Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 501: Hy vọng sống (2)




Chiến hạm phân bố ở hai cánh hiện giờ cũng bận tíu tít, bọn họ cần phải đánh vỡ mấy nham thạch thể tích khá lớn đó, mấy nham thạch này ở dưới tốc độ cao, nếu như trực tiếp tông trúng thân tàu vũ trụ, uy lực sinh ra cực kỳ kinh người, sẽ sinh ra tổn hại trí mạng cho thân tàu. Cho nên một khi phát hiện những nham thạch có thể tích khá lớn đó, bọn họ phải đánh vỡ nó trước một bước, đây cũng là mệnh lệnh Kiệt đại nhân đưa ra cho bọn họ.



Tuy có chút bận bịu, nhưng hoàn cảnh của bọn họ vẫn tốt hơn tàu vũ trụ thông thường nhiều. Độ dày của vỏ giáp chiến hạm còn lâu tàu vũ trụ bình dân mới có thể so sánh được, bọn họ không chỉ là bộ phận quan trọng, mà gần như tất cả bộ phận đều phủ một lớp vỏ giáp dày cộm. Vỏ giáp thiết kế để chống pháo chỉ cần không bị nham thạch lớn tông vào cùng một bộ phận, bọn họ gần như không cần lo lắng đến sự nguy hiểm của an toàn.



Hạm đội chậm rãi mà kiên định bay sâu vào vành đai toái tinh tử vong.



Ngày thứ hai, mật độ nham thạch xung quanh so với ngày đầu tiên đã tăng lên ba lần, điều này cũng làm cho áp lực của mọi người tăng dựng đứng. Tàu Hashgel ở vào vị trí trung tâm nhất của cả hạm đội, gần như không có nham thạch có thể tông vào thân nó.



Tới tận trước mắt, vẫn chưa xảy ra tình huống thương vong, điều này cũng làm cho sĩ khí của tất cả thuyền viên tăng mạnh, mọi người gần như đã nhìn thấy bình minh của hy vọng. Nhưng lông mày của Diệp Trùng lại bắt đầu nhíu lại.



- Tình hình có chút không ổn a. Thương cũng không hiếu động như ngày thường, tràn đầy ưu tư: “Mức độ hoạt động của nham thạch khu vực này khá cao, rất không ổn định, lại thêm vào nhân tố ngoại lai là chúng ta đây, sẽ làm cho nó càng nghiêng về phía không ổn định. Chỗ này có xác suất khá lớn sẽ xảy ra dòng xoáy toái tinh.” Trong vành đai toái tinh tử vong, có rất nhiều khu vực không ổn định, mấy khu vực này cũng thường là khu vực xảy ra dòng xoáy toái tinh cao. Nếu như là một người đơn độc, Diệp Trùng nhất định sẽ lựa chọn tránh khu vực này.



- Ừ. Diệp Trùng ừ một tiếng, tình huống Thương nói cũng là nỗi lo của hắn, nhưng hắn hiện giờ cũng không nghĩ ra cách nào. Diện tích khu vực không ổn định này khá lớn, lựa chọn trước mắt của bọn họ là tuyến đường cách địa điểm bước nhảy không gian gần nhất. Nếu như đánh vòng, vừa không nói được có thể thành công tránh được khu vực không ổn định này hay không, vừa làm cho bọn họ đi một vòng lớn. Lộ trình vốn dĩ chỉ cần ba ngày thì lại cần tăng thêm mấy ngày. Ở trong khu vực toái tinh nhiều thêm một ngày, biến số cũng tăng thêm rất nhiều, ở thêm mấy ngày, biến số ở trong đó chỉ nghĩ thôi thì cũng làm Diệp Trùng cảm thấy nguy hiểm.



- Thương, ngươi tính toán một chút, xác suất tránh được dòng xoáy toái thạch có khả năng hình thành của hai loại:chúng ta mau chóng thông qua khu vực này và giữ nguyên tốc độ hiện giờ .



Vành đai toái tinh tử vong không hề thích hợp bay với tốc độ cao, nham thạch trôi nổi khắp nơi sẽ làm cho tàu vũ trụ tiến tới rất khó khăn. Nếu như tốc độ quá nhanh, không chỉ sẽ làm tính phá hoại của nham thạch đối với thân tàu tăng mạnh, mà còn làm cho tính không ổn định của khu vực tại đó tăng mạnh. So với nguy hiểm loại một, tính nguy hiểm của ảnh hưởng loại hai càng cao hơn.



