Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 50




“Vương gia người thật sự muôn ta sinh đứa bé sao” Hàn Mẫn hỏi lại lần nữa

“Mẫn nhi ta đã nói ta rất muốn ngươi sẽ mang hài tử của ta và ngươi, đừng lo lắng được chứ” Hàn Mẫn dẹp suy nghĩ qua một bên y hiện tại không biết rõ Trình Minh Thạc trước mắt là giả hay là thật nhưng y lại muốn mù quáng một lần nữa mong rằng y sẽ không sai lầm lần nữa

“Mẫn nhi ta thật sự rất nhớ ngươi” nghe được câu nói nhớ của Trình Minh Thạc Hàn Mẫn gật đầu bây giờ cảm xúc của y rất loạn y không thể đối mặt với một Trình Minh Thạc ôn nhu trước mặt như thế nào cũng không biết hắn có là đang diễn kịch trước mặt mình hay không

Hàn Mẫn cũng ý thức được y chưa chết y đã sống dậy nhưng cứ như là ở một thế giới khác vậy, Bạch Viên còn sống, không những vậy hắn còn mang thai còn có huynh muội Y Lâm Y Phàm và Y Linh tại sao lại xuất hiện ở Thuận An quốc rồi việc y mang thai tất cả mọi thứ diễn ra khiến y chưa thế tiếp nhận một lúc hết được

Nhận ra Hàn Mẫn thất thần Trình Minh Thạc cũng nhận thấy từ lúc Hàn Mẫn tỉnh dậy y rất là làm hắn có cảm giác như đây là Hàn Mẫn của kiếp trước vậy nhất là đôi mắt ấy

“Mẫn nhi sao ngươi lại thất thần có phải có chuyện gì không” Trình Minh Thạc lo lắng hỏi

“Vương gia người và tỷ tỷ sao rồi” bất ngờ bị hỏi đến Hàn Yến Trình Minh Thạc có chút sựng lại không lẻ Hàn Mẫn cũng là sống lại nhưng làm sao có thể được chứ

“Mẫn nhi ngươi nói gì vậy Hàn Yến nàng ta đã trở thành tiểu thiếp của tứ hoàng tử ngươi quên rồi sao, trong thư lần trước ngươi gửi đến cho ta có nhắc đến việc này” Hàn Mẫn nghe được Hàn Yến đã thành thân có chút bất ngờ không phải Hàn Yến luôn muốn gả cho Trình Minh Thạc, kiến quyết giữ gìn trinh tiết cho hắn hay sao

“Vậy sao vậy là ta đã quên mất, vương gia ta có hơi mệt người ra ngoài được không” Thấy biểu hiện của Hàn Mẫn, Trình Minh Thạc cũng nghi hoặc nhưng nếu Hàn Mẫn thật sự là Hàn Mẫn của kiếp trước hắn nhất định sẽ bù đắp cho y cho dù y có hận hắn đến mức nào

“Được rồi Mẫn nhi nghỉ ngơi đi ta ra ngoài căn dặn người nấu thật nhiều thức ăn tẩm bổ cho ngươi” Trình Minh Thạc nói rồi rời đi

Hàn Mẫn thấy Trình Minh Thạc rời đi liền cho gọi Bạch Viên vào

“Bạch Viên ta có chuyện muốn hỏi ngươi” Bạch Viên bị đuổi lại bị kêu vào có chút chưa thích ứng được

“Chủ nhân người cứ hỏi” Bạch Viên mặc dù không hiểu nhưng hắn vẫn sẽ trả lời bất cứ câu hỏi nào của Hàn Mẫn

“Ngươi thấy vương gia đối xử với ta như thế nào có là thật lòng không” Hàn Mẫn hỏi câu này khiến Bạch Viên sững lại một chút, chủ nhân có gì đó không đúng

