Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 139




Vốn Lucy mới lấy thuốc từ phòng ngủ của cha cô ta ra, lại ở góc rẽ hàng lanh nhìn thấy bóng dáng của German...

Trong đôi mắt lập lòe ánh sáng quỷ quyệt xảo trá, chuyển vài vòng, rón ra rón rén, Lucy đi sát ở đằng sau lưng German, tự cho là thần không biết mà quỷ không hay, thật không ngờ, thật ra trong chớp mắt cô ta đẩy cửa phòng ngủ đi ra ngoài, thì German đã phát hiện.

Môi mỏng nhẹ nhàng cong lên một hình cong khinh miệt rét lạnh, German dạo bước đi về phía thư phòng, vươn tay, nghênh ngang đẩy cửa đi vào...

Trong lòng Lucy rất là kinh ngạc, mặc dù cô ta cũng chưa từng nói rõ trong nhà ở đâu là cấm khu, thế nhưng là thư phòng của cha, tất nhiên Reggie Nord thượng tướng biết là nơi thuộc loại phải cẩn thận khi tiến vào, hiện tại là làm sao đây? Chẳng lẽ anh ấy muốn ăn cắp thứ gì sao?

Thế nhưng nhìn lại hoàn toàn không giống, bởi vì anh hoàn toàn không giống đám người muốn ăn cắp đồ kia, sẽ ở trước lúc vào cửa quan sát bốn phía một phen, tư thái của anh thực sự cực kỳ tiêu sái, đẩy cửa ra liền trực tiếp đi vào, mấu chốt nhất chính là, thậm chí ngay cả cửa anh cũng không đóng!?

Đi chầm chậm lại giống như đi nhanh chạy đến cửa, đứng vững, thân thể dính sát vào trước tường, cái đầu nhỏ bé dò xét qua đó, che đậy lại hơi thở, Lucy nhìn vào trong thư phòng....

Chỉ thấy, German đi nhanh trầm định hướng về phía trước bàn sách, nghiêng người cầm điện thoại lên, đưa lưng về phía cô ta, một tay anh đút trong túi, thân thể thẳng tắp mà đứng, từ bóng lưng nhìn qua, có một cỗ hơi thở tao nhã lạnh lẽo yêu ma đang ẩn ẩn thoáng hiện.

Reggie Nord thượng tướng anh ấy, thật đúng là hấp dẫn người ta nha, quả thực quá hoàn mỹ! Chỉ vẻn vẹn một chút, còn chỉ là bóng lưng mà thôi, cũng đã khiến cho xuân tâm của cô ta liên tục nhộn nhạo...

Nếu như không phải trường hợp không cho phép, thật sự là cô ta rất muốn, lập tức liền nhào tới, dùng hai chân gắt gao cuốn lấy anh! Cùng anh hoan ái một phen! Bị kiểu đàn ông mạnh mẽ mà hữu lực này chiếm lấy, đều là yêu cầu xa vời của mỗi người phụ nữ! Bao gồm cả cô ta!

Nuốt một ngụm nước bọt, si ngốc nhìn German, hai con ngươi vốn còn tinh quang sắc bén của Lucy, từ từ bị một tầng sương mù tình dục bao trùm, có một chút đờ ra...

Nhưng mà, vẻ đờ ra của cô ta vẻn vẹn chỉ kéo dài ngắn gọn mấy giây, liền hoàn toàn bị đánh gãy, bởi vì, cô ta nghe thấy lời German nói.

Nghe có vẻ, anh đang nói điện thoại với nguyên thủ, hơn nữa, nội dung bản luận chính là cha của cô ta?

Thần kinh bỗng nhiên bị kéo căng một cái, nhếch môi, Lucy cực kỳ an tĩnh nghe, dù sao cửa cũng là mở rộng rãi mà, cô ta cũng không cho rằng là mình đang nghe lén, cho dù bị anh phát hiện, cùng lắm thì nói là mình đi ngang qua, huống chi, rõ ràng anh mới là người không làm đúng, mà cô ta, mới là người có tư cách tức giận trách móc nhất, đương nhiên, mặc dù là cô ta không bỏ được! Mọi chuyện chính là như vậy.