Điểm tới hạn hình thành dòng xoáy toái thạch rốt cuộc là bao nhiêu, Diệp Trùng không biết, cho nên hắn cần Thương mô phỏng hiện trường hiện tại một chút, sau khi trải qua tính toán sẽ cho hắn tham khảo. Dòng xoáy toái thạch tới cùng là có hình thành hay không? Lại hình thành vào lúc nào? Nếu như bọn họ không làm gì cả, vậy thì cũng có nghĩa là bị động. Nhưng nếu như bọn họ tăng tốc độ tiến tới trước, lại cực có khả năng dẫn tới việc hình thành tiền đề của dòng xoáy toái thạch. Loại phương thức nào thì bọn họ mới có thể thoát khỏi an toàn? Sau năm phút, Thương đưa ra đáp án: “Xác suất chạy thoát của hạm đội tăng tốc cao hơn hiện giờ năm phần trăm.” Hắn lập tức lại bổ sung thêm một câu: “Đây là kết quả tính toán của Mục.” Tuy Mục không đưa ra con số xác suất cụ thể, nhưng đã đưa ra đáp án Diệp Trùng muốn.



- Chúng ta cần dùng tốc độ nhanh nhất thông qua khu vực nguy hiểm này. Suy nghĩ một hồi, Diệp Trùng quả đoán ra lệnh.



Năm phần trăm, có lẽ không coi là gì trong mắt người bình thường, nhưng trong mắt Diệp Trùng, lại là một quả cân đủ để có thể thay đổi kết quả.



Chỉ lệnh Diệp Trùng vừa ra, cả hạm đội liền tăng tốc.



Cảnh tượng lập tức trở nên càng thêm hỗn loạn, dữ dội.



Toái thạch bay loạn xạ. Nham thạch bị tàu vũ trụ đánh văng tông vào viên nham thạch khác, một viên tông một viên. Phản ứng dây chuyền giống như các quân bài đô mi nô, trong khoảng thời gian ngắn, tính không ổn định của khu vực này tăng lên kịch liệt.



Vận động của nham thạch càng lúc càng dữ dội, tốc độ bay càng lúc càng nhanh, tổn hại đối với tàu vũ trụ cũng dâng lên thẳng đứng. Binh, một tàu vũ trụ ở đuôi hạm đội bị một khối nham thạch lớn đường kính ba trăm mét đánh trúng, xảy ra vụ nổ dữ dội, hóa thành một đốm lửa chói mắt, nở rộ trong bóng tối. Đây là thương vong đầu tiên xuất hiện tính tới trước mắt. Trong lòng tất cả những người nhìn thấy một màn này bỗng có rút. Dưới vụ nổ thế này, không thể nào có người sống sót. Mà trước mắt, bọn họ cũng không cách nào làm bất cứ hành vi cứu viện nào, cục diện hỗn loạn, nhốn nháo thế này, bọn họ tự lo cho mình còn không xong. Ngoài ra, tàu cứu sinh ở trong tình huống này hoàn toàn không có bất cứ năng lực phòng hộ nào.



Trong lòng mọi người dâng lên một sự đau đớn, ai nấy đều cắn chặt môi.



Phòng thuyền trưởng tàu Hashgel, Diệp Trùng sắc mặt bình tĩnh, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình. Ở chỗ này có thể nhìn thấy toàn cảnh cả hạm đội, hắn cần phải suy nghĩ cho cả hạm đội, lúc này hắn cần phải bình tĩnh. Làm sao mới có thể lựa chọn thương vong xuất hiện nhỏ nhất, đây mới là thứ mà hắn, một người lãnh đạo của hạm đội cần phải làm. Hắn không thể, cũng không có thời gian để cho mình bi thương vì người chết trong lúc này.



- Co cụm trận hình, khoảng cách giữa tàu vũ trụ giảm xuống còn hai mươi mét. Diệp Trùng nhìn chằm chằm màn hình, miệng trầm giọng ra mệnh lệnh mới nhất. Nhân viên liên lạc lập tức truyền mệnh lệnh lớn nhất này tới mỗi con tàu vũ trụ. Số lượng hỏa lực tầm xa đại loại như chiến hạm trong hạm đội quá ít, phần lớn là quang giáp cận chiến. Điều này tuy rằng có thể làm cho bọn họ không quá chật vật khi đối mặt với Xích vĩ thú, nhưng lúc này lại trở thành nhược điểm cực kỳ trí mạng của bọn họ. Mấy khối nham thạch có thể tích lớn đó nếu như không bị đánh nát từ trước, sức phá hoại tạo ra cực kỳ kinh người. Mặc dù đã tiến hành xử lý gia cố bộ phận quan trọng của thân tàu, nhưng điều này chỉ có hiệu quả đối với những khối nham thạch không hề coi là lớn. Lực xung kích của nham thạch lớn cực kỳ khủng bố. Mật độ nham thạch ở chỗ này khá lớn, là biển nham thạch, hạm đội hoàn toàn bị vô số nham thạch bao vây.



Vụ nổ tàu vũ trụ đầu tiên giống như một tín hiệu, hạm đội bắt đầu không ngừng xuất hiện thương vong.




Chính ngay lúc hạm đội của Diệp Trùng không ngừng cực khổ vật lộn trong vành đai toái tinh tử vong, hạm đội của Alvar đang bay về phía vành đai toái tinh tử vong.



