Chương 73: Sóng ngầm lại cuộn.
Ầm!!!
Một t·iếng n·ổ vang lên, núi rừng sụp đổ. Một thiếu nữ đang bồng bềnh bay trên bầu trời.
"Nói! Là ai đã làm?" Giọng nói của nàng băng lãnh vang vọng khắp đất trời.
"Ta...ta... không biết!" Một giọng nam rên rỉ từ bên dưới.
"Thế thì... ngươi có thể đi c·hết!"
"Bích Dương, ngươi đường đường là công chúa của Bích Băng Thánh Cung, sao lại vì tên ma đầu lại đồ sát chính phái?" Người dưới đ·ống đ·ổ n·át hét lên.
"Ngươi so với hắn còn ma hơn cả ma! Ngươi không có tư cách đánh giá hắn!" Bích Dương lạnh giọng nói.
Hắn ma ư? Không phải chỉ vì hắn nắm giữ Thái Cực Âm Dương Quyết, các ngươi mới đuổi g·iết hắn, nếu không đuổi g·iết hắn, hắn nào có phản kháng lại. Hắn chỉ là một cô nhi, hắn vì các ngươi mà đến bạn bè cũng không dám kết, nếu hắn là ma thì các ngươi là gì?
Trong lòng Bích Dương gào thét. Trong đầu nàng lại hiện lên hình bóng của một thiếu niên, âm thầm lặng lẽ sống trong bóng tối, chỉ cần hắn xuất hiện là người người đuổi g·iết hắn. Đến cả khi hắn c·hết đi, thi cốt không còn...
"Tiểu thư!" Một lão giả cung kính hiện ra sau lưng Bích Dương.
"Có tin tức?" Bích Dương vẫn lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn. Vừa trả lời, nàng vừa một kiếm chém g·iết người cuối cùng còn sống trong đ·ống đ·ổ n·át.
"Vẫn... vẫn chưa..." Lão giả lúng túng trả lời. "Nhưng mà..."
"Phế vật!" Bích Dương phẫn nộ. "Đã hơn một tháng rồi, cái đất Vẫn Tinh này bao lớn, ngươi còn là Đấu Thiên hậu kỳ cường giả, lục từng tất đất thì vùng Vẫn Tinh này đã bị ngươi cày xéo cả trăm lần, vẫn tìm không ra thi cốt của hắn!"
"Tiểu thư...cung... cung chủ... phát hiện ra cổng dị giới!" Lão giả vội vàng nói.
"Liên quan gì tới ta???" Bích Dương gằn giọng.
"Cung chủ yêu cầu tiểu thư nhanh chóng trở về." Lão giả lí nhí trả lời.
"Tại sao?" Bích Dương giận dữ, việc của nàng chưa xong, sao lúc này lại muốn nàng trở về.
"Cổng dị giới dự đoán sẽ mở sớm, nhanh thì chỉ vài tháng, chậm thì vài năm. Cổng dị giới từ lâu đã không xuất hiện, lần này xuất hiện, không biết là tốt hay xấu. Cung Chủ muốn tiểu thư nhanh chóng trở về để sắp xếp!"
"Ta không về!" Bích Dương lạnh lùng đáp trả.
"Xin lỗi tiểu thư, việc này tiểu thư không tự quyết được!" Nói xong, sau lưng lão giả hiện ra mấy người mặc áo bào màu lam. Khí tức cường hãn.
"Chấp pháp đường!" Bích Dương bất ngờ.
Không ngờ cha của nàng lại quyết liệt như thế, chỉ vì muốn nàng trở về, lại dùng đến cả chấp pháp đường.
Tại Vẫn Tinh Động Thiên, Chấp Pháp Đường của Bích Băng Thánh Cung là đội quân cường hãn bậc nhất. Cũng là q·uân đ·ội chấp pháp mạnh nhất trong tam đại thánh cung của Vẫn Tinh Động Thiên. Lần này điều động cả đội chấp pháp, xem ra cha của nàng đã cực kỳ phẫn nộ chuyện nàng đã làm. Còn chuyện cổng dị giới, chẳng qua là cái cớ mà thôi.
"Tiểu thư, xin người nghe theo Cung Chủ, bằng không, chúng tôi phải dùng sức mạnh để đưa tiểu thư trở về." Một người áo bào lam, đầu đội mũ quan lên tiếng. Ánh mắt của hắn lạnh lùng không một chút tình cảm nhìn chằm chằm vào Bích Dương.
