Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 20: Chapter 19: Sau cơn mưa tuyệt vọng




Zombie đối với cậu là một loại quái vật kì lạ, chúng đứng dậy bằng đôi chân của những người nhiễm bệnh đã chết, không có suy nghĩ và cảm xúc

Chúng chỉ là sinh vật kì lạ đi theo đàn, và tìm cách diệt chủng con người theo bản năng

Tân khẳng định con quái vật trước mắt này là một con zombie

Cậu nhận ra được vì nó có một ít dấu hiệu nhất định để nhận ra chúng

Da sạm đen toàn thân, những con đợt hai chỉ bị sạm đen vài chỗ trên cơ thể

Chứng tỏ bọn chúng là giống nhau, nhưng sáu tay là loài còn mạnh hơn rất nhiều

Để xác minh suy nghĩ của mình, Tân chạy ra một khoảng cách

Đầu ngoái lại, mắt liếc về con zombie sáu tay.

Kích hoạt kĩ năng.

Trực giác!

Vì đã sử dụng nó được một lần, nên cậu nhanh chóng biết cách sử dụng kĩ năng được hệ thống ban cho này.

Cảm giác thông tin hiện lên trong đầu

[Zombie người nhện (đợt ba)]

[Tiến trình biến đổi: 53%]

[Thông tin khác: là zombie bình thường trong quá trình biến đổi để trở thành thực thể chuẩn, trong quá trình này chúng sẽ vô thức tự biến đổi năng lực cho phù hợp với bản thân]

[Đừng bất ngờ nếu chúng có món quà đặc biệt dành cho bạn]

Lần này kĩ năng đưa ra rất nhiều thông tin mới đối với Tân.

Thực thể, biến đổi, năm mươi hai phần trăm!!?

Tân dù vẫn đang không rõ nó có ý nghĩa gì, nhưng vẫn biết chúng rất nguy hiểm.

Cậu dần cảm thấy hơi nghẹn ở ngực, sức mạnh của cậu so với mặt bằng chung zombie hôm qua đến giờ đều vượt trội rất nhiều.

Nhưng dần dần những con kì lạ xuất hiện , làm cậu cảm thấy mình không còn mạnh mẽ như bản thân nghĩ nữa.

Zombie ngày qua ngày gặp càng nhiều con mạnh, đến mức không thể đối phó được, và cả người thăng cấp khác nữa.

Cậu tự thấy mình không còn đặc biệt như vậy nữa.

Cậu phải chạy trốn, sống sót là ưu tiên hàng đầu.

Trước kia hay bây giờ cũng vậy, cậu đều sợ chết.

Để đối phó với những nguy hiểm đe doạ, cậu phải chạy trốn để giữ mình.

Nó là điều bình thường, phải không!?

Như bắt được tia sáng, cậu vui mừng dứt khoát quay đầu.

Chạy như điên quay về phía dãy tầng học.

Trong lúc con quái vật đó bị thu hút bởi tên Tí, chính là lúc này.

Hở! Cái gì!?

Phía trước dãy tầng học, tầng một.

Nơi đám người đi cùng Tân đang nghỉ ngơi.

Nơi đó có một gã mập, cao gần hai mét, bụng và thân người to tròn như quả cầu "khổng lồ"

 

Trên tay đang cầm một cô gái, đám người ở phía sau thấy vậy, hoảng sợ lùi về phía sau hoặc chạy co giò chạy.

Vì xung quanh có vài con zombie đang tụ tập hướng về đây, nên họ không dám trốn quá xa.

Cô gái trên tay gã "to mập" hoảng sợ la hét.

Tân cẩn thận tiến gần.

Kích hoạt trực giác!

[Zombie bụng thịt (đợt ba)]

[Tiến trình biến đổi: 48%]

[Thông tin khác: là zombie bình thường trong quá trình biến đổi để trở thành thực thể chuẩn, trong quá trình này chúng sẽ vô thức tự biến đổi năng lực cho phù hợp với bản thân]

[Đừng bất ngờ nếu chúng có món quà đặc biệt dành cho bạn]

Lại là một con đợt ba, nó có cùng đẳng cấp với người nhện ư?!??

Nếu vậy thì ý định tiện tay cứu cô gái của cậu đành tạm gác lại.

Nhìn cái thứ to lớn thịt thà trước mắt, Tân không biết cậu có đủ sức đánh chết nó hay không.

Nhưng nếu nó cùng ngang hàng với con người nhện hồi nãy thì khả năng là..

Không thể.

Trong lúc Tân hối hả suy tư, mặc kệ cô gái trong tay là hét cỡ nào, zombie bụng thịt đưa bàn tay còn lại đặt lên người cô gái.

Không có gì cản trở, nó dễ dàng ung dung bứt mạnh.

Một tay nắm đầu vai, một tay nắm bắp đùi.

Rẹt rẹt!!

Tiếng vải vóc bị rách.

Đầu tiên là quần áo, dây nịch, bụng nữ sinh vốn thon gọn lúc này càng thẳng đuột.

Răng Rắc!! Cọt cẹt.

Tiếp là xương.

Rẹt! Rẹt! Rẹt!!

Dạ bụng trắng hếu bị mở, không hề dừng lại, phần thịt nối tiếp bị mở ra.

Tân chết lặng nhìn đằng xa, thứ mỏng manh màu trắng như xương mực, nối liền với phần lưng cô gái.

Dùng lực quá mạnh, zombie bụng bự bứt lòi ra cột sống.

Dưới chân đọng một vũng máu nhỏ.

Trố mắt nhìn hết tất cả, những người đứng gần đó thấy cảnh đó mà tê người.

