Trong lòng các nàng đã có dự cảm, đều không cảm thấy quá ngoài ý muốn. Cũng không có lưu luyến bịn rịn quá nhiều.
Các nàng không biết chuyện mười năm sau, đại kiếp nạn sắp giáng xuống.
Cố Dương không muốn để cho các nàng gánh vác gánh nặng tâm lý quá nặng nề, nên không nói chuyện này cho các nàng biết.
Các nàng cảm thấy còn nhiều thời gian, thật sự không cần nóng lòng trong nhất thời, chỉ dặn dò vài câu, kêu hắn phải cẩn thận một chút.
…
Ngày hôm sau, Cố Dương đã rời khỏi Thủy Nguyệt động thiên, sau khi đi ra khỏi Trích Tinh các, nhìn vết máu giống như muốn chảy ra máu ở trong không trung, trong lòng nhiều thêm vài phần cảm giác gấp gáp.
Chỉ có thời gian mười năm, hắn thật sự có thể có được lực lượng chống đỡ đại kiếp nạn trong thời gian ngắn như vậy sao?
Hắn cũng không biết.
Nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không cam chịu số phận như vậy, cho dù chỉ có một tia cơ hội, cũng phải liều một phen.
Có máy mô phỏng đây, tất cả đều có khả năng.
Nếu thật sự không được thì tìm những thuộc hạ của đại lão cẩu tiếp đó để tế cờ.
Nói ví dụ như Dao Trì tiên cung, số lượng cường giả Tiên cảnh trong đó không được một ngàn thì cũng phải được vài trăm.
Cố Dương nghĩ đến đây, toàn thân đều trở nên bừng bừng sát khí, thật sự dọa sợ các học sinh của Văn viện ở bên cạnh đến không nhẹ.
Lối vào Kim Đình động thiên có một tấm chắn, đây là do Đông Hải Kiếm Thánh bày ra.
Lần trước khi Cố Dương tiến vào đây, sau khi thu Xích Tình thần viên làm thú sủng đã không đến đây nữa.
Đương nhiên, ở trong mô phỏng thì hắn đã đến đây không biết bao nhiêu lần.
Tấm chắn này chỉ ngăn cản được một vài người dưới Bất Lậu cảnh thôi, nhưng đối với Thiên Nhân thì lại chỉ là một thứ đồ chơi một kích đã rách nát.
Hắn không dùng đến cả vũ khí, tay khẽ rạch đã cắt nó ra một khe hở, cất bước đi tới.
Đi ra khỏi sơn động đã gặp được một bóng người bay tới, chính là Đông Hải Kiếm Thánh.
“Là ngươi!”
Đông Hải Kiếm Thánh thấy hắn, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Lần trước khi gặp hắn, hắn vẫn chỉ là Pháp Lực cảnh.
Nhưng bây giờ cả người mơ hồ như dung nhập vào trong trời đất, khiến cho người ta có một cảm giác tách biệt khỏi thế gian, đây rõ ràng là dấu hiệu của Thiên Nhân.
Mới được bao lâu chứ, hắn đã từ Pháp Lực cảnh, vượt qua Bất Lậu cảnh, bước vào Thiên Nhân rồi.
Trong thời gian này, Đông Hải Kiếm Thánh mới vừa chỉ củng cố tu vi Bất Lậu cảnh mà thôi.
Cố Dương không nhìn hắn, vào một năm trước, vị cường giả nổi danh thiên hạ này còn có thể để cho hắn ngưỡng vọng, bây giờ đã không lọt được vào trong mắt hắn nữa.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy nơi đó xuất hiện một vòng xoáy, một khí tức mạnh mẽ truyền ra từ bên trong.
“Đến rồi!”
Nơi này là địa bàn của Kim Đình quốc, người tới chỉ có khả năng là Kim Đình quốc chủ.
Ở trong mô phỏng hắn đã từng liên hệ rất nhiều lần với nàng, nhưng ở trong hiện thực thì đây là lần gặp mặt đầu tiên.
Một bóng dáng bước ra từ trong vòng xoáy, nhìn thấy là hắn, tròng mắt hơi nheo lại, “Là ngươi? Ngươi thế mà lại đã Hóa Thần rồi?”
