Buổi tối cùng ngày.
Sau khi ăn cơm xong, Thiên Anh và mọi người cùng nhau di chuyển đồ đạc quan trọng tới một nơi khác, nơi kia cách căn cứ hai dặm về phía Đông.
Nơi mà Thiên Anh chọn làm chỗ để cất chứa những thứ quan trọng nằm ở sâu bên dưới một khu phế tích. Nơi này trước kia vốn có một tòa biệt thự rất rộng lớn, nhưng sau vài trận động đất cùng thiên thạch nó đã thành một đống đổ nát.
Ở bên mặt ngoài của nó hiện tại đã bị cây cối bao phủ xanh um, nếu từ bên ngoài nhìn vào rất khó phát hiện ra khu vực này có điểm gì bất thường.
Trong đêm tối lạnh buốt, Alisa đi ở bên cạnh Thiên Anh, lúc này tò mò hỏi:
“Ông làm sao lại phát hiện ra nơi này thế?”
Thiên Anh đang vác một cái balo lớn, tay ôm theo khẩu súng năng lượng, nghe Alisa hỏi thì hắn cười nói:
“Cái này chỉ là tình cờ thôi, chứ ai mà biết nơi này lại có một cái tầng hầm kiên cố. Nơi đây vốn dĩ là khu vực mà gấu trắng ở lại trị thương, bữa nó dẫn tôi đến đây lấy đồ ăn để dành nên mới biết được.”
Alisa cười duyên, cô nàng nói:
“Thế cái tầng hầm kia so với căn cứ của chúng ta thì thế nào? Chắc không tốt bằng đâu nhỉ.”
Thiên Anh gật đầu, hắn vừa cảnh giác bốn phía xung quanh vừa trả lời Alisa, hắn nói:
“Đương nhiên là không thể bằng được rồi, tầng hầm kia chỉ là dạng dân sự, làm sao sánh được với tầng hầm quân sự mà chúng ta sở hữu. Có điều trong những ngày gần đây, tôi đã có tu bổ lại rồi, nên có thể dùng lúc nguy cấp.”
Trong khi hai người đang nói chuyện với nhau thì bọn họ đã tới được vị trí cần tới. Ngay khi bọn họ vừa tới thì bé Thanh cùng gấu trắng cũng xuất hiện.
Hai đứa bọn nó đến đây trước để thanh lý hết đám biến dị thú nguy hại ở nơi này. Ngay khi vừa xuất hiện, bé Thanh đã báo cáo thành tích:
“Bé đã xử lý hết bọn biến dị thú nơi này rồi, bên trong đã an toàn, không có nguy hiểm gì nữa cả đâu ạ.” — QUẢNG CÁO —
Alisa nở nụ cười dịu dàng, cô nàng ôm lấy bé Thanh cười nói:
“Bé Thanh giỏi ghê.”
Bé Thanh nghe vậy thì cười hi hi. Thiên Anh ở bên cạnh thấy vậy một màn thì mỉm cười. Tiếp đó hắn cũng khen bé Thanh vài câu cho nó vui. Đương nhiên hắn cũng không quên động viên con gấu trắng.
Tuy con gấu trắng là thú biến dị cấp thấp, hơn nữa chỉ là loại phổ thông, tiềm năng phát triển không có. Nó chỉ mạnh hơn các loài dã thú bình thường một ít.
Nhưng mà Thiên Anh vẫn rất quý nó. Dù sao nó so với đại bộ phận con người thì tốt hơn nhiều, nó không biết nói dối, càng không lợi dụng, bán đứng, hay mưu hại hắn. Những lúc buồn có thể tìm nó nói chuyện, tâm sự cùng nó.
…
Ở bên trong căn cứ mới.
“Tách!”
Sau khi Thiên Anh đi vào trong này thì khởi động hệ thống đèn điện, một thanh âm nhỏ vang lên, không gian tối tăm, ẩm thấp bên dưới tầng hầm từ từ sáng lên.
Khác với các thiết bị điện thông thường, chỉ cần bật công tắc một cái lập tức sẽ sáng lên. Các thiết bị điện do Thiên Anh chế tạo, có kết nối không dây với máy phát điện lại không như vậy.
Sau khi khởi động thì nó cần có một thời gian để tích lũy năng lượng, đây cũng là lý do vì sao mà bật bóng đèn thì cần tới năm giây để nó hoàn toàn sáng lên. Có điều một khi nó đã sáng thì vô cùng ổn định, không có chuyện chập chờn.
Sau khi tầng hầm tối tăm được thắp sáng. Alisa cũng đã có thể nhìn rõ được mọi thứ ở bên trong. Ở trong này đã được Thiên Anh tu sửa lại nên cũng không tới nỗi nào. Tuy không có vật dụng gì cả, nhưng được cái sạch sẽ. Các bức tường, trần nhà cũng được gia cố.
Alisa đánh giá căn hầm rộng sáu mươi mét vuông nơi này một hồi, sau đó gật đầu nói:
“Nơi này không tệ. Có điều nếu gặp phải thú biến dị cấp cao tấn công e rằng không chịu được.” — QUẢNG CÁO —
Thiên Anh gật đầu nói:
“Ừm. Đó là điều hiển nhiên mà, nếu việc đó thật sự xảy ra thì chỉ có thể chấp nhận, ai bảo chúng ta xui xẻo.”
