Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Ta Không Muốn Sinh Hài Tử - Chương 60




Nhờ được Triệu Không giúp đỡ nên chuyện Lí Học Tuấn định làm đều phá lệ thuận lợi, lấy được chức quan thương, lại mua thêm mấy xe vải vóc nữa thì có thể đi về nhà.

“Triệu đại ca, ta về trước đây, nếu ngươi có rảnh thì ghé trấn Tảng Đá xem thử đi” Lí Học Tuấn nói với Triệu Không đang đưa tiễn.

“Ân, lúc rảnh rỗi ta nhất định sẽ quay về xem, nga, được rồi, đây là tín vật của Triệu gia, sau này ngươi muốn mua muối thì chỉ cần đem cái này ra là được” Triệu Không xuất ra một miếng ngọc được điêu khắc thành một con dấu nhỏ nhét vào trong tay của Lí Học Tuấn.

Thương nhân bình thường nếu muốn trở thành đại lý phân phối muối của Triệu gia thì nhất định phải bỏ ra một số lượng bạc không nhỏ, còn phải có người bảo đảm, nếu là quan thương thì sẽ tương đối dễ hơn một chút, chỉ cần bỏ bạc ra là được, bây giờ Triệu Không lại đưa cho hắn cái này, hiển nhiên đây chính là một đại lễ không nhỏ.

“Triệu đại ca, ta không dám nhận cái này đâu, để ta về nhà sẽ nghĩ biện pháp sau cũng được” Lí Học Tuấn từ chối nói.

“Nói lung tung cái gì, cầm” Triệu Không cường ngạnh đem con dấu nhét kỹ vào trong tay của Lí Học Tuấn, lần này lên kinh lại được trở thành người phân phối muối cho Triệu gia còn hơn cả việc đưa lễ cho các quan to, quý nhân, đúng là không biết tính toàn gì cả.

Do trước đây làm công, nên quan hệ chủ tớ làm cho Lí Học Tuấn đứng trước sự cường ngạnh của Triệu Không liền không phản kháng được, cầm lấy con dấu trong tay, cũng không đưa trở lại nữa.

“Đa tạ, Triệu đại ca nếu một ngày nào đó cần dùng tới ta, chỉ cần tới trấn Tảng Đá tìm ta là được” Lí Học Tuấn chân thành nói.

“Ân, đi đường cẩn thận” Triệu Không phất phất tay nói.

Lúc Lí Học Tuấn về đến nhà thì con mèo nhỏ đang cùng với tiểu Mai cải tạo lại bãi đất trống ở hậu viện. Tiền viện lúc trước được sửa thành một cái sân nhỏ thì đã mời người tới trồng hoa cùng cây cảnh, còn hậu viện thì dưới sự yêu cầu của con mèo nhỏ đã để chừa ra một khoảng đất trống tương đối rộng. Gần hai tháng nữa mới tới vụ xuân, chỉ là hậu viện năm nay là lần đầu tiên gieo trồng nên nhất định phải được cải tạo lại cho tốt.

Nghe ngoài cửa có tiếng ngựa hí, con mèo nhỏ cũng không ý thức được là Lí Học Tuấn đã trở về, nếu chiếu theo lộ trình mà tính thì cũng không nhanh như vậy được, vì năm nay trấn Tảng Đá đã có thêm nhiều gia đình mua mã xa. Mãi cho đễn khi nghe được tiếng động lớn truyền vào trong sân thì lúc này con mèo nhỏ mới vội vàng thả cái xẻng đang cầm trong tay xuống đất, sau đó liền chạy nhanh ra ngoài.

Bọn xa phu hỗ trợ tháo gỡ mã xa điệu trên con ngựa miệng đang phiếm bọt mép xuống, sau đó đến khách sạn bình dân Lí Học Tuấn đã an bài từ trước nghỉ ngơi. Tiếp theo, Lí Học Tuấn cùng mấy hạ nhân tiếp tục làm những công việc còn lại, tập hợp tất cả chưởng quầy của các của hiệu cùng hỏa kế lại để cùng nhau kiểm kê hàng hóa. Con mèo nhỏ cũng phải đợi một hồi lâu mới có thể cùng Lí Học Tuấn nói chuyện được.

