Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Khai Màn Siêu Phàm Thời Đại

Chương 48: Nguyên lý Izanami




Chương 48: Nguyên lý Izanami

Nói thật khi tại lần thứ hai gặp chính mình lúc nhỏ mới biết được nguồn gốc của các "Akari" nàng liền hơi nghi hoặc một lát, "Akari" nhỏ lúc ấy đã nói không muốn thay thế nàng là bởi nàng vốn không sinh ra từ hối hận, nhưng theo Akari đó còn là bởi "Akari" nhỏ vốn từng là tiền thân của mình trong quá khứ một "Akari vừa trải qua biến cố nhưng lại còn một khoảng cách khá xa trước khi thành thục" nên nàng không cần thiết phải cùng các "Akari" khác tranh giành "thực tại" làm gì, miễn là nàng "Akari non nớt và ngây thơ" này còn làm "thực tại" thì "Akari" nhỏ sẽ không nhận c·ái c·hết tuyệt đối, ngoài ra câu nói lúc ấy của "Akari" nhỏ cũng khiến Akari phải suy ngẫm:



- "Tìm thấy "hạnh phúc" vĩnh viễn mà ngươi ta chưa từng có".



Akari biết trong nội tâm nàng đâu chỉ có vài "Akari" mỗi khoảnh khắc trôi đi một "Akari" ảo ảnh của quá khứ sẽ sinh ra, mỗi giai đoạn của cuộc đời sẽ sinh ra vô số loại "Akari" ảo ảnh của quá khứ, nhưng "Akari" nhỏ lại chỉ dùng "ngươi ta" mà không phải "chúng ta" điều đó chứng tỏ điều gì? hoặc là "Akari" nhỏ căm thù các "Akari" còn lại khiến nàng không muốn bọn họ hạnh phúc, điều này không khả năng lắm, thế chỉ có thể là...



- "Hạnh phúc" của các "Akari" đang tìm không giống nhau...



Trong chợt hiện lên một suy nghĩ đáng sợ nhưng lại hoàn mỹ giải thích động cơ của các "Akari" từ đó giờ, phải, nếu "hạnh phúc" tất cả tìm kiếm đều giống nhau thì cần gì phải trưởng thành cơ chứ, người bình thường mỗi giai đoạn của cuộc đời đều có khác biệt truy cầu huống gì là người không bình thường như nàng, nếu thật là như thế dù không có thần nhãn có lẽ cuộc nội đấu trong nàng sẽ không bị phóng đại như hiện giờ nhưng tuyệt đối sẽ không tránh khỏi, con người một ngày nào đó đều phải trưởng thành, nàng chú định phải thất bại để danh hiệu "thực tại" chuyển giao cho một "Akari" khác đảm nhiệm, một "Akari" mạnh mẽ và rắn rỏi hơn.



Nghĩ đến đây Akari chợt trong lòng cười thầm, hẳn trong tương lai không xa khi nàng một lần nữa tỉnh lại sau giấc ngủ nàng liền không còn là nàng, không lại yếu đuối nữa, không lại ám ảnh bởi quá khứ nữa, trở thành một con người mới với một "hạnh phúc" mới để truy cầu.



- Nhưng đáng tiếc điều đó sẽ không xảy ra...





Giờ đây Akari đã hiểu vì sao mình thường hối hận và tiêu cực đến thế, hối hận vì đã từng được sinh ra, tiêu cực chờ đợi c·ái c·hết tiến đến nuốt chửng trong "không gian tận thế" không phải nàng muốn kết thúc hay gì mà là quy luật của thời gian muốn nàng chung kết.



- Nếu ta không biết thì thôi đi nhưng giờ đây đã bị ta biết rồi thì "Akari non nớt" này cũng muốn nhìn xem ngươi định làm sao thay thế ta a "thời gian".



Đôi mắt Akari hoàn toàn thông suốt, khám phá ra căn nguyên khiến Akari tinh thần nàng chợt hoàn toàn nhẹ nhàng và thư thái, đồng thời Akari cũng nghĩ xong cách đối phó với chuyện này, thứ nhất chính là "hạnh phúc" xác định được "hạnh phúc" và kiên định với "hạnh phúc" ấy liền có thể cơ bản đảm bảo nàng không bao giờ bị thay thế, thứ hai chính là "động lực" chăm chăm truy tìm "hạnh phúc" thôi không đủ, thiếu đi động lực nàng sẽ không bao giờ tiến bộ, sớm muộn gì dục vọng tìm kiếm "hạnh phúc" cũng sẽ bị bào mòn cuối cùng chính là bị thay thế.



- Nhưng ta "hạnh phúc" là gì?



Akari chợt đối mặt với vấn đề nan giải của đời mình, nếu nàng biết thì đã không đến mức thảm như hiện tại bị chính mình quần ẩu đi.



- Ta vốn chính là non nớt, ngây thơ, yếu đuối Akari, luôn luôn phải dựa vào người khác mà sống, chẳng lẽ ta "hạnh phúc" là mama, papa hay bà ngoại?