"Hừ, tốt lắm, đến cả người mạnh nhất của Chấp Pháp Đường là Bích Long Đường Chủ cũng điều động, xem ra ta không về không được." Bích Dương bực bội.
Bích Long đưa tay ra hiệu, sau lưng hắn hiện ra một cỗ xe phượng khổng lồ.
"Tiểu thư, mời!"
Bích Dương bực bội lên xe. Nàng không cam lòng, việc của nàng vẫn chưa xong!
...
"Cổng dị giới không gian!" Nam tử trung niên lo lắng nhìn về phương xa.
Nam tử trung niên áo lam, dáng người mảnh khảnh như nho sĩ, gương mặt của hắn hiền lành, nhưng trên hai bên lông mày đang nhăn lại. Hắn lo láng nhìn về một phương.
"Cung chủ, cổng dị giới đáng sợ như vậy sao?" Sau lưng nam tử là một người trung niên áo giáp đỏ như máu, sát khí bừng bừng.
Nam tử trung niên là Cung Chủ của Bích Băng Thánh Cung Bích Tuyết Thần, còn người trung niên giáp đỏ kia là Đại Trưởng Lão của Bích Băng Thánh Cung Bích Khải.
"Bích Khải Trưởng Lão, cổng dị giới không gian chỉ lưu truyền trong thư tịch của các môn chủ Thánh Cung. Lần gần nhất mở ra đã hơn một vạn năm trước, mỗi lần cổng dị giới mở ra là một tràng máu tanh, người của dị giới sẽ xâm nhập Vẫn Tinh Động Thiên chúng ta, hoặc người Vẫn Tinh Động Thiên chúng ta nhập dị giới. Đó là một trường c·ướp đoạt, bên này c·ướp đoạt bên kia. Nhưng lần nào, hai bên cũng đại thương nguyên khí, ngàn năm khó lành. Cổ tịch ghi chép đó là Dị Giới Chiến Trường. Đây là hạo kiếp, ai cũng không trốn thoát!"
Bích Tuyết Thần lo lắng, trong các cổ tịch ghi chép rất rõ ràng n·gười c·hết khi đấy, bầu trời nhuộm thành màu đỏ, sông suối không nơi nào trong suốt, toàn bộ đều thành suối máu. Thây phơi khắp đồng.
Bích Khải nghe xong thì sắc mặt trầm xuống. Hắn không nghĩ sự việc nghiêm trọng như vậy.
"Có cách nào vượt qua không?"
Bích Tuyết Thần trầm tư, sau đó hắn lắc đầu.
"Không có cách, chỉ có kháng cự lại mà thôi, một là chúng ta phải tiên thủ hạ vi cường, lập tức tiến công dị giới, hai là tử thủ cổng dị giới, chờ cổng dị giới đóng lại."
Bích Khải nắm đấm nắm chặt, hắn nghĩ đến cảnh dị giới xuất hiện, thây phơi khắp nơi, đây là điều hắn không hề mong muốn, trên người hắn tràn đầy sát khí, đấy là hắn bước ra từ núi thây biển máu, nhưng núi thây biển máu của kẻ thù, của ma đạo, trừ ma vệ đạo là chức trách của hắn. Hắn tôn thờ lấy bạo trị bạo, lấy lực lượng để bảo vệ hoà bình. Nhưng nghe cung chủ nói về dị giới, hắn cũng lo lắng cho thực lực của mình.
"Dù có c·hết ta cũng phải bảo vệ mảnh đất này!" Bích Khải cắn răng thề.
Bích Tuyết Thần nhìn Bích Khải cười cười.
"Nhưng mỗi lần mở ra cổng dị giới, cũng là một lần cơ hội! Không đến mức quá đáng sợ nếu chúng ta biết nắm bắt cơ hội."
"Cơ hôi? Cung chủ, là cơ hội gì?" Bích Khải vui mừng.
"Là cơ hội để Hợp Đạo!" Bích Tuyết Thần cười thần bí.
"Hợp Đạo? Không phải chúng ta vẫn có rất nhiều Hợp Đạo đó sao?" Bích Khải kỳ lạ, nơi này thiếu Hợp Đạo sao? Dù là Cổ Võ Giả hay Linh Năng Giả đều có rất nhiều Hợp Đạo. Trong phái cũng có đến hai ba Hợp Đạo Giả, sao cung chủ lại nói là cơ hội Hợp Đạo?
