Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Khai Màn Siêu Phàm Thời Đại

Chương 93: Mở mang tầm mắt




Chương 93: Mở mang tầm mắt

Ahhh, cái mùi rose quen thuộc... sao nữ nhân xinh đẹp ai cũng thơm thế này.

- Motaru-kun không sao chứ?

Sayano-sensei khuôn mặt lo lắng đỡ lấy Motaru mà không có chút để ý bản thân đang bị chiếm tiện nghi.

Điều này cũng khiến Motaru nội tâm cũng chợt cảm giác hơi có lỗi, dù sao gặp đến như thế xinh đẹp còn thật thà ngây thờ vô cùng giáo viên như Sayano-sensei khiến hắn cảm giác có chút tội lỗi khi trêu chọc đối phương.

Chỉ là tội lỗi thì tội lỗi nhưng diễn cũng cần phải diễn, Motaru cũng không muốn Sayano-sensei hiểu lầm hắn ăn đối phương đậu hũ... mặc dù hắn ăn thật.

- Ah không có gì, em chỉ hơi cảm lạnh tí mà thôi rất nhanh sẽ ổn, Sayano-sensei không cần phải lo lắng.

Motaru "gượng ép" đứng thẳng giả vờ như đã cố hết sức, đồng thời còn "khụ khụ" vài cái cho mình diễn xuất thêm vài phần thật.

- Hờ... nhưng là...

- Sayano-sensei không cần phải lo lắng quá, em vẫn khỏe lắm nha haha...

Motaru thật sự có chút cảm động, không ngờ Sayano-sensei lại quan tâm tới hắn như thế, thấy hắn sắc mặt xấu liền muốn tìm hiểu nguyên nhân, so với cái nào đó xấu nữ nhân phải tốt hơn vạn lần có thừa.

- Thật tốt khi biết Motaru-kun vẫn khỏe mạnh nha... chỉ là...

- Khụ khụ... Em rất... ngô!!

Motaru muốn nói gì đó chỉ đột nhiên miệng bị một cái mềm mại không xương bàn tay ngăn chặn.

Sayano-sensei khuôn mặt hơi bất đắc dĩ mĩm cười nói.

- Cô biết Motaru-kun rất khỏe, chỉ là hôm nay là mùa hè, em từ đâu mà cảm lạnh được nha?

Ôi đệch quên mất.

Motaru đột nhiên cảm giác có lẽ sau này nên dự bị thêm cái quần nữa để dự bị cho những tình huống xấu hổ như này, chỉ là mặc dù nội tâm ra sao Motaru mặt ngoài vẫn điềm nhiên như thường vừa định biện minh gì đó thì lần này đến lượt Sayano-sensei trước tiên chặn họng hắn.



- Cô biết là Motaru-kun năng lực học tập rất tốt, chỉ là cũng không nên như thế liền tùy tiện kiếm cớ để cúp tiết nha, sẽ hình thành thói quen xấu.

- Nhưng...

- Còn nữa lát nữa thế nhưng là lễ khai giảng muộn, Motaru-kun chẳng lẽ đã quên rồi à.

Nhanh như thế mà đã biết dùng đạo của ta trả lại cho ta rồi sao.

Motaru giờ đây không thể không thừa nhận nữ nhân giống loài này rất thù vặt, cho dù xinh đẹp ôn hòa như Sayano-sensei cũng ngoại lệ, điều này làm Motaru có chút bất đắc dĩ cùng một ít cảm giác đáng yêu.

Chỉ là đột nhiên hắn liền giật mình nhớ lại Sayano-sensei câu nói vừa rồi.

"Lễ khai giảng".

- Cái gì "lễ khai giảng"?

Motaru khuôn mặt đầy mê mang nhìn Sayano-sensei.

Thấy mình học sinh như thế ngơ ngác khiến Sayano-sensei chợt cảm giác có chút bất lực.

