Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương - Chương 12: Xuất cung





Nơi của Hoa phi có thể nói là vị trí tốt nhất trong hoàng cung, Cẩm Hoa cung. Trên đường lớn thênh thang, Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan đi qua đều là đình đài lầu các, cùng hồ nước trong xanh gió mát a….


“Công chúa, Hoa phi nương nương giờ này hẳn là đã đi nghỉ ngơi .” Xuân Lan không biết từ nơi nào biết được tin tức, trước tiên nàng phải nói rõ một chút sự tình Hoa phi, sợ công chúa điện hạ không kiềm chế mà cùng Hoa phi va chạm. Ở trong trí nhớ của Xuân Lan, Long Vân Thấm chưa bao giờ ưa nhìn Hoa phi này.


Bất quá hiện tại Long Vân Thấm không có chút biểu cảm gì gọi là không vui. Hoa phi nghỉ ngơi? Chẳng lẽ có thể làm cho nàng từ bỏ ý muốm xuất cung mà quay đầu về sao?


“Nương nương, công chúa điện hạ cầu kiến.” Tiểu cung nữ đứng bên ngoài rèm châu hô nhẹ một tiếng, thật không bình thường chút nào, công chúa điện hạ chưa bao giờ đặt chân đến nơi ở của phi tần hậu cung, hôm nay như thế nào có thay đổi rồi? Nghe nói mấy ngày trước nàng còn gan lớn dám đi Ngọc Tuyền, thật là cái tin tức đủ chấn động a.


Hoa phi cả người thả lỏng trên nhuyễn tháp, nghe tiểu cung nữ bẩm báo không khỏi ngẩn ra, “Ngươi nói ai?”


“Hồi nương nương, là công chúa điện hạ.”


Trong đầu Hoa phi lập tức hiện ra một gương mặt trắng nõn, ánh mắt quật cường mang theo cao ngạo một đời kia, sau đó cười rộ lên : “Còn không nghênh tiếp cho bản cung.”


Long Vân Thấm đi vào Cẩm Hoa cung, cung nữ một đường dẫn nàng vào chính điện, Hoa phi lúc này đang ngồi trên chính vị nhìn nàng gật đầu : “Công chúa điện hạ hôm nay cư nhiên đến thăm cái tiểu địa phương của bản cung, quả thật là ngoài ý muốn . Cẩm Hoa cung không sẵn có gì chiêu đãi, thỉnh công chúa điện hạ chớ trách móc.”


Long Vân Thấm ngồi xuống, liếc mắt nhìn trà bánh đã chuẩn bị chu đáo ở bên cạnh mình , mỗi cái đều là tinh xảo đẹp mắt , bánh thủy tinh trong suốt mê người, chè Long Tỉnh nổi tiếng gần xa a.


“Nương nương nói đùa, ai chẳng biết Phụ Hoàng đối nương nương có bao nhiêu sủng ái, toàn bộ hoàng cung có nổi mấy cân chè Long Tỉnh đây!”




Long Vân Thấm nâng lên chung trà nóng nhẹ nhàng thổi thổi, hương trà tản ra bốn phía, là trà vừa mới nhập cung a. Hoa phi quả nhiên rất được sủng ái.


Hoa phi vừa nghe như vậy tươi cười trên mặt càng sâu, nhưng sau đó liền mím môi không nói chuyện.


Thời gian không sai biệt lắm, lúc này nàng mới chuyển cái đề tài đứng đắn : “Không biết hôm nay công chúa đến Cẩm Hoa cung là vì chuyện gì? Nếu là phẩm trà nói chuyện, thật là làm khó ta nga, trà Long Tỉnh này Hoàng thượng cũng đều dựa theo phân lệ đưa đến Trọng Hoa cung ta cũng biết, công chúa điện hạ hà tất phải nói như vậy?”


Hoa phi một lần như vậy nói thẳng, đôi mắt hoa đào hơi nhếch lên nhìn Long Vân Thấm, nha đầu này nhưng là so với trước kia không giống đâu. Sau khi tỉnh lại cư nhiên thành người biết ăn biết nói, nghe nói hôm trước còn thẳng thắn đến Ngọc Tuyền gặp Nhiếp Chính vương!


Long Vân Thấm nhận ra ánh mắt của Hoa phi như vậy, lại làm ra vẻ như nàng thật sự chỉ đến thưởng trà… Nàng uống một ngụm trà, nhắm mắt hưởng thụ mỹ mãn mới thản nhiên mở miệng : “Bên ngoài Cẩm Hoa điện của nương nương nhưng là có rất nhiều loại hoa nở rộ, thời tiết đẹp như vậy quả là lịch sự tao nhã đi.”


Hoa phi nghe vậy chỉ thản nhiên cười cũng không nói thêm cái gì, Long Vân Thấm đợi cho nàng ta không muốn nhẫn nhịn nữa mở chấm rãi nói ra ý muốn của mình : “Bản cung nghĩ ngày mai sẽ xuất cung một chuyến, trước kia ta luôn ở tại trong hoàng cung nên không biết quy của ra sao, hôm qua nghe Xuân Lan nói cần phải có chỉ thị của Hoa phi ngươi nên ta liền đến làm phiền nha.”


