*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Minh Hạo nhìn chiêu thức chính mình sáng tạo Siêu Chấn Quang, cỡ nào hoành tráng, cỡ nào sáng chói, cỡ nào hào quang…
Hắn cảm giác mình rất là ưu việt, tài giỏi, rất là....
Một hồi yy tự sướng chinh1 minh2, Minh Hạo cầm lên máy liên lạc với Thiên Tướng Quân bên kia: “Năm bộ lạc còn lại mau chóng xử lý đi, toàn lực tiêu diệt bọn hắn, đừng để ai chạy thoát, hiểu không.”
“Vâng tổng tư lệnh.”
Năm phút sau, toàn bộ Tây Cương xảy ra đại biến.
Năm bộ lạc cấp 3 một đội quân bí ẩn tấn công, hoàn toàn bị xóa sổ, tộc trưởng, trưởng lão, thành viên bộ lạc toàn bộ chết thảm ở đạn pháo cuồng oanh Super Siege Tank. Toàn bộ khu vực các bộ lạc này một mảnh cháy đen khói lửa, hoang tàn, đất đai bị phá hủy, đi bộ vài bước có thể thấy các bộ phận như tay, chân, nội tạng, đầu lâu, rơi rời rạc dưới đất.
Ba bộ lạc cấp ba cuối cùng sau khi biết chuyện bảy bộ lạc kìa vậy mà trong nháy mắt hoàn toàn tiêu tùng. Trong lòng âm thầm may mắn chính mình lựa chọn đầu hàng sáng suốt.
Ba bộ lạc cấp ba sau khi ký khế ước không còn là chính mình nửa, hoàn toàn biến thành một thành viên bộ lạc Ngưu Nữu.
Đời đời kiếp kiếp phục vụ Ngưu Nữu bộ lạc, không thể nào phản bội, trừ phi Ngưu Nữu bị cường địch đánh nát, tộc trưởng đầu hàng các loại, còn không đừng hòng thoát khỏi.
Xem như toàn bộ Tây Cương thế lực cấp 3 ngày trước bị xóa sổ. Ngưu Nữu từ bộ lạc cấp 1 lên ngôi hoàng đế, gần như thống trị toàn bộ Tây Cương.
Kế đó là sắp xếp lại nội bộ…
Vài ngày sau.
Giải quyết xong chuyện bộ lạc Ngưu Nữu, Minh Hạo khởi hành đến Nam Triều.
Tất nhiên là không phải đi bộ, dù sao chính là đem nguyên quân đoàn Terran mang theo cùng.
Minh Hạo đứng tại mảnh đất trống trải, ít nhất ngàn mét phương viên bên trong không có bất cứ người hay vật thể nào.
Trước mặt Minh Hạo là quân đoàn Terran hùng hậu. Marine, Super Siege Tank, Tian Air Robot, Medic Fly Omega…
Vũ khí hiện đại, sức phá hủy lớn, binh lính đông đúc. Từ bầu trời đến đất liền đều có thân ảnh bọn hắn.
Toàn bộ các binh lính Terran tập trung tại một chỗ.
Tại lúc này, một chiếc phi thuyền cỡ lớn hạ xuống trước mặt Minh Hạo, từ trong khoang thuyền bước ra một nữ nhân ăn mặc y phục trắng hiện đại, đeo kính đen, nếu đặt nàng ở thế kỷ 21, có thể làm người tưởng rằng nàng là tiểu thư của xã hội đen nào đó.
“Báo cáo tổng tư lệnh, toàn bộ Medic Fly Omega đã tập trung đủ.”
Minh Hạo bình tĩnh hỏi: “Chở toàn bộ đều đủ?”
“Đều đủ thưa tổng tư lệnh.” Cô gái kia mỉm cười nói.
Cô gái này chính là một vị tướng quân chỉ huy bộ phận Medic Fly Omega được Minh Hạo chỉ định, đặt tên là Lady Tướng Quân.
“Tốt lắm, lên thuyền.” Minh Hạo ra lệnh, bước vào khoang thuyền trước. Tại thời khắc này, toàn bộ Medic Fly Omega khoang thuyền mở ra, từng người lính, cơ giới, xe tăng các loại bắt đầu leo lên thuyền.
15 phút sau, dưới sự hộ tống của hơn ngàn chiếc BattleCruise, chục ngàn chiếc Viking, hơn mấy chục ngàn Medic Fly Omega bay đi, hướng đến Nam Triều.
…
Tại lúc Dâm Giới còn đang bàng hoàng về sự kiện “bảo vật” ở Tây Cương, thì tại lúc này việc đoàn người Minh Hạo "di cư" với số lượng lớn gây ra một việc chấn động.
Hơn ngàn chiếc hình thù kỳ lạ bay trên trên bầu trời, khiến người nhìn mà há hốc mồm.