Alvar cuối cùng đã đưa ra lựa chọn của hắn.



Trong hạm đội cũng có rất nhiều người phản đối, nhưng giống như Diệp Trùng có quyền uy cực cao trong hạm đội của hắn, địa vị của Alvar cũng không ai có thể làm lay động. Nhưng điều làm hắn cảm kích nhất là đại tiểu thư Tiêu Uyển toàn lực hỗ trợ hắn, điều này cũng làm hắn vốn dĩ vẫn còn chút do dự trở nên kiên định.



Trong lúc mẫn cảm thế này, quyết định của Alvar cũng giống như mọc cánh vậy, truyền đi khắp cả Hôi cốc. Một người là Kiệt thần bí khó dò, thiên tài quân sự hoành không xuất thế, người thu được thắng lợi đầu tiên trước đại quân của Xích vĩ thú.



Một người là Alvar có danh tiếng cao vời thiên tài chiến thuật, người duy nhất dẫn quân đột phá vòng vây thành công trong lần thảm bại ở tiền tuyến.



Hai người ở trong việc lựa chọn khó khăn này lại nhất trí tới mức kinh người.




Điều này không còn gì phải nghi ngờ, đã truyền đạt tới mọi người một tín hiệu, đó chính là suy đoán của Kiệt cực có khả năng là chính xác. Có ai càng có quyền uy hơn hai người bọn họ trong việc này?



Trong một giờ đồng hồ sau khi Alvar ra lệnh tăng hết tốc độ hướng về phía vành đai toái tinh tử vong, khu vực phụ cận hành tinh Ca Sâm Đặc vốn dĩ lưu lượng người đã tăng vọt lại càng xuất hiện hành động di tản quy mô lớn.



Người dân của hành tinh Ca Sâm Đặc cũng bắt đầu dọn nhà di tản, vô số tàu vũ trụ bay lên, mang theo hy vọng sống, bắt đầu bay về hướng xa hơn. Sáu giờ sáng ngày thứ ba, các trạm giám thị phân bố ở chỗ không xa Ca Sâm Đặc đã phát hiện lượng lớn Xích vĩ thú.



Nếu như nói lựa chọn của Kiệt và Alvar làm mọi người hoảng loạn trong lòng, tin tức này làm mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.



Lần này, những người vẫn chưa bay qua hành tinh Ca Sâm Đặc lập tức hoảng hốt. Tàu vũ trụ gần hành tinh Ca Sâm Đặc lập tức mở hết tốc lực lao tới trước. Còn mấy tàu vũ trụ cách hành tinh Ca Sâm Đặc tương đối xa dưới tình huống biết được không có hy vọng xông qua, lập tức chuyển hướng, hốt hoảng bay về phía địa điểm bước nhảy không gian của vành đai toái tinh tử vong được truyền bá sôi nổi.



Diệp Trùng không hề biết tình hình bên ngoài rốt cuộc là thế nào, tình huống hắn đối mặt lúc này cực kỳ tệ hại. Khu vực không ổn định giống như một thùng thuốc nổ có thể nổ tung bất cứ lúc nào, nếu như một khi hình thành dòng xoáy toái thạch, vậy thì xác suất chạy thoát của hạm đội sẽ giảm mạnh xuống điểm đóng băng.



Dương Minh vừa được người khác thay ca, thân thể hắn không hề hoàn toàn khôi phục, làm việc điên cuồng khoảng thời gian trước làm thân thể hắn bội chi quá độ. Nhưng đối mặt nguy hiểm, hắn vẫn không chút do dự đi tới tuyến đầu. Hắn cần phải nắm bắt gắt gao thời gian sửa chữa mấy bộ phận bị hư hại đó, nếu không, mấy bộ phận bị hư hại này lần sau một khi bị một viên nham thạch đánh trúng, người trong cả tàu vũ trụ đều sẽ tiêu tùng.



Công việc sửa chữa khẩn trương tới mức gần như làm người ta không kịp thở, trong tai hắn không ngừng truyền tới giọng nói gấp gáp của nhân viên liên lạc, báo cho mọi người biết chỗ nào, chỗ nào lại bị nham thạch đánh trúng.



Về sau, hắn căn bản không cần nghe báo cáo của nhân viên liên lạc thì hắn đã biết có phải là lại va phải đá. Mỗi lần va chạm, thân tàu liên rung một trận. Mọi người đều được động viên, trợ thủ bên cạnh bọn họ có tới mấy người. Hắn cảm giác tàu vũ trụ giống như đang bay trong mưa gió vậy, đặc biệt là khi hắn sửa chữa, mấy cục đá nhỏ dày đặc đó giống như hạt mưa đánh lên vỏ giáp thân tàu, lộp bộp lộp bộp, giống như mưa đánh lên cửa sổ.



Cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi rồi. Khi hắn được người khác thay, cảm giác mình đã sắp hư thoát vậy.



Phản hồi và góp ý:



Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: