Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 45: - Tu Tiên Chỉ Là Một Chức Năng?




.



Lúc này, sau khi đã bình tĩnh trở lại.



Minh mới lấy điện thoại, mở thông báo ra xem, cậu rất tò mò là lúc nãy đã phát sinh việc gì, tuy không biết phát sinh gì nhưng lại có cảm giác là điều phát sinh này rất quan trọng.























































































Minh thở dài.



Đọc xong tin tức lưu trữ cậu mới hiểu.



Ban đầu ông lão bảo cậu tư chất tu Tiên không thấp, cậu còn lấy làm lạ.



Bản thân cậu, khi xưa tu luyện âm dương nhãn bao nhiêu năm trời còn không được, giờ ông lão khen cậu như vậy, làm cậu có điều suy nghĩ.




Giờ đọc xong mới biết, ra là nhờ kỹ năng bị động kích hoạt mà cậu mới dễ dàng thuận lợi tu luyện như vậy.



Không, chính xác phải nói, là nhờ Cấu Trúc.



Tuy có chút thất vọng, nhưng ngược lại cũng làm cậu hiểu ra tác dụng của các kỹ năng bị động.



Kỹ năng bị động ‘Tăng lên năng lượng’, lúc trước nhìn tên cậu đã đoán nó có tác dụng tăng lên hạn mức năng lượng. Nay thông qua thông báo tin tức của trò chơi, càng làm cậu xác nhận chắc chắn hơn.



Kỹ năng bị động ‘Tăng lên cảm nhận và kết nối’, quả đúng tên gọi khiến cậu dễ dàng cảm nhận và kết nối với các loại năng lượng, chính nhờ nó mà cậu dễ dàng cảm nhận được linh khí và thuận lợi tu luyện ra thần thức.



Kỹ năng bị động ‘Tăng lên độ thiện cảm’, lại càng kỳ hoa, ban đầu Minh nghĩ nó chỉ là một loại kỹ năng trang trí, ai dè nó làm cậu dễ dàng có thể hấp dẫn các nguồn năng lượng.



Kỹ năng bị động ‘Tăng lên thần thức’, tác dụng như tên, có não liền biết..



Tuy có một chút hiểu thấu các loại kỹ năng bị động này, nhưng cậu tin rằng mình còn có thể đào sâu hơn, tin rằng bọn chúng còn ẩn giấu điều gì khác nữa, những bí ẩn to lớn hơn nhiều.



Cảm thán xong.



Cậu tò mò về chức năng mới cập nhật, vốn dĩ lần trước cậu đã không hiểu Thiên Phú Ẩn mới là gì, nay có cơ hội kích hoạt, cậu thực sự mong muốn giải đáp thắc mắc của mình.



Liền mở giao diện nhân vật, ấn vào đồ hình Thiên Phú Ấn Kẻ Đi Tìm.



Một bảng hiện lên, ô tròn đầu tiên trong số rất nhiều ô trống, lúc trước trống trơn, bây giờ đã xuất hiện ra một hình ảnh nhân vật đang ngồi trong trạng thái tu luyện.



Minh ấn vào thì nhảy sang một giao diện mới, xuất hiện hình ảnh nhân vật giống hệt Minh, đang xếp bằng tu luyện nhưng được phóng lên to nhiều lần.



Ở cạnh nhân vật đang ngồi là phần thông tin.




















Minh rõ ràng cảm thấy cái giao diện mới này có phần đơn giản, dù gì cũng là tu Tiên giả, lại trông có vẻ ‘nghèo’, nhưng nghĩ lại chính cậu chỉ tiếp xúc có nhiêu đó, nên đúng là cậu ‘nghèo’ thật???



Thấy chỗ phần công pháp lấp lánh, cậu thử ấn vào xem từng công pháp một.



Minh kích vào quyển thứ nhất, 2 ô chức năng hiện lên, là ‘Thông tin” và ‘Tu luyện’.



Minh thử bấm vào ‘Thông tin’, popup liền hiện lên.























(Minh vừa sửa lại)



Cậu đen mặt.