Đứng ngồi không xong, hỗn loạn đầu óc.

Tân bắt đầu nhớ đến vẻ mặt kinh hoàng của cô gái, hình như cô được cậu cứu một lần ở tầng ba, khi lần đầu gặp nhóm của Vĩ.

Vẻ ngoài không xấu, cũng rất xinh xắn.

Dù bị bạn trai sắp ném xuống lầu, nhưng vẫn được Tân cứu.

Khoan đã.

Cậu nhìn gương mặt quen thuộc trên mặt con zombie.

- Nó là Tuấn, trời ơi!

-Cái gì! Thằng Tuấn nó quay về giết con Mỹ hả.

Người đứng gần đó đột nhiên la hoảng sợ lên, giúp thêm chứng thực suy nghĩ của Tân.

Con zombie này là bạn trai của cô gái được cậu cứu!!

Rõ ràng là Tân đã thấy cậu ta ngã xuống lầu ba chết.

Tân luống cuống nhớ lại.

-Khà kkk ji ji

Tiếng quái dị phát ra từ zombie bụng thịt, tay đã sớm vứt thịt đỏ trên tay.

Nhìn chằm chằm vào Tân, cậu nhìn hai bên mép miệng căng ra như cười của nó mà lòng sợ hãi.

Bắt đầu gầm lên một tiếng thật to.

HOOHHH HÔH HÔH.

Zombie bụng bự thịt đung đưa, nó bước nhào đến chỗ Tân, di chuyển nặng nề.

Mặt nền chấn động, tiếng thịt thừa đập vào mặt bê tông bành bạch.

Mục tiêu để mắt của nó là cậu.

Ở phía sau là chỗ con người nhện đánh với tên Tí.

Cậu không chắc tên Tí còn sống hay không, nhưng nếu anh ta chết rồi thì quay đầu chạy cậu có thể sẽ gặp được người nhện.

Với lại con trước mắt này ngoài có đống thịt ra thì tốc độ cũng chậm.

Cậu có thể thử giết nó một phen, cậu sẽ sống sót.

Hít thật sâu

Phình Phịch

Tới gần khoảng ba mét, Tân có thể nghe tiếng thịt đụng bên tai.

Tân cử động bàn chân, bước tới gậy đưa ra sau bên phải.

Dồn sức đánh toàn lực vào thân người của zombie bụng bự.

Cậu không trông mong gì có thể giết nó với một đòn.

Mục tiêu của cậu là đầu của nó cơ.

Chỉ cần đánh ngã nó, sẽ có vị trí tốt để đập nát đầu của nó, zombie bụng bự.

PHỊCH!!!

Nhưng nó không ngã xuống, gậy sắt đánh xuống như đánh vào bao kẹo dẻo.

Nảy tưng tửng.

Nó không có chút hề hấn nào, nhe răng cười.

Bàn tay đầy tảng thịt rơi vào vai bên trái Tân.

Phành.

Tân bị cú đập đánh bay qua bức tường lớp học gần đó.

Xảy ra rất nhanh, đám học sinh gần đó nhìn trơ ra, không dám có nhúc nhích.

Còn lại thì bị zombie tới gần, vất vả chống cự.

Vai trái sụi lơ, không thể động đậy.

Giọt máu ở đâu chảy từ trán xuống hàng lông mày, trượt qua gò má.

Một dòng, hai dòng, ba dòng.

Đầu óc mơ hồ Tân chưa mở mắt ra được.

Bành Bạch!! Bành bạch!!

Nó bắt đầu di chuyển.

Tân cảm giác xung quanh nặng nề.

Một lực va chạm vào mạnh vào đầu Tân.

Cảm giác bị thứ mềm mềm đập trúng, hẳn là tay của zombie bụng thịt.

Kì lạ là dù lực đánh không hề kém khi đập vào vai.

Nhưng đầu của Tân vẫn chưa vỡ, đầu rỉ máu không thấy rõ mặt mũi.

Tân vô thức nghĩ chắc là do đầu của cậu đã được qua cường hoá, không tạch liền lúc này được.

Nhưng sau mấy phát nữa thì không biết được.

Đầu của cậu đau như búa bổ, bị cái thứ to lớn giáng vào đầu, cậu liền nằm ngay tức khắc, không có sức chống cự.

Từ từ mở mí mắt, cậu thầm nghĩ...cậu sẽ chết.

Mặc dù, cậu vẫn luôn ghi khắc, tự hứa với bản thân rằng mình sẽ sống sót.

Nhưng chưa bao giờ cậu nghĩ cậu lại gặp bất lực ngay lúc này.

Muốn tìm người thân, bạn bè, bảo vệ người thân,...Trước hết cậu phải là người sống sót.

Nhớ lại những gì đã trải qua, cậu nghĩ mình đã làm hết sức rồi.

Cậu bắt đầu chấp nhận kết quả.

Nhưng mà, có một điều mà luôn luôn canh cánh trong lòng mà cậu vẫn chưa bỏ được.

Chị Nhi vẫn đang ở nhà đợi cậu về.

Đó là người thân duy nhất cậu tìm thấy và có được lúc này.

Ít nhất, cậu muốn còn sống sót để gặp lại và bảo vệ chị Nhi.

Tân vẫn đang xụi lơ ngồi gục trước bức tường.

Cậu có thể cảm thấy sự liên kết của mình với thứ nằm trong đũng quần ngày càng gia tăng, theo từng dòng suy nghĩ lúc tuyệt vọng của cậu.

Đùng!!!

Âm thanh nổ tung trong cơ thể Tân, run động tới màng nhĩ.

May quá.

Có nó, cậu sẽ sống sót!!