Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Biết Võ

Chương 1: Trở Về




Chương 1: Trở Về

-"Này Lâm, mày tính thi trường nào?"

Lớp học chỉ mới có vài đứa, Trọng Lâm và Lý Dương đang bàn tán về việc tốt nghiệp phải đi đến trường nào.

Đối với các học sinh sau khi tốt nghiệp lớp mười hai thì đây là vấn đề cực kỳ căng thẳng của mỗi học sinh.

Có đứa thì tiếp tục sự nghiệp gia đình, có đứa thì bắt đầu nhân sinh mới với những quyết định quan trọng cho cuộc sống sau này.

Trọng Lâm và Lý Dương cũng như bao học sinh khác.

Chỉ trừ Trọng Lâm, có lẽ hắn khác với bao học sinh khác trong lớp học này. Bởi vì "hắn biết võ". Hắn đến từ một thế giới chuyên tu võ. Võ là quan trọng nhất.

Hắn mười tám tuổi, đột phá Đấu Thiên Võ Giả hậu kỳ, chỉ cần thêm một bước nữa là trở thành Hợp Đạo Võ Giả. Đẳng cấp của lục địa thần tiên nơi hắn sống. Nhưng ngủ một giấc, chuẩn bị cho đột phá. Ước mơ mỹ hảo cho tương lai. Mọi thứ đã sẵn sàng chỉ chờ hắn ngủ một giấc lấy lại tinh thần để đột phá. Sau giấc ngủ,hắn tỉnh dậy và ô hô. Một thân võ lực mất hết. Hắn còn chẳng biết chuyện gì xảy ra. Chỉ biết nơi này tràn ngập linh khí. Không giống thế giới của hắn, cằn cỗi và khô khan hiếm thấy linh khí.

Nơi hắn sống, linh khí sung túc chỉ có các thánh địa. Còn nơi đây, trong toilet cũng sung túc linh khí, chỉ là ai buồn nôn chui vào toilet tu luyện hả? Hắn cứ ngỡ mình b·ị b·ắt cóc đưa đến thánh địa nào đấy.

Đến khi hắn hoàn hồn thì mới nhận ra, hắn không phải là hắn lúc trước. Hắn sống lại trong thân xác khác, ký ức khác, cùng với những người xa lạ khác.

-"Ta xuyên không?"

Lúc này hắn hoàn hồn lại thì thấy đang tại trong lớp học. Lý Dương đang cùng hắn bàn về chuyện tương lai.

Tại thế giới này, không có võ học, chỉ có tập võ như một môn thể thao. Muốn có tương lai chỉ có học bác sĩ, kỹ sư. Bất kỳ một người nào muốn thành công phải có trong tay vài cái bằng cấp. Lên đại học là một con đường chính quy mà bất cứ ai cũng phải đi.

-"Đi học sao?"

Với hắn đây là khái niệm khá mới, hắn lang thang trong rừng từ nhỏ, được sư phụ nhận nuôi từ năm tám tuổi, sau đó tập võ, với hắn, hắn không viết đi học là cảm giác thế nào. Lúc ở Vẫn Tinh Động Thiên, hắn nghe nói chỉ có con em thế gia là được đi học, trẻ mồ coi như hắn không có tư cách bước vào lớp học.

Hắn theo sư phụ lang bạt được năm năm thì sư phụ hắn bị kẻ thù g·iết c·hết. Từ đó hắn lang bạt kỳ hồ. Tự mình tu luyện đến Đấu Thiên Võ Giả. Hắn được xem như một kỳ tài võ học, nhưng kẻ thù của hắn cũng trải dài khắp đại lục. Vậy nên đi học với hắn là thứ gì đó xa vời. Hắn không biết và cũng không bao giờ nghĩ đến.

- "Còn chưa nghĩ ra học trường nào. Còn mày thì sao Dương? Tính thi đại học nhân văn à?"



Lý Dương xem như là bạn thân chí cốt của Trọng Lâm thời đại này. Hai đứa là bạn nối khố từ nhỏ. Nhưng Trọng Lâm thì như đứa đánh xì dầu, học hành không ra gì, chưa bị lưu ban cũng là nhờ Lý Dương kèm cặp. Còn Lý Dương luôn là đứa học giỏi, mọi năm đều đem thành tích về cho trường học, xem như biểu tượng của trường.

- "Lý Dương có thi trường nào thì cũng không phải là thứ lôm côm như ngươi có thế với tới."

