Sinh Tồn Trong Tận Thế

Chương 139




Thời gian qua nhanh, mới đó lại đã một tuần đi qua. Sinh hoạt của Thiên Anh hầu như không có gì thay đổi cả. Sáng sớm thì tập thể dục một xíu, hắn mang theo vật tư nặng vài tấn trên lưng, thêm vào một khẩu súng nặng gần tạ. Sau đó chạy vòng quanh căn cứ mười vòng.

Hắn chạy vòng quanh căn cứ tiện thể tiêu diệt toàn bộ những thú biến dị dám tiếp cận nơi đây. Mỗi lần như vậy thì gấu trắng sẽ đi theo giúp hắn nhặt mồi mang lại gần căn cứ.

Sau khi tuần tra xong một vòng, Thiên Anh quay trở về căn cứ. Vừa vào trong căn cứ hắn lập tức thông qua máy theo dõi nhìn xem tình huống ba người kia.

Hắn luôn dành thời gian quan sát ba người Alisa, Thiên Lang, bé Thanh. Bất kể ba người kia có biểu hiện gì khác thường, hắn lập tức sẽ xuất hiện.

Chỉ khi thấy ba người kia bình an, không có gì bất thường thì hắn mới đi ăn sáng. Ăn sáng xong hắn lên mạng tìm hiểu tình hình trong nước, tiện thể nhìn xem mạng đi quốc tế đã nối lại chưa.

Tầm năm phút sau hắn đi học chế tạo. Về những mặt khác thì Thiên Anh làm thầy giáo của Mít Đặc, riêng về mấy thứ công nghệ này thì Mít Đặc lại là thầy của hắn.

Một ông thầy giỏi, một tên học trò chịu khó học, đã vậy hai người còn rất hợp tính. Cả hai đều là loại người biết tiếp thu, chịu nhận lỗi khi bản thân mắc sai lầm, nên sự tiến bộ của cả hai người đạt được là rất lớn.

Mít Đặc ngày càng hoàn thiện về mặt tư duy hơn, về phần Thiên Anh trở nên lành nghề hơn trong việc chế tạo. Có điều do hạn chế về tài liệu, nên Thiên Anh vẫn chỉ có thể chế tạo các loại máy móc, vũ khí ở cấp độ một mà thôi.

Đến tầm mười một giờ Thiên Anh kết thúc học tập, hắn lúc này lại đi qua chăm sóc cho ba người thân của mình, sau đó lại ra bên ngoài đi tuần tra.

Khi hắn đi ra thì gấu trắng đã đợi ở bên ngoài từ trước. Vừa thấy hắn ra ngoài liền kêu lên, tiếp đó hai người cùng nhau đi săn thú.

Thiên Anh lấy việc tuần tra để rèn luyện bản thân. Ban đầu hắn mất một tiếng để có thể tuần tra cẩn thận khu vực hai dặm xung quanh căn cứ.

Nhưng hiện tại, cũng cùng khoảng thời gian đó, nhưng hắn lại có thể tuần tra xung quanh căn cứ một khoảng lớn hơn nhiều. Gần như là lúc đôi lúc trước.

Thiên Anh tuần tra cũng chia theo từng vùng, vùng xanh là nơi an toàn, phạm vị xung quanh căn cứ bốn dặm. Vùng vàng, nơi ít an toàn hơn là khoảng cách từ bốn dặm tới mười dặm, còn vùng đỏ là vùng nguy hiểm, khoảng cách từ mười dặm trở đi.

Ở vùng xanh, Thiên Anh dò xét cực kỳ cẩn thận, ở vùng vàng hắn chỉ đi lướt qua một vài địa phương. Còn ở vùng đỏ hắn chỉ nhìn qua. — QUẢNG CÁO —

Sau khi quay trở về Thiên Anh lúc này tổ chức nướng đồ ăn ngay ngoài trời. Con gấu trắng hồi xưa hay ăn đồ ăn sống, nhưng từ hồi nó ăn đồ nướng do Thiên Anh làm, giờ nó cũng mê đồ nướng luôn.

Ăn uống với gấu trắng xong, tiếp đó là đến thời gian nghỉ trưa của Thiên Anh. Hắn lúc này mang laptop ra nghe thời sự trong nước, đồng thời tranh thủ chợp mắt một chút.

Thiên Anh ngủ đúng một tiếng rưỡi, sau đó lại dậy đi tuần tra. Tuần tra xong lại quay trở về nhìn xem mọi người, tiếp đó lại đi học.

Người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ cảm thấy cuộc sống của Thiên Anh cực kỳ nhàm chán, nhưng Thiên Anh lại thích được như vậy.

Cuộc đời hắn sóng gió đủ nhiều rồi, hắn lúc này thích bình yên như vậy. Nhưng mà ông trời đã trú định đời này của hắn sóng gió triền miên, không yên một ngày.



Buổi tối cùng ngày.

Ngay vào thời điểm Thiên Anh đang tuần tra ở bên ngoài căn cứ thì nhận được cuộc gọi điện đến từ bác Tấn. Thấy là ai gọi tới, hắn lúc này lập tức bắt máy:

“Cháu đây bác! Mấy hôm trước định gọi cho bác mà sợ phiền bác nên lại thôi.”

