*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Đau đớn bén nhọn trong nháy mắt làm tê liệt thần kinh Bùi Thiếu Lăng, trước mắt cũng không phân biệt được màu sắc gì nữa mà chỉ ngập tràn máu đỏ, tội ác như vậy hoà cùng màu máu như giải trừ phong ấn, những chuyện xưa khó nhịn không bao giờ muốn nhớ lại ùa về. Thanh xuân hồn nhiên của hắn ta chính là bị hành hạ chìm ngập trong bể máu, đám lão già kia dùng mọi thủ đoạn tàn độc ngược đãi hắn, lần lượt từng trận đòn roi, thậm chí còn trói nhốt, âm u không một tia mặt trời, tràn ngập khuất nhục. Bùi Thiếu Lăng mất hết phong độ, nắm tóc thất thanh hét chói tai như điên dại, ngay cả Vinh Tây Lăng cũng thấy bất ngờ.
Lê Mộ nhanh tay lôi hắn ta ra ngoài, lại buông màn xuống, che cảnh xuân bên trong lại. Lê Mộ vốn định thừa lúc hắn ta đang phát điên tìm một chỗ nhốt lại, không ngờ vừa ra khỏi phòng tiệc liền gặp được Bạch Dật Hiên đang đi tuần tra, không thể làm gì khác là vờ như không có chuyện gì, nói: "Anh tới thật đúng lúc, chủ anh vừa rồi vô tình bị miểng thuỷ tinh chọt vào mắt, tôi đang muốn mang hắn ta đi chữa trị. Nếu anh ở đây, vậy giao cho anh ha."
Bạch Dật Hiện biết rõ cậu ta đang nói dối, nhưng vì kế hoạch tối nay, lúc này vẫn không thể gây xung đột. Huống chi, dáng vẻ của Bùi Thiếu Lăng rõ ràng không đúng, cũng không nói được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trước tiên vẫn là đi chữa thương. Anh vươn tay đỡ lấy Bùi Thiếu Lăng, cười với Lê Mộ một chút, ôn hoà nói: "Cám ơn."
Là một người vô cùng dịu dàng, tuyệt đối chính là công tử như ngọc, nhưng Lê Mộ lại bị nụ cười của anh làm cho không thoải mái, có cảm giác gai gai sống lưng, nhìn kỹ một chút quan sát động tác của đối phương. Nhưng hành động của Bạch Dật Hiên hết sức bình thường, nghiêm túc dặn dò thủ hạ mấy câu liền đỡ Bùi Thiếu Lăng đi, cầm điện thoại giống như đang liên lạc bác sĩ.
- ----
Trong căn phòng dưới lầu, Tô Quân Lan phong tình vạn chủng tựa lên cửa phòng tắm, dưới chân là sườn xám tơ tằm quý giá vừa cởi ra, trên người chỉ phủ áo vest rộng lớn. Nhưng đây chẳng qua là y tham luyến mùi hương của nam nhân thôi, từ đầu đến chân đều thấy hết, không khác gì không mặc đồ. Ngón tay xinh đẹp kẹp điếu thuốc lá, thỉnh thoảng rít vào vài hơi, khói thuốc lờn vờn càng tăng thêm độ hấp dẫn, giống như hoa thơm tịch mịch sắp héo rũ, chờ nam nhân lại 'tưới' cho.
Thực ra, Tô mỹ nhân chỉ đang nhìn Vinh Tây Lăng đang rửa tay, một phát đâm mù mắt Bùi Thiếu Lăng làm tay hắn dính không ít máu tươi. Vinh tiên sinh có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng dùng xà phòng đặc chế rửa đi rửa lại mấy lần. Thấy Vinh Tây Lăng cuối cùng cũng chịu đóng vòi nước đi lau tay, Tô mỹ nhân nhanh chóng tiến lại dựa lên lưng hắn.
Vinh Tây Lăng quay đầu hôn mấy cái lên cái miệng thơm thơm nhỏ nhắn đang dẩu lên của y, cười nói: "Bảo bối, cho ông xã hút với."
Tô Quân Lan nghe vậy không trực tiếp đưa điếu thuốc tới, mà một tay bám lên vai hắn làm điểm tựa, nâng chân trái lên gác trên bồn rửa tay, cầm điếu thuốc chen vào giữa hai chân, tìm được huyệt nhỏ ngập bạch dịch, từ từ đem điếu thuốc cắm vào. Cúc huyệt đã khôi phục khép lại đột nhiên bị vật lạ xâm phạm, mặc dù rất nhỏ nhưng cũng đủ mị thịt thực tuỷ biết vị lần nữa điên cuồng, dâm đãng kêu gào không được thoả mãn. Quá nông... cũng quá nhỏ, sao có thể chế ngự được thí mắt mỗi ngày đều bị dương v*t thô cứng như khúc gậy chơi. Dâm thuỷ như đê vỡ liên tục ồ ạt không ngớt, không chỉ làm ướt đẫm miệng huyệt lờn vờn khói thuốc, còn hoà với tinh dịch ở cúc môn tí tách nhỏ xuống, tựa như châu ngọc rơi trên mâm son, nhưng một chút cũng không lãng phí, đều được bàn tay nam nhân đặt chỗ tư mật dâm đãng hứng hết, chảy hết lên lòng bàn tay và kẽ ngón tay.
