Sư Tôn, Người Về Rồi

Chương 87:




Linh Lan Hoa : Chương này tặng cho bạn Giải Ngọc \(Thiên Thụy \) nhé.

\*\*\*

Phong Vô Nhiên lấy lưỡi hái ra, như tử thần mà gạt hái sinh mệnh, từng con ma thú đều bị Phong Vô Nhiên nhẹ nhàng giết chết, trước khi kịp đau đớn, đầu đã lìa khỏi cổ.

Nghiêm Chấn ở gần đó hơi nhíu mày, thủ pháp này của Phong Vô Nhiên.... thật lưu loát cũng thật nhuần nhuyễn, giống như đã làm qua vô số lần. Còn nữa, từ khi nào thì, tu vi Phong Vô Nhiên lại cao như vậy? Hắn có phải vẫn là một tiểu hài tử không?!

Nghĩ thì nghĩ nhưng bàn tay Ngiêm Chấn cũng không rảnh rỗi, từng kiếm từng kiếm chém vào điển yếu của ma thú, động tác có phần cứng nhắc nhưng vẫn rất chuẩn.

Mạc Vũ và Mạc Từ lần này lại không phối hợp, Mạc Từ một mình giống như nhập ma mà điên cuồng chém giết. Hai thanh đoản đao trên tay giống như cũng bị điên theo chủ nhân, mỗi nhát đều hung ác giống như để phát tiết, tuy là không có được như Phong Vô Nhiên mỗi nhát đều mang đi một mạng sống, nhưng hai ba nhát của Mạc Từ cũng liền giết chết một ma thú, so về độ tàn bạo, Phong Vô Nhiên phải đứng sau Mạc Từ rồi.

So ra Mạc Vũ vẫn rất bình tĩnh, vũ khí của Mạc Vũ là Độc Phách Huyết Châm, cả cây châm đều được làm từ Ám linh lực, khả năng ăn mòn là siêu cấp , gặp máu liền tan, ám linh lực theo máu mà đi vào cơ thể, những ma thú bị Mạc Vũ giết chết đều có tử trạng rất thê thảm, không phải bị ám linh lực ăn mòn còn da bọc xương \(chính hãng không đạo nhái. kk\), thì cũng là ăn mòn thi thể thành một vũng máu, hoặc có cái đỡ hơn một chút, bị ăn mòn lớp da thôi, lớp thịt còn y nguyên.

Nhưng những con ma thú bị ăn mòn lớp da cũng không thể vác lớp thịt bọc xương đi đánh nhau tiếp, tụi nó cũng biết ngại a.... khụ, trí nhớ không tốt, lại nhầm lẫn, tụi nó là đau đến muốn tự sát, lấy đâu ra khí lực để nhau nữa.

Quân Tịch Ly lại làm một thao tác đơn giản, đập phù chú.

Cũng không biết Quân Tịch Ly có bao nhiêu lá phù chú, dù sao thấy y đập phù như đập củ cải nên chắc là y vẫn còn khá nhiều. Vấn Tình đi ra góp vui, haizzz, lại nhầm lẫn, Vấn Tình được Quân Tịch Ly điều khiển đi ra giết ma thú.

Thời gian này y không làm gì thất đức, nhưng Vấn Tình càng ngày giống độc dược , gai mọc ra dài và nhọn hơn, và còn mang thêm tí xíu độc, nhưng lại không quá nguy hiểm, chỉ khiến sinh vật dính độc cứng đơ một chút, còn hoa... Quân Tịch Ly đã nghiên cứu, và tác dụng cũng rất có ích với Quân Tịch Ly.... bởi vì nó là nhiếp hồn \(giống thôi miên á\), mỗi khi hoa rung lắc làm chuông trong nhụy hoa vang lên, ai nghe được thì sẽ bị thôi miên trong chốc lát, nhưng mà cũng chỉ là chốc lát, so với Quân Tịch Ly chính mình đi thôi miên thì còn kém xa.

Nhưng thôi miên cần thời gian, mà đám ma thú điên loạn này hiển nhiên sẽ không cho Quân Tịch Ly thời gian gian, vì vậy kỹ năng thôi miên tạm thời vẫn chưa thể lên sân khấu a.

Chỗ Mục Thư Kỳ và Mộc Lăng Phong ngược lại nhẹ nhàng hơn nhiều, hai người này giống như là trời sinh một đôi đất tạo một cặp , Mục Thư Kỳ vận Hỏa linh lực còn Mộc Lăng Phong sử dụng Băng linh lực, hai loại linh lực tương khắc khi chạm vào nhau thì dẫn đến những vụ nổ khủng khiếp không kém gì bom,hai người vốn là thân quen nên hợp tác cực kỳ chặt chẽ, tóm lại là khó tìm ra khuyết điểm, chém giết nhẹ nhàng như hái hoa bắt bướm.

Bạch Cảnh Liêm tu vi cao siêu, cầm búa đập đến vui vẻ, y hệt như chơi đập chuột, còn vừa đập vừa phân tâm bảo vệ người khác.

Chỗ Nam Cung Nhạc Y cũng rất tốt, bởi vì có rất nhiều nam đệ tử bảo vệ ả , chém giết cũng có người chém hộ, thật không biết ả đến đây để làm gì? Kéo chân mọi người à?Nhưng lâu lâu ả vẫn vẩy nước làm màu, khiến đám hộ hoa sứ giả xung quanh ả nhìn ả càng sùng bái.

Thời Liễn Diệp Thiên, Trạch Hà phong chủ và Trận Pháp sư của các môn phái khác thì đang lập kết giới quanh Ma Mị Vụ Vực, để ngăn cản ma thú chạy ra ngoài, kết giới cũng sắp sửa hoàn thành, chỉ là vì linh lực quá ít hơn nữa ma thú giống như được chỉ thị mà điên cuồng tấn công kết giới, kết giới dù đã hình thành nhưng có vẻ mỏng manh dễ vỡ.

Tuyết Phách Hách Lan , Tô Yên Yên \- Phong chủ Luyện đan phong và các đệ tử khác của Luyện Đan phong thì đang chữa trị cho người bị thương. Ở Luyện Đan phong, Mục Thư Kỳ là ngoại lệ duy nhất, bởi vì cả phong to lớn như vậy chỉ có Mục Thư Kỳ là có thể đi đáng nhau, còn lại thì đều là thầy thuốc chân yếu tay mềm.

Luyện Đan sư không nhất thiết phải có song linh căn Mộc \- Hỏa mới luyện đan được, bởi vì bọn họ còn có thể mượn dị hỏa của thiên địa để luyện đan. Mỗi Luyện Đan sư đều dành tất cả thời gian và công sức của mình để luyện chế đan dược, vì vậy họ không còn thời gian để học kiếm pháp hay trận pháp...

Thực chất thì những chức nhiệm khác cũng như vậy, tham quá thì thâm , đạo lý này ai cũng hiểu, đa số các tu tiên giả tu hành hai loại chức nhiệm thì đều không có thành quả quá cao.

Mà Mục Thư Kỳ là thiên tài, có huyết mạch Thiên Mục gia , Mục Thư Kỳ là Luyện Đan sư trời sinh điều này không thể bàn cãi, vì vậy cho dù Mục Thư Kỳ dành ít thời gian để học Luyện Đan như người khác thì hắn vẫn là một Luyện Đan sư thiên tài.

\*\*\*

Linh Lan Hoa : Mai là sinh nhật Tịch Ly nha đừng quên đó ~?