Kim Đình quốc chủ là một nữ tử, toàn thân tản mát ra thần uy vô cùng mạnh mẽ, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Trên đỉnh đầu có một mảng mây lành, hiển lộ rõ ràng cao quý với lớn mạnh này.
Thoạt nhìn nàng có hình tượng nữ tử trẻ tuổi, nhưng tuổi thật đã trên một vạn tuổi.
Là người đệ nhất của Kim Đình động thiên hiện giờ, nàng là thiên vương đệ tam giai. Tương đương với Thiên Nhân đệ tam giai.
Mấy tháng trước, nàng phái hai thuộc hạ đến Thiên Cương sơn lấy một món đồ, ai ngờ lão già kia không thức thời, nên nàng lệnh cho thuộc hạ tiêu diệt Thiên Cương sơn.
Kết quả hai thuộc hạ này đều bị giết.
Giết thì giết đi, mấu chốt là sau khi hai thuộc hạ kia chết, xá lệnh bên trong cơ thể bọn họ lại tự dưng biến mất rồi.
Trên Kim Hoàng ngọc thư vĩnh viễn thiếu hai vị tinh sứ.
Đây là chuyện chưa bao giờ có, trước kia, hoặc thuộc hạ chết, hoặc xá lệnh bị đoạt đi. Hoặc xá lệnh tự động bay về, chứ không phải tự dưng biến mất.
Từ sau đó, nàng đã chú ý đến người này.
Không lâu sau lại có một thiên tướng bị người này giết chết, xá lệnh của thiên tướng cũng tự dưng biến mất.
Chuyện này không khỏi khiến nàng coi trọng, thần vị ở trên Kim Hoàng ngọc thư là cố định, thiếu đi một người, Kim Hoàng ngọc thư sẽ suy yếu đi.
Đây là đang đào gốc rễ của nàng, sao có thể nhẫn nhịn được?
Nhưng mà tên kia lại mau chóng biến mất không thấy đâu nữa, tuy rằng nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm được gì.
Nàng biết người kia đến từ nhân gian, nhưng người trong tiên giới không thể hạ phàm. Đặc biệt là sau khi quá một vạn tuổi. Một khi hạ phàm sẽ dẫn Câu Hồn sứ giả của Minh giới đến.
Có thể mất mạng.
Tuy rằng sau khi thiên đạo sụp đổ, về lý luận thì Minh giới không thể không bị ảnh hưởng.
Nhưng mà nàng không dám lấy mạng mình ra để cá cược, lỡ như thật sự dẫn Câu Hồn sứ giả đến, vậy nhất định phải chết.
Sau này tên kia lại xuất hiện một lần nữa. Nhưng khi nàng cảm ứng được khí tức của hắn, chạy đến nơi vẫn bị chậm một bước.
Thiên Cương sơn xuất hiện thêm một vị truyền nhân, nàng cũng vui khi nhìn thấy.
Có người này ở đây, hễ tên kia lại đến thì nhất định sẽ kinh động đến người của Thiên Cương sơn. Nàng cũng có thể chạy đến trước tiên.
Mới vừa rồi, sau khi nàng sinh lòng cảm ứng đã lập tức chạy đến.
Kết quả, sau khi nhìn thấy người kia lại bị dọa sợ.
Hóa Thần!
Tên này thế mà lại đã là Hóa Thần rồi.
Lần trước khi nàng nắm bắt được khí tức của hắn, rõ ràng chính là Kim Đan mà thôi.
Mấy tháng này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao tu vi của hắn lại tiến bộ nhanh chóng như vậy?
Từ nhỏ nàng tu hành là thần đạo, làm từ một sơn thần nho nhỏ, từng bước một đi đến vị trí như hôm nay, có được tu vi Hóa Thần hậu kỳ, tiêu tốn hơn một vạn năm.
Trong đó, chỉ riêng một bước từ thiên tướng đến thiên vương này đã tiêu tốn bảy ngàn năm.
Người ta lại chỉ mất mấy tháng.
Mấy tháng, so với bảy ngàn năm…
Có thể nghĩ đến trong lòng Kim Đình quốc chủ chấn động cỡ nào.
…