Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 105




Hắn hạ quyết tâm muốn đuổi Phượng Sở Ca khỏi Vân Thiên.

Phượng Viễn Hàng khống chế linh lực cực tốt, người bình thường căn bản không nhận ra động tác của hắn.

Chỉ một khắc kia, áp lực thuộc về cấp bậc Linh tông đánh thẳng vào Phượng Sở Ca.

Nhận ra cường đại áp bách, Phượng Sở Ca nhíu mi.

Ánh mắt nàng hơi lóe, trong khoảnh khắc, vòng bảo hộ quanh thân lần thứ hai thăng cấp.

Khí thế cường đại đối đầu cùng vòng bảo hộ cường đại.

Hai người giằng co thật lâu.

Phượng Viễn Hàng sớm đã không rảnh mà lo chấn kinh rồi, đôi con ngươi chỉ gắt gao trừng Phượng Sở Ca, thề muốn bắt lấy nàng.

Bảy tổ khác cũng lần lượt từng tổ hoàn thành kiểm tra.

Nhận ra mọi người xung quanh đang dần kết thúc, Phượng Viễn Hàng càng nóng nảy.

Nếu lại tiếp tục giằng co, chờ tất cả mọi người đều hoàn thành, đến lúc đó tầm mắt mọi người sẽ hướng về đây, dù hắn có che giấu tốt thế nào chỉ sợ cũng sẽ bị phát hiện!

Lúc này, đáy mắt Phượng Viễn Hàng nảy sinh sát ý!



Không sai..

Chỉ cần gϊếŧ chết Phượng Sở Ca, thanh minh đây là chuyện ngoài ý muốn, lúc đó hết thảy đều kết thúc.

Hắn đột nhiên cắn răng, chỉ một khắc, khí thế càng thêm cường đại..

Giờ khắc này, Phượng Viễn Hàng dùng toàn bộ lực đạo của hắn tấn công Phượng Sở Ca!

Phượng Sở Ca không nghĩ tới Phượng Viễn Hàng sẽ ở trước ánh mắt nhiều người như vậy muốn gϊếŧ nàng, đồng tử hơi co lại.

Tình huống này không thể dùng vòng bảo hộ được rồi.

Ngay thời điểm linh lực đánh tới, Phượng Sở Ca thẳng tắp lui về phía sau.

"Phanh" một đạo âm thanh kịch liệt vang lên, Phượng Viễn Hàng trực tiếp đánh xuống mặt đất.

Nơi bị hắnh đánh trúng lập tức hiện lên một lỗ thủng lớn.

Nhóm người vừa rồi còn đang khảo nghiệm lập tức bị biến cố này làm cho giật mình.

Chỉ thấy phía trên sân, Phượng Viễn Hàng vẫn luôn ôn nhuận khiêm tốn, hôm nay lại giống như thay đổi thành người khác. Trên khuôn mặt tuấn dật kia tràn ngập sát ý!

Mà Phượng Sở Ca lại đúng ở một bên nhìn Phương Viễn Hàng..

"Đây là tình huống gì? Đang êm đang đẹp tại sao Phượng Viễn Hàng lại làm như vậy? Không phải hắn đến hỗ trợ khảo nghiệm sao?" Có người hỏi rõ.



"Còn không phải sao? Hơn nữa vừa rồi ta nghe mấy người kia nói Phượng Viễn Hàng là ca ca ruột của Phượng Sở Ca.. Chuyện này.."

"Ngươi nhìn lỗ thủng kia, còn có khí thế toàn thân của Phượng Viễn Hàng, hắn ra tay thật đúng là quá tàn nhẫn!"

Lập tức bốn phía không ngừng nổi lên nghị luận.

Sắc mặt Phượng Viễn Hàng đại biến, hắn rốt cuộc ý thức được tình hình có chút không đúng.

Hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy Phượng Sở Ca hài hước nhìn hắn.

"Phượng Viễn Hàng, ta đã sớm nhắc nhở ngươi.. Không cần quá tự cho mình là đúng." Phượng Sở Ca nhướng mi cười nói. Nàng đi về phía trước một bước đến gần Phượng Viễn Hàng: "Ngươi hoàn toàn có thể không cần làm như vậy, chỉ cần làm theo lưu trình bình thường thay ta khảo nghiệm xong, rồi nói dối kết quả, sự tình có thể như ngươi mong muốn. Nhưng hiện tại.. đã không phải.."

Thần sắc Phượng Viễn Hàng cứng lại, không nghe rõ ý tứ của Phượng Sở Ca.

Phượng Sở Ca hướng hắn cười quỷ dị rồi thối lui hai bước. Nàng đang muốn nói gì đó đột nhiên một đạo âm thanh từ xa truyền đến.

"Quả là huynh muội tình thâm a.. Vị huynh đài này làm như vậy còn không phải là hướng mọi người chứng minh thực lực chân chính của vị cô nương này?"

Đó là một đạo thanh âm trầm thấp, trong giọng nói lộ vài phần uy nghiêm.

Dứt lời từ nơi không xa hiện lên một thân ảnh màu đen đang hướng về đây.

Thân ảnh cao lớn xẹt qua không trung, cuối cùng dừng lại ở vị trí cách lão giả không xa.