Vì cửa bị khóa nên hắn dùng chân đạp tung cửa để vào . Hắn bước vào trong phòng đảo mắt nhìn qua một lượt thì căn phòng không có gì đặc biệt chỉ có một chiếc giường được đặt ở chính giữa và 1 chiếc tủ nhỏ được đặt cạnh giường bên trên đặt một cái đèn . Mà ngồi trên giường là một thiếu nữ có thân hình cân đối , mảnh mai , ngực nở , eo thon , làn da trắng mịn .Cô gái có mái tóc màu xanh nước biển dài đến ngang lưng cùng khuôn mặt thanh thoát , xinh đẹp . Đặc biệt là đôi mắt màu lam tĩnh lặng mà yên bình như biển cả nếu nhìn lâu còn có thể bị chìm trong đó mất , ở cô toát lên vẻ đẹp quý tộc và kiêu sa . Cô đang mặc một chiếc váy màu lam nhạt hở vai , dài đến đầu gối , vài chỗ đã bị xước rách , chân bị còng một chiếc còng màu đen . Cô đẹp đẹp đến mức có thể nói là cô gái đẹp nhất mà Nam gặp từ trước đến giờ , chỉ có thể dùng cụm từ “ Diễm mỹ tuyệt luân “ để miêu tả sắc đẹp của cô gái này .
Cô gái thấy một tên thanh niên với anh mắt đang rong ruổi khắp cơ thể mình thì khó chịu quát lên
“ Nhìn cái gì mà nhìn , chưa thấy mỹ nhân bao giờ à “
Nam thấy cô gái hỏi vậy thì cảm thấy mình hơi phi lễ , nhưng cảm giác ấy chỉ tồn tại 0,1s rồi biến mất ngay lập tức . Hắn tiếp tục ngắm cô và nói giọng trêu chọc
“ Mỹ nhân thì đã từng gặp , nhưng chưa gặp mỹ nhân nào lại quá mức xinh đẹp như cô thôi “
“ Xì , tiểu tử dẻo miệng “ cô gái được khen thì hai má đỏ ửng , miệng khe khẽ nói
“ Mà ngươi là ai , nhìn bộ dạng ngươi không giống hải tặc , sao ngươi vào được đây , bọn hải tặc kia đâu , ngươi có mục đích gì , … “
“ Dừng , dừng , dừng . Mỹ nữ à , tôi biết là cô tò mò nhưng cô có thể hỏi từng câu một được không . Cô hỏi nhiều như vậy ta biết trả lời câu nào trước “
“ Vậy trước tiên ngươi nói xem ngươi là ai , tên là gì , bao nhiêu tuổi rồi ? “
“ Xin trân trọng giới thiệu ta là thuyền trưởng của băng hải tặc 1 thành viên , cô có thể gọi tôi là Nam , năm nay 18 tuổi . Còn cô thì sao ? cũng nên giới thiệu mình một chút chứ “
“ Tôi tên là Inoue Aoi Suisen, mọi người thường gọi tôi là Aoi , năm nay cũng 18 tuổi , là con gái của một nhà quý tộc tại biển đông này “
Nói đến đây mắt cô thoáng xuất hiện nét đượm buồn rồi biến mất
“ Vây tại sao cậu lại ở trên thuyền bọn hải tặc , nhìn cậu thì giống như đang bị nhốt ? “
“ Chuyện dài lắm , mà làm sao cậu vào được đây bọn hải tặc đâu rồi ?”
“ Bọn hải tặc ấy hả , được tớ tiễn đi gặp Diêm Vương rồi , trên thuyền bây giờ chỉ còn tớ với cậu thôi “
“ Cái gì , mình cậu giết tất cả bọn chúng “
“Ừm , tất cả “
Nghe được câu trả lời nhẹ tựa lông hồng mà vô cùng chắc chắn của Nam thì trong lòng Aoi vui mừng không ngớt . Vui mừng vì một phần cô thoát được bọn hải tặc nhưng đó chỉ là lý do phụ . Lý do chính đó là Aoi phát hiện ra Nam rất mạnh tuy Aoi không biết Nam mạnh như thế nào nhưng dùng sức một người giết nguyên một băng hải tặc với thuyền trưởng của băng được truy nã tới 15 triệu beli đã đủ để chứng minh thực lực của Nam rồi . Với thực lực đó thì Nam sẽ đủ sức để giúp đỡ chuyện của cô rồi .
