Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 152






Nhưng một tin tức khác mới khiến Cổ Trần mặt mày khó chịu, sát ý bành trướng.

- Nông trường của Bách Man sơn?Sắc mặt Cổ Trần trở nên khó coi, là bởi vì thông tin hiển thị trên bản đồ có nguyên một đám khu vực, phía trên các khu vực này được ghi chú là Nông trường, trong khi đó chính là các bộ lạc lớn, nhỏ của Nhân tộc.

Cả một đám bộ lạc của Nhân tộc chỉ là nông trường trong mắt người khác, người bên trong bộ lạc chỉ là nô lệ và khẩu phần lương thực được nuôi nhốt của các tộc khác, điều này Cổ Trần mặt mày sa sầm, sát khí đằng đằng.

- Biến Nhân tộc thành lương thực, nô lệ nuôi nhốt!Cổ Trần nhỏ giọng rít lên, trong lòng dấy lên sát khí, tất cả bộ lạc của Nhân tộc bên trong khu vực Bách Man sơn đều là những Nông trường nuôi nhốt thức ăn của Thú nhân tộc, Kim tộc, Thạch Linh tộc.

Mỗi một bộ lạc đều đại diện cho một nông trường, người bên trong bộ lạc chẳng khác nào khẩu phần lương thực được chúng nuôi nhốt sẵn.


Nô lệ, khẩu phần lương thực, đây chính là hiện thực của Nhân tộc bên trong Man Hoang đại thế giới này, vô cùng suy yếu, mặc người ức hiếp mà không cách nào phản kháng.

Có thể nói, bên trong Man Hoang Bách Tộc thì Nhân tộc đứng hạng chót, là tộc có số phận thê thảm nhất, hoàn toàn bị các tộc khác nô dịch nuôi nhốt.

- Hô! Cổ Trần thở ra một hơi, mất mười phút mới hoàn toàn áp chế được lửa giận đang sục sôi trong lòng, không khó để nhận ra lúc này đây hắn đang phẫn nộ đến cỡ nào.

Nhớ đến thân phận đứng đầu vạn vật của Nhân tộc trên Trái Đất, lại nghĩ đến thân phận nô lệ và khẩu phần lương thực của Nhân tộc ở chỗ này, quả thật Cổ Trần khó lòng tiếp nhận nổi.

Hắn không muốn một ngày nào đó, bộ lạc của mình thậm chí chính hắn bị dị tộc biến thành khẩu phần lương thực, đem ra giết ăn như một súc sinh.

- Xem ra ta cần tăng tốc hơn nữa.

Dị tộc, các ngươi chờ đi!Cổ Trần siết chặt nắm tay, ngọn lửa không cam tâm cháy hừng hực trong lòng.

Giờ phút này, thu hoạch được một bản địa đồ cung cấp thông tin của Bách Man sơn khiến Cổ Trần cảm thấy khát vọng chưa từng có, khát vọng về sức mạnh, khát vọng về chính bản thân mình.

Hắn yên lặng suy tư, trước mắt tu vi của hắn nằm ở cảnh giới Luyện Khí cảnh tiểu thành, chỉ có hai đạo Chiến khí bên trong thân thể, mà phải ngưng luyện được chín đạo Chiến khí mới có thể dung hợp lại làm một, khai mở khí hải bước vào cảnh giới đại thành.


Còn cấp độ của nhục thân, Cổ Trần vẫn đang ở trong tình trạng Bảo Thể nhất giai.

Mà Nguyên Thủy Ma Thể Cổ Trần tu luyện chính là một phương pháp tu luyện Chiến Thể cường đại, trước mắt chỉ mới đạt được cảnh giới tiểu thành, khoảng cách đại thành còn rất xa.

- Đi ra xem tiến độ khai thác của bọn họ một chút.

Cổ Trần suy nghĩ rõ ràng xong liền đứng dậy đi ra ngoài, hắn muồn nhìn thử tình huống khai thác khoáng thạch bên trong mỏ quặng ra sao, dù sao cũng không còn nhiều thời gian.

Một khi Thú nhân tộc biết được tin tức về chuyện đã xảy ra ở đây, chắc chắn phiền phức sẽ tìm tới cửa, tuyệt đối không thể ở lại nơi này.

Trừ phi Cổ Trần giải quyết được Thú nhân tộc, thậm chí hoàn toàn tiêu diệt được Thú nhân tộc, nếu không trước mắt sẽ không có cách nào chiếm cứ được khu mỏ quặng, hắn không đủ lực lượng.

Cổ Trần đi dò xét bên trong mỏ quặng, kiểm tra tình huống nơi này.

- Ừm?Lúc đi qua một đường hầm bị bỏ hoang, hắn đột ngột dừng lại, sắc mặt kinh ngạc nhìn vào sâu bên trong đường hầm.

Có rất nhiều hạt tròn tròn hình dáng không đồng đều chất thành đống ở đó, màu nâu đen, tỏa ra chút huỳnh quang, có vẻ hơi kì quái.

Trong đầu hắn chợt nảy lên một suy nghĩ, hắn nhanh chóng tiến đến cầm lấy một khối tinh thể nhìn thật kĩ, ánh mắt dần dần sáng lên, thậm chí còn trở nên nóng rực- Hình như cái này là quặng Thiếc?Cổ Trần nghĩ đến thứ đó nhưng cũng không chắc lắm, vì loại đá tinh thể này khá giống quặng Thiếc trên Trái Đất, tuy nhiên vẫn có những điểm khác biệt rõ rệt.


Quặng Thiếc, một thứ có thể luyện chung với đồng để tạo ra Thanh Đồng, nó chính là một trong những khoáng thạch không thể thiếu trong việc tinh luyện ra Thanh Đồng, điều mà Cổ Trần vẫn luôn canh cánh trong lòng bấy lâu nay.

- Nếu như đây thật là quặng Thiếc, vậy kế hoạch Thanh Đồng của bộ lạc có thể thực hiện được rồi.

Gương mặt Cổ Trần tràn đầy kích động, hắn nhìn chằm chằm vào đống đá có vẻ ngoài giống hệt quặng Thiếc bị vứt vào một xó trong khu mỏ.

Số lượng đông đảo, hoàn toàn bị vứt bỏ, tuyệt đối là thứ Thú nhân không cần, nhưng Cổ Trần lại cực kì phấn khích vì cuối cùng đã tìm được thứ mà mình muốn.

Có Hắc đồng, có một thứ giống với quặng Thiếc, rốt cuộc kế hoạch Thanh Đồng trong lòng Cổ Trần cũng được đưa vào danh sách quan trọng.

Cổ Trần sắp mở ra thời đại Thanh Đồng, mở đầu một nền văn minh.

.