Sau khi nói xong lời này, Thiê Anh cùng với Alisa đi qua khuân đồ từ trên lưng của Thiên Lang xuống. Trong khi khuân vác, Alisa hỏi:
“Như vậy đêm nay tui sẽ phải ở lại đây sao?”
Thiên Anh cười cười, hắn nói:
“Tùy bà thôi, thích ở đây cũng được mà trở về chỗ cũ cũng được. Chỉ cần ngày mai bà lại tới đây là được.”
Alisa cười nói:
“Tui nói vậy thôi chứ không về đâu, về rồi lỡ may bị phát hiện thì không hay. Đến lúc đó kế hoạch không thành công, mà tui còn bị nguy hiểm đến tính mạng. Với mọi người đều ở đây cả, tui một mình về nơi kia làm gì chứ.”
Alisa lúc này cũng đã biết được ‘kế hoạch’ của Thiên Anh. Nên nàng cũng hiểu được nguy hiểm tiềm tàng trong này, nếu như không thể tuyệt đối giữ bí mật, để cho địch nhân tìm ra sơ hở thì nàng sẽ chết rất thảm.
Không chỉ nàng chết, mà còn có nguy cơ liên lụy cả tới Thiên Anh. Vì vậy nàng sẽ không vì một chút thoải mái mà để tính mạng của mọi người lâm vào nguy hiểm.
Nhưng quan trọng hơn cả là mọi người đều ở đây cả rồi, nàng về kia cũng chẳng để làm gì. Nơi kia an toàn thật, cũng ấm áp thật. Nhưng lẻ loi một mình, cho dù có ấm hơn nữa vẫn cảm thấy lạnh.
Thiên Anh không rõ Alisa đang nghĩ gì, nghe cô nàng nói như vậy thì hắn chỉ biết mỉm cười. Cũng không biết nói gì thêm.
…
Hai giờ sau.
Lúc này mọi việc đã đâu vào đấy, đồ đạc cũng đã chuyển xong. Mọi thứ đều được để đúng vị trí. Hệ thống phòng ngự của tầng hầm cũng đã được gia cố thêm. — QUẢNG CÁO —
Hiện tại dù Thiên Anh ở nơi đây vẫn có thể quan sát toàn cảnh khu vực bên ngoài, cũng như khu vực ở bên trong căn cứ củ. Hắn cũng có thể từ đây, điều khiển các hệ thống tấn công được đặt ở các vị trí quan trọng.
Thiên Anh dự tính ngày mai để cho Alisa ở lại đây, nếu có biến cố phát sinh, cô nàng sẽ từ nơi này tiến hành điều khiển các điểm hỏa lực tấn công địch nhân.
Đương nhiên Thiên Anh cũng đã tính đường rút lui cho Alisa, nếu có biến cố phát sinh, Alisa vẫn có thể an toàn rời khỏi nơi này để tới một địa phương khác.
Sau khi chuyển xong đồ đạc, mọi người lúc này cũng đã thấm mệt. Thiên Anh cùng với Alisa quyết định hôm nay sẽ đi ngủ sớm, để còn lấy sức cho ngày mai.
Nhưng do bọn họ quên không vận chuyển giường chiếu qua bên này, nên hiện tại hai người chỉ có thể ngủ đất. Có điều Thiên Anh cảm thấy ngủ đất không tốt, dễ nhiễm lạnh nên sai bé Thanh trở về lấy một tấm da thú lớn đi qua bên này.
Bé Thanh nghe hắn nói vậy lập tức quay trở về, lấy tốc độ của bé Thanh, thì không mất bao lâu nó lại đã quay trở lại với một tấm da thú lớn được bỏ ở trong túi xách.
Thiên Anh cầm lấy tấm da thú trải xuống nền đất, tấm da thú cũng không lớn lắm chỉ đủ cho Thiên Anh cùng Alisa nằm chung. Về phần Thiên Lang, gấu trắng thì nằm ở bên cạnh. Còn bé Thanh thì nằm cuộn tròn trên người gấu trắng.
Tiếp đó mọi người cùng nhau nói chuyện cho tới giữa đêm, phải tới gần một giờ sáng thì cả nhà mới đi ngủ.
…
Trong khi Thiên Anh cùng người thân đang nằm bên nhau ngủ ngon lành. Tại một số nơi khác trong thành phố Nội Hà, lại đang có người nghĩ về hắn. Liên tục nhắc tới hắn bằng những từ ngữ cay nghiệt.
Những người này có một phần là địch nhân của hắn, từng giao thủ qua với hắn. Còn một số khác thì chưa từng một lần gặp qua Thiên Anh, cũng như có khúc mắc với hắn.
Có điều vì lợi ích, bọn họ quyết định nhúng tay vào ân oán giữa Thiên Anh cùng địch nhân của hắn.
[Tác giả: Nếu buổi tối đi làm về sớm sẽ thêm chương. Mong được mọi người tặng hoa ủng hộ.]