Ta Có Hệ Thống Gamer Tại One Piece

Chương 14: Kaze Kaze No Mi




“Ting! Mở hộp quà thành công”

“Ting! Chúc mừng chủ nhân nhận được trái kaze kaze no mi (kaze là gió nhé các đh)”

Kaze kaze no mi: trái ác quỷ hệ Paramecia (hệ siêu sức mạnh) khi phục dụng có khả năng tạo và điều khiển gió

“Ực”Nam thầm nuốt nước bọt

“Cái WTF còn có cả trái ác quỷ này trong One Piece sao, hệ thống đúng là biết thương ta mà”Hắn cười, cười không ngậm được mồm.

Hắn vui sướng như tán đổ Aoi vậy.

Tuy trái Kaze kaze về năng lực khá bá đạo nhưng hắn suy nghĩ một lúc rồi đã quyết định sẽ không ăn, bởi vì hắn đã hướng mình theo con đường thuần haki. Rồi hắn nghĩ có lẽ sẽ để trái ác quỷ này cho Aoi, dù sao những chuyến phiêu lưu sau này có thể sẽ có rất nhiều nguy hiểm, để Aoi mạnh lên với hắn chỉ có lợi chứ không có hại. Hắn không biết quyết định của hắn bây giờ ngày sau đã tạo nên một Aoi vang danh khắp tân thế giới, không ai không biết đến, chỉ cần nghe danh cũng khiến mấy tên yếu sinh lý tè ra quần.

Xong xuôi hắn trở về nhà gỗ, “Phải mau chóng gặp Aoi thôi”đây là điều duy nhất hắn nghĩ đến ngay lúc này.

Lúc này trên bãi biển, bình minh đã làm sáng rực cả vùng trời, ánh sáng phản chiếu xuống mặt biển lấp lánh. Một cô gái đang đứng trên bãi cát, mái tóc lam đang tung bay trong gió, một tay đưa những chiếc tóc đang bay ở phía trước về phía sau tai, một tay buông xuôi theo thân hình đẹp đẽ, trông cô không khác nữ thần của biển cả vậy, không sai cô gái ấy chính là Aoi nữ thần của chúng ta.

Phía xa Nam đang đi lại thì bắt gặp cảnh tượng đẹp hơn cả tranh vẽ này thì “Act cool … đứng hình mất 5s”. Phải mất một lúc Nam mới lấy lại ý thức của mình, sau đó lắc đầu cười khổ rồi đi tới chỗ Aoi.

“Mới sáng sớm mà cậu đã dậy rồi, nhớ tớ sao”

Aoi nghe thấy giọng nói quen thuộc thì quay đầu lại

“A. Cậu… Cậu… Cậu là Nam đúng không”

“Cậu sao vậy, không nhận ra tớ sao”

“Nhận ra chết liền đó, sao có một đêm mà trong khác vậy, từ dáng người đến khuôn mặt cũng khác thì cậu bảo tớ làm sao nhận được cậu?”Aoi khi biết chắc đấy là Nam thì cười khổ phàn nàn.

Nghe Aoi nói xong, mày hắn khẽ nhíu lại, đúng là từ khi bị xuyên không đến đây hắn chưa soi gương lần nào, vậy thì làm sao hắn biết được hắn thay đổi chứ. Ý niệm khẽ động hắn rất nhanh mua từ trong cửa hàng một cái gương cầm tay hình bầu dục và bắt đầu xem xét diện mạo của mình. Và câu đầu tiên hắn thốt ra sau khi nhìn vào gương là

“CMN, đây mà là mình sao”

Hắn nghĩ diện mạo hắn thay đổi như thế này chắc chắn là do hệ thống làm ra. Hệ thống đúng là quá ưu ái hắn mà, vậy mà bấy lâu nay hắn cứ trách hệ thống suốt. Hắn ngắm nhìn khuôn mặt của hắn đến ngẩn cả ra, cứ như khi ngắm Aoi vậy. Mãi cho đến khi Aoi đến gần xoa xoa tay trước mặt hắn thì hắn mới hoàn hồn.

“Thế nào, đến cậu cũng không nhận ra chính mình sao”Aoi thấy Nam thất thần thì cười trêu chọc.