Quang minh chính đại nghe, trái tim Lucy, càng ngày càng trầm xuống, vì sao, cô ta sẽ cảm thấy sự việc có chút không đúng nữa nha?

Bởi vì, German đang nói với nguyên thủ, chuyện có liên quan đến Percy, xin cho anh một chút thời gian nữa, để anh điều tra rõ ràng, đợi tới thời điểm chứng cớ vô cùng xác thực lại tiến hành thẩm phán cũng không muộn...

Thẩm phán!!

Trong đầu ầm ầm vang lên một tiếng, Lucy lập tức liền luống cuống. . .
Loading...

Nguyên thủ đây là muốn ra tay với cha? Cha phạm tội gì, làm sao lại dẫn đến Reggie Nord thượng tướng tự thân xuất mã điều tra?

Giật mình sững sờ ở tại chỗ, Lucy ngơ ngác nhìn German, chỉ thấy anh buông điện thoại xuống, lại đi khắp nơi ở trong trong thư phòng, dường như đúng là đang tìm thứ gì, nhưng mà thái độ của anh vẫn rất thoải mái như trước, hoàn toàn sẽ không sợ bị người ta bắt được...

Anh biểu hiện như vậy, là bởi vì đã biết trước sao? Chẳng lẽ thật sự là cha có cái nhược điểm gì đó rơi vào trong tay của anh?

Đứng ở cửa, tại thời điểm German đưa tay từ giá sách lấy xuống một quyển sách tùy ý lật xem, Lucy cũng không nhịn được nữa kêu lên một tiếng: "Reggie, Reggie Nord thượng tướng."

Cụp mắt che đi một tia đạt được ở bên trong, German chậm rãi để sách trở lại, xoay người, bước chân anh thong thả hướng về phía Lucy mà đi. . .

"Có việc?"

Ở lúc đứng vững trước mặt Lucy, lông mày có hơi nhếch lên, mở miệng, German trấn định tự nhiên, vẻ mặt kiêu ngạo kia, một thân khí phách vương giả kia, phảng phất, anh mới là chủ nhân của căn phòng này, mà Lucy, chẳng qua chỉ là một hạt bụi bặm hèn mọn muốn xin ở cạnh anh!

German càng lãnh ngạo, trái tim Lucy, lại càng bị nắm chặt hơn...

Xong đời, bộ dáng này của anh, khẳng định chính là có nhược điểm của cha mà anh nắm chắc trong tay, cho nên anh mới dám ngông cuồng như thế!

"Em, em muốn hỏi ngài, vừa rồi là ngài đang bẩm báo với nguyên thủ chuyện của cha em sao?"

Âm thanh Lucy truyền đến, đắc ý ở sâu trong nội tâm của German càng trở nên dày đặc hơn, giả bộ ra một tia kinh ngạc, anh không tán dương nhăn mi lại: "Lucy tiểu thư, nghe lén cơ mật quân sự cũng không phải là biểu hiện mà một cô gái tốt nên có."

Hơi là trách móc ném câu nói này, German liền cất bước đi thẳng ra phía ngoài cửa, trong chớp mắt cùng Lucy nhìn thoáng qua ấy, khoé môi mỏng của anh nhẹ nhàng cong lên, lạnh nhạt còn kiêu ngạo yêu ma.

German giống như là một vị thợ săn tinh anh thông minh, tâm cơ cực kỳ thâm trầm đã đào hố xong, im lặng chờ ở một bên, mà Lucy, thì là con mồi của anh, không cần anh làm nhiều dụ dỗ, tự mình liền ngoan ngoãn mắc câu.

Nhìn đi, đây không...

"Reggie Nord thượng tướng, trước hết xin ngài chờ một chút."

Nắm chặt hai tay, Lucy đột nhiên xoay người qua, nhanh chân chạy đến trước mặt German, chặn anh...

"Em biết nghe lén ngài và nguyên thủ nói chuyện là em không đúng, xin ngài tha thứ, nhưng em là người làm con gái, không có khả năng không quan tâm cha của em, em vừa nghe ý của ngài, cha của em phạm vào tội gì? Cho em lớn mật suy đoán là, hành vi của cha em đã khiến cho nguyên thủ hoài nghi và chú ý, vốn dự định muốn lập tức động thủ trừ bỏ ông ấy, thế nhưng là bởi vì ngài khuyên can, lúc này mới tạm thời gác xuống, đợi sau khi ngài điều tra rõ ràng, mới đưa ra quyết đoán cuối cùng, đúng không?"

