Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 2: Chapter 2: Buổi sáng gặp chuyện




Không lâu sau khi Tân ăn xong, giờ này cậu đã đóng chốt phòng chuẩn bị sẵn cuộn giấy vệ sinh

Lấy điện thoại từ trong túi ra, mở giao diện ẩn danh lên, làm việc ngày nào cậu cũng làm này

Lúc này cậu thấy trong người hoàn toàn khỏe mạnh, một phần là vốn "cậu em" sáng giờ mềm oặc ra, bỗng dưng lại thấy sung mãn khó chịu kì cục ra, cảm giác ngứa ngáy nổi lên đâm ra làm liền lun

Tụt quần xuống...

- Áaaaaa

Tiếng thét thất thanh của chị Nhi phát ra từ nhà trên

Cậu kinh nhưng không vội ngồi dậy thuần thục xóa mọi "dấu vết", chưa kịp mở cửa đi ra ngoài đã nghe chị Nhi gọi tới

- Tân, Tân - chị Nhi vừa chạy vừa kêu với khuôn mặt hoảng hốt

Cậu cảm thấy không ổn, bất an nổi lên, chị Nhi như vậy làm cậu hoảng hốt theo gấp gáp hỏi

- Gì vậy chị Nhi?

- Ngoài kia có ông nào ghê lắm, nãy chị Nhi nghe gõ cửa liền chạy ra mở, ổng thấy chị liền nhào vô, mặt của ông đó ghê lắm

Nói vậy ông ta vô nhà rồi? Trong đầu cậu liền nghĩ ngay đến việc này, nếu ông ta có ý đồ xấu vậy thật sợ là ông ta sẽ làm hại hai chị em

Gruuừ!!

Ngay lúc này cậu nghe tiếng gầm rề rà nhẹ từ nhà trên, đang thầm nghĩ tiếng này kì lạ như thú vật

Lúc này một người đàn ông xuất hiện ngay chỗ hành lang, trước mắt cách chỗ hai chị em cậu hai căn phòng

Khi nhìn thấy cậu xem mà phát sợ, đây mà là con người ư!!

Người đàn ông trước mắt này có hai con mắt lộ rõ hai nhãn cầu lồi to như ốc nhồi, lòng trắng đã chuyển sang màu đỏ bầm, hằn sâu vằn vện những tia gân máu đáng sợ

Đồng thời, miệng ông ta há to gầm rú khi nhìn hai người, dãi nhớt trắng đục bốc mùi tanh tưởi chảy dài hai bên mép

Cả người gồng cứng, tay chân co sát vào, cơ thể ẩn hiện gân guốc trông rất kinh dị.

Giờ phút này, cơ thể đang co lại bỗng bật ra như bắn về phía này

Chị Nhi đang đứng đằng sau cậu, lúc này lại càng hoảng sợ hơn run lên bần bật

Cậu đứng đơ ra một lúc sực tỉnh lại rồi nhanh tay kéo chị Nhi vào phòng, may mà chỗ bọn họ đứng hiện giờ là cửa phòng cậu, gần như ông ta chạy ngang qua là hai người đã chui vào phòng

Xoảng

Gần như cùng lúc, cánh cửa phòng mau chóng đóng lại, một tiếng "xoảng" vang lên thật to, âm thanh như có đồ thủy tinh vỡ vụn

Nhanh quá

Cậu trong lòng thầm than, từ khoảng cách đó cho tới chỗ đây ông ta chỉ mất hai đến ba giây để phóng tới, dân chạy điền kinh à!

Cậu cố gắng cẩn thận hé mở cánh cửa ra nhìn, thì thấy người đàn ông đó đầu đang nhét vào màn hình tivi LCD đời cũ

Máu chảy từ cổ xuống ướt đẫm áo, thì ra lúc bọn họ nhanh chân vào phòng thì ông ta không giữ được quán tính mà đâm sầm vào màn hình tivi, phía sau nơi lúc nãy mà bọn cậu đứng

Ấy vậy mà ông ta không hề hấn gì, chậm rãi đứng

Cái đầu thì đội cái LCD to tổ chảng như không, mặc kệ máu đen chảy xuống, gầm rề rà trong cổ họng

Giờ thì cậu chắc rồi, ngay từ cái nhìn đầu tiên cậu đã suy nghĩ đến

Ông ta là zombie, là xác sống, y như trong mấy bộ phim kinh dị lúc trước cậu coi, sự hoảng sợ xen lẫn hưng phấn làm cậu choáng ngợp đến khó thở

Vậy là rất có thể cả thế giới đang xuất hiện dịch bệnh zombie, nhanh trí động não phải làm cái gì ngay bây giờ!!

