Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 91: Viêm Hoàng Hồn (3)




Tề Nhạc đi theo đường cao tốc, chân to đạp lên chân ga, chân phải đồng thời tại chân ga cùng phanh lại bên trên dùng sức một phát xuống, tay lái một chuyến một hồi, Cơ Đức xe việt dã lập tức phát ra một thanh âm vang lên thai, hơi nghiêng dời, cắm vào tận cùng bên trong nhất một đầu nói. Ngay sau đó, tại Tề Nhạc thấp ngăn cản mỡ lợn môn dưới tác dụng mãnh liệt nhảy lên đi ra ngoài, tốc độ cực nhanh, không thể so với còn lại những cái...kia xe con chậm.

Cơ Đức mắt thấy không cách nào ngăn cản Tề Nhạc, chỉ phải đem dây an toàn buộc lại, tỉnh táo quan sát đến trước mắt tình huống, chính như Tề Nhạc theo như lời như vậy, có thực lực nhất chính là tướng mạo khủng long cấp, một thân màu sắc rực rỡ nhìn không ra niên kỷ nữ hài nhi, nàng cái kia chiếc đã nhìn không ra vốn là cái gì loại màu đỏ xe con xông vào đệ nhất vị, mấy xinh đẹp xen kẽ đã siêu việt mấy chiếc xe lao ra.

Quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng rực, khi xe gia tốc, hắn cũng cho xe từ phía sau lao lên, nhiều lần suýt nữa tông vào đuôi xe khác, nhưng đều bị hắn phanh túm trở về, vừa lái xe, hắn vừa hưng phấn nói:

- Hai người biết không, trước kia tôi thường đi ra đây xem đua xe giải tri. Nhưng muốn chơi lại tốn quá nhiều tiền, cho nên tôi không có tham gia. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, có chiếc xe này tôi sẽ giẫm nát đám người kia dưới chân.

Hắn thật sự là quá hưng phấn, ngay cả khói bụi trên người cũng không quan tâm tới.

Khi chiếc xe lắc lư, sắc mặt Minh Minh đã có chút trắng bệch. Mặc dù Cơ Đức trải qua huấn luyện rồi nên không có gì, nhưng nghe thấy từng tiếng động lịch kịch của xe, cơ bắp trên mặt của hắn run rẩy. Trong nội tâm âm thầm cầu nguyện, sư phụ nha! Ngài cần phải hạ thủ lưu tình!

Tốc độ của xe không ngừng tăng lên, chiếc xe dẫn đầu là xe màu đỏ, nó bỏ qua hai chiêc xe ở phía sau chừng ba trăm mét. Tuy Cơ Đức đau lòng xe của mình, nhưng hắn vẫn phải tán thưởng, cô bé kia tuy nhìn bề ngoài không có cảm tình gì, nhưng kỹ thuật lái xe rất chuyên nghiệp, nàng nắm giữ thời cơ vượt xe rất chuẩn, so sánh với nhau, Tề Nhạc còn kém một chút.

Thời điểm Cơ Đức cho rằng Tề Nhạc căn bản không có khả năng thắng lợi, đột nhiên thân xe có xu hướng lao mạnh tới trước, dọa Cơ Đức nhảy dựng lên, nếu như không có dây an toàn cố định thân thể khổng lồ của hắn, chỉ sợ hắn đã bay ra khỏi xe rồi. Hắn giật mình nhìn thấy, xe việt dã của mình dưới sự khống chế của Tề Nhạc đã lao lên con đường tốt nhất, trực tiếp vọt ra ngoài làn xe. Hơn nữa, xe không có dừng lịa, sau đó lại chạy lên lề đường. Trong nháy mắt, Cơ Đức đã hiểu ý của Tề Nhạc. Lề đường bên cạnh là chỗ đỗ xe khẩn cấp, dưới tình huống bình thường căn bản không có ai đem xe đưa lên đây. Mà Tề Nhạc hiện giờ đang liều mạng. Sau một khắc, hắn đã nhìn thấy Tề Nhạc ấn vào cái nút mà mình nói lúc trước.

Từ bốn xi lanh trực tiếp biến thành mười hai xi lanh, hơn nữa áp suất máy móc tăng cao, cho nên có cảm giác lướt mạnh về phía trước, xe việt dã giống như trang bị hỏa tiễn, lao mạnh tới trước, chỉ trong thời gian bốn năm giây, vận tốc từ một trăm hai biến thành hai trăm. Phải biết rằng, những chiếc xe tân trang kia có thể đạt tới tốc độ này, nhưng cần thời gian không ngắn mới gia tốc được. Tính năng của mười hai xi lanh hiển lộ ra rất rõ ràng.