Cái này, chính là kết luận mà Lucy đạt được từ trong lời nói của German, mà đây, cũng chính là German muốn truyền đạt đến cho cô ta...

Thật ra, làm sao anh sẽ thực sự gọi điện thoại ở đó? Tất cả chẳng qua chỉ là bộ dáng vì dụ cô ta cắn câu mà làm thôi!

Thật sự là một người phụ nữ thông minh, hơi một chút liền hiểu rõ thứ anh muốn truyền đạt, thật là hoàn toàn không phụ lòng một phen tận lực dụng tâm của anh.

Cùng Lucy nhìn thẳng, mặc dù German không nói chuyện, nhưng ánh mắt có cảm xúc mơ hồ tiết ra ngoài kia của anh, lại nói rõ tất cả, trong lòng vui mừng, Lucy còn nghĩ rằng, là German thực sự có ý tứ với cô ta, bằng không anh cũng sẽ không đấu tranh như thế, anh là một quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, trên lý trí không cho phép anh tiết lộ bí mật ra ngoài, thế nhưng là ở trên tình cảm, anh lại nghiêng về phía cô ta, lúc này mới đặc biệt dùng ánh mắt khẳng định lời của cô ta.

"Thượng tướng, em biết ngài là một vị sĩ quan đặc biệt ưu tú, đối với nguyên thủ trung thành tuyệt đối, nhưng em cũng biết, nhất định là ngài cũng rất công chính, nếu không thì sẽ không xin tha cho cha em ở trước mặt nguyên thủ. Mặc dù tình tình cha em cổ quái, nhưng cách làm người của ông ấy, em lại quá rõ ràng rồi, ông ấy cẩn thận như vậy, làm có có thể biết rõ là có tội mà còn đi phạm chứ?"

Cho dù là phạm tội, cũng không có khả năng lộ ra bất kỳ một dấu vết gì! Càng không có khả năng do chủ quan mà khiến cho nguyên thủ chú ý!

Yên lặng bổ sung dưới đáy lòng, giống như là được nhận lấy cổ vũ, Lucy vận dụng đại não mà cô ta tự cho là thông minh, tiếp tục nói chuyện...

"Em cảm ơn ngài nguyện ý tin tưởng cha em, em cũng khẩn cầu ngài, cho em một cơ hội giúp đỡ cha em, được không?"

"Cô muốn giúp làm sao?"

"Chính là xin Thượng tướng ngài không cần yên lặng làm việc một mình, để cho em thường xuyên hiểu rõ tiến triển của tình hình, ngài xem như vậy được không?"

Tiến lên một bước, Lucy đưa tay bắt lấy cánh tay của German, đốt ngón tay có chút cong lên, trong tiềm thức của German dĩ nhiên muốn hất ra, cuối cùng, lại kiếm chế....

Anh không thích có người phụ nữ nào tới anh quá gần, cho dù chỉ là tùy ý đụng chạm, anh cũng không vui, nhất là Lucy, ở sâu trong nội tâm của anh cực vì căm hận, thế nhưng là, bàn cờ của anh, đã chạy tới một bước quan trọng nhất, không thể bởi vì bất kỳ một chỗ rất nhỏ gì mà huỷ đi ván cờ anh đã vất vả bày ra hồi lâu!

Tùy ý để Lucy bắt lấy cánh tay của mình, đôi mắt sâu thẳm cụp xuống, con ngươi như chim ưng nhìn chằm chằm cô ta vài lần, German nhàn nhạt mở miệng: "Cô đây là đang muốn để cho tôi phản bội."

"Mà tôi không nhìn ra làm như vậy, tôi có chỗ gì tốt."

Lơ đễnh một câu, nhẹ nhàng bỏ tay Lucy ra, bước dài nâng lên, German đi rất kiên quyết...

Nhìn bóng dáng của German, Lucy giật mình, ở thời điểm nhìn thấy anh đi tới cầu thang, cô ta lại chạy tới đuổi theo lần nữa.

"Không, Thượng tướng, em vẫn chưa nói xong, xin ngài không cần đi."