Bích Tuyết Thần lắc đầu cười cười.
"Bọn họ chỉ là Bán Hợp Đạo, nhưng thế giới này từ lâu không có chân chính Hợp Đạo, nên Bán Hợp Đạo được gọi là Hợp Đạo. Ngươi có biết, những Hợp Đạo hiện tại, chỉ cần gặp chân chính Hợp Đạo, đều chịu không nổi một kích!"
Bích Khải chấn động, còn có chuyện này? Sao hắn lại không biết.
"Ngươi không biết là chuyện bình thường, bởi vì chỉ có khi cổng dị giới mở ra, mới có cơ hội chân chính trở thành Hợp Đạo, bằng không, toàn bộ chỉ là Giả Hợp Đạo, Bán Hợp Đạo mà thôi! Vậy nên ta mới nói đó là cơ hội!"
Bích Tuyết Thần cũng có phần ngóng trông. Khi cổng dị giới mở ra, hắn cũng có cơ hội trở thành chân chính Hợp Đạo, hiện tại hắn cũng chỉ là Bán Hợp Đạo mà thôi.
"Nhưng mà cung chủ, ta từng nghe nói, bí mật chân chính Hợp Đạo lại nằm trên người Trọng Lâm? Điều đó có thật hay không?" Bích Khải nhớ lại chuyện cả Vẫn Tinh Động Thiên t·ruy s·át Trọng Lâm cũng vì tin tức này.
"Hai sư đồ Trần Chiến và Trọng Lâm nắm giữ cách trở thành Hợp Đạo? Ha ha, ta cũng có nghe, nhưng ta không tin, làm gì có chuyện một quyển công pháp lại thông thiên cơ chứ! Đơn giản vì bọn chúng có một bộ gọi là Thái Cực Âm Dương Quyết, công pháp có thể chân chính đi đến Hợp Đạo!" Bích Tuyết Thần cười to.
Một quyển công pháp có thể Hợp Đạo? Đó là chuyện cười lớn, nếu có thật như vậy, thì tại sao lại cần cơ duyên dị giới mới thành Hợp Đạo được chứ? Nhưng Bích Tuyết Thần vẫn thắc mắc, tại sao có tin tức này truyền ra. Tam đại thánh cung cũng từng vì chuyện này mà bàn bạc. Kết quả đưa ra là cả ba vẫn tiếp tục nhìn xem, nếu thật thì mới ra tay. Kết quả nhìn qua nhìn lại cả hai sư đồ đều đ·ã c·hết. Một quyển công pháp thông thần lại c·hết như vậy, thế thì khác nào trò cười, từ đó tam đại thánh cung cũng từ bỏ, không quan tâm nữa.
Lần này cổng dị giới mở ra, đây mới thật sự là cơ duyên, nhưng đi cùng cũng là sát cơ.
"Truyền lệnh của ta đến hai thánh cung còn lại, chọn ngày thương thảo chuyện cổng dị giới. Đây là đại sự, cả ba thánh cung phải cùng hợp tác vì an toàn của Vẫn Tinh Động Thiên!"
"Vâng!" Bích Khải cung kính trả lời, sau đó hắn từ từ biến mất như một làn sương.
"Cổng dị giới, còn cả con bé kia, thật là... vì một tên nhóc con mà náo loạn hết cả lên!" Bích Tuyết Thần xoa xoa thái dương, nghĩ đến con gái hắn là hắn lại đau đầu.
"Lần này về đem nó nhốt lại mới được!"
...
Tại nhiều vị diện khác nhau, cũng có rất nhiều cổng dị giới xuất hiện. Nhiều môn phái phát hiện tin tức thì điên cuồng cười to, nhưng cũng có nhiều nơi, khi phát hiện thì đau khổ, bắt đầu hành vi tàn sát lẫn nhau.
"Tận thế đến rồi!"
Câu khẩu hiệu để thể hiện sự điên cuồng của bọn hắn, vì là tận thế nên bọn hắn muốn sống theo cách bọn hắn, sống phần con hơn phần người. Nhiều nơi lầm than, cổng dị giới chưa xuất hiện, nhưng tàn sát, c·ướp b·óc lẫn nhau đã xuất hiện.
"Một lần dị giới mở, một lần điên cuồng!"
...
p/s: kể hoạch không theo kịp biến hoá :') giờ này ta mới đi làm về :( không kịp đền chương rồi, chân thành xin lỗi.
p/s2: bắt đầu quyển mới.