Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Ta Không Muốn Sinh Hài Tử - Chương 63




Sáng sớm hôm sau, theo phân phó của Ngô Tô nhi, chính là sớm rời giường sau đó qua ăn cơm cùng mọi người, nhưng tối hôm qua sau khi bị Lí Học Tuấn lừa gạt, con mèo nhỏ đã không còn khí lực để rời giường.

“Mèo con, ngươi ngủ thêm một lát nữa đi, ta sẽ qua đó nói với mọi người một tiếng, sau đó ta sẽ mang điểm tâm về cho ngươi sau” Lí Học Tuấn thấy con mèo nhỏ cố gắng chống đỡ mi mắt cứ sụp xuống để xuống giường thay quần áo, đau lòng khuyên nhủ.

“Còn không phải tại ngươi, nói không giữ lời, cuối cùng ta đều đã nói từ bỏ, ngươi còn” Con mèo nhỏ trợn mắt lên, liếc Lí Học Tuấn một cái nói, thân thể lại tự động rút vào trong chăn “Được rồi, vậy ngươi cứ đi trước đi, để ta ngủ thêm một lát nữa”.

Lí Học Tuấn cười rộ lên, xảo quyệt nói:”Ta không phải đã cho ngươi ở mặt trên rồi đó sao, ai bảo ngươi nói không rõ ràng, ta còn tưởng rằng ngươi muốn làm tư thế đó”

“Mặc kệ ngươi, ta ngủ tiếp đây, ngươi mau đi đi” Con mèo nhỏ chậm rãi đem đầu lui vào trong chăn, ngáp một cái, buồn bực nói.

“Đem đầu để ra bên ngoài, nếu không lại khó chịu bây giờ” Lí Học Tuấn vừa nói vừa động thủ đem chăn kéo xuống phía dưới cổ của con mèo nhỏ.

“Ân, lạnh…” Con mèo nhỏ bất mãn nói thầm, trở mình một cái, lại đem đầu lui vào trong chăn.

Lí Học Tuấn không còn cách nào khác, bây giờ đã không còn sớm nữa, cũng không thể tốn thời gian với con mèo nhỏ nữa, chỉ đành phải bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhanh chóng rửa mặt xong, sau đó hướng nhà Vương Đại Trụ đi đến.

“Mèo con đâu, chỉ còn chờ hai đứa nữa thôi đó” Vừa mới vào cửa, Lí Học Tuấn đã nghe Ngô Tô nhi hỏi.

“Hắn còn muốn ngủ nên ta đã để cho hắn ngủ thêm, chờ chút nữa ta sẽ mang điểm tâm về cho hắn ăn sau” Lí Học Tuấn nói.

Nam nhân sủng ca nhi nhà mình là chuyên tốt, nên Ngô Tô nhi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là sáng nay hầm canh gà con mèo nhỏ đã không thể uống được, canh nếu để thêm lúc nữa sẽ lạnh, uống cũng không hảo, thôi, lát nữa bỏ thêm thức ăn vào, nếu bọn chúng thèm cũng có cái để ăn.

Ăn điểm tâm xong, Ngô Tô nhi giúp Lí Học Tuấn chuẩn bị điểm tâm cho con mèo nhỏ, sau đó kéo Lí Học Tuấn đến nơi không có người, liền nhỏ giọng nói:”Học Tuấn, chuyện chăn gối của hai người các ngươi đó, A sao vốn không nên nói, nhưng chuyện lão đại phu đã nói với A sao, ngươi cũng biết, nửa năm này mèo con vẫn không nên hoài tiểu bảo bảo, ngày thường các ngươi cũng nên chú ý một chút, nếu nhịn không được, thì cứ lấy tay lộng cho xong…”

Tuy nói Ngô Tô nhi là trưởng bối, nhưng cũng không phải là thân sinh A sao của mình, nghe Ngô Tô nhi nói những lời tế nhị lại rõ ràng như thế, mặt Lí Học Tuấn lúc này như bị thiêu cháy, quẫn bách nói:”A sao, ta biết đúng mực mà”

“Ân, ngươi xưa này luôn là đứa nhỏ khiến người ta yên tâm nhất, là A sao lắm miệng rồi, được rồi, mau cầm điểm tâm của mèo con về đi” Ngô Tô nhi gật đầu nói.