Vừa chạy vừa gọi, thấy German cũng không chịu chút ảnh hưởng nào tiếp tục đi về phía trước, Lucy sốt ruột, nhanh chân một bước, giữ chặt German, cô ta lại chắn ở trước mặt anh lần nữa...

"Reggie Nord thượng tướng, có bất kỳ chỗ nào cần tới em, ngài đều có thể nói ra, em nhất định sẽ dốc hết toàn lực đi làm! Chỉ cần là có thể trợ giúp cha em rửa sạch tội danh, muốn em làm cái gì thì đều có thể!"

Rốt cục, German nghe thấy đáp án anh muốn nhất, đây chính là mục đích của kế hoạch lần này của anh, có Lucy con cờ này để sai khiến, chẳng khác nào anh có con át chủ bài!

Đáy lòng dâng lên một cỗ mừng rỡ khó tự kiềm chế, cái hành trình báo thù dài dằng dặc này, cuối cùng German cũng thấy được ánh sáng và hy vọng, nhưng mà, làm cho anh không nghĩ tới chính là, Lucy vậy mà đột nhiên, cởi quần áo của cô ta ra...

Váy màu đen, từ trên người Lucy trượt xuống, giống như một bãi mực nước, tụ ở dưới lòng bàn chân của cô ta. Cô ta ở dưới lớp váy, đúng là không có mặc hung y (*), chỉ một chiếc quần lót mỏng đến trong suốt.

(*) Chỗ này tương tự như yếm, bra. Để yếm thì hơi kỳ, để bra thì hơi thô, thôi cứ để nguyên nhé ^^

Trên mặt bày ra một chút thẹn thùng, bộ ngực nhô lên cao cao, kéo tay German, che ở trên đó, cánh môi Lucy hé mở liếc mắt đưa tình về phía anh: "Hơn nữa Thượng tướng, dĩ nhiên là ngài hoàn toàn không có chỗ tốt, bởi vì."

"Ngài có thể."

Tới gần về phía German, kéo một cái tay khác của anh, vòng lên eo của mình, cũng không biết là cố ý hay là vô tình, cô ta để cho bàn tay của German, vừa vặn che ở trên mông của cô ta.

Đè tay của anh lại ở trên bộ ngực của mình sắc tình vuốt ve, vòng eo cũng đang xoay, cố ý ở trong lòng bàn tay của German cọ xát, để cho anh cảm giác được bờ mông đầy đặn của mình, dựa vào lỗ tai của anh thổi khí, biểu hiện của Lucy cực kì phóng đãng, hành động như rất quen với việc câu dẫn vậy, làm sao còn là nhân vật nổi tiếng ngây thơ như biểu hiện ở bên ngoài trước sau như một của cô ta? Nói cô ta là dâm phụ trà trộn ở nơi bóng đêm nhiều năm thì còn có người sẽ tin tưởng một chút!

"Ngài có thể, có được em."

Cô ta thế nhưng là trân bảo có một không hai trên thế giới, đàn ông muốn đạt được ưu ái của cô ta nhiều không đếm xuể, mà đàn ông muốn có được thân thể, càng không phải số ít, loại ưu đãi này, nhất định anh sẽ thích đồng thời cũng thoả mãn!!

Nhô đầu lưỡi ra, kiều mỵ hà hơi một cái, Lucy muốn liếm lỗ tai của German, lại bị anh tránh khỏi không để lại dấu vết...

Đầu, thoáng hướng bên cạnh lệch đi một chút xíu, đứng ở đầu cầu thang, tùy ý để Lucy níu lấy cọ cọ, German cũng không nhúc nhích nhìn cô ta.

Đối mặt với thủ đoạn câu dẫn quyến rũ như yêu cơ, lại còn khoả thân toàn bộ, là đàn ông dường như sẽ không nhịn được nổi lên dục vọng, nhưng mà, German lại nửa điểm phản ứng cũng không có, không chỉ có trong lòng, còn là ở sinh lý!

Mà khiến cho Lucy cảm thấy thất bại nhất là, bên trên gương mặt anh tuấn của anh, lại vẫn duy trì bình tĩnh như nước như cũ, không có chút biểu cảm nào, căn bản là cô ta không nhìn ra được, đến cùng là anh suy nghĩ cái gì? Đối với cô ta đến cùng có hài lòng hay không?

