Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 160: Kỳ Lân Thích (1)




Từ Đông thỏa mãn nói:

- Tốt, chuyện này không có vấn đề, tôichưa từng lười biếng đâu. Tuy không có thiên phú như cô, nhưng đối phómột ít thủ hộ giả phương đông bình thường thì không có vấn đề.

Hải Như Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngàn vạn lần không nên xem thường bất cứ kẻ nào, nhất là những thủ hộ giả phương đông kia. Có lẽ anh nhìn thấy người của Viêm Hoàng Hồn rồi,Thiên Hồn kia, còn có Thực Vật Hồn, khí tức năng lượng phi thường khổnglồ. Nếu như thủ hộ giả phương đông có thực lực như bọn họ, anh tuyệt đối không thể tưởng tượng được đâu. Nhất là bọn họ còn có năng lực đặc thù.

Từ Đông nói:

- Nói tới Viêm Hoàng Hồn, tôi thật sự rất kỳ quái, Tề Nhạc, nhìn bộ dáng của bọn họ, dường như rất tôn kính anh a.

Tề Nhạc nói:

- Không phải tôi đã nói, nhân phẩm của tôi quá tốt.

- Thôi đi pa ơi..., anh tin là thế sao?

Tề Nhạc nói:

- Tùy tiện, thích tin hay không cũng được. Có thuốc không, mấy ngày nay không có hút thuốc, thuốc của Thái Dương Quốc khó hút muốn chết, nhanhcho tôi một điếu nào.

Hải Như Nguyệt nói:

- Trong xe không cho phép hút thuốc.

- ...

Trở lại biệt thự Long Vực, Hải Như Nguyệt cho xe khác tiễn Từ Đông quay trở lại đại học Thanh Bắc, mà Tề Nhạc thì được an bài ở gian phòngtrước đây, về đây lần nữa, Tề Nhạc có cảm giác hoàn toàn mới lạ, hắnphát hiện, khi thực lực của mình tăng lên, dường như đã từ từ dung nhậpvào nhân vật Kỳ Lân này rồi.

Mặc dù thực lực của mình khôngđược, nhưng đủ loại năng lực đặc thù của Kỳ Lân không cách nào tưởngtượng được, nhất là Kỳ Lân Tí, tuy thời gian rất lâu mới sử dụng mộtlần, nhưng uy lực của nó cực kỳ biến thái, ngay cả Phệ Hồn cấp ám cũngbị miểu sát, chuyện này càng làm hắn có hứng thú tu luyện hơn.

Màn đêm buông xuống, Tề Nhạc đứng ở trước cửa sổ nhìn qua cánh đồngxanh hoa trước mặt, tâm tình có chút sảng khoái, tuy lần này đi TháiDương Quốc nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng chỗ tốt đạt được cựclớn.

Không nói trước lần này hoàn thành nhiệm vụ của ViêmHoàng Hồn mang lại cho hắn không ít kinh nghiệm thực chiến, chỉ riêngchỗ tốt trên máy bay đã không cách nào đánh giá được. Tuy đó là lần nguy hiểm nhất, suýt chết trong lôi điện, nhưng chính là lần này, hắn lạitiến vào cảnh giới hoàn toàn mới Thật sự là cầu phú quý trong nguy hiểm, tuy nguy hiểm một chút, nhưng chín khỏa Lam Hải Lôi Châu vẫn có giá trị khiến hắn mạo hiểm. Thử nghĩ, với tư cách một gã Tứ Vân Kỳ Lân, khuyếtđiểm lớn nhất chính là tu luyện phân tán, mà chín khỏa Lam Hải Lôi Châulại chứa hai trong bốn loại vân lực mình cần, trong lúc vô hình đã rútngắn thời gian tu luyện xuống gấp đôi, những chỗ hỏng trước kia đã tốthơn rồi.

Nghĩ tới đây, đột nhiên Tề Nhạc ý thức được vấn đề, vội vàng kêu gọi Giải Trĩ.

- Lại thế nào?

Giải Trĩ có chút bất đắc dĩ tại từ trong ngủ say tỉnh táo lại.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Giải Trĩ đại ca, tôi có chút việc không rõ, dựa theo chuyện lần trước anh nói với tôi, nếu như thực lực của tôi đạt tới trình độ nhất định,năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu cũng bị hấp thụ, như vậy, tôi có haivấn đề, một là thời điểm tôi hấp thu Lam Hải Lôi Châu có gặp nguy hiểmgì không, một vấn đề khác, có thể đề thăng thực lực từ việc hấp thu năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu hay không?

