Sư Phụ, Không Cần A
“Công chúa…”
“Thật đẹp.”
“Công chúa bước ra kìa!”
“Thanh âm của người thật dễ nghe!”
Ta đề khí dùng nội lực, gằn từng tiếng nói vọng ra bên ngoài, “Mọi người, ta là Lạc Linh Tê.”
Đám người nhốn nháo bỗng nhiên yên lặng hẳn, bên tai truyền đến từng tiếnghít khí, cả âm thanh sợ hãi, nhưng không ai có thể ngờ tới, lúc này tavô cùng khẩn trương, thân mình quá nóng. Ở phía dưới ngọc lớn giống nhưcó sinh mệnh không ngừng di chuyển, ta dùng hết sức lực mới có thể giữvững bình tĩnh.
“Thỉnh các vị dời bước, ta phải tiến cung ngaylập tức. Đa tạ!” Ta vừa mới nói xong bỗng nhiên có người hô lên, “Chúngta liền nghe theo lời công chúa, nhanh chóng di chuyển qua một bênthôi!” Khóe miệng run lẩy bẩy, thanh âm này là của kẻ vừa tạo ra hỗnloạn!
Hắn nói xong ngay tức khắc có không ít người phụ họa, dânchúng dần dần dạt về hai bên, đại lộ rốt cục có chỗ để đi. Dân chúngchen chúc nhau vội chỉnh trang quần áo xộc xệch, Tôn công công hô lớnmột tiếng, đội ngũ lại chậm rãi di chuyển về phía trước. Thời điểm tớihoàng cung, đã là buổi trưa, phụ hoàng sớm bãi triều. Ta bị tuyên vàochính điện, bái kiến phụ hoàng –người đang phê duyệt tấu chương.
“Tê nhi vấn an phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế.”
“Tê nhi mau bình thân.” Phụ hoàng mỉm cười nâng ta dậy, “Đã hơn một nămkhông thấy, nha đầu của ta ngày càng xinh đẹp động lòng người!” Thờiđiểm gặp mặt lần trước là tiệc hoàng gia, lúc ấy tần phi hoàng tử đạithần đều có mặt, ngay cả cơ hội nói chuyện cùng phụ hoàng đều không có.Chính là với tình hình hiện tại, bên trong cơ thể ta có thứ gì đó, tathẹn thùng, càng cảm thấy bản thân biến thành như vậy, không còn mặt mũi gặp phụ hoàng, tiếng ngày càng nhỏ dần.
“Phụ hoàng, gần đâyngười vẫn khỏe mạnh chứ ạ?” Ta đỡ phụ hoàng đi ngồi xuống long ỷ, bảnthân đứng đằng sau người, hai tay làm động tác mát xa cho người.
“Tốt, thân thể ta rất tốt, gần đây quốc sư luyện cho phụ hoàng một loại đandược rất tốt, ngươi xem ta có trẻ ra hay không?” Ta quan sát phụ hoàng,người đã ngoài bốn mươi tuổi, cao lớn uy vũ, khí vũ hiên ngang, tướngmạo anh tuấn, da thịt cũng bảo dưỡng rất tốt. Thoạt nhìn chỉ giống bamươi tuổi, hơn nữa khí thế làm vua bao năm, càng có vẻ nhân trung longphượng, khí phách khôn tả. “Phụ hoàng là nam nhân đẹp nhất ta từng gặp!”
Dứt lời đã bị hắn vỗ đầu, “Tiểu nha đầu, ngày càng biết ăn nói!”
“Làm sao a, tê nhi chính là nói thật!” Ta cắn môi cúi đầu, ư, nơi đó hảo tê dại!
“Quả nhiên ngươi đã trưởng thành, tính tình cũng trở nên ôn nhu câu nệ, ”phụ hoàng nắm chặt tay ta, hỏi, “Tê nhi không thoải mái ư, sao sắc mặtlại hồng như vậy, hơi thở cũng đứt quãng?”
A a a, tay nhỏ bịnắm! Bởi vì quá mức khẩn trương, thân mình đều căng thẳng, hạ thân cànggắt gao cắn chặt hơn, ta dùng hết toàn thân khí lực mới đứng vững nổi,dùng một bàn tay xoa trán nhỏ giọng nói, “Vừa mới ngồi xe thời gian dàiquá có chút khó chịu.” Vật rắn bị hoa huyệt kẹp chặt, không ngừng kíchthích, có dâm thủy, dâm thủy giống như muốn dọc theo khe hở chảy ra!