"Reggie Nord thượng tướng, chân người ta mỏi, ngài còn muốn em đứng như vậy bao lâu nha?"

Thân mình, vừa đúng cọ vào vị trí nhạy cảm của German, môi đỏ cong lên, Lucy giống như oán giận, thật ra là đang làm nũng ỏn ỏn ẻn ẻn lên tiếng.

Giữa cánh môi mỏng có một tia rét lạnh vụt sáng mà qua, đè xuống xúc động hận không thể lập tức đạp bay Lucy đi, nhíu nhíu lông mày, German cố ý làm cho ánh mắt của mình thoạt nhìn có một tia mê ly, dường như đang bị cô ta dụ hoặc...

Ở trong tầm mắt đắc ý của Lucy, gục đầu xuống, môi của German, tiến gần về phía tai của cô ta, mà thân thể anh, đồng thời cũng hạ khoảng cách xuống, hơi hơi lui về phía sau, bàn tay bị bờ mông cô ta cọ xát kia, lại lặng yên nâng lên, cùng da thịt của cô ta cách một tầng không khí, cái tay bị cô ta ấn ở trên bộ ngực kia, thì chuyển động linh hoạt một cái, trói ngược lại mu bàn tay của cô ta, không còn tiếp xúc với bộ ngực của cô ta.

Dựa vào ngược lại rất gần, người bên ngoài nhìn vào rất là thân mật, nhưng trên thực tế, ở giữa một loạt động tác chỉ có vài giây đồng hồ này, German đã hoàn toàn không đụng chạm đến bất kỳ một vị trí mẫn cảm trên thân thể người con gái của Lucy.

Quả nhiên là German phải đánh mất một phen khổ tâm, nhưng mà, vận mệnh cũng trêu cợt người ta, ở lúc anh nghiêng người chủ động tới gần về phía Lucy, Lạc Khuynh Thành và Lạc Ngâm Tích cầm tay cùng nhau đi đến.

Một màn ái muội như thế đập vào mắt, hai chị em gần như đồng thời dừng bước!

Nhìn chòng chọc vào hai người đang đánh lửa nóng, Lạc Khuynh Thành không nói một lời, ngược lại là Lạc Ngâm Tích, không nhịn được kinh hô lên một tiếng "Nha": "Hai người đang làm cái gì? Quả thật là đồi phong bại tục!"

Đáng chết! Sao cô lại tới đây? ! Mà anh càng đáng chết hơn! Lại không có chú ý tới cô!?

Thịt trên đầu quả tim, bất ngờ bị nắm chặt, đáy mắt loé lên một tia bối rối, German lập tức liền buông Lucy ra, nhanh chóng như thế, thấy ở trong mắt Lạc Khuynh Thành và Lạc Ngâm Tích, ngược lại là biểu hiện của chột dạ.

"Thật có lỗi, quấy rầy hai người, chúng tôi chỉ là đi toilet, đi ngang qua mà thôi."

Ngước mắt ảm đạm không ánh sáng, không có chút gợn sóng nào nhìn về phía German, giọng điệu của Lạc Khuynh Thành, trong trẻo nhưng lạnh lùng mà trước nay chưa từng có.

"Hai người cứ tiếp tục."

Để lại câu này, Lạc Khuynh Thành không lùi mà tiến tới, gót sen nhẹ nhàng bước đi, cô giẫm lên cầu thang, thực sự là theo như lời mình nói, muốn đi toilet!

Không che lấp, cũng không biết cái gì gọi là thẹn thùng, cứ khoả thân nghênh ngang đứng đấy, nhìn Lạc Khuynh Thành đang từng bước tới gần, thấy gương mặt vẫn trầm tĩnh như băng kia của cô, tức giận mà Lucy ẩn nhẫn trong bụng rất lâu, hoàn toàn bốc lên...

"Đương nhiên chúng tôi muốn tiếp tục, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là cô không nên cản trở ở chỗ này!"

Âm thanh đầy ý trách móc vang lên, đến gần về phía Lạc Khuynh Thành một bước, nâng tay lên, Lucy bỗng nhiên ấn bả vai của cô xuống, rồi sau đó, dùng sức, đẩy!!