Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece - Chương 101: Đảo Trên Trời Phần 8 Nửa Ngôi Nhà Của Cricket Và Pháo Ki




Trên thuyền Going Merry, Isora ngẩn ngơ nhìn lên trời, một lúc sau hắn từ từ đưa cánh tay lên, xòe bàn tay đẩy về phía trước, trong lòng bàn tay của hắn dần dần xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu xanh, nó to chừng nắm đấm, lúc này Isora nhíu nhíu mày, quả bóng Ki trong tay hắn đột nhiên phát nổ, Isora nắm bàn tay lại hít một hơi thật sâu sau đó nói.

- Chết tiệt! Đau quá!!

Lúc này, trong khu rừng đột nhiên vang lên một tiếng hét, sau đó là một vụ nổ làm chấn động cả khu rừng vang lên, lũ chim bay tán loạn, Isora nhìn về hướng vụ nổ vuốt cằm nói.

- Cái hướng đó... À Luffy! Mình quên đi giúp Luffy!

Chopper đang sửa tàu thấy Isora đứng lên thì hỏi.

- Chuyện gì thế?

Isora cảm ứng một chút rồi ngồi xuống nói.

- À, tớ định đi giúp Luffy, mà có vẻ như cậu ấy tự xử được rồi.

Ông già kỵ sĩ nói.

- Các cậu rất mạnh. Trước giờ chưa từng có người nào có thể đánh ngang tay với một thiên thần. À, trừ bọn họ.

Isora nói.

- Bọn họ? Là ai thế?

Ông già kỵ sĩ nói.

- Là bạn của ta. Họ cũng là hải tặc. Khoảng 20 năm trước họ đã tới đây. Khi ta còn...

Ông già kỵ sĩ đang nói thì đột nhiên dừng lại, Isora nghi hoặc hỏi.

- Lúc đó ông làm gì? À, lại xong một thiên thần.

Ông già kỵ sĩ nói.

- Mantra của cậu có thể theo dõi người khác như của Enel à?

Isora nói.

- Mantra? Ý ông là Haki à?

Ông già kỵ sĩ nói.

- Với người Blue Sea thì nó là Haki.

Isora nói.

- À, tôi cũng có thể dùng Haki, nhưng Haki của tôi chưa mạnh đến mức có thể đọc suy nghĩ của kẻ thù.

Ông già kỵ sĩ hỏi.

- Thế cái cậu dùng là gì?

Isora giơ tay lên nâng một quả cầu Ki bằng nắm tay nói.

- Cảm nhận Ki. Tôi có thể cảm nhận trong phạm vi 10km, bất kỳ sinh vật sống nào cũng không thể thoát khỏi cảm ứng của tôi. Sao, siêu không?

Ông già kỵ sĩ hỏi.

- Ki là cái gì?

Isora đập tay lên mặt vuốt xuống rồi nói.

- Tôi quên... Ki là một loại năng lượng sống mà bất kỳ sinh vật sống nào cũng có. Nó giống như Haki, nhưng Haki là loại chỉ cần có thời cơ là nó sẽ thức tỉnh, còn Ki là loại phải đi luyện tập có mục đích thì nó mới thức tỉnh. Về bản chất thì Ki và Haki giống nhau, những người thức tỉnh Haki thì đã có thể dùng Ki nhưng mà lượng Ki của họ chỉ bằng 1/1000 người dùng Ki bình thường. Ông hiểu chưa?

Ông già kỵ sĩ nói.

- Vì sao trước giờ ta chưa từng nghe nói về Ki nhỉ?

Isora nói.

- Ở mãi một chỗ không tốt đâu ông già. Người ta sẽ gọi ông là ếch ngồi đáy giếng đó.

Ông già kỵ sĩ sạm mặt lại nhìn Isora một lúc rồi cười nói.

- Tuy cậu nói khó nghe, nhưng mà cậu nói đúng. Ở một nơi quá lâu thì cái gì cũng không hiểu.

Isora hất tay quăng quả cầu Ki trong tay bay về phía khu rừng, khi nhìn thấy quả cầu Ki phát nổ bay một cái rễ cây khổng lồ thì hắn cười nói.

- Chiêu này gọi là Pháo Ki đi.

Sau đó Isora quay đầu nói.