Phụ hoàng trầm ngâm một chút nói, “Vài ngày kế tiếp là lễ cập kê, hao tốnkhông ít thể lực, tê nhi lui xuống nghỉ ngơi trước đi!”
Ta giốngnhư chiếm được đại xá, vội vàng khom người nói, “Cẩn tuân ý chỉ của phụhoàng.” Rồi sau đó xoay người, dưới ánh mắt chăm chú của phụ hoàng đitheo công công dẫn đường, từng bước một ly khai cần chính điện.
Chiếc kiệu nhỏ màu tím lấp ló ngoài điện, Bích nhi cùng mấy cung nữ khác đang đứng chờ bên cạnh. Cung nữ vén rèm lên, ta cúi người ngồi vào. Vừa ngồi xuống liền thấp giọng thở dài một hơi, rốt cục không còn ai bên cạnh,nơi đó thật khó chịu a!
Từ cần chính điện đến Thanh tâm điện-cung ta ở trước đây, lộ trình không gần không xa, chính là bởi vì ngọc thạch nơi hạ thân không ngừng kích thích khiến cả thân thểtê dại, tâm như bịmèo nhỏ khẽ cào. Lộ trình trở nên xa xôi vô cùng. Hạ thân vẫn chịu đựngdày vò, cuối cùng tại thời điểm tiến cung bắt đầu co rút lại. Ta cắnchặt môi bấu mép quần, khi cỗ kiệu lung lay, quay trở lại nơi ở trướcđây, bị một căn ngọc thạch càn quấy vô tri vô giác đạt cao trào.Cỗ kiệudừng lại sau này ta không có đi ra ngoài, bên ngoài bích nhi thấp giọngnói, “Thỉnh công chúa ra kiệu!”
Ta ừ một tiếng nói, “Đã biết.”Mành bị xốc lên, Bích nhi đỡ lấy ta, ta chậm rãi nhẹ nhàng bước xuống,cảm thấy hạ thân có một cỗ chất lỏng dính dính chảy xuống, “Đừng chảyra, đừng để mọi người phát hiện…” Ta thầm cầu nguyện, không khỏi rảobước nhanh hơn.
Năm đó khi rời khỏi, mọi người đều đi theo ta,lần này trở về đều xuất hiện ít người mới, bọn họ quỳ gối ở cung kínhvấn an ta, ta nói một tiếng bình thân, liền theo nha đầu dẫn đường hướng đến tẩm cung.
“Đi chuẩn bị một thùng nước ấm, bản cung thân mình không khoẻ phải tắm rửa trước.”
“Vâng” nha hoàn khom người ly khai tẩm cung, ta nhìn nhìn những người khác,nói, “Các ngươi lui ra ngoài, không có ý chỉ của ta không được tự ý bước vào.” “Vâng!” Mấy cung nữ hướng ta vén áo thi lễ, xoay người lần lượtrời đi.
Ta xoay người nằm lên giường, kéo ra giường xuống. “Uhm…” Rốt cuộc nhịn không được than nhẹ một tiếng, bị cắm như vậy, thật sựthật sự quá đáng! Cao trào qua đi thân thể càng thêm mẫn cảm, ngọc lớnvẫn duy trì đứng thẳng, còn hơn cả cây gậy của sư phụ, vẫn là… A a a,nghĩ đến sư phụ, hạ thân căng thẳng, ngọc lớn càng chuyển động mạnh hơn.
Mành trắng hạ xuống, ta không… không thèm quan tâm nữa, tay lần mò xuốngquần nhỏ, đụng đến thứ thô to kia. Ngón tay dính đầy dịch nhầy, ngay cảquần nhỏ đều ẩm ướt hết. Nghĩ muốn rút,nhổ ra, như vậy rút,nhổ ra… Sưphụ chắc sẽ không phát hiện! Nghĩ như vậy, ngón tay khẽ nhúc nhích, thứđồ kia rất nhanh chui ra ngoài. “Phốc…” một tiếng, ta than nhẹ, ma xátvừa rồi khiến ta rung động, thật thoải mái, bất đồng với đối đãi cuồngbạo của sư phụ, khí lực của bản thân mới phù hợp, thật thoải mái ôn nhu. Chất lỏng nơi hạ thể chậm rãi chảy ra, tẩm ướt drap giường tơ lụa dướingười.
Tay ta động đậy… Như thế nào lại trở nên như vậy? Vừa mớibị hai người sư phụ ngược đãi suốt cả chặng đường, ngay cả một khắctrước đều bị ngọc thạch lấp đầy, thân thể càng thêm mẫn cảm, ta thậtcàn...