Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 558: Thần Đô đại loạn




[Nhận được một mảnh nhỏ, số lượng mảnh nhỏ trước mắt, sáu mảnh.]

Cố Dương nhìn thấy nhắc nhở trước mắt, trong lòng nói, “Cám ơn.

Nhân Hoàng kiếm không hề phản ứng lại, kiếm quang đã thu liễm.

Một kiếm mới vừa rồi, Nhân Hoàng kiếm không hề thu hồi lực lượng của nó, vẫn hỗ trợ hắn một tay.

“Nhân Hoàng kiếm –”

Tuy rằng n Tố Nhiên đã nghe Đường Nhạc và Thiên Tinh chân nhân thuật lại tình hình lúc cường giả đến từ nhân gian này chém giết quỷ vật Hóa Thần.

Nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy kinh ngạc vĩ đại.

Nàng cũng đã từng giao chiến với quỷ vật Hóa Thần, dùng hết thủ đoạn đều không cách nào thương tổn được nó chút nào.

Nam nhân trước mắt này lại một kiếm chém giết được một quỷ vật Hóa Thần, trông vẻ nhẹ nhàng thoải mái như thế, giống như chém một oan hồn quỷ quái bình thường.

Nàng vừa liếc mắt đã nhận ra được thanh kiếm trong tay đối phương chính là Nhân Hoàng kiếm chí bảo hạng nhất của Nhân tộc trong truyền thuyết.

“Chẳng lẽ, là lực lượng của Nhân Hoàng kiếm?”

“Không, không chỉ Nhân Hoàng kiếm, kiếp pháp của hắn…”

“Chẳng lẽ là –”

Ánh mắt n Tố Nhiên co rụt lại, nghĩ đến một đại nhân vật danh tiếng lẫy lừng.

“Đi đến chỗ tiếp theo.”

Giọng Cố Dương truyền đến, người đã bay lên trước.

Nàng và Đường Nhạc thế này mới phản ứng kịp, nhanh chóng đi theo.

Hiện giờ quỷ vật bốn phía đã nhận ra được động tĩnh, ào ào đuổi theo, nhưng vốn không đuổi kịp được ba vị cường giả Thiên Nhân.

Đường Nhạc lại lấy ra một tờ ngụy trang phù, làm ngụy trang cho ba người.

Cứ như vậy, ba người mở ra hành trình liệp sát quỷ vật.

Ba ngày sau.

“Chết!”

Cố Dương lại một chiêu Trảm Huyền kiếm pháp, chém giết tại chỗ một quỷ vật Thiên Nhân.

Trước mắt xuất hiện một nhắc nhở, [Nhận được một mảnh nhỏ, số lượng mảnh nhỏ trước mắt: Hai mươi hai mảnh.]

Đây là quỷ vật thứ mười đã bị hắn chém giết trong ba ngày tới giờ.

Trong đó có sáu con có hình dáng con người, bốn con có hình dáng cái đầu.

Quỷ vật hình người đều có linh bảo trong người.

Giống như con trước mắt này để lại một thanh đao.

Cố Dương ngược lại hơi động lòng, đây là lần đầu tiên hắn gặp được linh bảo loại đao. Nghề chính của hắn chính là đao pháp, Phượng Vũ đao có phần không đủ dùng đối với hắn.

Thanh đao này có lực hấp dẫn rất lớn với hắn.

Nhưng mà cuối cùng hắn vẫn lựa chọn nạp giá trị nó.

[Rút ra thành công, nhận được một mảnh nhỏ, số lượng mảnh nhỏ trước mắt: Hai mươi ba mảnh.]

Bị một quỷ vật Thiên Nhân ô nhiễm ngày đêm, ai biết nguyên linh của nó đã biến thành dạng gì rồi, nói không chừng sẽ trở thành một tai họa ngầm.

Cố Dương nhìn Đường Nhạc và n Tố Nhiên, nói, “Hai vị, từ biệt như vậy.”

Nói xong không cho bọn họ cơ hội mở miệng đã phi thân lên, biến mất ở cuối chân trời.

Khi Đường Nhạc và n Tố Nhiên kịp phản ứng lại thì bóng dáng của Cố Dương đã biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ như vậy, cho dù như thế nào hai người đều không đuổi kịp được.

“n chân nhân, giờ làm thế nào? Có cần đuổi theo không?”

Đường Nhạc hơi lo lắng hỏi, n Tố Nhiên là sứ giả của minh chủ, tự nhiên lấy nàng làm chủ.

Nàng nhìn chằm chằm về phía Cố Dương biến mất, nói, “Không đuổi kịp.”