Chỉ là cuối cùng nàng vẫn kiên nhẫn giải thích.

- Đúng vậy buổi sáng nay sẽ làm lễ tại sân thể dục, đồng thời còn có tiết mục liên quan đến Motaru-kun nữa nha, thật không hiểu em nghĩ cái gì nữa.

- Ách, liên quan đến em?

Motaru lần thứ hai mê mang, nguyên chủ từ lúc đi học cũng có đăng kí cái gì hoạt động đâu sao giờ này lại có tiết mục liên quan đến hắn trong đây, điều này khiến Motaru thật sự rất bất đắc dĩ.

- Ài, chẳng phải cô đã... e hèm, cụ thể là ba học sinh có số điểm đầu vào cao nhất sẽ ở cuối buỗi lễ lên phát biểu nha, vì thế em cũng nên chuẩn bị một chút kẽo lúc ấy lại luống cuống tay chân.

Không biết là do nhìn lầm hay còn là thật mà Motaru chợt thấy khuôn mặt Sayano-sensei hơi mất tự nhiên, tựa như bối rối cùng... có chút chột dạ.



- Sayano-sensei?

Motaru híp mắt nhìn chằm chằm mỹ nữ giáo viên, âm thanh mang theo nghi ngờ nói:

- Cô có đang dấu gì em không thế?

Quả nhiên không ngoài dự đoán mỹ nữ giáo viên sắc mặt chợt biến bối rối, giọng nói cũng bớt cường thế đi rất nhiều.

- Hả, sao có thể, cô có gì để dấu em đâu... chứ...

Có lẽ bị mình học sinh nhìn chằm chằm hồi lâu khiến Sayano-sensei càng thêm ngượng ngùng, cuối cùng nàng không chịu nổi nữa mà đánh trống lãng liền mau chóng rời đi.

- Nói chung Motaru-kun nhớ chuẩn bị cho tốt nhé, cô có việc cần đi đây, bye!!

Mặc dù thân hình trước lồi sau cong nhưng Sayano-sensei chuồn lại đặc biệt nhanh, chỉ quăng xuống một câu nhắc nhở liền lập tức chạy mất hút khiến Motaru không khỏi ngỡ ngàng.

Chỉ là sau đó Motaru cũng không khỏi mĩm cười.

Quả nhiên là cái đáng yêu giáo viên a.

Nói thật Sayano-sensei tuổi tác so với nguyên chủ phải lớn hơn không ít nhưng so với hắn kiếp trước mà nói lại hợp nhau vô cùng, vì thế đối với sư đồ luyến cái gì Motaru cũng không có quá lớn sai trái cảm giác, nhiều lắm chỉ tương tự kiếp trước hắn kiếm cái người yêu làm sư phạm mà thôi một chút vướng bận cũng không có, thậm chí giờ đây nghĩ tới hắn còn thấy có chút kích thích.

Chỉ là Akari-chan cũng không kém lắm, cảm giác thật sự có chút không bỏ được mà chọn a.

- Aiz, thôi được rồi cũng nên đi sửa soạng một tí, đồng thời chuẩn bị một chút lời cần nói, dựa theo Sayano-sensei nói vậy chỉ còn nửa tiếng nữa liền bắt đầu đi.

Motaru một mạch hướng về nhà vệ sinh đi tới.

Chỉ là hắn đột nhiên liền ngoài ý muốn gặp một chuyện tương đối thú vị.

Khi Motaru đi tới ngã rẻ vào nhà vệ sinh lúc chợt nghe thấy một cuộc đối thoại hay ho.

Bởi vì nhà vệ sinh của trường là một dãy nhà riêng phía sau dãy lớp học, vì thế ở đây tương đối khuất tầm nhìn thuận lợi cho một ít hành vi không thích hợp để người khác nhìn thấy lắm tựa như h·út t·huốc, tụ tập, đánh nhau, hoặc là...