Aoi vui mừng đứng dậy lao tới Nam nhưng đôi chân do bị còng khó di chuyển nên bị vấp khiến cô ôm thẳng vào Nam , ngước mặt lên đôi mắt đẹp đã long lanh nước nhìn Nam , giọng gấp rút nói
“ Tớ có chuyện cần cậu giúp , cậu nhất định phải giúp tớ , chỉ cần cậu giúp tớ cậu muốn bao nhiêu tiền tớ cũng cho cậu , được không ? “
Bị bất ngờ bởi hành động và lời nói của Aoi , lại còn đang trong tình trạng người kề người , mặt đối mặt gần như thế này Nam có chút luống cuống . Dù gì thì từ kiếp trước đến giờ hắn vẫn là một tên xử nam hơn nữa Aoi lại là một thuyệt đại mỹ nhân làm sao hắn chịu đựng nổi .
“ Có gì từ từ nói , nơi này không tiện nói chuyện , chúng ta ra ngoài trước đã “ Vừa nói Nam vừa lấy tay khẽ đẩy Aoi ra . Người cúi xuống phá chiếc còng ở chân của Aoi . Chiếc còng được tháo ra nhưng có lẽ vì còng quá chặt và lâu ngày nên chỗ cổ chân bị còng đã bị sưng đỏ , khó mà có thể di chuyển được . Nam thấy vậy thì trong lòng có chút đau xót , quan tâm hỏi
" Cậu không đi được đúng không , để tớ đỡ nhé "
Không cần đợi câu trả lời của Aoi , Nam liên bế bổng Aoi lên đi ra khỏi phòng . Bị Nam hành động như vậy Aoi có hơi nhạc nhiên nhưng cũng không phản đối Nam vì dù gì cô cũng không đi lại thuận tiện được . Sau khi cùng Aoi lên đến boong tàu Nam liền dùng teleport phiên bản chậm nhìn qua khá giống với Geppo ( trong lục thức của hải quân ) đạp không để đưa Aoi lên bờ
"HAHA , cái skill này mà dùng để tán gái thì có mà đổ rạp hết " Nam nhìn nét mặt ngạc nhiên của Aoi âm thầm nghĩ
Còn Aoi hiện tại đang kinh ngạc , vì mình đang được bế bổng di chuyển ở giữa không trung . Cô tò mỏ hỏi Nam
" Đây có phải là bay trong truyền thuyết không , sao cậu làm được vậy , dạy cho tớ được không , tớ cũng muốn làm được như này "
" Dậy cũng có thể nhưng cậu sẽ phải chịu khổ đấy "
' Tớ không sợ khổ "
" Được , vậy lúc nào chân cậu khỏi tớ sẽ dậy cậu "
" Hứa nhé "
" Hứa " Không hiểu sao nói chuyện với Aoi lại rất gần gũi , tự nhiên . Chứ không như mấy cô nàng nhìn người khác bằng nửa con mắt kia .
Nam không đưa Aoi đến nhà gỗ ngay mà di chuyển loanh quanh trên bầu trời để cho Aoi ngắm cảnh thêm một lúc vì khi đang di chuyển hắn có lướt qua nhìn thấy ánh mắt thích thú và nụ cười khẽ mỉm trên khuôn mặt Aoi thì hắn thực sự bị hút hồn một lần nữa “ Thật đúng là khó mà thích nghi nổi với vẻ đẹp này mà “ . Nói là thêm một lúc nhưng chỉ vì muốn được nhìn thấy nụ cười ấy lâu thêm một chút mà Nam cứ loanh quanh mãi trên trời thôi “Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà “ .
Mãi cho đến khi Aoi mở lời chỉ về căn nhà gỗ nhỏ trên bãi biển thì Nam mới chịu đáp đất đi vào trong nhà . Hắn còn đang lâng lâng vì được ôm mỹ nhân đây " giá như được ôm mãi như này thì tốt " Nam nghĩ thầm
HẾT CHƯƠNG
( cho nhưng ai không biết "Diễm mỹ tuyệt luân " có thể hiểu là xinh đẹp tuyệt trần nhé !!! <3 )