Lý Dương còn chưa trả lời, thì từ đằng xa có giọng nữ vọng tới. Dương Thiến mỹ nhân của lớp, luôn theo đuổi Lý Dương và coi Trọng Lâm như con ruồi kéo chân Lý Dương.

Trong ký ức của Trọng Lâm thì Dương Thiến luôn coi thường Trọng Lâm. Cô nàng là dạng nữ cường bưu hãn, gia thế giàu có, con gái rượu của một chủ tập đoàn khổng lồ. Từ bé đã tính ương ngạnh, muốn gì được đó. Luôn khinh thường Trọng Lâm vì Trọng Lâm nghèo, gia đình không khá giả, còn bấu víu Lý Dương. Lý Dương trong mắt Dương Thiến lại là hoàng tử bạch mã vì vẻ ngoài điển trai, còn học giỏi và nhiều tài lẻ. Vậy nên Lý Dương là thần tượng trong mắt nhiều đứa con gái, Dương Thiến không ngoại lệ. Nhưng Dương Thiến từng tỏ tình với Lý Dương và kết quả thất bại, vì Lý Dương bảo rằng giờ phải lo học nên không bàn chuyện yêu đương. Sau đó tội lỗi Dương Thiến đều quy cho Trọng Lâm, bảo rằng do Trọng Lâm nên Lý Dương mới từ chối nàng.

Trọng Lâm lắc đầu từ chối trả lời Dương Thiến.

- "Phiền thật, con ruồi cứ vo ve mãi. Tao xin nghỉ hôm nay, mày giúp tao báo cô chủ nhiệm nhé Dương."

- "Lại nghỉ, sắp thi rồi, mày lo học giúp tao."

Lý Dương thấy đau đầu với cặp đôi này. Dương Thiến thì luôn làm phiền hắn, còn Trọng Lâm lại xin nghỉ.

Trong Lâm lườm lườm Dương Thiến sau đó quay người đi ra khỏi lớp. Không thèm nhìn vẻ mặt khinh thường của Dương Thiến dành cho hắn.

-" Hừ, thứ cặn bã."

- "Được rồi!"

Lý Dương lắc đầu, rồi về chỗ ngồi của mình.

Trọng Lâm đang từ từ hồi tưởng lại và tiếp thu ký ức của thân xác này. May mắn cùng là tên Trọng Lâm, không thôi hắn không có thói quen khi nghe tên mới.

Tại nơi đây, linh khí nồng nặc hơn, nhưng đổi lại nơi đây không có Võ Giả. Hắn thắc mắc tại sao lại như vậy. Nơi linh khí càng nồng nặc phải càng nhiều Võ Giả và Luyện Năng Giả.

Tại Vẫn Tinh Động Thiên hệ thống tu luyện được chia làm hai phái là luyện Võ Giả và Luyện Năng Giả. Võ Giả là những người chuyên luyện tập Võ Giả, cường hóa cơ thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn. Còn Luyện Năng Giả hay còn gọi là tu tiên giả, luyện khí từ nội thể để cường hóa từ trong ra ngoài. Khác với Võ Giả luyện từ ngoài vào trong và ai cũng có thể tu luyện thì Luyện Năng Giả lại ngược lại. Để có thể Luyện Năng Giả thứ nhất, người tu luyện phải có linh căn để cảm thụ được linh khí trong thiên địa. Phải cảm nhận được thì mới có thể hấp thu và luyện tạng từ trong ra ngoài. Thứ hai, người Luyện Năng Giả phải thức tỉnh được năng lực riêng của mình. Các năng lực cơ bản nhất hầu như đều phụ thuộc vào linh căn, người Luyện Năng Giả có hỏa linh căn thì thức tỉnh được hỏa năng, các linh căn khác thức tỉnh năng lực khác nhau. Có năm loại linh căn cơ bản và bốn loại dị linh căn. Ngoài ra còn có nhiều loại biến dị linh căn khác nhau.



Trọng Lâm lại không phải là Luyện Năng Giả, hắn là Võ Giả. Không phải là vì hắn không có linh căn, mà là hắn không biết mình có linh căn hay không, có thức tỉnh năng lực đặc biệt hay không. Vì hắn và sư phụ của hắn lưu lạc tứ phương. Luôn sống trong sự t·ruy s·át của kẻ thù nên không thể đi vào thành phố để kiểm trắc linh căn, và hắn cũng không có đủ kinh phí để đi kiểm trắc linh căn và tham gia vào học phủ.