“A sao, ý ta không phải như thế” Nghe xong lời nói của Ngô Tô nhi, Lí Học Tuấn vội vàng giải thích.

“Được rồi, khách khí với A sao làm gì, mau trở về đi” Ngô Tô nhi cười cười đẩy Lí Học Tuấn, ở trong lòng thầm nghĩ: Học Tuấn đến bây giờ rồi mà vẫn còn khách khí như vậy, người một nhà nói chuyện mà còn phải chú ý này nọ. Bất quá nghĩ lại thì Học Tuấn thường xuyên phải đi ra bên ngoài, lại có công danh trong người, tính cách như vậy cũng tốt…

Ở nhà hơn một tháng thì chuyện tình ở trấn trên không xử lí nổi nữa, lúc này Lí Học Tuấn mới chuẩn bị mang theo con mèo nhỏ trở về trấn trên, vốn là muốn đem con mèo nhỏ lưu lại, nhưng gần đây vì muốn bồi bổ thân thể cho con mèo nhỏ nên về trấn trên vẫn tiện hơn. Thứ nhất có nhiều thứ tốt, thứ hai con mèo nhỏ cũng không muốn lưu lại, một tháng này bị Ngô Tô nhi cưỡng bách ăn một đống thức ăn, cả ngày lại không có việc gì làm, con mèo nhỏ thật đúng là chịu không nổi.

“Mèo con, ta muốn theo các ngươi đến trấn trên học việc buôn bán” Một ngày trước khi con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn trở về trấn trên, Vương Hưng học xong liền chạy tới nhà mới của Lí Học Tuấn tìm con mèo nhỏ nói.

Đang thu dọn đồ đạc, con mèo nhỏ liền dừng động tác trên tay lại, hỏi “Cha cùng A sao đồng ý rồi?”

Vương Hưng từ trước tới nay luôn là một đứa mồm mép, lúc này lại im lặng, chỉ lấy chân vẽ vẽ trên mặt đất, trong lòng cậu tính toán chính là muốn tìm con mèo nhỏ nói giúp mình, chỉ cần con mèo nhỏ đồng ý, chuyện này liền thành công một nửa.

“Cha không phải cho ngươi cùng Vương Tổ đi học rồi sao?” Con mèo nhỏ dứt khoát ngồi xống, mặt bình tĩnh hỏi.

“Ta, ta không muốn đi học, có đệ đệ đi học là được rồi, so với ta thì hắn học tốt hơn nhiều…” Vương Hưng thấp giọng nói.

“Ngươi ngại đi học khổ?” Con mèo nhỏ lại hỏi.

“Không phải, ta đã nghĩ qua, ta không nhất thiết phải đi học, trong nhà có đệ đệ đi học là được rồi, về sau đệ đệ phải làm quan, còn ta đây sẽ giúp hắn kiếm bạc” Vương Hưng ngẩng đầu nói.

“Ngươi đã suy nghĩ chuyện này lâu lắm rồi phải không?”

“Mèo con, cầu ngươi, trước đây, thời điểm ngươi dạy chúng ta cũng không phải không biết, ta đây nếu thấy một đống chữ đen tuyền thì liền ngủ gật, cha cùng A sao đối với ngươi tốt nhất, ngươi giúp ta nói với cha cùng A sao có được hay không?” Vương Hưng thấy sắc mặt con mèo nhỏ cũng không khó nhìn, liền đánh bạo tiến lên lôi kéo ống tay áo của con mèo nhỏ nói.