Hoa phi ánh mắt chợt lóe lên nhưng rất nhanh che lại không dấu vết, nàng dùng khăn tay che đi nụ cười không chạm đến đáy mắt : “Công chúa nói như vậy không phải là chê cười bản cung sao, ta nơi này quản lí các công chúa ra vào cũng không dám với tay trên đầu công chúa điện hạ ngươi nha. Hoàng thượng sớm đã có mệnh lệnh, nếu là công chúa điện hạ muốn xuất cung, liền tùy người a.” Nhìn ánh mắt bình tĩnh không xao động của Long Vân Thấm, Hoa phi tiếp tục nói : “Trước kia công chúa chưa bao giờ rời khỏi hoàng cung, hiện tại như thế nào đổi ý?”


Long Vân Thấm quay đầu nhìn Xuân lan, Xuân Lan mờ mịt lắc đầu, chuyện này nàng hoàn toàn không biết.


“Những người khác không biết đều là chuyện đương nhiên, chuyện này Hoàng thượng nói với ta khi ở Ngự Hoa viên, nơi đó chỉ có tứ phi cùng với mấy vị công chúa a, Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, lời nói một khi nói ra liền sẽ không thay đổi.”


Long Vân Thấm nghe vậy thì gật đầu, nàng ngày đó tỉnh lại không có một chút kí ức đương nhiên không nhớ có việc như thế này,


“Bản cung nhưng là không nhớ, còn tưởng Phụ hoàng bất quá là nói vui đùa mà thôi. Một khi đã như vậy bản cung liền đã hiểu, cũng sẽ không tiếp tục quấy rầy nương nương , cáo từ.”





Hoa phi nhìn Long Vân Thấm rời đi, nụ cười càng thêm ý vị thâm trường. Vị công chúa điện hạ nhưng là lần đầu ra cung đi!


Long Vân Thấm trong lòng tuyệt nhiên không một chút lo lắng, cho dù nàng không có trí nhớ thì lại như thế nào, thân thể này chấn chính là Long Vân Thấm thật sự,ai dám hoài nghi! Bất quá nàng có thể tự do xuất nhập cung chính là một việc tốt, sau này hành sự tất nhiên sẽ có nhiều thuận tiện…


“Xuân Lan, phái người đi Ngọc Tuyền báo cho Nhiếp Chính vương một tiếng, bản cung sau giờ ngọ sẽ đến trường nuôi ngựa xem một chút.”


Nàng không biết Lăng Triệt muốn nàng đi trường nuôi ngựa kia là chính sự hay vì hứng thú của hắn, nhưng chính bản thân nàng cũng muốn xuất cung một chuyến nhìn xem thế giới bên ngoài ra sao a.


Nàng muốn ngồi vào vị trí kia , về sau liền muốn học cách trị quốc, Nam Hoàng quốc!


Hôm sau, Long Vân Thấm mặc y phục đơn giản , mang theo Xuân Lan cùng Đông Mai xuất cung.



Ngồi bên trong xe ngựa dần dần chạy ra ngoài cổng thành, Long Vân Thấm kìm lòng không được vén lên cửa sổ nhìn về phía sau, Hoàng cung Nam Hoàng quốc, nàng nhìn tường ngói lưu ly xa xa chói lóa dưới ánh mặt trời, trong lòng có cảm giác vững chắc nói không nên lời.


Xe ngựa đang chạy trên đường, Long Vân Thấm sai người đem xe ngựa dừng lại, sau đó nàng tự mình nhảy xuống ngựa nói : “Các ngươi đi trước chờ ta.”


Xuân Lan xốc lên màn che sợ hãi nhìn nàng : “Công chúa, người muốn đi một mình ở ngoài hoàng thành sao?”


Long Vân Thấm gật đầu, nàng đang muốn quốc bộ đi xem cuộc sống trong Hoàng thành này a, mang theo người quả thực không tiện : “Bản cung tự có tính toán.”


Dứt lời nàng trực tiếp để người đem Xuân Lan cùng Đông Mai rời đi, đợi đến xe ngựa cùng thị vệ đều khuất bóng nàng mới xoay người đi về một phương hướng khác, hướng đó chính là nơi náo nhiệt nhất Hoàng thành.


Long Vân Thấm trước tiên tìm một cái tiệm may y phục, mua một thân y phục nam tử thay ra, sau đó nàng mới chính thức bắt đầu công cuộc dạo phố.


Thời gian không sai biệt lắm đã là giữa trưa, hai bên đường âm thanh rao bán không ngừng, hàng quán nhỏ lẻ nối liền không dứt, nàng đi qua đi lại xem xét một chút, trong lòng vậy đã nắm được đại khái. Nam Hoàng quốc này cùng thời kì cổ đại ở thế giới của nàng cũng không khác nhau là bao, sức sản xuất cũng tương xứng. Lúc này công cụ sử dụng đã có chút thành tựu đoa là có cày có quốc, hàng hóa đều dùng phương thức giao bán, về phương diện thủ công cũng là có kéo sợi dệt vải, các đồ mỹ nghệ gốm sứ gì đó cũng rất phổ biến…


Long Vân Thấm dừng tại ngã tư đường-trung tâm náo nhiệt hoàng thành, một phen quan sát vậy mà rất nhanh qua đi hơn một canh giờ, mướn xe ngựa giờ này dường như khó a.


Trước mắt không xa có một cái Túy Tiên lâu, từ bên trong bay ra từng trận mùi thơm mê người, làm cho cái người thích ăn uống như nàng không nhịn được, quyết định trước đem ngũ tạng mình lấp đầy đã, sau đó sẽ tìm đường đi trường đua ngựa.