá, một đám văn tự võ đạo trên tay ông lao dũng mãnh tới cửa đá, những phù văn này hợp lại với từng phù văn trên cửa đá.
Không lâu sau, phù văn trên tay Vô Địch dung nhập vào trong cửa đá hoàn toàn.
- Khai!
Vô Địch khẽ quát một tiếng, phù văn trên cửa đá sáng lên toàn bộ.
“Xèo xèo…” Âm thanh tảng đá ma xát vang lên, cửa đá mở ra từ giữa, lộ ra một cửa động có thể dung nạp một người.
Cửa động vừa mới mở ra, còn chưa có linh khí tràn ra, nhưng cảm giác huyễn hoặc khó hiểu lập tức xuất hiện.
Dưới cảm giác huyền hoặc khó hiểu này, một số ảo ảnh võ đạo lập tức xuất hiện trước mắt đám Mạc Phàm.
- Đây là hình chiếu võ đạo, nơi này còn yếu hơn một chút, phía sau sẽ khiến hai đứa không thể không đi theo những võ đạo này, hai đứa thích ứng trước đi, không phải lo lắng đi vào.
Vô Địch giải thích.
- Dạ, sư phụ.
Lam Dương nói.
Vô Địch khẽ gật đầu, dời mắt nhìn Mạc Phàm.
- Tiểu tử, mấy ngày trước ta tới Ngạo Nhật Sơn Tông một chuyến, gặp được Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông, trạng thái hiện giờ của ngươi rất mạnh, Lam Dương dùng toàn lực cũng không phải đối thủ của ngươi, nếu thời gian ngươi ở trong Võ Đạo Trì ngắn hơn ta hoặc không lĩnh ngộ kiếm đạo tới tầng rất cao, vậy ngươi sẽ không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên.
Vẻ mặt Vô Địch nghiêm trọng, nhắc nhở.
Đại Bỉ lần này do Vô Phong dẫn đội, nhưng do ông quan sát.
Tất cả người tham gia Đại Bỉ, ông đều nhìn một lần.
Long Ngạo Thiên không hổ là người đứng đầu, cho dù là thiên phú, tu vi, huyết mạch, thể chất và lĩnh ngộ võ đạo, những người khác đều kém hơn Long Ngạo Thiên rất nhiều.
Cho dù Mạc Phàm đấu với Long Ngạo Thiên, trong ba chiêu Mạc Phàm sẽ tất bại, nếu sau đó Mạc Phàm không cầu xin tha thứ, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
- Hả?
Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt hiện lên vẻ bất ngờ.
Hắn vẫn hiểu biết về Long Ngạo Thiên, ngoài ra khi hắn ở Địa Cầu, cũng từng thấy Long Ngạo Thiên ra tay, lúc ấy nếu hắn liều mạng đối phó Long Ngạo Thiên, thì không có nhiều vấn đề lắm.
Nhưng theo lời Vô Địch sư thúc nói, hình như không đơn giản như vậy.
Chỉ là nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn hẳn.
Hắn đến Tu Chân giới, thực lực đâu chỉ tăng lên gấp đôi, đây là hắn đạt được cơ duyên.
Long Ngạo Thiên là thiên tài của Ngạo Nhật Sơn Tông, muốn thứ gì không cần như hắn, cần phải đi tìm, hoàn toàn dựa vào bản thân để lấy, cộng thêm thiên phú của Long Ngạo Thiên, đề thăng tu vi nhanh hơn hắn là chuyện rất bình thường.
- Xem ra con xem thường Long Ngạo Thiên rồi?Mạc Phàm nhíu mày nói.
- Bây giờ ngươi biết lợi hại của cậu ta không tính là muộn, còn chút thời gian, ngươi có thể đuổi theo, vẫn là câu nói đó, trừ phi thời gian ngươi ở trong Võ Đạo Trì vượt qua ta, hoặc có thể tự mình lĩnh hội kiếm đạo, nếu không gặp được cậu ta trên lôi đài, lập tức đầu hàng chịu thua, Vô Phong sư đệ nợ ngươi một ân tình lớn như vậy, sẽ ra tay cứu ngươi, Tiểu Dương cũng vậy, gặp được cậu ta lập tức chịu thua, không tính là mất mặt, không có nghĩa sau này ngươi không bằng cậu ta.
Vô Địch lặp lại.
Quyền đạo của Mạc Phàm ngay cả Lam Dương cũng không bằng, tuy kiếm đạo cũng tạm, nhưng cách Long Ngạo Thiên còn một tầng.
Võ Đạo Trì này, liên quan tới quyền đạo tương đối nhiều một chút, kiếm đạo thì Mạc Phàm không lĩnh ngộ được nhiều, cho nên muốn đề thăng kiếm đạo, phải xem Mạc Phàm rồi.
- Người kia rất lợi hại sao?
Phượng Vũ thấy Mạc Phàm nhíu chặt mày, mở miệng hỏi.
Cô ở cạnh Mạc Phàm mấy ngày, rất ít khi thấy Mạc Phàm phát sầu.
Người này khiến Mạc Phàm phát sầu, hẳn là không đơn giản.
