Tiểu Long Nữ yên lặng quan sát thanh niên kì lạ trước mắt, nàng cảm giác người này giống như mang theo một loại mị lực vô hình nào đó, khiến nàng không nhịn được nhìn nhiều hơn một chút.
Bất chợt thấy được dáng vẻ có phần ngây ngô, tức cười của hắn, lại không hiểu sao xuất hiện một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Nàng hoàn toàn không để tâm đến việc kì quái không biết giải huyệt của hắn, bởi chính nàng cũng biết kiểu điểm huyệt của Âu Dương Phong không phải bình thường có thể giải, nếu không ngay cả nàng cũng không phải bó tay mà ngồi đây hiện giờ.
- Ta vừa đánh tên đạo sĩ chết bầm kia một trận rồi, nhưng có lẽ hắn là người của Toàn Chân giáo ở gần đây!
- Tốt nhất chúng ta nên rời đi, không chừng tên đó lại không biết đúng sai, mà kéo thêm người tìm tới, thì rắc rối.
Văn Trung biết nàng không thể trả lời nên liền một mạch nói ra:
- Cô nương tình trạng của ngươi hiện giờ không tốt, ta dẫn ngươi đi được không ?
Hắn cũng không áp dụng cái gọi là " không trả lời nghĩa là đồng ý " đi cưỡng ép người ta, mà bổ sung :
- Nếu đồng ý ngươi có thể nháy mắt một cái, nếu không muốn có thể nháy hai cái !
Tuy nhiên, qua một hồi lâu, Tiểu Long Nữ lại không làm ra bất cứ cử động nào.
Nếu không phải Văn Trung thấy được nét đắn đo trên khuôn mặt nàng, hắn đã cho rằng nàng bị điểm huyệt đến mắt cũng không thể chớp được.
Lúc này, hắn bỗng hiểu ra lý do chiếc vòng không giúp hắn giải huyệt cho nàng.
Nếu hắn giải huyết giúp nàng, Tiểu Long Nữ sẽ đi cùng hắn sao ?
Nhiều khả năng nàng khôi phục sẽ thoải mái mà rời đi. Dù sao với võ công của nàng, quanh đây thực sự sẽ chẳng còn uy hiếp nào đáng nói.
" Ngu ngốc ! "
Một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu hắn.
Văn Trung chỉ biết lắc đầu cười trừ. Những tính toán của hắn cũng chỉ dừng ở việc cứu nàng thoát khỏi tay Doãn Chí Bình mà thôi, còn việc làm sao để ở cùng nàng trong toàn bộ thời gian này, hắn thực sự chưa có dự định đến.
Dù sao, hắn quả thật muốn theo đuổi nàng, vậy nên mọi việc tình cảm đều dựa trên tính toán, sẽ khiến chính hắn cũng cảm thấy không thực sự thoải mái. Mọi việc cứ tự do tùy ý mà làm mới thực sự là tốt nhất.
Mà hiện giờ, dù có dự tính hay không, hắn đều không muốn để Tiểu Long Nữ ở lại. Hắn hiểu rõ, những bất hạnh trong cuộc đời nàng cũng không dừng lại bởi việc hắn nhảy ra ngăn cản hành động bỉ ổi của Doãn Chí Bình, đây có lẽ mới chỉ là khởi đầu, thậm chí chưa hẳn đã là cay đắng nhất trong những gì nàng sẽ phải trải qua.
Tuy nhiên mọi thứ sẽ thay đổi !
Từ lúc hắn đến thế giới này, đã định trước là sẽ tạo nên một bước ngoặt trong quỹ đạo vận chuyển của nó. Hắn không có chút do dự hành động của mình sẽ khiến mọi thứ đi theo một hướng khác.
Lúc trước giúp đỡ nữ hoàng hải tặc, hắn đúng là có loại lo lắng như vậy, nhưng giờ thì không !
Nếu đã đi vào một thế giới chân thật, vậy sao lại không thể để thế giới này cũng theo đó mà biến hóa muôn hình vạn trạng ?
Bởi lẽ mọi thứ chỉ có liên tục vận động, liên tục biến đổi mới cho thấy nó đang thực sự tồn tại, mà không phải u mê đi theo một nội dung cố định nào đó, cũng không tồn tại xoay quanh bất cứ ai. Dù cho chiếc vòng có đủ năng lượng khiến hắn điều khiển thế giới này, hắn cũng không muốn mọi thứ quanh mình tồn tại theo một kịch bản nào đó.
Vì vậy, dù là giúp đỡ hay theo đuổi Tiểu Long Nữ, hắn đều sẽ không ngần ngại mà đem nàng đi. Kể cả nàng có chớp mắt hai cái, hắn cũng sẽ thuyết phục đến khi nàng đồng ý mới thôi.
