Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 38




Chương 38: Phiên ngoại - kỷ niệm ngày thành lập trường


Tác giả: Quyết Tuyệt


Edit: Kaorurits


Nhất Trung thành phố T là một ngôi trường có lịch sử lâu đời, thời điểm bọn Ngôn Cảnh Tắc học, trường học đã có được 80 mấy năm, hiện tại trường đang nghênh đón kỉ niệm ngày thành lập trường một trăm năm.


Học sinh đã từng học ờ Nhất Trung, trên cơ bản có thể từ các loại diễn đàn biết được thông tin này, có rất nhiều người được mời tham gia kỉ niệm trăm năm ngày thành lập trường.


Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu đều được mời.


Vào mấy năm trước, Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu phân biệt làm ra một vài nghiên cứu khoa học cực kì hữu dụng, người bên ngoài có lẽ không biết bọn họ, nhưng người trong giới đều biết, còn được mọi người tôn kính.


Lúc nhận được lời mời kỉ niệm ngày thành lập trường, bọn họ vừa mới hợp sức hoàn thành một hạng mục, đang định về quê cạnh cha mẹ...


"Em muốn đi tham gia kỉ niệm ngày thành lập trường không?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi Trình An Tu.


"Đi." Trình An Tu không chút do dự, cậu từ Nhất Trung lớn lên, đối với Nhất Trung cảm tình rất sâu, dù rất bận, ngày kỉ niệm thành lập trường cũng sẽ tham gia, càng đừng nói hiện giờ cậu không vội.


"Bọn mình trở về xem sao... Bạn cùng lớp muốn nhân cơ hội này tổ chức họp lớp, đến lúc đó còn có thể gặp bạn học." Ngôn Cảnh Tắc nói.


"Ừm." Trình An Tu cũng chờ mong.


Hai người bọn họ thi đậu đại học tốt nhất, sau khi có tài nguyên học tập tốt nhất thì quá chú tâm vào học hành, sau đó mới năm hai đã được giáo sư coi trọng, càng ngày càng vội, cũng không cách nào liên hệ với bạn học cao trung, sau nữa lại tham dự vào công việc yêu cầu bảo mật, điện thoại càng không thể nhìn, cũng cách bạn học càng lúc càng xa xôi.


Bất quá ngẫu nhiên hồi ức một chút, lúc cao trung xảy ra nhiều chuyện, vẫn làm người ta hoài niệm.


Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu hiện giờ ăn ở đều là quốc gia bao không nói, ra cửa quốc gia còn an bài xe chuyên dùng và bảo tiêu, lầm này bọn họ đi về, nói với bảo tiêu một tiếng, bảo tiêu liền mua vé máy bay, cho bọn họ thời gian ngắn nhất về đến thành phố T.


Bọn họ ở thành phố B công tác, đã từng nghĩ mang cha mẹ hai bên đến thành phố B luôn, nhưng cha Ngôn mẹ Ngôn và cha Trình mẹ Trình đều là quê quán ở thành phố T, không muốn rời đi, bọn họ cũng không cưỡng cầu. Cuối cùng, Ngôn Cảnh Tắc dùng tiền riêng của mình mua một căn biệt thự cách vách nhà cha Ngôn mẹ Ngôn, coi như nhà riêng của hắn và Trình An Tu ở thành phố T.


Thời điểm bọn họ trở về nhà mình, cha Ngôn mẹ Ngôn và cha Trình mẹ Trình đều đang chờ ở biệt thự.


Cha Ngôn mấy năm nay sự nghiệp hot acc càng ngày càng lớn, tuy rằng tuổi không nhỏ, nhưng cả người vô cùng có tinh thần, còn vì ở trên mạng quẩy, có vẻ đặc biệt trẻ tuổi.


Mẹ Ngôn chịu ảnh hưởng của ông, cũng là một lão thái thái tân triều.


Còn cha Trình mẹ Trình còn dạy học nên biến đổi cũng không lớn, cha Trình vẫn là lão sư vừa nghe đã biến sắc của trường như cũ, mẹ Trình rít gào lên cũng có thể học sinh run bần bật.


Nhưng mà lúc này nhìn thấy con trai, trên mặt mẹ Trình cũng chỉ có vui sướng, cha Trình cũng có thể bằng mắt thường nhìn thấy ông cao hứng, cha Ngôn mẹ Ngôn càng không cần phải nói.


Nhóm cha mẹ quan tâm dò hỏi Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu tình hình công việc, còn làm một bàn thức ăn phong phú cho hai người.


Lúc ăn cơm, cha Ngôn mẹ Ngôn vẫn luôn khen Trình An Tu, cha Trình mẹ Trình vẫn luôn khen Ngôn Cảnh Tắc.


Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu một đường đi tới, bọn họ đều nhìn trong mắt, đối với chuyện hai người đã hoàn toàn tiếp nhận, coi như nhiều thêm một đứa con trai.