Tin tức này nhanh chóng truyền ra, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn…
Các thế lực lớn, trừ Tây Cường vừa nát kia, Nam, Bắc, Đông tất cả thế lực đều xem trọng chuyện này.
Việc này so với bảo vật ở Tây Cương càng quan trọng gấp nhiều lần. Bởi vì bảo vật có khắp nơi, muốn có thì có, không là chuyện hiếm đối với các thế lực lớn kia.
Nhưng, một thế lực cường đại mới mộc lên, sẽ là nguy cơ cho tương lại các thế lực này.
Không ai muốn đặt tương lai của gia tộc chính mình vào mối nguy hiểm tiềm ẩn đó.
Đây là điều các tộc trưởng, gia chủ các gia tộc lớn biết rõ ràng nhất, cũng là không muốn nhất.
Các thế lực lớn, trong đó có cả cổ xưa thế lực, ẩn núp thế lực đều phái người đi thăm dò chuyện này.
…
Nam Triều
Nê gia.
Nê Tuyết Hà ngồi trong phòng, dáng vẻ ngay ngắn nghiêm trang, một tay cầm rượu một tay cầm tờ giấy.
Đọc xong nàng thả tờ giấy xuống bàn, môi đỏ nhấp ly rượu một cái, nói: “Người đâu, kêu cha ta đến đây, có việc gấp.”
Vài phút sau, một người trung niên khí chất trầm ổn đi đến, hắn ngồi ghế bên cạnh Nê Tuyết Hà, nhìn thẳng nàng hỏi: “Con gái, có viếc quan trọng à, ngươi hiếm khi gọi ta đến.”
Bình thường Nê Tuyết Hà rất ít khi gọi cha mình, trừ phi có chuyện quan trọng nào đó mới gọi hắn đến thôi.
“Đúng cha, chúng ta sắp đón một vị đại nhân đến, nên ta kêu người đến đây.” Nê Tuyết Hà gật đầu, thần sắc trịnh trọng nói.
“Đại nhân?” Người trung niên trên mặt hiện lên vẻ giật mình, vội hỏi: “Là ai?”
Nê Tuyết Hà hít sâu một hơi, kể về hai năm trước gặp được Minh Hạo, kể cả chuyện Minh Hạo giết hơn trăm ngàn người…
Người trung niên nghe xong Nê Tuyết Hà kể cả người đứng lên, đi qua đi lại, trên mặt hiện lên thần sắc phức tạp khó nói, có vui mừng, có lo lắng…
Nhìn thấy hắn biểu tình, Nê Tuyết Hà kêu lên: “Cha, ta biết ngươi lo lắng cái gì, nhưng ngươi yên tâm, hắn không phải là kẻ giết người bừa bãi gì đâu. Với lại, ta hiện tại là người của hắn.”
Người trung niên nghe vậy dừng bước lại, ánh mắt hiện lên kinh ngạc nhìn Nê Tuyết Hà, hỏi: “Ngươi hiện tại là người của hắn rồi?”
Nê Tuyết Hà gật đầu nói: “Ở hai năm trước, đó là lý do tại sao đến hiện giờ sau khi trở về không kể với ai, càng không nói gì với cha. Việc này quá liên lụy nhiều thế lực, nhất là người kia một mình giết đám con cháu các gia tộc, thế lực khác. Nếu có người biết chuyện này chắc chắn sẽ nổi lên một trận cuồng phong. Kể cả chúng ta Nê gia cũng không trốn thoát được.”
Ở hai nắm trước, sau khi Nê Tuyết Hà dẫn đám bất tử kia trở về, nhưng là bí mật trở về chứ không quang minh chính đại.
Hiện tại căn phòng này chỉ có cha nàng biết, còn lại người khác đều tưởng rằng nàng chết ở Tử Vong Sa Mạc giống như đám người bị Minh Hạo giết kia rồi.
Trung niên nghe vậy thở dài, lúc này Nê Tuyết Hà nói tiếp: “Cha biết tin một đám thần bí quân đoàn đang tiến về đây chưa?”
“Biết.” Trung niên gật đầu, nói: “Hiện tại ai ai cũng biết, bỗng nhiên tại Tử Vong Sa Mạc xuất hiện một đám quân đoàn. Còn có tin tức thực hư là mười bộ lạc cấp 3 hoàn toàn bị đội quân bí ẩn này xóa sổ.”
Nói đến đây, trung niên chợt giật mình, như nghĩ đến cái gì, hắn vẻ mặt kinh sợ nói: “Chẳng lẽ là…”
“Đúng vậy cha, chính là ngài ấy mà ta nói đến, người đứng đầu quân đoàn thần bí. Một đội quân có thể xóa sổ mười bộ lạc cấp 3 trong vòng nửa ngày.”
Nê Tuyết Hà mỉm cười xinh đẹp nói.