Luyện Năng Giả đại diện cho tầng lớp thượng lưu của Vẫn Tinh Động Thiên, còn Võ Giả chỉ như võ phu. Vậy nên tại Vẫn Tinh Động Thiên cuộc chiến giữa Võ Giả và Luyện Năng Giả diễn ra liên tục vì phân biệt giai tầng. Kẻ thù của Trọng Lâm có Luyện Năng Giả cũng không ít.

Trọng Lâm đang từ từ cảm nhận linh khí của nơi đây. Nồng nặc đến mức hắn có thể cảm nhận được, vì Võ Giả chia làm nhiều cảnh giới. Để cảm nhận được linh khí, dẫn linh khí nhập thể thì Võ Giả phải đạt đến Luyện Tạng. Muốn bước vào Luyện Tạng cảnh giới thì phải trải qua Luyện Thể, Luyện Huyết, Luyện Cốt.

Đây là lý do mà người Luyện Năng Giả coi thường Võ Giả. Vì từ lúc bắt đầu, Luyện Năng Giả đã có thể dẫn linh nhập thể, rèn luyện nội tạng từ lúc bắt đầu.

Trọng Lâm thử vận chuyển tâm pháp dẫn linh nhập thể rèn luyện. Tâm pháp cơ sở của bất kỳ Võ Giả nào cũng có công hiệu dẫn linh. Nhưng muốn dẫn linh phải đạt tới Luyện Tạng, không thì chẳng cảm thấy linh khí lấy gì dẫn linh.

Vừa vận chuyển được một chu thiên thì linh khí nhập thể, nhưng còn chưa dẫn vào tạng thì đã bị cơ thể đào thải hết chín phần. Cơ bản là do cơ thể này quá yếu ớt. Không đủ khả năng lưu trữ linh khí, còn làm cho da của Trọng Lâm nứt ra, dưới làn da có từng tia máu ửng hồng. Dấu hiệu của việc cơ thể bị linh khí căng nứt ra.

- "Linh khí thật nồng nặc, tại đây, ta có thể tu luyện nhanh gấp trăm lần so với trước kia."

Nghĩ tới đây, Trọng Lâm nào còn hứng thú với việc đi học. Hắn chỉ muốn mau chóng về nhà thử nghiệm tu luyện.

Hắn là tu luyện cuồng nhân, nên chỉ cần có thể tu luyện là hắn chẳng quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa. Học ư? Nghe hấp dẫn đấy, nhưng nào có hấp dẫn bằng tu luyện chứ.

Đi một đoạn ngang qua bờ sông, Trọng Lâm không thấy ai xung quanh, đường xá cũng vắng. Thế là tâm trí tu luyện lại trỗi dậy, hắn chạy đến bên bờ sông. Thử nghiệm tu luyện tại thế giới này.

Luyện Thể cảnh chia làm ba trọng. Người có thể nâng được vật nặng một trăm kilôgam được xem là bước vào Luyện Thể cảnh, nâng được vật nặng năm trăm kilôgam là bước vào Luyện Thể trung kỳ. Và nâng được hai ngàn năm trăm kilôgam là bước vào Luyện Thể hậu kỳ. Và muốn đột phá đến Luyện Huyết cảnh, phải nâng được tối thiểu năm ngàn kilôgam, lúc này khí huyết sôi trào, cơ thể mới có thể cường hóa từng giọt máu trong cơ thể, khiến máu của mỗi Võ Giả trở nên lực lượng hơn và phản hồi lại cho cơ thể. Dù bước vào Luyện Huyết, nhưng máu cũng phải hồi cơ thể, khiến cho cơ thể Võ Giả càng ngày càng mạnh mẽ hơn, lực p·há h·oại cũng đề cao. Như Võ Giả Luyện Thể hậu kỳ, có sức nâng năm ngàn, lực p·há h·oại gây ra gần mười ngàn kilôgam, nhưng chỉ cần đạt đến Luyện Huyết sơ kỳ thì lực p·há h·oại, sức nâng, sức bên toàn bộ đều được đề thăng gấp đôi.

Trọng Lâm tâm trí dồn vào tu luyện, hắn muốn thử nghiệm, tại nơi linh khí sung túc thế này, hắn tu luyện sẽ nhanh bao nhiêu. Hắn không còn suy nghĩ đến việc tại sao mình lại ở đây.

Trọng Lâm ngồi bên cạnh bờ sông, hai mắt nhắm chặt, chân xếp bằng, lòng bàn chân hướng lên trời, hai tay bắt ấn hoa sen đặt trên đùi, mặt hướng về phía bầu trời. Hắn ngồi im lặng lẩm nhẩm tâm pháp trong miệng.