Thông tin không thể sơ sài hơn cả sơ sài, toàn dấu chấm hỏi, chẳng có gì dùng được, nội dung thì cũng y như ông lão dạy cho cậu, không có thêm điều gì khác nữa.



Cũng may, khi cậu thoát ra, chọn mở ‘Tu luyện’, thì sự sung sướng hiện rõ trên mặt.



Khi ấn vào tu luyện, hình ảnh người đang ngồi tu luyện kia, bỗng từ từ hóa trong suốt.



Có thể thấy được cơ thể nhân vật khi tiếp xúc với ‘ánh sáng’ xung quanh, từ từ thứ ‘ánh sáng’ đó ngấm vào khắp nơi trong cơ thể, rồi từng chút một được tụ tập về giữa trán nhân vật, dần dần dung hợp lại, sáng lên và to lên từ từ.



Tuy tốc độ rất chậm, nhưng Minh vô cùng vui vẻ vì đây là tự động tu luyện giống các bản game online, trong truyền thuyết gọi là ‘treo máy’.



Minh tiếp tục thử nghiệm với công pháp thứ hai, bảng thông tin cũng tương tự như quyển đầu, cũng là bản thiếu của cái gì đó, Minh chả buồn nói tới nữa.



Cậu lập tức ấn vào ‘Tu luyện’.



Cũng như công pháp đầu, công pháp tu luyện linh lực cũng tự động vận hành.



Những đốm năng lượng xung quanh bị ‘ánh sáng’ từ trán nhân vật vươn ra kéo vào cơ thể, dẫn dắt nó đi khắp một vòng toàn thân, trong quá trình di chuyển qua kinh mạch, nó càng đi càng thu nhỏ lại, cho tới khi được lưu lại tại hạ đan điền thì chỉ còn một tia nhỏ tí ti.



Mặc dù có gì đó ngờ ngợ kỳ lạ, nhưng do niềm vui sướng che lấp, mà bản thân cậu không để ý tới.



Lúc này tất cả điểm chú ý của Minh đang dồn vào trò chơi.



Điểm vi diệu là ở trong giao diện trò chơi nhân vật tu luyện, thì ở bên ngoài, cơ thể của cậu dường như cũng bị một xúc chạm dẫn dắt nào đó, cậu cảm giác được cơ thể cậu thật sự cũng đang tu luyện.



Mà tự động tu luyện này lại hoàn toàn không ảnh hưởng tới các hoạt động khác, cậu chẳng cần chú ý tới nó, dù nghĩ tầm phào đủ thứ chuyện trên đời, hay thừ người, hay làm gì, nó vẫn tự động tu luyện.



Minh thích thú nhìn ngắm hình ảnh nhân vật đang tu luyện, cậu cảm giác nhìn mình mạnh lên từng chút một, thật như một giấc mộng.



Nhưng ngay lúc này, lại có suy nghĩ xẹt vào tâm trí, làm cậu khựng lại.



Minh nghĩ tới, nếu người khác phát hiện ra điểm này của cậu, cậu sẽ gặp nguy hiểm.



Không ai có thể dẫu bất kể lúc nào đi đứng nằm ngồi đều tự động tu luyện được, chí ít là cậu nghĩ điểm này hầu hết tu sĩ bình thường sẽ không làm được.



Do vậy khi người ta phát hiện ra điều này, cậu sẽ trở thành miếng mồi ngon trong mắt họ, cậu hiểu cái gọi là “thường dân không có tội, mang ngọc liền có tội”.



Nghĩ đến đây liền đóng lại tự động tu luyện, chuyện này còn cần nghĩ thêm biện pháp, hiện tại có vội cũng không làm được gì.



Nghĩ vậy, cậu tiếp tục khám phá chức năng mới.



Minh ấn vào chỗ cấp bậc ‘Luyện Khí tầng 1’ liền thấy có một chức năng ‘Thăng cấp’ hiện lên, liền ấn thử vào.



Một dòng thông báo kèm chức năng hiện lên.











truyện siêu hay :