Khi nói chuyện, Cố Dương đã rời khỏi phạm vi cảm ứng của bọn họ.

Đường Nhạc ý thức được bản thân hơi thất thố, giải thích, “Minh chủ ra nghiêm lệnh, nhất định phải mời hắn đến trong minh, giờ như vậy, chúng ta phải ăn nói thế nào với minh chủ đây.”

“Lấy thực lực của hắn, ta và ngươi hai người cộng lại đều không phải là đối thủ của hắn. Hắn một lòng muốn đi, làm sao chúng ta ngăn cản được?” n Tố Nhiên lại có vẻ rất thản nhiên.

Đường Nhạc giận dữ nói, “Hắn có cảnh giác rất nặng với chúng ta.”

“Yên tâm đi, ta cảm giác hắn sẽ còn đến nữa.”

n Tố Nhiên không hề cho rằng một tu sĩ Hóa Thần kỳ sẽ làm chút chuyện không hề có ý nghĩa nào.

Tuy rằng không biết vì sao Cố chân nhân kia muốn săn giết quỷ vật Hóa Thần khắp nơi. Nhưng nàng có thể xác định, hắn nhất định có mục đích nào đó.

Đương nhiên, cũng có khả năng hắn thật sự xuất phát từ lòng tốt, nhìn thấy thế giới này luân lạc đến tình trạng như vậy, ra tay giúp bọn họ trừ bỏ quỷ vật Hóa Thần khó đối phó nhất.

Nhưng mà khả năng này quá nhỏ.

Nàng căn dặn, “Về sau bố trí người ra ngoài tuần tra nhiều một chút, một khi phát hiện có quỷ vật Hóa Thần thì nhớ kỹ.”

“Dạ.”

“Đi thôi.”

Cho dù nói như thế nào, Cố Dương một hơi trừ đi mười quỷ vật Hóa Thần xung quanh thật sự đã hóa giải áp lực rất lớn cho Tứ Thiên minh.

Hai canh giờ sau, Cố Dương đã về đến Hắc Minh cốc ở ngoài Mộc Hoang thành, dừng lại.

Hắn dùng ánh mắt Chúc Long nhìn quanh bốn phía một vòng nhưng vẫn không hề phát hiện ra bóng dáng của Từ Thiên Hành.

“Xem ra thằng cha này gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn rồi.”

Nếu không hơn phân nửa khả năng Từ Thiên Hành sẽ ngồi chờ ở gần đây, chờ lúc hắn rời đi thì rời đi theo khỏi thế giới quỷ này.

Nói không chừng gần đây phải nhiều thêm một quỷ vật Thiên Nhân cấp rồi.

Cố Dương thầm nghĩ trong lòng, mở cửa không gian ra, rời khỏi thế giới này.

Trên cơ bản mục đích của hắn đã đạt tới rồi, thu hoạch được hai mươi ba mảnh nhỏ. Tiếp tục lưu lại đây không hề có ý nghĩa gì nữa.

Mấy ngày hôm trước U Minh đồ cắn nuốt mấy ngàn quỷ vật rồi có phần tiêu hóa không xong, rơi vào trong ngủ say, không đến một hai tháng đều không thể tiêu hóa được hết chỗ quỷ vật đó.

Hắn tạm thời không định gặp mặt minh chủ Tứ Thiên minh, hắn dùng đầu ngón chân đều có thể nghĩ ra được đối phương sẽ đưa ra yêu cầu như thế nào, không gì khác chính là đưa tu sĩ của Tứ Thiên minh tới nhân gian giới.

Hắn nhất định không thể đáp ứng chuyện này được, nên dứt khoát không gặp mặt.

Cố Dương xuyên qua cánh cửa không gian kia, về tới Thiên Phương sơn, hít một hơi thật sâu, nguyên khí trời đất tinh thuần tươi mát như thế, khiến cho hắn cảm thấy được thế giới này tốt đẹp cỡ nào.

Hắn ở trong Hoàng Tuyền động thiên mới có ba bốn ngày mà thôi nhưng cũng cảm thấy hơi bị đè nén, sinh tồn nhiều năm ở Hoàng Tuyền động thiên, vậy thật sự sống không bằng chết.

Sau đó hắn phi thân lên bay về phía Thần Đô.

Dựa theo kế hoạch lúc trước, quân đội của Đại Chu sẽ phát động tiến công với kỵ binh của Man tộc vào lúc đại hội Dao Trì.

Nhưng mà hắn không có mặt, không biết kết quả trận chiến này như thế nào.

Cố Dương tin tưởng năng lực ứng biến của Tô Ngưng Yên, sẽ không bị thua thiệt quá lớn.