Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 57




Khí thế cường đại như vậy, xa xa phía trên thực lực của nàng!

Vừa rồi, thời điểm Phượng Sở Ca đá nàng, nàng thậm chí còn bị khí thế cường đại kia áp bách có chút không thở nổi.

Thuỷ Ngọc Nhi ngẩng đầu lên, co người lại nhìn Phượng Sở Ca, đã thấy Phượng Sở Ca câu môi cười nhẹ một tiếng.

Khuôn mặt thanh lãnh không mảy may một tia biểu cảm, chỉ lạnh lùng nói: "Thuỷ tiểu thư.. Động thủ đi.."

Thuỷ Ngọc Nhi triệt để bị dọa, trốn sau lưng Thuỷ gia chủ không dám ra ngoài.

"Chậc chậc.. Thuỷ tiểu thư, lúc trước nói muốn tỷ thí là ngươi, như thế nào thoáng cái đã trở thành rùa đen rút đầu rồi?"

Rùa đen rút đầu..

Thuỷ Ngọc Nhi co rụt sau lưng Thuỷ gia chủ như vậy, thoạt nhìn thật giống rùa đen rút đầu.

Nghĩ đến trước kia Thuỷ Ngọc Nhi chủ động muốn cùng Phượng Sở Ca tỷ thí, nhưng hiện tại lại là cảnh tượng như vậy.

Bên cạnh có người cười khẽ một tiếng.

Thuỷ gia chủ đứng ở một bên nhận thấy những ánh mắt xung quanh, lửa giận trong mắt hắn càng thêm lớn hơn.

"Người Thuỷ gia ta sao đến phiên ngươi chỉ trỏ!"

Một khắc này, quanh thân Thuỷ gia chủ nổi lên cường đại sát khí..



Đồng tử Phượng Sở Ca có chút co rụt lại.

Nàng nheo mắt lại, cười khẽ, "Thuỷ gia chủ đây là muốn bao che Thuỷ Ngọc Nhi? Ta nói Thuỷ tiểu thư sao lại chơi xấu, hóa ra là thượng bất chính, hạ tắc loạn đây!"

"Nói năng xằng bậy!" Thuỷ gia chủ gầm lên.

Hắn đột nhiên đứng người dậy, công kích về phía Phượng Sở Ca..

Tình thế lại lần nữa biến hóa.

Thực lực Thuỷ gia chủ hiện tại là Linh tông.

Thực lực như vậy, trong toàn bộ Thiên Khải mà nói, cũng đã có thứ hạng.

Trên ghế cao, trái tim của Tô hoàng hậu vốn đã buông lỏng bởi chiến thắng của Phượng Sở Ca, giờ phút này lại treo lên..

"Thuỷ gia chủ, mau dừng tay!" Tô hoàng hậu kinh hô.

Nhưng Thuỷ gia chủ lại hoàn toàn không để ý lời Tô hoàng hậu nói, xuất bảy phần lực đạo công kích Phượng Sở Ca.

Nhìn thấy Thuỷ gia chủ tấn công về phía nàng, Phượng Sở Ca câu môi cười cười.

Nàng vung tay lên, tay áo màu trắng bay lơ lửng giữa không trung.

Cũng chính trong nháy mắt đó, đột nhiên trong tay áo có một làn bụi tràn ra.

Dưới sự khống chế của linh lực của nàng, tất cả những bụi phấn kia đã rơi hết trên người Thuỷ gia chủ.



Thuỷ gia chủ vốn đang đánh gϊếŧ Phượng Sở Ca, nhưng sau khi chạm vào bột thuốc, đột nhiên dừng tay lại.

Thần sắc của hắn đột nhiên biến đổi.

Thuỷ gia chủ chỉ cảm thấy toàn thân như có những con kiến bò qua, cực kỳ ngứa ngáy khó chịu.

"Phượng Sở Ca, ngươi giở trò gì!" Thuỷ gia chủ ngẩng đầu lên, đôi con ngươi lạnh lùng nhìn Phượng Sở Ca, hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng.

Phượng Sở Ca nhíu mày. "Thủy gia chủ không tuân thủ quy tắc như thế, đương nhiên phải tiếp nhận trừng phạt rồi. Yên tâm, phấn ngứa này đã được cải tiến, chỉ ngứa hai ngày thôi là không sao rồi."

"Ngươi.." Thuỷ gia chủ đang muốn nói gì đó nhưng lại nhịn không được gãi một cái.

Hắn nhắm mắt lại, quanh thân nổi lên một chút bạch quang, ý đồ muốn dùng linh lực kiềm chế lại phấn ngứa trên người.

Lại không nghĩ tới thanh âm mang theo vài phần tiếc hận truyền đến..

"A đúng rồi, Thuỷ gia chủ, ta nhắc nhở ngươi một chút, trước khi phấn ngứa này mất đi tác dụng, ngàn vạn lần không nên dùng linh lực. Nếu không, trên người ngươi sẽ ngày càng ngứa đấy."

Phượng Sở Ca nói lời này đã muộn, Thuỷ gia chủ đã sử dụng linh lực muốn ngăn lại cảm giác khó chịu.

Quả thật như Phượng Sở Ca nói, một khi sử dụng linh lực, dược tính tựa hồ càng trở nên mãnh liệt..

Thuỷ gia chủ cơ hồ muốn phát điên lên.

Thủy Tổ vốn luôn oai nghiêm, nay ở trước mặt mọi người nhảy cẫng lên như bọ chét, hình tượng hoàn toàn mất hết.