Bác Tấn ở đầu dây bên kia cười nói:

“Haha. Thằng cháu cũng tâm lý quá. Đúng là dạo gần đây bác bận thật, vừa phải lo toan cuộc sống cho mọi người, lại phải chuẩn bị vũ khí để tấn công tổ nhện. Mà gần đây cháu có khỏe không?”

Thiên Anh lúc này ra hiệu cho gấu trắng dừng lại, bảo nó đi tới bên cạnh mình đứng. Sau đó mới trả lời bác Tấn.

“Cháu ổn ạ. Bác cùng với mọi người thì sao? Có tốt không? Tình hình lương thực có gặp vấn đề gì không ạ?”

Bác Tấn nghe vậy thì nói:

“Không cháu! Dạo gần đây đã ổn hơn trước rất nhiều, hạt rau mà Lam cho bác phát triển rất tốt, hiện tại mọi người đã chủ động được rau sạch để ăn. Thêm vào số thịt lần trước, đủ để cho căn cứ duy trì một thời gian dài. Mà lo hàng mà bác đặt tiến độ tới đâu rồi?” — QUẢNG CÁO —

Biết là bác Tấn đang nhắc tới mấy món vũ khí tối tân, Thiên Anh lập tức đáp:

“Do tài liệu hạn chế, nên cháu chỉ hoàn thành được hai phần ba đơn hàng thôi. Cái này cháu thật sự phải xin lỗi bác rồi.”

Bác Tấn cười to, ông bác nói:

“Xin lỗi cái gì chứ, cháu chịu giúp đỡ bác cùng các anh em là bác đã biết ơn lắm rồi. Bác không phải tâng bốc, nhưng ở trong thời loạn này, không phải ai cũng có thể làm được như cháu.”

Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn nói:

“Haha. Nghe bác khen cháu thấy vui rồi đấy, mà bác cho người qua lấy hàng nhé, chứ hiện tại cháu không rời khỏi căn cứ được. Mọi người đang trong giai đoạn biến đổi.”

Bác Tấn nghe được lời này thì vừa vui, vừa lo. Bác Tấn hỏi:

“Thế cả ba người đang biến đổi sao? Có cần bác cho một vài anh em đáng tin qua giúp đỡ không?”

Thiên Anh từ chối khéo:

“Không cần đâu bác, có cháu ở đây mà. Với mọi người cũng sắp kết thúc quá trình biến đổi rồi. Nhanh thì tối nay, nhiều thì vài ba hôm nữa thôi.”

Bác Tấn nghe vậy thì cười ôn hòa, bác nói:

“Được! Nếu cháu đã nói vậy thì thôi. Ngày mai bác cho người qua lấy hàng, cháu nói xem mấy giờ thì hợp lý?”

Thiên Anh nghe vậy thì đáp:

“Buổi sáng đi bác. Lúc bảy tám giờ là đẹp, khi đó thú biến dị xuất hiện ở trên đường cũng giảm bớt, tiện cho việc di chuyển.” — QUẢNG CÁO —

Bác Tấn đáp:

“Tốt! Vậy thì hẹn lúc tám giờ, bác sẽ thông báo lại chuyện này với bên bang Mãng Xà. Mà khi nào ba người khác biến đổi xong thì báo lại cho bác, để bác lên kế hoạch tấn công tổ nhện.”

Thiên Anh cười nói:

“Vâng bác. Thôi bác đi làm việc đi, cháu tiếp tục đi tuần đây.”

Sau câu này hai người không nói chuyện với nhau nữa. Tiếp đó Thiên Anh lại tiến hành đi tuần tra. Về phần bác Tấn đi làm gì hắn không biết.



Cùng khoảng thời gian này, nhưng là ở một nơi khác.

Ở bên trong một căn biệt thự thuộc khu vực quản lý của bang Sọ Hổ. Lúc này ở trong nhà đang có rất đông người. Bọn họ tụ tập ở đây nhiều như vậy là vì hôm nay có sự xuất hiện của đại nhân vật.

Mặc dù trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng buổi tiệc vẫn được tổ chức vô cùng hoành tráng. Đồ ăn thừa thải, bia rượu các thứ không thiếu thứ gì. Đã vậy còn có điện chiếu sáng nữa.

Nên nhớ hiện tại điện chiếu sáng là một thứ gì đó rất xa xỉ, vậy mà nơi đây lại có đến vài chục cái bóng đèn đang chiếu sáng, như vậy có thể thấy người tổ chức buổi tiệc hôm nay tầm cỡ như thế nào.

Người tham dự buổi tiệc này đều là những người có chức quyền, địa vị, lại còn có cả ngoại hình ưa nhìn. Những người tham dự buổi tiệc ở đây đều có ngoại hình khá trở lên.

Nên nhìn đâu cũng thấy tuấn nam, mỹ nữ. Dù là người phục vụ cũng là mỹ nhân. Bọn họ ăn mặc quần áo rất đẹp, ai nấy đều cố gắng phô bày vẻ đẹp thân thể.

Buổi tiệc ngày hôm nay được mở ra là để chúc mừng hai nhân vật lớn vừa thành công biến đổi, đồng thời thức tỉnh năng lực mạnh mẽ.