Con cái ưu tú như vậy, nhiều thêm một đứa là một chuyện rất tốt!


Kỷ niệm ngày thành lập trường còn mấy ngày nữa mới bắt đầu, Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu liền trước hết là bạn với cha mẹ.


Trước một ngày kỉ niệm thành lập trường, người đến tham gia trên cơ bản đều đã đến thành phố T, group lớp bọn họ cũng trở nên vô cùng náo nhiệt, học sinh nào tương đối sinh động một chút còn ở trên group hô bằng gọi hữu, hú hét mọi người ra ngoài uống rượu.


Trình An Tu lúc còn đi học chưa bao giờ lên tiếng trong group, sau khi tốt nghiệp có hồ không hề nói chuyện qua, Ngôn Cảnh Tắc so với cậu tốt hơn một chút, nhưng cũng đã rất lâu không tám trong group.


Bất quá lúc này, Ngôn Cảnh Tắc lên tiếng: "Ngày mai còn phải tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường, hôm nay cũng đừng uống rượu, ngày mai tôi đặt bao hết, mời mọi người đi ăn cơm."


"Ngôn Cảnh Tắc!"


"Ngôn Cảnh Tắc cậu chưa hide cái group này sao!"


"Nhiều năm trôi qua cũng thấy Ngôn ca nói chuyện trong group rồi!"


.......


Nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện, mọi người sôi nổi hưởng ứng.


Ngôn Cảnh Tắc cầm điện thoại, liền theo chân bọn họ hàn huyên.


Trò chuyện trò chuyện, có người hỏi Ngôn Cảnh Tắc: "Ngôn ca, anh hiện tại đang làm gì vậy?"


Ngôn Cảnh Tắc nói: "Tôi hiện tại đang thực hiện mộng tưởng khi còn nhỏ, làm một nhà khoa học!"


"Vẫn là Ngôn ca giỏi, có hậu thuẫn, muốn làm gì là có thể làm đó."


"Vậy ngày mai liền chờ nhà khoa học mời chúng ta ăn cơm đi!"


"Làm nghiên cứu khoa học có mệt không? Tui ở ngân hàng công tác, đầu đã trọc mất rồi nè."


"IT cũng mệt mỏi a, tui mới vừa làm mệt lắm, chặt đầu cá, vá đầu tôm, hiện tại còn sợ tường phía đông bị hủy đi, tường phía tây còn chưa sửa xong."


......


Học sinh lớp một đa phần phát triển không tồi, mọi người sống cũng khá tốt, trò chuyện một hồi, có người hỏi: "Đúng rồi Ngôn Cảnh Tắc, tốt nghiệp cao trung không bao lâu, ba cậu trên mạng liền nói cậu có đối tượng... Đối tượng cậu là ai?"


"Ngôn ca nào có đối tượng nào a, Ngôn tổng nói giỡn chứ gì?"


"Khẳng định là Ngôn tổng nói giỡn, Ngôn tổng còn nói Trình An Tu cũng có đối tượng... Ha ha!"


"Ngôn tổng khi đó mới vừa tiếp xúc internet, bị một đám người kêu ba chồng dọa sợ luôn rồi!"


......


Mọi người đang nói chuyện trong group, Ngôn Cảnh Tắc nói: "Tôi lúc ấy đã có đối tượng."


Mọi người lập tức liền kinh ngạc: "Là ai?"


"Sao chưa nghe cậu nói bao giờ thế?"


"Vừa tốt nghiệp cao trung, cậu kiếm đối tượng ở đâu hay vậy?"


......


Thời điểm lúc mới thi đại học xong, Ngôn Cảnh Tắc vẫn hay nói chuyện trong group, lúc ấy hắn căn bản không nói mình có đối tượng, người khác hỏi hắn cũng lái sang chuyện khác, cho nên mọi người mới cho rằng cha Ngôn nói giỡn.


"Lúc tôi học cao trung đã yêu đương rồi... Còn là ai, ngày mai mọi người sẽ biết thôi." Ngôn Cảnh Tắc nói.


Năm đó hắn cùng Trình An Tu tuổi đều không lớn, không muốn bị người ta nghị luận, bởi vậy chuyện hai người yêu nhau là bảo mật với người ngoài, cũng không công khai.


Sau đó lại vào viện nghiên cứu, mọi người đều một lòng làm nghiên cứu, chỉ cần có thể ra được thành quả chính là Đại Ngưu, không quan tâm người khác sống thế nào, bọn họ mới thoải mái hào phóng mà ở bên nhau.


Còn hiện tại, bọn họ đã hoàn toàn không cần che giấu nữa.


Ngôn Cảnh Tắc gửi xong một tin như vậy, liền nói mình muốn tắm rửa đi ngủ, không trả lời thêm bất luận tin nào.


Đêm còn dài, hắn còn muốn cùng Trình An Tu thương thương một hồi nè.


Mà lúc này, trong group cũng lạc trôi.


