Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 19: - Định Mệnh Vô Định




.



Một sáng đầu ngày của tháng cuối năm ảm đạm, mây giăng mờ mịt chẳng tia nắng nào xuyên qua được, cũng khiến tâm trạng người ủ dột, đờ đẫn đi nhiều.



Minh từ nãy giờ vẫn đang nhìn vào bảng thông tin nhân vật của mình.







































Minh hiểu rõ bản thân còn rất yếu ớt, nếu bây giờ đứng trước tay pháp sư trấn yểm, cậu biết phần thắng của mình là con số không; việc nên làm là phải xâm nhập hiểu rõ trò chơi, bổ xung thiếu sót và trở nên mạnh mẽ hơn nữa.



Cậu để ý thấy trên bảng thông tin nhân vật đã có thay đổi trùng khớp nhau, phạm vi tầm cảm ứng tăng lên 160 mét từ lúc trước cậu kiểm tra là 150 mét, tăng 10 mét ứng với quỹ tích tăng 10%.



Minh nhớ được, mỗi lần cậu sử dụng kỹ năng Thu Thập thành công thì lần sau mỗi lần thông báo cảm ứng từ Cấu Trúc đều tăng lên phạm vi cảm ứng.



Số mét phạm vi tăng thêm tương ứng với từng loại thu thập sẽ khác nhau, theo cậu kiểm tra lại phần tin tức thì thấy thu thập nguồn năng lượng kỳ lạ và nguồn năng lượng bổ sung là số mét tăng lên nhiều nhất, thu thập đồ vật quyền năng thì ít hơn rõ rệt, chỉ tăng 1 mét sau mỗi lần thu nhập; còn thu thập chấp niệm cậu nhận được kích hoạt chức năng ẩn nên tăng lên tận 6 mét.



Mà một điều liên quan nữa là số mét phạm vi cảm ứng cũng đồng nhất với số ô trong túi đồ, cậu tăng lên số mét bao nhiêu thì ô trữ vật tăng bấy nhiêu.



Cậu cũng nhận ra nữa là số mét phạm vi cảm ứng tăng lên thì nguồn năng lượng trong nhân vật cũng có tăng lên, mặc dù cậu không thấy số liệu năng lượng trong bảng nhân vật, nhưng cậu rút ra kết luận vì do có thể sử dụng được nhiều kỹ năng hơn.





Như vậy đồng nghĩa với việc cậu càng thu thập được nhiều thì phạm vi cảm ứng sẽ tăng lên, dẫn đến nguồn năng lượng tăng theo và cậu sẽ sử dụng được nhiều lần kỹ năng hơn.



Nói đơn giản là càng thu thập nhiều cậu sẽ càng mạnh hơn, đó là chưa nói tới thu thập sẽ giúp cậu có thêm kỹ năng.



Hiện tại Minh chỉ có 2 kỹ năng chủ động, theo cậu quan sát thì kỹ năng tấn công chỉ có Cắt Đứt, mà kỹ năng Niệm Kinh thì nghiên về tịnh hóa hơn.



Đó là chưa kể cậu còn chưa biết kỹ năng bị động Tiếng Chuông có tác dụng gì nữa.



Việc cấp bách bây giờ là phải kiếm thêm kỹ năng, nghĩa là cậu phải Thu Thập được nhiều hơn.



Minh để điện thoại xuống, nhìn qua quyển sổ ghi chép cậu vừa viết thêm vào rất nhiều địa điểm kèm ghi chú kế bên, sáng giờ cậu sau khi tra cứu thông tin trên mạng, tạm liệt kê được một số nơi có khả năng có thể thu thập được, nhưng trước tiên cậu muốn qua nhà ba kiểm tra lại đồ vật của mình trước.



..



Bên kia con sông cách khá xa khu biệt thự xa hoa là quận cũ, quận cũ không phải là tên riêng, chỉ là người ta quen gọi vậy, vì khu vực này vẫn còn giữ kiến trúc xưa của thành phố chứ không bị quy hoạch thành những kiểu nhà cao tầng bê tông hay những tòa tháp cao ngất chọc trời.



Minh chạy xe men theo con đường đổ bóng cây, mát rười rượi, tới một căn nhà cổ, nằm khuất mình trong mảnh vườn nhỏ với rất nhiều loại hoa.



Dừng xe bên một gốc cây lớn, cậu lên tiếng.



"Thưa ba con mới về"



Người đàn ông lớn tuổi, da đậm màu, tóc hoa râm, đang phe phẩy cây quạt trong tay, vừa nghe thấy tiếng cậu, quay sang cười.