“Tại lâu rồi tớ không soi gương mà, nên bị bất ngờ trước vẻ đẹp của mình đó”

“Thôi đi cha nội, cứ xạo xạo đi”

“Hì, không nói chuyện này nữa, chúng ta mau xuất phát thôi”

Hắn và Aoi lên thuyền của bọn hải tặc, Nam nghe lệnh của Aoi nhổ neo và thả buồm xuống, còn Aoi phụ trách lái tàu. Cuộc hành trình giải cứu cha mẹ Aoi của Aoi bắt đầu.

Trên đường đi hắn với Aoi tán gẫu đủ mọi chuyện, từ cuộc sống của Aoi, nơi ở của gia tộc Aoi và các chuyến ra khơi cùng ba của cô thì hắn đã nắm bắt rõ một số thông tin. Như lời Aoi nói thì nơi ở của cô chính là vùng đất mà trước đây gọi là “Vùng cực xám”, không sai chính là vùng cực xám mà gắn liền với tuổi thơ của ba anh em Luffy, sau nhiều năm thì vùng cực xám đã được loại bỏ và thay vào đó là một khu thành thị. Khi hắn biết tin này thì cũng vô cùng ngạc nhiên, hắn không nghĩ đến là trùng hợp như vậy.Trên đường đi đã có mấy lần hắn định đưa trái Kaze kaze cho Aoi nhưng rồi lại thôi, vì hắn định quan sát Aoi thêm một thời gian, không thể chỉ vì sắc đẹp mà hiến đi một trái ác quỷ cường đại được. Hết nói chuyện thì hắn đi loanh quanh trên thuyền bọn hải tặc, hắn còn vơ vét được không ít của cải của bọn hải tặc, đem vào hệ thống thanh lý thì tất cả được 40 triệu lận, vậy là bây giờ hắn đã có 90 triệu beli, đúng là biết vơ vét mà.

Sau hai ngày trên biển thì cuối cùng hắn và Aoi cũng đến nơi. Nơi hắn dừng lại là một bến cảng đông đúc, nhưng tàu của hắn thì chọn một chỗ khá ít người để tiến vào để đỡ bị chú ý, dù gì thì thuyền này cũng là thuyền hải tặc mà. Rời thuyền hai người đi vào thị trấn tìm một nhà nghỉ do Aoi dẫn đường, còn hắn thì quay trái quay phải quan sát, như hắn thấy thì người dân ở đây ăn mặc khá hiện đại, nhà cửa ở đây với trong anime cũng không khác nhau là bao. Hai người một nam một nữ đi lại trên đường, nam phi thường soái, nữ phi thường xinh đẹp, đi đến đâu cũng hấp dẫn ánh nhìn của mọi người. Cuối cùng Aoi dẫn Nam tới một quán ăn kiêng luôn nhà nghỉ, cái quán này khá to lại ở ngay mặt đường nên cũng khá đông người ra người vào, bên trong quán thì được trang trí theo kiểu phổ thông bao gồm quầy bán rượu và các bàn ăn sắp xếp ngay ngắn xung quanh. Trong quán có đủ loại người nào là dân thường, dân buôn, côn đồ, hải tặc … Khi hai người đẩy cửa đi vào đều hấp dẫn ánh nhìn của mọi người, khiến cả quán im lặng nhưng ngay sau đó là những tiếng hò hét, huýt sáo của bọn đàn ông mà đúng hơn là bọn côn đồ hoặc hải tặc trong quán khi thấy vẻ đẹp của Aoi.

“Em gì xinh đẹp ơi, ngồi đây uống với bọn anh một cốc nhé”

“Người đẹp đi đâu vậy, có cần giúp đỡ một tay không”



Aoi thấy vậy cũng lười để ý tiếp tục cùng Nam đi đến chỗ quầy rượu. Còn Nam thì khá khó chịu, hắn nghĩ thầm “CM bọn ngu này, dám trêu người của tao ngay trước mặt tao à, đúng là tự tìm cái chết!”.Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, vì hắn cho rằng giết bọn này chỉ tổn bẩn tay.

HẾT CHƯƠNG