“Sao lại mua vải vóc trở về? Ngân lượng không đủ để dùng sao?” Con mèo nhỏ bưng một bát trà nóng đưa cho Lí Học Tuấn, một bên nhìn Lí Học Tuấn uống một ngụm lớn nước trà, một bên hỏi.

“Hô, ha hả, không có việc gì đâu, buổi tối ta sẽ nói cho ngươi nghe, còn ngươi đó, ở nhà có hảo hảo ăn uống không? Có nhớ đến ta không?” Lí Học Tuấn một hơi uống hết bát trà lớn, thở ra một hơi dài hỏi lại con mèo nhỏ.

“Ta cũng không phải tiểu hài tử, còn không mau đi kiểm lại hàng, được rồi, buổi trưa có muốn ăn gì không?” Thấy Lí Học Tuấn bày ra bộ dáng thoải mái, con mèo nhỏ cũng không tái lo lắng nữa, cố ý gọi hắn mau đứng lên.

Ha ha, còn nói không phải tiểu hài tử, chỉ mới một chút thôi mà đã tạc mao (dựng lông) lên rồi, Lí Học Tuấn cười tủm tỉm đáp:”Trong nhà mình có cái gì thì nấu cái đó”

“Mấy chưởng quầy cùng hỏa kế thì sao?” Con mèo nhỏ hỏi tiếp.

“Hàng hóa lần này không nhiều lắm, chờ một chút nữa rồi kiểm kê lại cũng được, ta sẽ kêu bọn họ trở về” Lí Học Tuấn ra vẻ tùy ý đáp, tuyệt không muốn con mèo nhỏ phải nấu cơm cho nhiều người như vậy, nếu làm mệt người thì tính sao bây giờ.

“Như vậy sao được, nào có chuyện đã đến giờ cơm lại đuổi mọi người ra ngoài được” Con mèo nhỏ không tán thành lắc lắc đầu nói, như vậy rất là không lễ phép a.

“Ngươi không cần quan tâm, hàng hóa đều đã được kiểm kê tốt lắm, buổi tối mời bọn họ đến tửu lâu ăn cơm cũng được” Lí Học Tuấn nói.

“Đi tửu lâu, không cần, không cần, buổi chiều ta sẽ đi mua thêm một ít đồ về để buổi tối làm cũng được” Đầu con mèo nhỏ lắc qua lắc lại liên hồi giống hệt như cái trống bỏi.

“Nấu cơm ở nhà không được, nghe lời, buổi tối cứ đi ra ngoài ăn” Lí Học Tuấn vỗ vỗ lưng con mèo nhỏ nói:”Nhanh đi làm cơm đi, ta đói bụng”

Con mèo nhỏ oán hận đi ra sau viện, hanh, không nấu thì không nấu, ta còn thoải mái hơn, đàn ông ai nấy đều giống như nhau, có chút tiền liền dùng bậy bạ.

“Mèo con, ngươi đoán xem, lần này ta lên kinh thành gặp phải ai nào?” Lí Học Tuấn nằm ở trên giường, có chút hưng phấn cùng con mèo nhỏ nói chuyện.

“Sẽ không phải là thấy hoàng đế chứ?” Con mèo nhỏ phối hợp đoán nói.

“Không đúng, không đúng, là Triệu đại ca nha” Lí Học Tuấn nhịn không được liền nói ra.

“Ân, có phải là cái người tên Triệu Không, cậu ấm đã từng ở nhờ nhà chúng ta phải không?” Con mèo nhỏ suy nghĩ một chút rồi nói.

“Đúng, chính là hắn, lần này nhờ có hắn hỗ trợ mà chúng ta có thêm hai cửa hàng bán muối” Lí Học Tuấn cảm khái nói.

“Có đúng hay không lại thiếu người ta một cái đại ân tình a” Con mèo nhỏ đảo cặp mắt trắng dã, trên đời này làm gì có chuyện không không khơi khơi lại có bánh từ trên trời rớt xuống.