"Con lên thành phố lại rồi à, ba tưởng con sẽ về dưới mẹ khá lâu đấy"



"Vào, vào đây, vừa hay ba có chuẩn bị cơm ở trong, vào ăn rồi nói chuyện"



Minh gật đầu, mỉm cười, theo ba đi vào, mặc cho điện thoại trong túi rung lên tự nãy giờ, nhưng cậu lại muốn dành thời gian này bên ba.



..



Cơm nước trò chuyện xong xuôi, đợi ba đi nghỉ, cậu mới lên phòng mình, mở cửa bước vào, mọi thứ vẫn y nguyên như lúc xưa cậu còn ở đây, và, chẳng mảy may vương tí bụi bẩn nào.. dãy ban công ngập đầy nắng, có vẻ trời đã xanh trong trở lại.




Minh kiểm tra tin tức trong điện thoại lúc nãy.











Cậu lần theo dấu ký hiệu đồ vật quyền năng trên bản đồ, đúng thật là nó nằm ngay phòng cậu trên kệ đồ lưu trữ.



Thao tác quen thuộc mở quét hình rà một vòng, ngay lập tức phát hiện một hộp vuông bằng giấy trên kệ đang phát ra ánh sáng dìu dịu, điện thoại lại rung, Minh không chần chừ liền vẽ ấn ký Thu Thập.















Minh để điện thoại sang một bên, cầm lên hộp giấy, phải mấy năm rồi cậu chưa mở nó ra lại lần nào, cậu còn nhớ đây là món quà hồi xưa vị sư huynh trong nhóm huyền thuật tặng cho cậu, cũng là người chỉ cậu cách sử dụng nó đầu tiên.



Nhẹ nhàng mở nắp hộp, thứ hiện ra bên trong là một bộ bài Tarot, đúng vậy một bộ bài dùng cho việc tiên đoán, mà chính cậu ngày xưa từng dùng để kiếm tiền trong những phiên chợ cuối tuần.



Chỉ là cậu không ngờ nó là một đồ vật quyền năng, cầm lên bộ bài, cảm giác thân thuộc lại dâng lên trong lòng, chẳng hiểu có gì thôi thúc mà rất tự nhiên cậu rút ngẫu nhiên ra ba lá, đặt nhẹ trên bàn kế bên.




Cậu ngập ngừng một chút, trước khi giở từng lá lên, lâu rồi, cậu chưa trải nghiệm qua lại việc này lần nào.



Từng lá hiện lên trước mặt Minh từ trái sang phải.



The Fool - The Hermit - The Wheel Of Fortune



"Kẻ khờ đi tìm gì giữa định mệnh vô định???" Minh khẽ thì thầm những lời rơi vào hư không..



Cậu không muốn rút thêm bài, vì cậu không muốn biết, những gì chưa xảy ra không phải luôn luôn sẽ đầy tràn tính khả năng sao? Cần gì phải cột chặt mình vào một điều định sẵn, mọi thứ chẳng phải đều sẽ đổi thay sao..



Bỗng điện thoại lại rung lên, cậu liền cầm lên xem.
















Đọc đến đây, cậu mở giao diện nhân vật, thấy rõ phạm vi cảm ứng đã tăng lên 161 mét, liền mở túi đồ, ấn vào ô có hình bộ bài Tarot, xem xét thông tin.



















(Minh vừa sửa lại)



Đọc hết phần thông tin, dường như có một cánh cửa mở ra trước mắt Minh, cậu nhận thấy trò chơi này có thể mở rộng vô cùng tận, từng hành động liên quan đều dẫn đến những điều kỳ diệu chưa biết tới, càng lúc cậu càng mong chờ khám phá thêm, thêm nữa.



Thở một hơi thật dài lấy lại bình tĩnh, Minh xếp bài lại, cẩn thận bỏ vào trong hộp, để trân trọng sang một bên rồi bắt đầu tìm trên kệ xem còn có thứ gì hữu dụng không.



Cậu nhớ ở nhà ba là nơi cậu cất giữ nhiều món đồ vật có từ ngày xưa nhất, nên cũng rất mong đợi sẽ tìm được gì hữu ích.



Kiểm khắp một vòng, đa số là những bức tượng trang trí, sách không có nhiều mà cũng không phải loại sách tâm linh cậu cần.



Những tưởng sẽ không thu hoạch được gì, thì khi cậu với tay lên nóc kệ chạm trúng một tảng tròn bằng xi măng đường kính khoảng 3 gang tay, khá to với những hình đắp nổi trên bề mặt cùng với một câu bằng chữ Sanskrit bao bọc quanh một chữ tiếng Hoa ở trung tâm thì bỗng điện thoại cậu rung lên mạnh kinh khủng.



Đây là lần đầu tiên cậu phát hiện nó rung dữ dội đến như vậy, liền vội mở ra xem.



Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