“Nếu ngươi đã quyết định, cha cùng A sao cũng sẽ không ngăn cản ngươi, chỉ là, về sau đệ đệ ngươi làm quan sẽ được nở mày nở mặt, ngươi sẽ không hối hận?” Con mèo nhỏ nói.

“Không hối hận, mèo con, ngươi đồng ý rối” Vương Hưng cao hứng nói.

Con mèo nhỏ thấy hai mắt của Vương Hưng sáng lấp lánh, liền cố ý nói:”Đến cửa hàng trấn trên học việc buôn bán cũng không phải chuyện ta có thể quyết định, ta còn phải hỏi ý kiến của Học Tuấn ca nữa”

“Được, được mà, Học Tuấn ca tốt nhất, ngươi nếu đã đồng ý, thì hắn chắc chắn sẽ không phản đối” Vương Hưng cười nói.

“Được rồi, ngươi đi về trước đi, buổi tối lúc ta cùng Học Tuấn ca qua nhà ăn cơm sẽ nói với cha cùng A sao một tiếng” Con mèo nhỏ sờ sờ đầu Vương Hưng nói, chính mình cũng muốn mấy đứa nhỏ nếu muốn làm cái gì thì làm cái đó, nếu Vương Hưng không muốn đọc sách thì mình cũng sẽ giúp nó, dù sao nó cũng là đệ đệ của mình.

Con mèo nhỏ đem chuyện này nói cho Lí Học Tuấn, Lí Học Tuấn cũng không phải là người cổ hủ, cho rằng chuyện đi học là con đường duy nhất. Huống hồ, Vương Hưng là một đứa thông minh, đưa vào cửa hàng của mình cũng có thể giúp đỡ. Trước kia, lúc Lí Học Tuấn đi học việc đã trải qua nhiều khổ cực, tự nhiên cũng không muốn Vương Hưng phải trải qua tình cảnh tương tự.

Thời điểm ăn cơm chiều, Vương Hưng ăn cơm cũng không được ngon miệng, liên tiếp hướng con mèo nhỏ nháy mắt.

“Vương Hưng, làm gì vậy? Sao không ăn cơm?” Ngô Tô nhi nhìn thấy bộ dáng giống như hầu tử của Vương Hưng, liền lớn tiếng quát.

“A sao, mèo con có việc muốn nói với ngươi” Vương Hưng cố ý nói.

Ngô Tô nhi có chút kinh ngạc nhìn về phía con mèo nhỏ “Mèo con, có chuyện gì vậy?”

“A sao, Vương Hưng nói muốn cùng ta và Học Tuấn ca đi lên trấn trên học việc buôn bán” Con mèo nhỏ thấy Vương Hưng nói toạc ra như vậy, đành phải đem sự tình nói ra.

“Lại hồ nháo cái gì, không phải đang hảo hảo đi học sao?” Ngô Tô nhi cau mày nói.

“Cha, A sao, ta đã nghĩ qua, ta đây đi học không được tốt cho lắm, cứ để đệ đệ đi học là được rồi, còn ta thì thích việc buôn bán hơn” Vương Hưng nhanh chóng buông bát xuống nói.

Toàn bộ mọi người trong nhà đều dừng đũa lại nhìn Vương Hưng, hiển nhiên là không dự đoán được chuyện này.

“Làm cái gì vậy, đều đã đọc sách mấy năm rồi” Vương Nhị trầm giọng nói.

“Cha, đệ đệ sau này sẽ đi thi để lấy cái công danh, nếu muốn làm quan thuận lợi, đều phải cần tiền, ta đây cũng không muốn cha, A sao cùng đại ca và tẩu sao sao mỗi ngày đều phải làm lụng cực khổ để kiếm tiền nữa” Vương Hưng thấp giọng nói

“Cha, A sao, nếu hắn không muốn đọc sách, ép buộc cũng không phải biện pháp tốt, để hắn đến cửa hàng của chúng ta thử một lần cũng được” Lí Học Tuấn khuyên nhủ.