Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 340




Ở Đông Lan, dưới đế vương, chính là mấy vị thân vương, cũng chính là các vị huynh đệ của đế vương. Tỷ như Quân Hàn Tiêu vậy, đó chính là con trai của tiên hoàng, huynh đệ ruột của đế vương. Tiếp đó chính là quận vương, xa hơn một chút chính là người thừa kế tước vị. Xuống chút nữa, đó chính là hầu gia các loại, loại tước vị này ở Đông Lan đã không có nhiều lắm.

Cho nên tự nhiên mà vậy, lúc Phượng Thiển đứng ở trước mặt một đống tú nữ, bắt đầu chọn lựa đầu tiên chính là Thân vương phi.

Nhìn tất cả cô nương xinh đẹp như hoa, Phượng Thiển rất nhanh đắm chìm vào trong công việc này.

Những mỹ nhân người này đẹp hơn người kia, nhìn vui tai vui mắt, không thua kém vườn hoa của nàng trong cung Phượng Ương bao nhiêu.

Các tú nữ cũng biết, năm trước đế vương không xuất hiện lúc chọn ban đầu, cho nên năm nay coi như là đối với các nàng một lần cực kỳ khai ân. Những người trong nhà không có tiền, không có cách nào được tuyển, trong năm nay nhiều hơn mấy phần cơ hội, nếu vận cứt chó được đế vương coi trọng, những người ấy không cho phép là có thể trực tiếp tiến vào hậu cung Đông Lan.

Cũng không nghĩ, hôm nay lại có thể thấy Thiển phi nương nương trong truyền thuyết.

Tình huống hình như khác với trong tưởng tượng của các nàng.

Năm trước tuyển tú coi như không phải do hoàng hậu và Thái hậu tự mình chủ trì, vậy cũng ít nhất phải có quý phi nương nương, nhưng năm nay, làm sao lại biến thành Thiển phi?

Nhìn trận thế này, quả thật là người đế vương thịnh sủng.

Xem ra, nếu thật vào hậu cung, Thiển phi chính là một kình địch.

Đế vương ưu nhã ngồi ở phía trước, nhướng lông mày, mắt chứa nụ cười nhìn mọi người phía dưới.

Quan viên tham dự tuyển tú chỉ coi tâm tình hắn không tệ, đối với mấy tú nữ này rất là hài lòng.

Chỉ có Lý Đức Thông nói, đế vương hài lòng đâu phải tú nữ, không thấy tầm mắt đế vương khóa chặt vào một bóng dáng sao?

Làm gì phân cho những người khác nửa phần.

Những người này, mỗi một người đều tiếp tục nằm mơ đi, từ giờ trở đi, cách lúc mộng đẹp bể tan tành cũng không xa.

Tay Phượng Thiển đang cầm những tư liệu cơ bản của các tú nữ, ví dụ như gia thế, tịch quán....

Nàng từ từ đi tới, tinh tế đối chiếu tin tức và người thật một lần, thỉnh thoảng cắn bút lông, lại xóa xóa sửa sửa tư liệu, hoặc gạch hoặc viết thêm, lại đánh dấu hiệu một chút.

Nụ cười nơi đáy mắt của Quân Mặc Ảnh càng này càng sâu hơn, thấy vật nhỏ nghiêm túc làm việc, thật có thú vị. Hắn cầm chén trà đặt trên bàn lên, ưu nhã đưa đến khóe miệng, uống một ngụm.

Trước hôm nay, hắn không xác định đến cùng có đúng hay không, dù sao đây cũng là điều chưa một đế vương nào làm.

Nhưng bây giờ thấy bộ dáng nàng như vậy, đột nhiên hắn cảm thấy, như vậy cũng không có gì không tốt.

Dù sao vì nàng tạo ra tiền lệ cũng không phải là lần đầu tiên, chỉ cần có thể để nàng vui mừng như vậy, dù tất cả mọi người không vui thìthế nào?

Nghĩ tới đây, Quân Mặc Ảnh không khỏi cười một tiếng.

Nếu hiện tại chọn những nữ nhân này là muốn vào hậu cung, không biết vật nhỏ còn có ân cần như vậy hay không?

Phượng Thiển vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy nam nhân này cười giống hệt yêu nghiệt, lại nhìn những tú nữ bên cạnh, trong đôi mắt từng người một cũng lóe lên ánh mắt mê luyến hoa si, nhất thời liền nổi giận.

Quả thật mẹ nó!

Nam nhân chết tiệt này, nói là cho mình chọn lựa, thế nhưng hắn lại giống tôn phật ngồi bất động, lười biếng ở đó!

Lười biếng còn chưa tính, lại trong lúc nàng vất vả cần cù lao động phóng điện quyến rũ người!