Mỹ nhân khó nhịn uốn éo cái mông, dùng hết sức mới lôi điếu thuốc trong thí mắt tham lam ra, sau đó đem điếu thuốc dính đầy dâm dịch đưa đến bên miệng Vinh Tây Lăng, ngọt ngào nói: "Ông xã... Thích điếu thuốc này không, trên đó cũng đều là dâm thuỷ tiểu tao hoá vì anh mà chảy ra đấy nha... Thức uống anh thích nhất..."
Vinh Tây Lăng cắn điếu thuốc, hung hăng hút vài hơi, đem dâm thuỷ trên đó nuốt hết vào bụng, sau đó vứt tàn thuốc, một tay khác cũng gia nhập hàng ngũ dâm loạn hạ thể mỹ nhân, hiển nhiên không quên khích lệ: "Bảo bối, cưng thật ngọt."
Thí mắt cùng dương v*t đều bị nam nhân thay đổi phương pháp yêu chiều, Tô Quân Lan thích đến khoé miệng cũng cong cong, trong cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ nỉ non. Nghe được nam nhân khen mình ngọt, vội vàng chạy đến khoe: "Ư hưm... Bà xã dâm chảy nhiều nước nhất, trong cái mông vẫn còn nhiều nha... Ông xã uống nhiều một chút... Ư ha... Còn dư, a... cho dương v*t ông xã tắm, vừa cứng vừa thô... chơi em... dâm huyệt a..."
Vinh Tây Lăng sờ soạng mấy cái trên cái mông múp míp của mỹ nhân, lớn tiếng nói: "Ông xã lại dùng dương v*t bự này chơi sướng cưng mấy bận, tiểu đãng phụ cưng cố gắng đến khi kết thúc tiệc, giữa chừng không cho phép phát tao nữa."
Vừa nghe có thể được dương v*t chơi, Tô Quân Lan gật gật đầu không ngừng, nhưng trong lòng đang lén lút lẩm bẩm, ông xã ở bên sao có thể không phát tao, chẳng qua đến đó sẽ trốn dưới bàn ăn dương v*t ông xã. Mỹ nhân quyết định trong lòng, ngước lên thấy Vinh Tây Lăng đang động tác cuồng mãnh cởi quần áo, sexy không chịu nổi, hiển nhiên là chuẩn bị 'ra trận' mấy hiệp. Tô Quân Lan bị hormone giống đực nồng đậm trên người nam nhân xông đến say, vội vàng nhào lên bảo vệ áo sơ mi của nam nhân, dùng bàn tay nhỏ nhắn sạch sẽ cẩn thận cởi nút áo, đỏ mặt nói: "Không muốn làm dơ áo ông xã đâu, ư hưm... Người ta lát nữa muốn... mặc áo sơ mi ông xã tham gia tiệc. Ừm hưm... Tiểu tao hoá thích... thích quần áo ông xã mặc trên người, chạm... đầu v* em, a... Còn có mông tròn... giống như ông xã đang sờ sờ em..."
Vinh Tây Lăng ăn mặc xộc xệch, thấp giọng cười nói: "Hừm, ông xã cũng thích, tiểu dâm đãng cả người trần trụi, chỉ mặc mỗi áo sơ mi ông xã là xinh đẹp nhất, làm ông xã không nhịn được lột sạch chơi chết cưng."
"Ư ha... dương v*t bự ông xã cũng cứng lên, còn không mau tới, a ha... Đâm vào 'khu rừng' của người ta, ô... Lông của tiểu tao hoá quấn dương v*t bự ông xã có sướng không?"
"Ha ha... Tất nhiên là sướng, chỗ nào của bảo bối chơi cũng làm người ta sướng phải không."
Nam nhân cao hứng trả lời, sau đó ôm mỹ nhân vào nhà vệ sinh, đẩy nắp bồn cầu lên, để cho mỹ nhân quỳ trên thành bồn mềm mại nhưng chật chội. Vì duy trì thăng bằng không ngã xuống, mỹ nhân không thể làm gì khác là bám víu lên nắp bồn cầu, đè thấp sống lưng, đem cái mông nhếch lên thật cao, tiểu côn th*t vừa vặn giương lên vuông góc với bồn cầu. Mỹ nhân xấu hổ không dám mở mắt, hu hu nói: "Ông xã... Động tác này khó quá... sẽ té vào bồn cầu mất. Hu hu, anh bắt nạt người..."