“ Vương gia hắn đối với người rất tốt, ban đầu ta còn nghĩ hắn là muốn lợi dụng phía sau người là Hàn gia và còn nghĩ hắn không hề yêu người mà chỉ yêu Hàn Yến, nhưng suốt thời gian qua vương gia đối với người chính là một mặt ôn nhu, nhất là khi Hàn Yến hạ độc người vương gia liền muốn ban chết cho nàng ta, nếu không phải người xin tha mạng cho nàng vương gia nhất định đã ban chết cho nàng ta, không những vậy vương gia còn dẫn người vào cung gặp Ngọc phi nương nương, còn vì người mà nói muốn từ bỏ thiên hạ không muôn tranh giành ngai vị sẵn sàng cùng ngài sống một cuộc sống bình thường nếu không phải vì ngài nói muốn người trở thành hoàng đế giúp người thuận lợi ngồi lên ngai vàng ta nghĩ vương gia nhất định sẽ xin hoàng thượng không đi chuyến đi mạo hiểm lần này” nghe Bạch Viên nói Hàn Mẫn cũng nhận ra được rằng Trình Minh Thạc hiện tại đối với Hàn Mẫn là một lòng một dạ không nhưng vậy còn sẵn sàng giết Hàn Yến khi nàng hạ độc y cũng thấy được Trình Minh Thạc của kiếp trước và hiện tại rất khác nhau

“Ta hỏi ngươi nếu vương gia thật sự chỉ là diễn kịch ngươi thấy có đúng hay không”

“Ta theo người đã lâu chủ nhân ta biết người đối với vương gia là thật lòng và cũng sợ bị vương gia lừa gạt nhưng ta có thể đảm bảo vương gia chưa bao giờ lợi dụng người nếu không sẽ không đem ngọc bội mà ngài trân quý tặng cho người” Hàn Mẫn nhìn ngọc bội bên cạnh y nhớ kiếp trước ngọc bội này đã theo Trình Minh Thạc chưa bao giờ rời khỏi người hắn, lúc y tỉnh dậy đã thấy ngọc bội luôn kề bên mình còn ngọc bội của mẫu thân y thì đang ở trên người hắn y cũng biết được Trình Minh Thạc kiếp này và Hàn Mẫn chính là một đôi phu phu yêu thương nhau

“Chủ nhân có phải có chuyện gì hay không” Bạch Viên hỏi

“Không có gì chỉ là ta đang nghĩ nhiều mà thôi” Bạch Viên gật đầu, quan sát Hàn Mẫn sau đó lên tiếng

“Chủ nhân bây giờ ngươi đang mang thai không nên suy nghĩ quá nhiều, nếu có chuyện gì người có thể nói với ta mặc dù ta không biết người đang bận lòng chuyện gì nhưng nếu người cần người tâm sự cứ việc nói với ta” Bạch Viên đi theo Hàn Mẫn hơn mười năm tất cả hỉ nộ ái ố của chủ nhân đều đã nhìn thấy hắn biết chủ nhân là đang có chuyện nhưng người không muốn nói hắn cũng không thể ép người được

“Bạch Viên ngươi nói xem tình hình hiện tại của Thuận An quốc như thế nào” vừa mới tỉnh dậy Hàn Mẫn có chút không hiểu cho nên cách để biết mọi chuyện chỉ có thể thông qua Bạch Viên nhưng y cũng không muốn Bạch Viên nghi ngờ

“Tình hình hiện tại chúng ta đang ở hướng bất lợi khi vương gia người vừa bị thương, người lại đang mang thai đối với việc đối đầu với đám người đại hoàng tử và tứ hoàng tử thật sự rất khó khăn nhất là khi tin đồn vương gia có ý làm phản đã lan rộng khắp nơi không những vậy hoàng thượng hiện nay cũng không còn có thể quản lí triều chính được sức khoẻ của hoàng thượng e rằng không xong rồi, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra nội chiến giành ngai vị” Bạch Viên nói, Hàn Mẫn gật đầu sự việc giành ngai vị này so với kiếp trước không có gì khác biệt chỉ là chuyện này dường như diễn ra hơi sớm và cũng không hề có chuyện Trình Minh Thạc bị thương và sự xuất hiện của huynh muội Y Lâm ở Thuận An quốc

“Chủ nhân mặc dù chúng ta đã tập hợp binh mã chuẩn bị cho cuộc chiến lần này nhưng hiện tại sức khoẻ người không thể như trước mà liều mạng được, chúng ta vẫn nên nghĩ kể vẹn toàn hơn” Bạch Viên biết Hàn Mẫn vốn dĩ muốn dẫn binh trong cuộc chiến lần này nhưng hiện nay y đang mang hài tử không thể như vậy mà liều mạng mình nữa chưa tính đến việc Trình Minh Thạc nhất định không để người liều mạng mình

“Ta biết rồi, ta sẽ suy nghĩ kế sách mọi thứ cứ tiến hành như ban đầu ta bảo mà làm” Bạch Viên gật đầu sau đó lui ra ngoài

Hàn Mẫn suy nghĩ bây giờ y mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra cũng không biết đây có phải là mơ hay không nhưng y lựa chọn cứ thuận theo nó mà đi nhưng y không biết làm sao đối mặt với sự ôn nhu mà Trình Minh Thạc dành cho mình

Lúc này Y Linh ở ngoài cùng Y Phàm và Y Lâm gõ cửa

“Biểu ca bọn ta có thể vào hay không” Y Linh nhỏ giọng hỏi

“Vào đi” Hàn Mẫn nhớ lại kiếp trước y gặp huynh muội Y Linh là ở Thịnh Hà quốc lúc mượn bình để cứu Trình Minh Thạc chỉ là thoáng qua gặp vẫn chưa từng nói chuyện với huynh muội nhà này

Y Linh đẩy cửa bước vào phía sau là Y Lâm và Y Phàm, Hàn Mẫn quan sát ba huynh muội quả thật có nét tương đồng rất nhiều nhất là đôi mắt không thể lẫn vào đâu được

“Biểu ca huynh nói xem lần trước ta bảo huynh mau chóng có tiểu hài tử để hoàng coi yên lòng giờ thì thành thật rồi nè” Y Linh hồn nhiên nói bị Y Lâm và Y Phàm cốc cho một cái mếu máo

“Hai người ăn hiếp muội muội sẽ về méc phụ hoàng và phụ thân” Y Linh vừa ôm đầu vừa mếu, Hàn Mẫn thấy vậy mà không khỏi bật cười

“Biểu ca huynh cũng thật là có hài tử lại không để ý chỉ một lát nữa là có thể xảy ra chuyện, ta biết huynh và phu quân huynh tình thâm nhưng huynh đâu cần gấp gáp lên đường đến đây như vậy” Y Phàm trách móc vốn dĩ mặc dù là lần đầu gặp Hàn Mẫn nhưng Y Phàm lại không thể không yêu thích vị biểu ca này vì y với phụ hoàng thật sự có nhiều phần giống nhau

“Y Phàm không được thất lễ huynh ấy là biểu ca của chúng ta” Y Lâm nhìn Y Phàm Y Phàm đành im lặng

“Biểu ca lần này vốn dĩ bọn ta đến để đón huynh về Thịnh Hà quốc gặp hoàng cô cũng như để huynh nhìn nhận tổ tiên nhưng tình hình Thuận An quốc như vậy bọn ta không thể đưa huynh đi được” Y Lâm nói

“Mẫu thân ta người vẫn khoẻ chứ”

“Huynh yên tâm hoàng cô người vẫn khoẻ, chỉ là ngươi lo lắng huynh ở đây sợ người sẽ bị người khác hãm hại nhưng mà ta thấy vị kia thương người như vậy chắc chắn không để người khác hại đến người” Y Lâm cười đầy khó hiểu khiến Hàn Mẫn cảm nhận được vị biểu đệ này cứ như biết được gì vậy

“Sao đệ biết y thương ta”