Đúng rồi!! Đầu, đập vào đầu, làm cho nó vỡ sọ ra là nó chết, nếu cậu nhớ không lầm đây là điểm yếu duy nhất của bọn nó trong phim.

Cậu quay sang chị Nhi nói gấp:

-Chị Nhi, mình mau sang phòng mẹ, dưới cái giường có hai cái rựa lúc trước mấy ông thợ bỏ lại, giờ lấy ra đi, nhanh lên.

Nói rồi cậu nhanh chóng chạy qua phòng, may mà con quái vật này trên đầu còn kẹt cái tv, không thể nhào tới cắn bọn họ ngay được, chị Nhi nghe vậy mặc dù rất sợ hãi nhưng mau chóng theo cậu qua phòng.

Cầm cái rựa, mắt nhìn chằm chằm vào cổ con zombie

Cậu nghĩ lại rồi

Nên chặt cổ nó thì hợp lí hơn, ít nhất cái cái cổ còn chừa ra ngoài để chặt, chứ đợi nó lấy đầu ra thì chết

Cậu biết zombie sức mạnh của nó rất lớn, coi như một người khỏe mạnh đến đâu cũng khó mà vật lại nó được, nói chi nói tới hai người bọn họ, người trưởng thành còn không tính.

Cậu nói cho chị Nhi biết tình hình hiện giờ, rất có thể đã xảy ra đại dịch zombie, và về ý định chặt đầu nó của cậu nữa

Muốn sống thì phải làm vậy, cậu nói cho chị ấy biết để cùng cậu chặt đầu nó cùng, hai người sức vẫn lớn hơn một người mà.

Khuôn mặt của chị giờ đây đỏ chót, nước mắt ướt hai hàng má, sợ hãi nãy giờ mà ra, cậu cũng sợ chứ chỉ là mặt cậu khá là đơ không có biểu lộ cảm xúc rõ ràng như vậy

Nhưng vẫn có thể thấy tay chân của cậu run rẩy, sợ vãi đái ra, nếu mà bị nó bắt được cắn một phát là chết luôn, cậu không muốn chết, cậu sợ

Con zombie nãy giờ vẫn đi loanh quanh căn bếp một cách lung tung, như người mù mò đường vậy, chỉ là khi nghe tiếng nói của cậu liền hướng phía này đi tới

Cậu thấy vậy căng thẳng nhắc lần cuối

-Đừng làm cái gì dư thừa, tập chung phần cổ chặt đứt nó ra nha, cố lên.

Nói xong cậu ra hiệu cùng hành động

Hai đứa dùng rựa giơ lên phía trước, chạy thẳng về phía con zombie đẩy thật mạnh, nó mất thăng bằng liền ngã xuống

Cậu không nói liền dùng hết sức bú sữa mẹ ra mà nhè cổ nó, chổng đít lên giáng từng nhát thật mạnh, máu chảy ra từ vết chặt bắn tung tóe

Sau bốn năm nhát người cậu đau nhứt cả lên, các cơ đang mệt mỏi, thể lực như nước chảy hết ra ngoài

Đuối vãi lều

Vậy mà coi trong phim chém chặt rầm rầm mà khỏe như phỗng.

Con zombie lúc này cổ của nó đã bị cậu chặt được một nửa, cậu không thể chặt sâu hơn được nữa

Phải nói thẳng ra là quá mệt, hai cánh tay tê rần đau nhức làm cậu không cầm nổi cái rựa

Trơ mắt ra nhìn con zombie đã lấy cái đầu ra khỏi tivi chậm rãi đứng dậy, máu không ngừng chảy xuống, nhưng điều đó không làm nó dừng lại, sức sống khỏe đến kinh khủng!

Nó đang nhìn vào cậu, cậu toát ra mồ hôi lạnh

Thân hình người đàn ông hóa zombie đang chật vật đứng dậy, bỗng há miệng thật to nhào về phía cậu trong nháy mắt.

Giữa lúc này, chị Nhi đang ở phía sau không rục rịch gì từ nãy đến giờ, đã dùng lưỡi rựa cong, móc phần cổ ít đến đáng thương của nó giật ngược về phía mình, nhằm giải nguy cho cậu 

Vì cây rựa là đồ vật dọn cỏ xung quanh nhà, phần lưỡi gần giống lưỡi liềm, cong hình bán nguyệt nên dễ dàng bám hoặc móc bất cứ thứ gì, phần cổ đứt một nửa của con zombie cũng không ngoại lệ.