Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương - Chương 7: Sóng gió đến mãnh liệt hơn chút đi!





Sau một phen Long Vân Thấm liền khoát tay ý bảo dừng lại, nàng nhìn năm sáu cung nữ đều bị hai người Hạ Vũ cùng Thu Cúc đánh cho gò má sưng đỏ, này chắc đã đủ giáo huấn Long Mộ Hi!


“Bản cung mệt mỏi .” Nàng miễn cưỡng mở lời.


Xuân Lan nghe vậy lập tức đi đến bên người nàng, “Công chúa điện hạ đi bên này!”


Đoàn người Long Vân Thấm cứ như vậy nghênh ngang mà đi, ở trong góc Ngự hoa viên còn lưu lại một đám cung nữ cùng Ngũ công chúa Long Mộ Hi, Long Mộ Hi thần sắc phẫn nộ nhìn đám nô tì của mình, đã bị đánh không nhìn ra gương mặt cũ a.


Long Vân Thấm không cần lúc này đi đoán tâm tư của những người bên cạnh, một màn lập uy hôm nay, nàng không chỉ cảnh cáo Long Mộ Hi mà mục đích còn là đám cung nhân Trọng Hoa cung kia, nàng Long Vân Thấm là điện hạ do Hoàng thượng sắc phong (Coi như Vương gia cho dễ hiểu a) , chỉ cần Long Hạo Thiên còn sủng ái nàng một ngày, nàng đều có tư cách ở trong cung đi ngang. ( Không cần biết đến quy củ gì, theo ý mình làm)


Hoàng Hậu đã không còn, Long Hạo Thiên vì tình nghĩa mà chưa bao giờ nghĩ đến việc lại cho người sắc phong, thậm chí ngay cả vị trí Hoàng Quý phi cũng đều bỏ trống, chỉ có tồn tại tứ phi mà thôi!


Mẫu phi Long Mộ Hi là Dung phi, là cái chức vị so với nàng a.


“Công chúa điện hạ, người lúc ấy thật sự là rất uy vũ, nô tì đều không nhịn được khâm phục trong lòng . Ngũ công chúa lúc này chắc hẳn rất không cam lòng, nhưng là không thể làm gì được a.” Hạ Vũ từ khi trở về Trọng Hoa cung liền không ngừng lải nhải, nàng có thói quen nói nhiều, mặc dù đã nhiều lần bị Xuân Lan cảnh cáo nhưng vẫn như cũ bản tính khó dời. Nàng nói xong còn không quên vụng trộm nhìn Long Vân Thấm, thấy Long Vân Thấm không có thay đổi sắc mặt mới bắt đầu tiếp tục : “Công chúa điện hạ vốn nên như thế mới đúng, ngài vốn so với Ngũ công chúa tôn quý hơn rất nhiều.”


Long Vân Thấm xem một lòng đầy căm phẫn của Hạ Vũ không khỏi buồn cười, tiểu nha đầu này quả là tính tình ngay thẳng! Cũng may một ngày kia nàng gặp nàng tại Ngự Thiện phòng, nếu không với tính tình như vậy mà đi đến một cái cung khác, không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.


“Lời này tại đây bản cung chỉ nghe một lần, ngươi nên biết đúng chừng mực.” Long Vân Thấm không quên cảnh cáo nàng, họa đều do miệng mà ra, ở trong cung lắm lời chính là điều kiêng kị nhất.



Hạ Vũ lập tức không lên tiếng gật đầu nhận sai.


Long Vân Thấm vừa lòng cười cười, sau đó nhìn về phía Thu Cúc bên kia, vừa rồi Thu Cúc xuống tay quả thật đủ ngoan, nàng cơ hồ có thể nhìn ra bóng dáng chuyên nghiệp của nàng a! Ở bên cạnh hầu hạ Lệ Phi nên đã quen sao? Ngay cả bản lãnh này cũng học được mười phần.


“Công chúa điện hạ, nô tì…” Thu Cúc vừa ngẩng đầu liền chống lại cặp mắt dò xét của Long Vân Thấm, nhất thời trong lòng hốt hoảng, nàng cũng không biết như thế nào, hôm nay nàng chính là mê muội đi chấp hành mệnh lệnh đánh người của công chúa điện hạ. Hiện tại nghĩ lại mới thấy đáng sợ, nàng cư nhiên đi đánh người?


Nhưng là nhớ đến trước kia nàng đều là người bị đánh, lại cảm thấy như được xả giận. Loại mâu thuẫn này làm trong lòng nàng có chút bất an.


“Nô tì..”


“Được rồi, toàn bộ lui xuống đi. Một mình Xuân Lan lui lại là được rồi.”


Nhìn ba người đi ra ngoài, Long Vân Thấm mới bình tĩnh suy xét một chút sự tình hôm nay. Hôm nay nàng sai người đánh cung nữ bên người Long Mộ Hi, sự việc này phỏng chừng cũng sẽ rất nhanh ồn ào trong cung. Nàng muốn không ai biết đến là hoàn toàn không có khả năng, nhưng nàng đã có chuẩn bị tốt lắm, đến sớm một ngày hay trễ một ngày lại có gì khác biệt.


" Xuân Lan, nói cho bản cung nghe một chút về tứ phi. " Xuân Lan ở trong cung đã hơn mười năm, có lẽ với người trong cung tương đối hiểu rõ.


Xuân Lan không làm cho nàng tất vọng, rất nhanh nói ra rõ ràng.