Từng dòng linh khí theo mũi miệng Trọng Lâm tràn vào cơ thể. Nhưng rất nhanh toàn bộ linh khí tiêu tán, không thể dung nhập vào nội tạng bên trong. Cơ thể Trọng Lâm bắt đầu căng lên, từng vân máu hiện lên trên làn da của Trọng Lâm, gây cho cơ thể đau nhức kịch liệt. Nhưng Trọng Lâm không hề cảm thấy đau nhức lo lắng, mà ngược lại còn thấy kinh hỉ. Vì linh khí dung nhập vào cơ thể của hắn, ẩn dưới da và rèn luyện cho cơ thể của hắn. Với Võ Giả Luyện Thể cảnh thì đây là điều không thể. Vì tại cảnh giới Luyện Thể không thể dùng linh khí tẩy luyện cơ thể, chỉ có thể tập luyện nặng nhọc bằng các dụng cụ để tăng cường cơ bắp mà thôi. Với Trọng Lâm, dùng linh khí tẩy thể, không khác nào bật hack. Người khác luyện từ ngoài từ từ thấm vào gân cốt. Hắn thì tốt, trực tiếp luyện thẳng gân cốt, dùng linh khí để luyện.

- "Tiểu thư, tên Trọng Lâm hình như điên rồi, hắn ngồi bên bờ sông lẩm nhẩm như thiền tăng nhập định. Không điên thì chắc sắp đi tu."

Từ xa có một tên áo vest đen đang quan sát Trọng Lâm bằng ống nhòm, lúc này Trọng Lâm hoàn toàn không biết mình bị theo dõi.

-" Kệ hắn,chắc tên đấy xem truyện tu tiên nhiều rồi nghĩ mình đoạt xá hay luân hồi gì gì đấy, giờ đang tu luyện để nhớ lại đấy... Ha ha"



- "Tiểu thư, cô bớt xem truyện đi, tôi thấy cô mới giống bệnh đấy."

- "Im mồm! Tiếp tục theo dõi, ghi lại bằng chứng hắn trốn học đi tụ tập quậy phá cho ta."

Giọng của Dương Thiến hét to qua điện thoại. Sau đó cúp máy. Dương Thiến luôn muốn tìm cách moi điểm xấu của Trọng Lâm để khoe với Lý Dương, sau đó khuyên Lý Dương đá tên khốn kiếp này qua một bên. Nhưng cũng đã một năm rồi, cô nàng còn chưa moi ra được thông tin gì hết.

Bỗng nhiên lúc này, Trọng Lâm sắc mặt trở nên căng cứng. Cơ thể của Trọng Lâm như một quả bóng căng cứng lên sau đó xì hơi. Linh khí tiêu tán hết, một chút linh khí hắn hấp thu vào và rèn luyện dưới da biến mất. Mất hút sạch sẽ, sau đó cơ bắp trở nên mềm nhũn, còn mệt hơn so với tu luyện. Cứ như bệnh nhân lâu năm không hoạt động, cơ thể không còn tí sức nào hết. Trọng Lâm ngã xuống mặt đất. Trước mắt hắn hiện ra dòng chữ:

"Nội khí: 10/10

Xác nhận kích hoạt. Trừ 100 điểm nội khí. Xác nhận nội khí không đủ, trừ điểm khí huyết để kích hoạt.

Khí huyết: 20/50

Xác nhận trừ 10 điểm khí huyết, khí huyết không đủ, trừ điểm tinh thần lực để kích hoạt.

Tinh thần lực: 10/10

Xác nhận trừ 8 điểm tinh thần lực để kích hoạt. Kích hoạt thành công.

Nội khí: 0/10

Khí huyết: 10/50

Tinh thần lực: 2/10

Xác nhận ký chủ gặp nguy hiểm, có nguy cơ trở thành kẻ ngu, mở trí năng nhân tạo phụ trợ.

Xác nhận mở trí năng."

-"Xin chào chủ nhân, chủ nhân có thể gọi ta là Tiểu Trí. Trí tuệ nhân tạo thông minh vô địch khắp vũ trụ. Xin hỏi tôn quý của chủ nhân là gì."

Lúc này hai mắt của Trọng Lâm đã trợn ngược, miệng sùi bọt mép, tay chân co giật. Hít vào thì ít, thở ra thì nhiều. Nào còn biết cái gì trí năng, cái gì bảng số.