Nam nhân vỗ 'bem bép' hai cái lên mông Tô Quân Lan, đánh mỹ nhân đến lắc lư run rẩy, suýt chút nữa té xuống. Nghe mỹ nhân sợ hãi hét, nam nhân không thèm an ủi, ngược lại xấu xa nói: "Té xuống cũng không vấn đề. Bảo bối cưng quên à, đây là phòng chuyên dụng riêng của chúng ta, không có ai sử dụng, chỗ nào cũng sạch sẽ. Nếu bên trong có cái gì, đó cũng là tiểu tao hoá cưng lần trước cầu xin ông xã sờ sờ 'cây thịt' nhỏ của cưng đến tiểu ra, còn nói không có ông xã cầm liền không chịu tiểu ra..."
Tư thế dâm đãng không biết xấu hổ quỳ trên bồn cầu, còn nghe nam nhân dùng những từ tục tĩu lăng nhục, mỹ nhân cuối cùng cũng không nhịn nổi khóc nấc lên, mềm mại nói: "Ông xã không được nói... Em sai... A... Cái mông muốn ăn dương v*t... Chỉ cần cho cái mông cắn dương v*t, ông xã muốn em thế nào... ưm hưm... bà xã dâm đãng liền thế nấy..."
Nam nhân chính là đang chờ những lời này, thấy mỹ nhân cuối cùng cũng không để ý mặt mũi nói hết ra, lập tức sung sướng đem 'thanh kiếm' đâm vào tiểu huyệt, bên trong quả nhiên nước sốt ngập tràn, bất kể thao bao nhiêu lần vẫn khít như xử nữ, dương v*t sướng rơn không ngừng phồng to. Nam nhân sinh lực dồi dào, còn không quên trêu đùa vật nhỏ dưới thân: "Hừ ha... Thật thoải mái, hừ... Bảo bối, ông xã cưng vẫn sung nha, cưng hôm nay bị ông xã chơi đến bắn năm, sáu lần đi, đoán lát nữa chỉ có thể bắn nước tiểu... Ha ha... Như vậy quá tốt, tiểu kê kê của tiểu tao hoá giơ vào bồn cầu đi, có thể trực tiếp tiểu vào..."
Tô Quân Lan bị đâm đến lắc lư trước sau, nam nhân mỗi lần tấn công cũng làm y nhoài lên trước, đầu v* ma sát nắp bồn cầu lạnh như băng khiến y giật mình một cái. Càng thảm hơn là, mỹ nhân vô tình nhấn nút xả nước, nước dội xuống văng tung toé, bắn ướt hết bụng y, nóng lạnh đan xen, lắc qua lắc lại, hành hạ mỹ nhân đến chảy nước mắt gào thét.
"Ô a... Cái mông dâm bị ông xã chơi hư... Sướng quá a... ha ha... đầu v* bị bồn cầu thao... Trời ạ, em bị bồn cầu sờ sờ cái vú nha... Ư a... Bồn cầu phun nước, a... Phun ướt người... Ha... Ông xã xấu... cùng bồn cầu chơi em... Nhưng mà sướng quá đi, sau này phải chơi như vậy..."
"Hừ... Tiểu tao hoá, cưng là nhảy thoát y cho ông xã xem sao, cái mông nhỏ sao có thể lắc đẹp mắt như vậy... Chân nhỏ cưng sao có thể mò chân ông xã chứ? Ha... Chân nhỏ thật mịn... sờ ông xã sướng chết được..."
"A... Bắn, bắn... Thật dâm thật xấu... Oa oa, bắn nước tiểu... Trong bồn cầu đều là tiểu tao hoá tiểu ra, ư hưm... Đều là màu vàng... Ư hưm... Ông xã, bà xã dâm nghe dời... bắn nước tiểu... Phải thưởng, a ha... Ông xã đút em tinh dịch được không, thí mắt muốn mà... Trước ngực sau lưng, ưm hưm... đều phải..."
Vinh Tây Lăng liên tục chơi chừng trăm hiệp nữa, cũng sướng vô cùng tận. Nhưng một lần sao đủ, hai người lại thay đổi tư thế, trong nhà vệ sinh rộng rãi làm một lần, một hồi lại tựa lên cánh cửa, một hồi lại nằm trong bồn tắm. Sau đó như mỹ nhân mong muốn, cả người y dường như mọi chỗ đều chơi đến sướng, cũng lau tinh dịch dính ướt của nam nhân.
Sau khi hoan ái xong, Vinh Tây Lăng vọt vào tắm rửa, thay bộ quần áo Lê Mộ đưa tới, âu phục thẳng thớm, thân sĩ ưu nhã. Mà Tô Quân Lan cứ thế nằm trên mặt đất, ánh mắt tan rã tuỳ ý cho nam nhân chụp mấy tấm hình khiêu dâm, cũng không tắm rửa cho y, để y cả người đang dính tinh dịch mặc áo sơ mi của mình, như trân bảo ôm vào trong ngực, trở lại phòng tiệc.
Cùng lúc, so với hai người đang buông thả, trong phòng tiệc có thể nói chỉ hơn chứ không kém, bên trong từng trận tình ái cuồng hoan, mọi người đang say sưa đắm chìm không biết rằng, đây chẳng qua chỉ là trước cơn bão, là trò tiêu khiển của kẻ có tâm cơ...