Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 44




"Nghe nói Tứ tiểu thư Phượng gia mặt to như bánh, eo thô vai rộng, dung mạo xấu xí.." Có người than ra tiếng.

"Hơn nữa, Phượng tiểu thư mười phần phế vật, năm đó cũng bởi vì nàng đến mười tuổi vẫn không có một tia linh lực nào khiến cho Phượng gia hổ thẹn, mới bị lão già Phượng Triêu Dương đổi ra khỏi Phượng gia."

"Cũng không nghĩ tới sáu năm sau trở lại, phế vật này vậy mà lại có thể giày vò Phượng gia thành như vậy.."

"Tất nhiên là Phượng Sở Ca kia tìm được chỗ dựa lúc này mới trở nên cường hãn đi.."

"Ha ha.. Thật có chút chờ mong bộ mặt chân thật của Phượng tiểu thư kia. Nhắc tới cũng kỳ quái, một tiểu thư khác của Phượng gia Phượng Thanh Uyển là mỹ nhân lừng lẫy Thiên Khải quốc, Phượng Sở Ca này lại là người quái dị."

* * *

Chỉ một cái chớp mắt, những tiếng nghị luận nối gót nhau tới.

Những người đã ở đó đang háo hức chờ đợi Phượng Sở Ca hiện thân.

Phượng Sở Ca dẫn theo A Trần cùng với Tử Lan chậm rãi tiến vào đại sảnh yến hội. Lúc đi vào đã nghe được những âm thanh nghị luận trong đám người.

Tử Lan sau lưng vừa nghe được những lời này, tức đến sắc mặt đều thay đổi.

Nàng giật giật người tựa hồ muốn tiến lên phía trước lại bị Phượng Sở Ca ngăn lại.

"Tiểu thư, bọn họ thật sự quá đáng!"

Ánh mắt Phượng Sở Ca tỏa ra bốn phía, khoé môi cười lạnh: "Bình tĩnh.."

Tầm mắt lại rơi vào một vị trí trống. "Chúng ta đến đó ngồi."



Dứt lời, dẫn theo hai người đi về một hướng..

Trong đám người, có người mắt sắc nhìn thấy Phượng Sở Ca, nhất thời cả kinh: "Ồ, đây là tiểu thư nhà nào?"

Theo thanh âm, mọi người nhìn lại thấy được nữ tử một thân bạch y chậm rãi đi đến.

Nữ tử kia một thân váy dài trắng, tóc được buộc lên đơn giản.

Khuôn mặt nhắn được trang điểm tinh xảo.

Hai mắt như dòng suối trong veo khẽ đảo. Đôi con ngươi nhẹ nhàng như lưu ly hổ phách khảm lên, chớp động hào quang.

Khi đi về phía trước, thân hình lướt nhẹ, mỗi bước đi đều tràn đầy ưu nhã..

Những người có mặt nhìn nàng sững sờ. Trong đại sảnh vốn còn đang nhao nhao nghị luận thoáng cái đã trở nên yên lặng.

Nhìn nàng, mọi người ai cũng nổi lên suy đoán.

Nữ tử này rốt cuộc là ai?

Vậy mà sinh ra lại đẹp như thế?

Bọn họ như thế nào lại không biết trong tứ đại gia tộc có nữ tử xinh đẹp như vậy tồn tại?

Lần yến hội này, gia chủ cùng với thiếu gia tiểu thư của tam đại gia tộc đều tới.

Thuỷ Ngọc Nhi cùng Thuỷ Vô Tích đều ở đây.



Ngày đó, Thuỷ Ngọc Nhi bị Nhục Đoàn gây thương tích, vạn hạnh là trong gia tộc có trung cấp Luyện dược sư, lúc này mới giảm đi vết sẹo trên mặt nàng.

Chỉ là nếu nhìn kỹ, sẽ thấy được vết cào mảnh dài nhàn nhạt.

Thuỷ Ngọc Nhi vốn đang nghe mọi người bình luận Phượng gia tiểu thư kia, câu môi cười trào phúng.

Vô luận như thế nào nàng đều xem thường Phượng gia tiểu thư kia.

Đích nữ Phượng gia Phượng Sở Ca luôn là trò cười trong giới tiểu thư thế gia các nàng.

Đột nhiên, nàng nghe có âm thanh hít khí truyền đến.

Theo tầm mắt mọi người nhìn lại..

Thời điểm thấy bạch y nữ tử kia, sắc mặt Thuỷ Ngọc Nhi bỗng nhiên thay đổi.

Là nàng!

Nữ tử trong cửa hàng ngầm!

* * *

Phản ứng của mọi người không thể nói là không buồn cười.

Tử Lan đi theo sau lưng Phượng Sở Ca trước kia cũng bị những lời nói luyên thuyên của đám người này làm cho phẫn hận bất bình, lúc này thấy ánh mắt bọn họ nhìn tiểu thư nhà mình, không khỏi vui vẻ.

Chỉ là không biết nếu đám người này biết được mỹ nhân tuyệt sắc này chính là người họ vạn phần khinh thường lúc trước Phượng Sở Ca, sắc mặt bọn họ sẽ phấn khích bậc nào..