- Chopper! Giữ thuyền thêm một chút đi nhá. Tớ đi tìm Nami. À, nhớ lấy tiền trả cho ông kỵ sĩ.

Chopper nói.

- Được, đi sớm về sớm nhé!

Isora nói.

- Ờ, bái bái!

Sau đó Isora bay lên trời... Bìa rừng, gần bờ biển, Nami đứng dưới một kiến trúc thở hổn hển, Robin từ từ đi lại gần hỏi.

- Sao cô vội vã thế?

Zoro bực mình nói.

- Chết tiệt! Càng tới gần biển cô ta càng phấn khích.

Nami nói.

- Vậy là đôi mắt đã không đánh lừa mình.

Robin nói.

- Nhìn này...!

Zoro leo qua một cái rễ cây nói.

- Này, Nami. Tôi chịu hết nổi rồi đấy. Nói xem... Cái này...

Nami nói.

- Thứ này đã trả lời tất cả, đúng không? Nhìn xem... Trông thứ này rất quen đúng không? Đó không phải là truyện cổ tích. Chúng ta vừa thấy nó sáng nay, khi ở dưới đó.

Zoro bước tới hỏi.

- Thế này là sao? Thứ trần tục này làm gì ở đây? Y như đúc.

Robin nói.

- Không, không phải. Đây là một phần của cái dưới đó.

Zoro nói.

- Một phần?

Lúc này, Isora đáp xuống nói.

- Wow, cái này... Là nhà của ông chú đầu hạt dẻ đúng không?

Nami quay đầu lại nói.

- Isora! Chopper sao rồi?

Isora đi lại gần nói.

- Chopper bị thương nhẹ. Going Merry bị gãy mất cột buồm và cháy vài nơi.

Zoro hỏi.

- Còn tên kia?

Isora nói.

- Cho cá mập ăn rồi.

Nami nói.

- Cậu đừng có dùng vẻ mặt bình tĩnh để nói mấy điều kinh khủng đó được không?

Isora cười cười quay qua nhìn nửa ngôi nhà nói.

- Vậy là tớ đúng nhỉ?

Nami nói.

- Ờ, cậu nói đúng. Đây là một phần của Jaya.

Zoro nói.

- Vậy là xưa kia hòn đảo đã bị tách đôi... Và một nữa đã bay lên trời. Nhưng... Làm thế nào?

Nami nói.

- Chỉ có thể là do dòng chảy quái quỷ đó. Dù nghe có điên khùng tới mức nào.

Isora nói.

- Giờ thì chúng ta sẽ tìm thành phố vàng và gõ vang cái chuông vàng. Nếu nó tồn tại, chúng ta sẽ biến ước mơ của ông ta thành sự thật.

Nami bật chế độ mê tiền nói.

- Thành phố vàng! Ơn chúa!!! Sau bao khổ cự để lên được đảo trên trời... Và rồi phát hiện ra đây là vùng đất của vàng. Đây chắc chắn là phần thưởng cho một cô gái tốt bụng rồi. Cảm ởn chúa!

Isora giật giật mí mắt nói.

- Tốt bụng...?

Zoro nói.

- Tôi tưởng cô sợ vùng đất của chúa.

Nami nói.

- Gì? Chúa gì? Ông ta thì sao nào? Ông ta quan trọng hơn vàng sao?

Robin nói.

- Cô vừa nói “ cảm ơn chúa” đấy thôi?

Zoro nói.

- Đúng là cái đồ tham tiền!

Isora nói.

- Giờ... Đi tiếp hay là về thuyền?

Nami nói.

- Về thôi, gần tối rồi.

Zoro nói.

- Ờ.

Isora nói.

- Mấy cậu muốn đi trở về hay là bay về?

Nami nói.

- Đương nhiên là bay về!

Isora nói.

- Okay.

Sau đó Isora dùng năng lực trái ác quỷ biến thành thiên niên long nói.

- Leo lên đi.

Nami hỏi.

- Không phải cậu nói là sẽ gây chú ý à?

Isora nói.

- Giờ 4 tu sĩ thiên thần đã chết 1 và ngất 1, còn 2 tên thì căn bản là không thể uy hiếp được chúng ta nên không cần lo gì cả.

Zoro nói.

- Nếu bọn hắn đến thì chỉ là nạp mạng thôi.