Sáng hôm sau , trên sân thượng- Ken - tiếng Ren bất ngờ vang lên
- Nói - Ken quát lớn
- Sandy , tôi biết con bé ở đâu , tôi sẽ nói cho anh nếu ..... - Ren lấp lửng câu nói
- Cô muốn gì - Ken kích động khi nghe tới tên nó
- Nhảy xuống đi rồi tôi đưa cô bé về anh có 5p , dám không - Ren nói rồi đi mất
Ken đứng đó bàn hoàn nhảy xuống khác nào tự tử đâu , tầng 5 lận cơ mà , nhưng vì nó Ken đánh liều nhảy xuống
Phịch âm thanh kì lạ vang lên
- Cô - Ken cứng họng khi biết mình đang nằm trên giường
- Thử nghiệm thôi mà - Ren cười hì hì - Đi tôi đưa anh đến chỗ Bảo bối của anh - Ren nói rồi đưa Ken về phòng Ken
- Cô giỡn với tôi đó hả - Ken nóng giận
- Im lặng nào - Ren mở cửa , trên giường là nó đang nằm đó , mặt vẫn hồng hào - tại anh không chịu vào phòng thôi , lát nữa Bảo bối của anh sẽtình lại , còn về hung thủ thì tôi đã giải quyết hộ các người rồi
- Cảm ...ơn...........e...m - Ken nói rồi quay người xuống phòng khách gọi mọi người lên bỏ lại Ren sững sờ
- Mình có nên đi khám tai không nhỉ - Ren đứng đó lầm bầm một mình
- Nếu vậy thì em cũng muốn đi , hình như tai em cũng có vấn đề đấy ạ - Rin bất thình lình xuất hiện phía sau cửa
- Em cũng vậy - Ran nhảy ra từ sau lưng Rin
- Không nghe nhầm đâu - Kun cười tiến lại chỗ nó - Này Bảo Bối mau mau tỉnh lại , Ken sắp đạt tới giới hạn rồi đấy nhé nhóc
- Anh ấy phá nát bar của em rồi đó Bảo bối à - Kin nhoi nhoi lại rồi ghénhỏ vào tai nó - mau tình lại để còn dự đám cưới của anh nữa chứ hìhì ,không có em anh không cưới đâu
- Này các anh tránh ra xemnào - hắn loi nhoi hơn cả Kin - vk vk dậy nhé - hắn mỉm cười hôn lên môi nó và hậu quả là bị Ken từ cửa phòng đi vào đá thẳng ra khỏi phòng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tg : Haiz thật là mất mặc quá , Kelvin độc ác lạnh lùng nổi danh một thời đâu rồi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong khi đó anh đi lang thang ngoài phố , vào một quán cafe xinh đẹp , nhỏ nhắn ở góc phố , quán có vẻ khá vắng khách , hay nói chính xác làchỉ có mình anh , anh ngồi vào bàn gọi món capuchino yêu thích của mình , nhìn ra cửa sổ thở dài
- Trông anh có vẻ buồn nhỉ - cô chủ quán hỏi thăm
- Um - anh uể oải trả lời - chào tôi là Tuấn rất vui được làm quen - chìa tay ra
- Chào anh , tôi là Mina - cô cũng đáp lại , bắt tay anh - rất hân hạnh
Và cứ thế thời gian trôi đi trong âm thầm , 2 người cứ ngồi đó nói đủthứ chuyện trên đời mà chẳng để ý thời gian trôi qua quá nhanh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mina là một học sinh bình thường hiện đang theo học trường BB nhờ lực họcxuất sắc và giành được học bổng của trường . Mina mang trong mình giathế bí ẩn (bật mí thêm thì như mọi người đã đoán trước , Mina chắc chắnlà của anh rồi) . Tên thật của Mina là Wang Hoàng Yến , nhỏ hơn anh mộttuổi .
Ngoại hình : Da trắng như tuyết , tóc đen như gỗ mun , môi đỏ như son (Tg : Sao giống Bạch Tuyết thế nhể , hi hi kệ nó đi ) , cao 1m70 tính tình hòa đồng dễ thương dễ gần nhưng cũng dễ ăn hiếp(@_@")
Nữ công gia chánh rất thành thạo , nấu ăn lever max , thùy mị thục nữ (Tg : chứ đâu như người nào đó đâu nhở)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nó : hắc ....xì...... đứa nào nhắc mình vậy nè trời
Hắn : anh không biết nữa chắc em bệnh rồi
Tg : há há ta thăng đây