Ngôn Cảnh Tắc lúc cao trung cũng đã có đối tượng, vì sao bọn họ hoàn toàn không biết vậy?


Mọi người, cũng chỉ có Vu Lê Minh đoán được chân tướng, nhưng cũng không dám nói cái gì.


Lão đại nhà y có phải theo đuổi được Trình An Tu rồi không?


Sáng sớm hôm sau, Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu liền rời giường, thay quần áo xong liền ngồi xe đến Nhất Trung.


Nhất Trung đang có nhiều khách, trước cửa còn có thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục nghênh đón khách khứa.


Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu từ trên xe xuống, lập tức liền hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người.


Bọn họ hai người hiện tại hơn ba mươi tuổi, lớn lên soái khí, trên người lại có khí chất năm tháng lắng đọng lại, đúng là thời điểm đàn ông mê người nhất.


"Hoan nghênh quang lâm!" Nam sinh mặc đồng phục đứng ở cửa lớn tiếng nói, rất nhanh liền có tiểu cô nương lại đây đăng ký dẫn đường cho bọn họ.


Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu tiến vào vườn trường quen thuộc, đi vào sân thể dục.


Người tới tham gia trăm năm kỷ niệm ngày thành lập trường thật sự quá nhiều, phòng họp căn bản ngồi không đủ, bởi vậy dứt khoát ở sân thể dục bày ghế dựa, để mọi người ngồi đó.


Dù sao gần đây vừa vặn là cuối thu mát mẻ, nhiệt độ không khí không cao không thấp.


Ngôn Cảnh Tắc bọn họ đến còn sớm, mọi người vẫn chưa vào hết mà tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm, nhìn thấy bọn họ, liền có một bạn học gọi lại: "Ngôn Cảnh Tắc, Trình An Tu!"


Bạn học kia lại chào hỏi, lại hỏi: "Ngôn Cảnh Tắc, rốt cuộc đối tượng của cậu là ai? Sau khi cậu tối qua nói chuyện này, tui vẫn trằn trọc không nghỉ ngơi được, hôm nay sáng sớm tới nè, muốn tìm cậu hỏi một chút... Cậu nhất định phải nói mới được!"


Người này thích nhất là tám chuyện bát quái, ludc cao trung ai với ai yêu nhau y đều rõ ràng, nhưng Ngôn Cảnh Tắc yêu ai thì...


Ngôn Cảnh Tắc nói: "Xa tận chân trời gần ngay trước mắt."


Xa tận chân trời gần ngay trước mắt? Ngôn Cảnh Tắc nói là ai? Người đó sửng sốt, sau đó liền thấy Trình An Tu hướng tới hắn vươn tay, trong mắt mang theo ý cười: "Cậu khỏe chứ, tôi là bạn trai Ngôn Cảnh Tắc, Trình An Tu."


Người bạn đó "......"


Ngôn Cảnh Tắc đối tượng thế mà lại là Trình An Tu là một bộ dáng không nói cười câu nệ kia, bọn họ cũng không sợ cậu nữa.


Ít nhất bạn học này hiện tại không sợ Trình An Tu chút nào.


Nhưng y sợ ngây người: "Hai người...hai người cao trung đã yêu nhau rồi á?"


"Đúng vậy." Ngôn Cảnh Tắc nói: "Chúng tôi cao trung đã yêu nhau rồi, nếu không sao tôi phải sống chết thi vào lớp một làm chi?"


Bạn học: Ngay từ đầu bắt ba cậu ưuyên tiền cũng vào được lớp một mà... Chẳng lẽ không phải vì mặt mũi à?


Bất quá cẩn thận ngẫm lại, lúc ấy thái độ kia của Ngôn Cảnh Tắc... Hắn xác thật đặc biệt chú ý Trình An Tu.


Bạn học hít sâu một hơi: "Ngôn Cảnh Tắc cậu lợi hại, thế mà có thể theo đuổi được Trình An Tu, còn ở dưới mắt Trình lão sư nữa chứ..."


Lại nói tiếp, y vẫn luôn không nghĩ tới điểm này, ngoại trừ hai người đều là nam nhân, y không nghĩ nhiều, cũng có quan hệ với cha Trình An Tu là Trình lão sư!


Có người yêu sớm, Trình lão sư đều sẽ đem kêu người đi nói chuyện, nhưng ông chưa từng quản Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu!


"Tôi kỳ thật cũng không theo đuổi gì." Ngôn Cảnh Tắc nói.


Trình An Tu nguyên bản vẫn luôn không nói chuyện, lúc này ý cười trong mắt càng sâu: "Kỳ thật là tôi thích anh ấy trước."


Bạn học: "???"


Ngôn Cảnh Tắc vỗ vỗ bả vai bạn học: "Tôi lúc ấy không phải đã nói với mọi người, Trình An Tu đặc biệt yêu tôi sao? Tôi toàn nói thật cả."


Bạn học: "!!!"


Hết chương 38.