Vốn dĩ Tiểu Long Nữ ban đầu cũng định từ chối đi cùng một thanh niên kì lạ như hắn, vì nàng cho rằng Dương Quá và Âu Dương Phong đang ở gần đó. Tuy nhiên nàng lại không thể nói này với hắn, như vậy nếu nàng tiếp tục một mình ở lại, liệu trước khi Dương Quá và Âu Dương Phong trở về có xuất hiện một Doãn Chí Bình hay khác không, nàng không dám khẳng định, cũng không dám liều mình đi thử.
Tiểu Long Nữ do dự một hồi, cuối cùng ánh mắt mới khẽ chớp một cái.
Văn Trung chợt vui mừng đem thân thể mềm mại của nàng bế lên, sau đó chạy như bay về một hướng. Hành động nhanh gọn đến mức, nếu Tiểu Long Nữ không bị điểm huyệt, thì chắc chắn đã phải hô lên một tiếng.
Nàng nằm trong lồng ngực của hắn, trong lòng cũng là xuất hiện vô vàn cảm xúc không thể nói rõ, cũng không hiểu tại sao lại nhanh như vậy đã đồng ý đi cùng người xa lạ này.
Là do cảm giác bất lực khi biết được ý đồ xấu xa của Doãn Chí Bình, mà không thể tự mình phản kháng, nên bản thân còn ám ảnh, lo sợ ?
Hay là vì ánh mắt chân thành trong bộ dạng mang đầy thương tích của hắn ?
Hay bởi vì hành động trợ giúp của hắn, khiến nàng cảm giác tin tưởng ?
Có vô số lí do mà nàng nghĩ ra, nhưng lại không có một lí do có thể giải thích được sự rung động bên trong nàng hiện giờ.
Bị một nam nhân mới gặp ôm vào lồng ngực, lại không thể nói chuyện hoặc cử động, Tiểu Long Nữ thường ngày lạnh nhạt, không tự chủ mà cảm thấy vô cùng bối rối, tuy nhiên cũng không thể làm gì khác.
Mà lúc này, nàng chợt phát hiện người này ôm này chạy lướt đi một cách khá kì lạ.
" Hắn không biết khinh công sao ? "
Tiểu Long Nữ thầm nghi hoặc.
Nếu là bình thường nàng có thể lý giải, bởi nàng cũng thấy được bộ dạng của hắn sau khi đấu với Doãn Chí Bình, đoán rằng thanh niên này thoạt nhìn võ công cũng không cao cho lắm.
Nhưng kì lạ là tốc độ của hắn không thấp, nhưng thân pháp lại không giống như vận dụng khinh công, mà hoàn toàn dựa trên lực lượng cơ thể chống đỡ, tuy nhiên từ tiếng động và cảm nhận mang lại, lại có cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát không khác gì đặc thù giảm đi ngoại lực cản trở trong khinh công .
Thực sự vô cùng kì quái !
Tuy nhiên cũng không chỉ nàng tò mò về điều này, mà ngay cả Văn Trung hiện giờ cũng vậy. Từ năng lực của Âu Dương Phong và giải thích khi thầm trao đổi cùng chiếc vòng, trong quá chạy đi hắn dần có thêm cảm ngộ và lý giải .
Vật lý học hiện đại lâu nay cũng đã xác thực một vấn đề. Nếu vũ trụ hình thành tự vụ nổ BingBang, nó nhất định không chỉ nổ ra một chiều không thời gian. Nghiên cứu của một nhà vật lý Xô Viết chỉ ra rằng, có ít nhất hai mươi tư chiều không thời gian với kích cỡ khác nhau đồng thời tồn tại.
Mặt khác, theo thuyết tương đối của Einstein, mọi vật chất nếu không thuộc về một chiều không thời gian thì nó sẽ không chịu sự ước chế của trường không-thời gian đó. Đây chính là lý do những người luyện khí công thường trẻ lâu hơn hay thân thể của rất nhiều vị cao tăng đã không bị mục nát sau khi viên tịch hàng trăm năm. Vật chất trong thân thể họ về cơ bản đã không còn thuộc về thời không này.
Mà khinh công cũng chính là như thế. Các công pháp tu luyện tĩnh công sẽ giúp vật chất trong cơ thể con người chuyển biến thành các vật chất năng lượng cao. Nó không chịu ước chế của các quy luật tác động trong thời không gian chúng ta đang ở, trong đó có bao gồm trọng lực hay sức hút của Trái Đất.
Kết hợp phần luyện ngoại công gồm các phương pháp tập luyện nhằm mục đích làm cho cơ thể linh hoạt, nhẹ nhàng, bước đi nhanh nhẹn.
Từ đó tạo nên sự huyền diệu trong loại công phu này.
Mà năng lực này của Âu Dương Phong cũng không dựa trên việc bỏ qua trí nhớ, vì thế mà biến mất, nó giống như trở thành tiềm lực tồn tại trong cơ thể chờ đợi lần nữa được kích phát. Vậy nên theo Văn Trung dần lý giải, bước chân của hắn mỗi lúc càng trở nên nhẹ nhàng hơn, lực tiêu hao ngày càng giảm đi đáng kể.