- Khặc khặc Tanaki-kun hôm nay trông thật bảnh bao nha, có cả áo mới để mặc luôn mà hắc hắc.



- Đây là đây là...

- Ài, nói chung vẫn là tội nghiệp chúng ta đám đàn anh này, cuộc sống cơ cực đến cái áo mới cũng không có, Tanaki-kun thấy có phải không nha.

- Phải... phải...

- Thế nên Tanaki-kun không ngại cho chúng ta mượn ít tiền chứ nhỉ, dù sao cũng là chổ quen biết ngươi cũng biết tính chúng ta mà hắc hắc.

- Nhưng... nhưng là...

- Nào Tanaki-kun chỉ là một ít đồng bạc lẻ thôi mà, vì chút tiền ấy mà thụ một chút da thịt thống khổ thật không đáng tí nào a, các ngươi nói phải không.

Motaru hé mắt nhìn qua cái này cảnh tượng liền cảm giác có chút mở mang tầm mắt, dù sao kiếp trước hắn đi học liền tương đối bạo, người khác dám chơi hắn hắn liền dám rút compa tới cùng đối phương chơi đủ vì vậy liền chưa trải nghiệm cái cảm giác b·ị b·ắt nạt bao giờ.

Chỉ là trên đời này không phải ai cũng như hắn... à không, phải nói là trên đời cũng không phải nơi nào cũng như hắn đất nước kiếp trước, tư tưởng cam chịu của học sinh nơi đây đã ăn quá sâu vào máu mới đúng, dù sao kiếp trước đại đa số thanh thiếu niên ngang tuổi hắn cái nào lại chẳng bạo tính tình, vì thế rủ hội đánh nhau hay làm chút chuyện xấu là chuyện thường ngày nhưng b·ị b·ắt nạt thì lại quá ít thấy.

Đồng thời cũng có một phần nguyên nhân cái trường này cũng không phải cái gì chân chính tiêu chuẩn cao trường học... nói như thế nào nhỉ, nguyên chủ chọn trường này là bởi vì học bổng cho học sinh có thành tích đầu vào cao, nhưng tiêu chuẩn đầu vào cũng khá thấp, bình thường học sinh muốn học cũng có thể chỉ cần đóng một khoản học phí không mấy tiện nghi lắm so với các trường khác liền có thể, vì vậy ở đây học sinh giỏi thành tích xuất sắc cũng có mà học sinh bình thường cũng có và một chút học sinh tệ hại đến mức không trường nào nhận cũng có.

- Nào Tanaki-kun, còn chần chờ gì nữa, ta thế nhưng là hết kiên nhẫn rồi a.

Motaru nhìn cái này tình cảnh liền ngao ngáng lắc đầu, hắn cũng không muốn làm cái gì thiếu niên anh hùng chính nghĩa thích xen vào chuyện của người khác a... nhưng làm một lần kẻ bắt nạt thì có.

- E hèm, mọi người có vẻ náo nhiệt quá ta.

Motaru tươi cười đi đến đám người gồm bốn tên to con mặc lấy đồng phục của khóa năm hai cùng một cái thấp bé hơi ốm thiếu niên có vẻ cùng khóa với hắn.

- Hở?? Thằng nhóc nào đây, không muốn phiền phức thì mau cút, phá bọn ta chuyện tốt cũng đừng trách bọn ta cũng đem ngươi lột trụi a.

Một tên khuôn mặt bậm trợn bước lên trước chặn lại trước mặt Motaru, cảnh cáo mười phần nói:

Chỉ là Motaru đối với uy h·iếp không chút nào để ý, ngược lại còn tươi cười, giọng đầy thản nhiên nói.

- Hắc hắc đàn anh chuyện tốt sao đứa khóa dưới này dám phá chứ, chỉ là nha thằng em hiện nay hơi thiếu tiền nên là.

- Các anh dzai nên nộp ví ra đây, không nên vì ít tiền mà chịu da thịt thống khổ a, hì hì.