" Công chúa điện hạ, Hoàng thượng không có sắc phong Hoàng Quý phi, được sủng ái nhất chính là tứ phi chi vị, phấn biệt bốn người là Lệ phi, Dung Phi, Hoa phi và Uyển phi. Lệ Phi là mẫu phi của Nhị hoàng tử, Uyển phi là mẫu phi của Tam hoàng tử, Dung phi là mẫu phi của Ngũ công chúa, bởi vì Nhị hoàng tử , Tam hoàng tử, Ngũ công chúa khá được Hoàng thượng yêu thích cho nên ba vị nương nương rất được sủng ái. Ở trong cung người bình thường sẽ không dám đắc tội ba người này. Bất quá trừ bỏ một người là Hoa phi, nàng dưới gối không có thừa tự, làm việc đều tùy theo sở thích chính mình, Hoàng thượng nhưng cũng vì tính tình này mà sủng ái nàng. Cho nên Hoa phi cũng cùng ba vị nương nương kia sánh vai. "


Xuân Lan nói xong liền nhin không được nhìn chăm chú Long Vân Thấm, Công chúa là muốn ở hậu cung lập uy sao ? Nhưng là không nói các vị hoàng tử công chúa tranh thủ tình cảm có bao nhiêu khó xử lí, bốn vị nương nương càng là người có thủ đoạn, công chúa nhưng chỉ là một cái nữ tử mười bốn tuổi a !


Xuân Lan trong lòng lo lắng không thôi, trước kia Long Vân Thấm tính tình quái gở nàng sẽ lo công chúa quá mức bị khi dễ,hiện tại nàng là lo sợ mũi nhọn của công chúa có chút quá mức đi !


Long Vân Thấm đem sắc mặt lo lắng chân thành của Xuân Lan đặt ở đáy mắt, nha đầu này thế nhưng luôn luôn canh giữ ở bên người lo lắng cho nàng.


Xuân Lan, là người Hoàng Hậu lưu lại cho nàng.


" Bản cung tự biết cân nhắc hành sự. "


Xuân Lan Lập tức gật đầu , sau đó còn nói thêm vài câu liền rời đi khỏi nội điện.


Cung nữ bên người Ngũ công chúa bị giáo huấn giữa Ngự hoa viên, mà người hạ lệnh kia cư nhiên là người tính tình yếu đuối quái gở Long Vân Thấm, tất cả mọi người đều cảm giác được có điều quỷ dị. Người có tâm không khỏi đoán thử, Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc không phải là muốn bắt đầu phát uy chứ ? Trước kia là nàng giả bộ làm con mèo bệnh sao ?


Dung phi nhìn nhìn vài cái cung nữ bị đánh kia, sắc mặt nàng rất khó coi nhìn sang Long Mộ Hi, phất tay cho lui mọi người ra ngoài, hiện tại trong nội điện chỉ có mẫu tử hai người.


" Mẫu phi, tiện nhân Long Vân Thấm kia cư nhiên dám ở trước mặt ta đánh người, nàng không phải chỉ có cái thân phận bên ngoài hay sao! Cư nhiên dám đôi ta làm như vậy ! "


Ánh mắt Dung phi lập tức nghiêm túc, ngăn lại lời nói sắp thoát ra miệng Long Mộ Hi : " Lời này của ngươi tốt nhất không cần lặp lại lần thứ hai, Hi nhi ngươi chớ quên thân phận bản thân, ngươi là Ngũ công chúa, là cái người có giáo dưỡng lại được Hoàng thượng sủng ái, Ngươi tại sao muốn cùng Long Vân Thấm so đo. Nàng là cái người không có nương giáo, chẳng lẽ ngươi muồn người khác nói mẫu phi không biết dạy ngươi hay sao ?’


Long Mộ Hi lập tức ngậm miệng lại, bất quá nàng cũng biết Dung phi luôn vì nàng mà suy nghĩ, nàng chỉ có thể cực lực lấy lòng Phụ Hoàng, cực lực thi triển tài năng của mình , đến một ngày nàng sẽ giành lại tất cả những thứ thuộc về Long Vân Thấm. (trình độ YY của nữ phụ hơi cao, mọi người đều thông cảm đi)


" Mẫu phi, Hi nhi đã biết,ta sẽ nhớ kĩ… "


" Chuyện Long Vân Thấm làm hôm nay, căn bản không phải muốn làm cho ngươi mất mặt, nàng càng là muốn nói cho thiên hạ biết , nàng vốn không phải là công chúa điện hạ trước đây mặc người khi dễ đi. Nàng đã tự mình lập uy, đích thực nàng là thân phận điện hạ, cấp bậc lễ nghĩa ngươi đều không thể thiếu, dù thế nào ngươi cũng phải nhẫn nhịn. Làm cho nàng không tìm ra một sơ hở nào của ngươi, Hoàng thượng đều thích đứa nhỏ có giáo dưỡng, ngươi phải nhớ cho kĩ ! "


Long Mộ Hi gật đầu, ghen ghét trong lòng đối với Long Vân Thấm càng sâu, chung quy sẽ có một ngày nàng muốn Long Vân Thấm trước mặt mọi người xuống đài không được.





Mà Long Vân Thấm đương sự lúc này đang nhìn rừng đào trước mặt, một chút hứng trí cũng không có, ngược lại trong lòng nặng trịch.


Phụ hoàng nói qua rừng đào này là Lăng Triệt rất yêu thích, hiện tại hắn liền đem cho nàng tất cả, nàng có phải hay không nên hướng hắn làm cái gì đó, ít nhất cũng cần một lời cảm tạ ?


Suy nghĩ hồi lâu, nàng quyết định tự mình đi tìm Nhiếp Chính vương nói lời cảm tạ. Chắc chắn sẽ rấy lên một hồi phong ba nữa đi.


Sóng gió ? Vậy liền để nàng làm cho mãnh liệt thêm một chút !