“Ân, đúng là không có biện pháp nào a, ân tình trước đây còn chưa có trả lại, bây giờ, Triệu đại ca lại là đương gia của Triệu gia, hắn cũng không cần ta giúp cái gì a” Nói đến chuyện này, ngữ khí của Lí Học Tuấn cũng trầm xuống.

“Không có chuyện gì đâu, một lúc nào đó chúng ta sẽ có cơ hội báo đáp lại hắn” Con mèo nhỏ thoải mái nói.

“Cũng đúng, aha, mệt thật, mau ngủ a” Lí Học Tuấn xoay người ôm con mèo nhỏ ngáp một cái nói.

Sắp xếp hảo các vải vóc mới được mua về, trao đổi mấy vấn đề cùng chưởng quầy xong, tiếp đó bắt tay chuẩn bị cho hai cửa hàng bán muối, đem hàng hóa bị ế năm ngoái cùng với mấy hàng hóa chất lượng có vấn đề hạ giá thành thấp xuống để xử lí, chỗ trống sau khi dư ra đó sẽ dùng để đặt rau dưa của mấy thôn xóm thu về, sau đó bán lại cho mọi người, còn phải mướn mấy mã xa đến chi nhánh buôn muối gần nhất của Triệu gia đổi muối theo chỉ dẫn, sau khi trở về lại là một hồi bận rộn.

Ba tháng sau chính là tháng sinh nở của Lí Giai nhi, con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn an bài hảo tất cả chuyện tình ở trấn trên xong, liền bắt đầu lên đường trở về Hoàng Hà thôn. Lần này trở về, nhà của bọn họ ở Hoàng Hà thôn cuối cùng cũng đã được xây dựng xong, sau sự kiên trì của Lí Học Tuấn, con mèo nhỏ rốt cuộc phải đi theo Lí Học Tuấn vào ở nhà mới, may mà Hoàng Hà thôn cũng không lớn lắm nên hai nhà cũng chỉ cách nhau vài bước chân.

Thời gian Ngô Tô nhi sinh hai đứa sinh đôi, sức lao động trong nhà lại ít, nên Vương Nhị cùng Vương Đại Trụ phải xuống ruộng, còn con mèo nhỏ phải ở nhà giặt quần áo, làm cơm còn phải uy cho lợn ăn, tìm rau cho lợn, hơn nữa con mèo nhỏ lại có ý muốn tránh nên khi đó không chú ý tới Ngô Tô nhi. Thời gian Ngô Tô nhi sinh, Vương Nhị sợ làm con mèo nhỏ sợ nên kêu Vương Đại Trụ mang con mèo nhỏ đi ra ngoài. Lần này trở về, con mèo nhỏ thế nhưng lại chú ý tới Lí Giai nhi đang mang thai, tuy rằng trong đầu nghĩ có chút là lạ, có lẽ là do nhìn quen rồi, nên cũng chỉ thấy có chút là lạ thôi chứ cũng không có biểu hiện ra hành vi đặc biệt nào khác.

Buổi trưa hôm nay lúc con mèo nhỏ đang dùng cơm cùng Lí Học Tuấn thì hai đứa sinh đôi cùng với tam cẩu tử hoang mang, rối loạn chạy gấp tới nói là tẩu sao sao muốn sinh rồi.

Con mèo nhỏ buông nhanh bát xuống, để Lí Học Tuấn đem mấy đứa nhỏ đến trường, còn chính mình thì quay về xem có việc gì cần hỗ trợ không.

“Đại Trụ, đừng hoảng hốt, A sao ngươi sinh mấy đứa cũng chưa từng xảy ra chuyện gì, mấy năm nay Giai nhi đã dưỡng thân thể tốt lắm, nhất định không có việc gì đâu…”

Mới vừa vào cửa con mèo nhỏ liền nghe thấy Vương Nhị đang an ủi Đại Trụ đang khẩn trương, con mèo nhỏ bước nhanh đến, nhẹ giọng hỏi:”Thế nào rồi? Có cần ta giúp gì không?”

“Con mèo nhỏ, ngươi đã đến rồi, nhanh vào xem, nhanh lên” Vương Đại Trụ nắm tay con mèo nhỏ kéo đến trước cửa phòng.