- Rất lợi hại, trong vòng ba năm, con không có khả năng đánh bại cậu ta, nhưng trong vòng 5 năm, chỉ cần con chăm chỉ theo ta học, trái lại có thể.
Vô Địch nói.
Hiện giờ Tiểu Phượng Vũ còn là Tiên Thiên, tốc độ tu luyện của cô sẽ nhanh không ít, nhưng không tới năm năm, cũng không có khả năng.
Trong lòng Mạc Phàm có chút ấm áp, tươi cười xuất hiện trên mặt hắn.
Kiếp trước, khi Long Ngạo Thiên cướp Huyền Nguyệt tiên tử, hắn vừa mới gặp Phượng Vũ, lúc ấy Phượng Vũ cũng nói như vậy.
Sau đó hắn mời cao thủ đoạt lại Huyền Nguyệt tiên tử, còn tuyên bố Huyền Thường Lệnh đuổi giết Long Ngạo Thiên.
Sau đó ép tông chủ của Ngạo Nhật Sơn Tông và sư phụ hắn ra mặt, chuyện này mới được giải quyết.
Lần này hắn không mời những người khác, tự mình là được rồi.
- Yên tâm đi, ta tự mình làm được, ngươi phải chăm chỉ học võ đạo với Vô Địch sư thúc, có người lợi hại hơn phải đánh bại giúp ta.
Mạc Phàm cười nói.
- Ừm.
Phượng Vũ gật đầu.
- Tiểu tử, lão tử có hai đồ đệ, ngươi không nên lừa đồ đệ của ta chứ, để cho ta biết, ta sẽ làm thịt ngươi.
Vô Địch vội vàng cảnh cáo.
Long Ngạo Thiên là thiên tài như vậy, Mạc Phàm không coi là kẻ địch, vậy kẻ địch của Mạc Phàm có cảnh giới gì?
- Lam Dương sư huynh, nếu ngươi không chịu nổi, có thể tới tìm ta, ta có mấy biện pháp, có thể khiến cơ thể ngươi càng mạnh hơn một chút, ta đi vào trước.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Ngoại trừ mấy thứ Vô Địch sư thúc nói ra, hắn còn một số châm thuật, có thể chắn thần thức càng lâu hơn, Vô Địch sư thúc đối với hắn không tệ, con người Vô Ngần sư thúc cũng không tệ, chiếu cố Lam Dương một phen cũng không sao, chẳng qua chỉ là chuyện hắn thuận tay.
Ngoài ra Lam Dương tiếp xúc với đạo rất ít, cần thích ứng hình chiếu võ đạo ở nơi này, hắn thì không cần.
- Vậy đa tạ Mạc sư đệ rồi.
Lam Dương nhướn mày, không từ chối, thản nhiên nói.
Vô Địch khẽ nâng mí mắt, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.
- Tiểu tử, đừng có gấp vậy chứ, ta còn chưa nói xong mà.
- Sau khi hai đứa đi vào, có thể không dùng phương pháp khác thì không dùng, cố gắng dựa vào mình ngăn cản hấp dẫn của võ đạo, như vậy không chỉ kéo dài thời gian ở bên trong, còn có thể ma luyện thần hồn của hai đứa, nói một cách đơn giản, là dùng Diễn Thiên Thần Quyết ngăn cản, lúc trước ta cảm ngộ về Diễn Thiên Thần Quyết kém hơn bây giờ nhiều, nhưng có được trình độ hiện giờ, là có hiệu quả tu luyện ở bên trong đó, ngoài ra…
Vô Địch nói một nửa thì dừng lại.
- Chuyện này con biết, Vô Địch sư thúc còn chuyện gì khác không?
Mạc Phàm nhướn mày hỏi.
- Tiểu tử, có vẻ là ngươi dùng Thoát Thai Tuyệt, thoát thai toàn bộ quyền ý của Tiểu Dương và Lam Phi vào trong cơ thể được thoát ra ra, ngươi định để lốp dự phòng đó tu luyện quyền đạo đúng không?
Vô Địch đánh giá Mạc Phàm.
Tuy Mạc Phàm giấu lốp dự phòng ở trong cơ thể, nhưng muốn lừa gạt ông không dễ như vậy.
- Thoát Thai Tuyệt, chẳng trách ta không cảm nhận được quyền ý trong cơ thể Mạc sư đệ.
Trong đôi mắt Lam Dương nhìn Mạc Phàm hiện lên dị sắc, nói.
- Không sai.
Mạc Phàm gật đầu.
- Đây là quyền đạo tâm đắc của lão phu, cùng với bí quyết của Thiên Băng Địa Liệt Cửu Lưu Tinh và Vô Thần Vô Phật Vô Địch Đạo, ngươi có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì bấy nhiêu, đây là thù lao ta trả cho võ đạo chi địa kia trước, nếu là giả, lão tử tay không mà về, ngươi phải bồi thường cho ta ba thứ có giá trị tương tự, nếu không ngươi biết rồi đấy.
Vô Địch lấy ba ngọc giản ra, trong giọng nói mang theo ý uy hiếp, nói.