“Tốt tốt tốt…” Nê Bá Hổ cười liên tục, nói ba chữ “tốt”, hắn nhìn Nê Tuyết Hà với ánh mắt hài lòng, nói ra: “Không hổ là con gái ta a. Ta mặc dù không biết trong miệng ngươi người kia mạnh như thế nào. Nhưng có thể trong nửa ngày tiêu diệt mười bộ lạc cấp 3, dẫn dắt một đội quân khổng lồ là vô cùng mạnh. Ta nghĩ hắn có thể so với một cái Hoàng Triều thậm chí hơn.”
Một bộ lạc cấp 3, tương đương với một cái thực lực Vương Triều. Mười cái bộ lạc cấp 3 cộng lại chính là bằng hai, ba cái Hoàng Triều, thậm chí hơn.
Bởi vì vậy nên rất ít thế lực khác dám đánh vào Tây Cương.
Một cái là do thời tiết nắng nóng khắc nghiệt, một cái còn lại là không quen thuộc địa hình bằng người địa phương.
Mà dù đánh, cũng phải có lợi ích bọn hắn mới đánh. Ở Tây Cương đây? Một mảnh đất khô cằn ít nước, tài nguyên khan hiếm, nắng nóng khô hạn. Có cái rắm ấy mà đánh, trừ phi có người não vào nước mới đi kiếm chuyện với bọn hắn.
Nói đến đây, Nê Bá Hổ đợi không được nửa nhìn về Nê Tuyết Hà nói: “Ta chuẩn bị trước, đúng rồi, ngươi có thể liên lạc với ngài ấy không?”
“Có cha.” Nê Tuyết Hà gật đầu, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra cái màu đen hình thù kỳ lạ, bên trên chỉ có hai nút, một đỏ một xanh lá. Nói ra: “Ở hai năm trước ngài ấy có đưa cho ta cái này, gọi là ‘máy liên lạc’cùng chỉ ta sử dụng.”
“Cách sử dụng rất đơn giản, nếu muốn liên lạc thì nhấn nút đỏ, còn muốn tắt đi nhấn nút xanh.”
Nê Bá Hổ ánh mắt kinh ngạc nhìn vật trên tay Nê Tuyết Hà, hắn nói: “Cho ta mượn.”
Làm một cái gia chủ Nê gia, một gia tộc luyện dược lâu năm, ánh mắt sắc bén hơn người thường. Nê Bá Hổ vừa thấy cái vật này liền biết nó là vật bất phàm khó có được.
Nê Tuyết Hà đưa cho cha mình.
Nê Bá Hổ cầm lấy, xoay vòng vòng nhìn vài lần, bởi vì quá tò mò hắn lỡ tay bấm bào nút đỏ.
“Alo?” Âm thanh trẻ tuổi từ trong máy liên lạc vang lên, làm Nê Bá Hổ giật mình, sau đó nhìn qua Nê Tuyết Hà ánh mắt xin lỗi.
Hắn ho khan một cái, nhìn vào máy liên lạc nói: “Chào đại nhân, ta là cha của Nê Tuyết Hà.”
“Vậy?”
“À đại nhân, ta nghe con gái ta nói đại nhân sấp đến, ta muốn chuẩn bị một chút. Xin mạn phép hỏi đại nhân khi nào đến để ta chuẩn bị?”
“Ồ. Chắc là khoảng 2-3 ngày nửa. Còn việc gì không? Bên kia của ngươi như thế nào?”
“Không thưa đại nhân, bên đây hoàn toàn bình thường.”
“Vậy ta cúp máy. Nếu có tin tức quan trọng thì điện cho ta, hiểu chứ?”
“Vâng thưa đại nhân.”
Nê Bá Hổ tay bấm nút xanh cúp máy, lau mồ hôi trên mặt.
Âm thanh rất trẻ tuổi, không giống trong tưởng tượng của hắn a.
“Vị đại nhân kia bao nhiêu tuổi?” Nê Bá Hổ nhìn Nê Tuyết Hà hỏi.
“ta cũng không biết, nhưng ở hai năm trước dựa vào chiều cao của hắn chắc khoảng từ mười lắm đến mười chín.” Nê Tuyết Hà lắc đầu nói.
Nê Bá Hổ nghe vậy cả người không tự chủ run lên.
Giả như Nê Tuyết Hà nói là thật, nếu nói hai năm trước người kia chỉ mười lăm tuổi đạt đến cảnh giới Dâm Vương. Như vậy hai năm sau người kia đạt đến cảnh giới nào? Dâm Đế chăng?
Nê Bá Hổ cảm giác cả người lạnh lẽo, may là người kia không phải kẻ địch, nếu không chắc chắn tương lai Nê gia bị người kia phất tay tiêu diệt cũng là điều bình thường.