Giải Trĩ nói:

- Theo tôi đoán chừng, sau khi vân lực của anh tăng lên, anh có thểtrực tiếp hấp thu năng lượng từ Lam Hải Lôi Châu, nói cách khác, khithực lực tổng thể của anh đạt tới sơ vân, lôi vân lực cùng thủy vân lựcsẽ trực tiếp tiến lên hai vân. Tính nguy hiểm có lẽ không lớn, bởi vìLam Hải Lôi Châu lúc trước là Lam Hải Thần Châu là Minh Xà tiền bối tuluyện ngàn năm mới thành một khỏa, năng lượng bản thân phi thường ổnđịnh, có giữ gìn năng lượng thủy thuộc tính, Lam Hải Lôi Châu sẽ khôngcắn trả anh, điều kiện tiên quyết là anh không chủ động đi điều độngnăng lượng của nó.

- Chủ động điều động? Đây là ý gì?

Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.

Giải Trĩ nói:

- Hiện tại Lam Hải Lôi Châu đã biến thành bộ phận trong người của anh,anh có thể điều động nó, nhưng mà, thực lực của anh bây giờ quá yếu, nếu như anh điều động nó, sẽ sinh ra hậu quả hủy thiên diệt địa, thậm chícòn vượt qua năng lực khi anh sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, nhưng kết quả sau cùng là chết. Cho dù năng lực khôi phục của Hắc Kỳ Lân có mạnh hơnnữa cũng không cứu được anh. Đương nhiên, tôi cùng Minh Xà tiền bối cũng bị tiêu diệt. Bởi vậy, thời điểm vạn bất đắc dĩ, cho dù sử dụng Kỳ LânTí anh cũng không được sử dụng Lam Hải Lôi Châu, hiểu chưa?

Tề Nhạc vui vẻ nói:

- Tôi hiểu, cám ơn anh Giải Trĩ đại ca, Lam Hải Lôi Châu thật sự là đồ tốt.

- Đương nhiên là đồ tốt, đối với anh là tốt rồi, đáng thương cho tu vi chín ngàn năm của tôi.

Thâm Hải Minh Xà không cam lòng thanh âm vang lên.

Giải Trĩ nói:

- Minh Xà tiền bối, cái gọi là Tái ông mất ngựa, không chừng không phải họa mà lại là phúc, kỳ thật đây không phải là chuyện xấu. Tuy Lam HảiLôi Châu đã dung hợp vào thân thể Tề Nhạc, trở thành một bộ phận nănglượng của hắn, nhưng mà, dù sao ngài cũng là chủ nhân trước của nó, bởivậy, Lam Hải Thần Châu biến hóa thành Lam Hải Lôi Châu, chẳng phải bảnthân của ngài cũng biến hóa sao? Tuy tu vi giảm đi, nhưng hiện tại ngàibiến thành lôi thủy song thuộc tính, dưới tác dụng của lôi thuộc tính,dù cho không ở trong biển rộng, ngài cũng có thể phát huy mười thànhthực lực của mình. Chuyện này cũng giống việc ngài tiến hóa thành hungthú vạn năm vậy.

Thâm Hải Minh Xà cả giận nói:

-Nói láo, tuy hiện giờ thực lực của ta ở trên bờ hay dưới biển không cógì khác nhau, nhưng thực lực chỉnh thể của ta chỉ còn một phần mười, cho dù trở lại trong biển cả thì ta chẳng làm nên sóng gió gì. Tu vi chínngàn năm của ta nha...

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Chuyện này không nên trách tôi, là anh tự nguyện kính dâng nha, Minh Xà đại ca, dù sao anh cũng nghe tôi sai khiến, cái Lam Hải Lôi Châu xuấthiện vốn là dị số, ai biết nó sau này biến thành cái gì chứ? Đợi thựclực của tôi tăng lên tới trình dộ nhất định, nói không chừng tôi sẽ mang nó trả lại cho anh, anh đừng thương tâm, dù sao cũng chỉ phí công thôi, không bằng nên giúp tôi thật tốt, tôi đối xử với huynh đệ rất tốt nha.

- Nói nhảm, bây giờ tôi có biện pháp sao? Tại sao không trách anh chứ?Nếu không phải anh rãnh rỗi không có việc gì đi trêu chọc lôi điện, thìsao tôi biến thành như vậy. Lúc ấy cho dù máy bay có nổ tung, nhưng vìnó đang ở trên không trung đại dương bao la, tôi cũng có thể bảo vệ anhchu toàn. Nhưng anh lại đi hấp thu lôi điện này, cho nên mới hại tôi khổ như vậy.

Tranh luận với một tên côn đồ, hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà không khôn ngoan rồi, Tề Nhạc không cần suy nghĩ, trả lời ngay:

- Đương nhiên là trách anh rồi, anh đã nó nếu máy bay nổ tung thì sẽbảo hộ tôi à? Huống chi, trên máy bay không chỉ có mình tôi, đây là mấytrăm tính mạng đấy, nếu như cho tôi lựa chọn thêm một lần, tôi vẫn làmnhư thế.