Không người nào chưa thử cảm giác chạy tới mức hai trăm cây số giờ, tuyệt đối không cảm nhận được cảm giác này, cảnh vật hai bên đường lập tức phát sinh biến hóa, cảnh tưởng song song lúc trúc thay bằng tàn ảnh. Cảnh vật như vặn vẹo. Mà tốc độ của xe việt dã không ngừng tăng cao, chỉ trong thời gian mấy giây, Tề Nhạc đã từ trên lề đường vượt qua chiếc xe màu đỏ, xông lên dẫn đầu.

Bởi vì Tề Nhạc khẩn trương, cho nên tay đầy mồ hôi, con mắt nhìn chăm chú về phía rước, tùy thời làm ra phản ứng nhanh nhất. Bình thường xe đạt tới tốc độ hai trăm cây số giờ, năng lực điều khiển sẽ giảm xuống, nếu như dồn sức bẻ lái, rất có thể bị lật xe ngay lập tức. Nhưng mà, chiếc xe này của Cơ Đức trải qua tân trang nên không giống, tốc độ tăng lên, nhưng tay lái trở nên trầm trọng ổn định, nhưng dưới sự điều khiển của Tề Nhạc, cả chiếc xe giống như nhẹ hơn, lao nhanh về phía mục tiêu. Không qua bao lâu sau, xe việt dã do Tề Nhạc điều khiển đã bỏ xa các đối thủ còn lại ở phía sau.

Trận đấu vẫn tiếp tục, nếu như không phải Cơ Đức lấy mẩu thuốc lá trong miệng của Tề Nhạc ra, chỉ sợ đầu lọc cháy lên môi của hắn thì hắn cũng không biết, cảm giác tốc độ cao này làm cho huyết mạch của người ta sôi trào.

Xe cộ phía trước cũng nhiều lên, tuy Tề Nhạc rất liều, nhưng hắn vẫn thả chậm tốc độ của mình lại, từ kính chiếu hậu có thể nhìn rõ, chiếc xe màu đỏ phía sau không ngừng đuổi theo. Nhưng mà, chuyện này không khiến Tề Nhạc lo lắng.

Tốc độ của mười hai xi lanh đúng là quá mạnh mẽ, mỗi khi chiếc xe màu đỏ này vừa tiếp cận Tề Nhạc, nếu vào đường thẳng, Tề Nhạc sẽ gia tốc thật mạnh, xe lập tức vọt lên, tiếp tục kéo dài khoảng cách của cả hai.

Vài chục cây số không tính là gần, nhưng mà, chiếc xe của Tề Nhạc qua lại trên đường không gì cản nổi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã phân thắng bại. Vào lúc hắn phanh xe việt dã lại, Tề Nhạc liếc mắt nhìn qua bên ngoài xe, chỉ tám phút, không nhiều một giây, không ít một giây. Từ sương mù do phanh xe đang bốc lên, có thể nhìn thấy tốc độ Tề Nhạc điều khiển xe là như thế nào. May mắn phanh xe của Cơ Đức dùng sứ đặc thù chế tạo, cho nên không có hiện tượng cháy phanh. Phải biết rằng, chiếc xe việt dã này nặng tới ba tấn, muốn dừng ngay cần phải dùng một lực vô cùng to lớn, nhất là dưới tình huống đường cao tốc.

Thời điểm Tề Nhạc nhảy xuống xe, Cơ Đức không thể chờ đợi được mà trở lại vị trí lái, trong lòng của hắn thề, bất luận về sau Tề Nhạc nói cái gì đi nữa, hắn không bao giờ đưa xe cho tên điên này.

Làm đến nơi đến chốn, hai chân của Tề Nhạc như nhũn ra, thân thể có chút lắc lư, lúc này mới đi lên ven đường, tiếp tục mồi thuốc, dùng sức hút một hơi dài, ổn định kích động trong nội tâm. Sau đó thở hổn hển. Tuy thời gian chỉ có tám phut, nhưng tinh thần tập trung cao độ, cho nên hao phí rất nhiều tinh lực của hắn.

Thời điểm Tề Nhạc vừa rút điếu thuốc khác ra, chiếc xe màu đỏ cũng tới nơi, mấy phút đồng hồ sau, hơn mười chiếc xe nối gót tới. Lúc này đây, Cơ Đức đã thấy rõ, Tề Nhạc đang giương giương đắc ý tiếp nhận một sấp tiền của đám người kia, những người kia nhìn xe việt dã không còn khinh miệt nữa, mà là tràn ngập khiếp sợ. Không biết vì cái gì, huyết khí trong người Cơ Đức như sôi trào, hận không thể mang xe mình đi đua mới tốt.

Tề Nhạc tự giác trở lại vị trí lái phụ, hắn không có ngồi ổn, Minh Minh đã véo tai của hắn, tức giận nói:

- Tề Nhạc, anh giải thích cho tôi nghe. Anh dám lấy xe của anh tôi đi đánh bạc?