- Không đúng không đúng, nếu thế ta phải cảm thấy thỏa mãn mới đúng, mặc dù lúc nhỏ đúng thật ta đã từng "hạnh phúc" chỉ là khi bi kịch đi qua mọi thứ liền tan vỡ, nhưng kỳ lạ trái tim ta dường như vẫn luôn sục sôi cùng hy vọng, lúc đầu còn có thể hiểu lầm vì được bà ngoại nhận nuôi nhưng dường như sau khi bà mất ta trái tim chỉ mới c·hết đi một nửa, nhưng nửa còn lại vẫn tiếp tục sục sôi khao khát còn sống, đây là vì cớ gì cơ chứ?...



Akari chợt cảm thấy chính nàng cũng có vấn đề, cực kỳ lớn vấn đề, ví dụ như nàng dù ở cùng bà ngoại vẫn chưa dừng tìm kiếm "hạnh phúc" ví dụ như tại hồi ức đầu tiên nàng cứu được mẹ nhưng tới hồi ức thứ hai và thứ ba lại không cứu được cha, không, đến cha t·ai n·ạn Akari cũng không có hồi ức thậm chí "Akari" nhỏ cũng không có hồi ức rõ ràng về khoảng thời gian từ sau khi mẹ q·ua đ·ời đến khi nàng được bà nhận nuôi, dường như có thứ gì đó hoặc ai đó sinh sinh đem phần ấy hồi ức xóa đi.



- Quả nhiên không đơn giản, tuyệt đối có bí mật gì đó trong c·ái c·hết của cha, không phải tự nhiên mà ta mất đi hồi ức trong quảng thời gian ấy, ngoài ra đám "cảnh sát" kia cũng rất đáng ngờ... có thể lẻn vào ta tinh thần, can thiệp vào vườn địa đàng để xóa đi hồi ức nghe thật quen à..."Tai họa".



Một cái tên hiệu cực kỳ đặc biệt và ấn tượng với Akari, mới đó mà nàng đã xác định được "động lực" cho mình, ban đầu là tìm và g·iết "tai họa" kẻ đầu nguồn của những thứ quỷ dị này khiến bà ngoại m·ất m·ạng, giờ đây càng thêm một lý do nữa để nàng đi tìm "tai họa" để biết được sự thật năm ấy, biết được rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong " vùng trống" hồi ức và chân tướng c·ái c·hết của cha.



- Động lực đã có, trước hết thì thoát khỏi đống hỗn độn này nào.



...



- ..."Akari an phận và yếu đuối" lúc tuổi già cũng sẽ không sinh ra, chỉ còn ta "Akari ngây thơ non nớt nhưng chưa từng ngừng cố gắng trưởng thành" sẽ mãi tiếp nhận "thực tại" cái danh hiệu này.





Một nụ đắc ý hiển hiện trên gương mặt Akari, nàng tự tin nói tiếp:



- Ngươi cái này quan tài cuối cùng của Akari..."Izanami" quả thật dùng rất tốt, nhưng ngươi quá coi thường "Kowaretaisekai" rồi...



- Ta không chỉ có thể áp đặt "Kowaretaisekai" lên những thứ thuộc về chính mình đâu "ta mạnh mẽ" ơi, ta có thể áp đặt "Kowaretaisekai" lên cả những thứ không phải của mình miễn là ta "hiểu" về nó...



- Sáu lần sử dụng "Kowaretaisekai" lên mọi khía cạnh của mình từ ký ức, tính cách, nhận thức, cảm xúc thậm chí mới nhất chính là linh hồn ta có thể xác định được cốt lõi của kỹ thuật này, nếu ta đoán không sai thì hạch tâm chính là "Sóng não" phải chứ, "Akari"-chan.



Nghe đến hai từ ấy "Akari điên cuồng" chợt biến sắc, nhưng chưa kịp nàng mở miệng Akari lần nữa giải thích:



- Etou, còn nguyên lý à, hẳn chỉ là một cái đơn giản ảo thuật nhìn thấy cảnh tượng một khoảng thời gian trước thôi nhỉ, tại thời điểm A đặt một cái điều kiện để "đi tới B" sau đó thiết lập khi "Sóng não" hoàn thành điều kiện ở thời điểm A thì tiếp tục đi đến thời điểm B, tại thời điểm B thiết lập ảo thuật nhìn thấy thời điểm A lần thứ hai tạm gọi là A' người trúng chiêu tại thời điểm A' này thỏa mãn điều kiện để "đi tới B" đặt ra lúc đầu liền tiếp tục đi đến thời điểm B thứ hai liền gọi là B' tại B' gặp ảo thuật thiết lập từ đầu một lần nữa quay về thời điểm cũ lần thứ ba là A''...



- Rất tinh vi, thứ ngươi giam cầm không phải tinh thần mà là "Sóng não" khiến nó tại não bộ và điểm B qua lại tuần hoàn liên tục đó là lý do dù ngươi là người thi thuật nhưng ngươi vẫn trúng chiêu của mình bởi chúng ta dù có bao nhiêu "Akari" đi nữa thì bản chất tất cả đều chỉ có chung một bộ não để suy nghĩ, ngoài ra thời gian đi qua càng lâu người trúng chiêu sẽ càng lún sâu hơn, đến một mức độ nào đó người trúng chiêu thậm chí dù không thỏa mãn điều kiện ở điểm A đi nữa vẫn sẽ không thể thoát ra bởi nơi họ đang ở là thời điểm A cùng ngàn vạn dấu " ' " phía sau, một vũng lầy bất tận.