Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece - Chương 38: Cứu team (không có gì đặc sắc)




Cách nơi Isora ngủ khoảng 1km, đâu đó trong khu rừng trên đảo khu vườn nhỏ đang có hai người khổng lồ đang nằm trên mặt đất, bên cạnh hai người khổng lồ là một cái bánh kem khổng lồ màu trắng với cái đỉnh hình trái bí đang xoay, ở tầng dưới cùng của bánh kem là Nami, Vivi và Zoro, chân của ba người đang bị đông cứng trong bánh kem, Zoro nhìn lên trái bí đang xoay nói.

- Hóa ra là như vầy hả? Làm ngọn nến trên một cái bánh.

Nami hỏi.

- Mà cái thứ đang xoay ở trên kia là gì vậy?

Nami nhìn xuống chân, cố gắng rút ra mấy lần rồi nói.

- Không thể nhúc nhích được!

Zoro cười nói.

- Đời nào hắn lại để chúng ta di chuyển chứ? Chúng ta là kẻ thù của chúng mà.

Zoro rút kiếm ra đâm vào mặt bánh dưới chân, lưỡi kiếm chạm vào mạnh bánh tạo nên tiếng kim loại ma sát, Zoro nhìn vết cắt nói.

- Cứng quá! Mình không thể dùng sức trong cái tư thế này được.

Vivi chỉ vào bụi trắng đang rơi xuống nói.

- Có gì đang rơi xuống kìa!

Ở cách họ không xa là một người đàn ông trung niên với nái tóc hình số 3 cười nói.

- Hãy thưởng thức dịch vụ sáp nến! Cái thứ đang rơi xuống kia chính là sáp nến... Nó sẽ biến các ngươi thành tượng sáp. Có những thứ mà ngay cả tài năng bẩm sing của ta cũng không thể tạo ra được, đó là tượng người sáp hoàn hảo. Cái tên đã nói lên tất cả, các ngươi sẽ trở thành những bức tượng có trái tim. Vì mục đích cao cả của nghệ thuật, các ngươi sẽ phải chết.

Nami nói.

- Còn lâu! Tạo sao chúng ta phải cam chịu làm nghệ thuật của ngươi chứ!?

Sao đó Nami lại quay qua nói với người khổng lồ.

- Brogy! Đừng có nằm yên như thế chứ! Làm gì đi không thì ông cũng thành tượng đó!

Người đàn ông có mái tóc hình số 3 nói.

- Van xin hắn không giúp được gì đâu. Hắn ta chủ mới nhận ra rằng... Không cần phải để tâm đến vết thương của đối thủ, hắn đã giết Dorry, người nạn cùng hắn chinh chiến 100 năm qua bằng chính đôi tay của mình. Và tên ngốc này cũng giỏi rơi nước mắt cho chiến thắng của hắn! Hay là ngươi đang thương xót vì mất mát tên bạn đó? Há há há. Giờ thì ngươi không thể giúp hắn được nữa đâu, đồ ngốc! Há há há ha ha ha.

Người khổng lồ Drogy nói.

- Ta biết. Ta biết là đã có chuyện gì đó. Lúc mà bọn ta bắt đầu giao chiến, ta biết là dorry đang giấu diếm chuyện gì đó.

Người đàn ông có mái tóc hình số 3 nói.

- Hử? Ngươi bảo là ngươi biết sao? Há há. Xạo quá đi! Nếu ngươi đã biết vậy thì sao các ngươi vẫn tiếp tục trận chiến? Ta thấy ngươi đánh hăng lắm mà. Không có chút tình cảm nào cả! Há há há há!

Drogy cắn răng nói.

- Làm sao mà một tên nhãi không hiểu nổi ý nghĩa của từ đấu tay đôi lại có thể hiểu được lý do ta khóc? Ngươi thì biết cái quái gì chứ? Một chiến binh sẽ cố tình che giấu vết thương và tiếp tục chiến đấu. Sao ngươi lại dám sỉ nhục hắn!? MỘT TRẬN ĐÁNH TAY ĐÔI THÌ LÀM SAO CÓ CHỖ CHO TÌNH CẢM HẢ? Giờ thì... Ta đã hiểu mọi chuyện. Vậy thì ta sẽ tự ta xử ngươi.

Drogy dùng sức làm bể nát còng tay và phá vỡ lớp sáp xung quanh cơ thể, từ từ đúng lên nói.

- Cảm ơn nhiều nhé Dorry, bạn tốt nhất của ta!

- Bùm!

Drogy vừa đứng lên thì lại bị một vụ nổ làm choáng váng, sau đó lại có thêm vài vụ nổ liên tục xảy ra trên người Drogy là ông ngã quỵ xuống đất bất tỉnh, Nami và Vivi kêu lên.

- Brogy!

Mr 5 để tay xuống nói.

- Một tên quái vật nóng tính!

Người đàn ông có mái tóc hình số 3 đẩy đẩy mắt kính, đắc ý nói.

- Chỉ có như vậy thôi à? Ta thấy ngươi nên gọi cái tên còn lại trong đám các ngươi ra thì tốt hơn đấy! Há há há.

Nhưng trong lòng của hắn thì lại nghĩ.

- Tã đã đánh giá hắn quá thấp. Ngay cả ta cũng không ngờ rằng sức mạnh của người khổng lồ lại khủng khiếp đến như vậy. Phải nhanh chóng trói hắn lại đàng hoàng thôi.

Sau đó người đàn ông có mái tóc hình số 3 nhảy lên cao, đưa hai tay ra, hai bàn tay của hắn biến mất, thay vào đó là hai dòng sáp nóng chảy lao nhanh xuống tạo thành những cái còng tay trói hay tay Drogy lại, sau đó sáp lại chảy ra một lượng lớn bao cả hai tay và hai chân của Drogy, sau đó lại tạo ra bốn cây lao bằng sáp phóng lên trời, cây lao rời từ trên cao xuống cấm vào khớp tay và chân của Drogy trong tiếng kêu sợ hãy của Nami và Vivi, người đàn ông có mái tóc hình số 3 cười đắc ý nói.

- Giờ thì ngươi không thể cựa quậy được nữa nhé!

Vivi nhìn Drogy đau đớn ngất đi nói.

- Thật tàn nhẫn!

Nami nắm một viên bi trong tay nói.

- Cái tên lùn khốn kiếp, làm sao để cái viên bi này vỡ ra đây!?

Zoro nói.

- Đưa cho tôi thử.

Nami đưa viên bi ra, Zoro cầm lấy nhìn một lúc rồi rút kiếm ra chém vào...

Isora mở mắt ra ngồi bật dậy nói.

- Nami xảy ra chuyện!

Isora nhắm mắt lại một lúc, sau khi cảm nhận phương hướng chính xác, Isora dùng năng lực trái ác quỷ biến đôi tay thành đôi cánh mà bay thẳng vào rừng... Mười phút sau, Isora nhìn thấy Usopp đang ngồi trên con vịt của Vivi chạy ở phía trước, phía sau là Mr 5 đang đuổi theo, Isora dùng tốc độ nhanh nhất đáp xuống, hai chân hắn đạp vào đất tạo thành một cái hố chặn giữa Mr 5 và Usopp, Mr 5 nhanh chóng dừng lại nói.

- Cái gì vậy?

Usopp lắp bắp nói.

- Qu- Quái vật hả?

- Nami có sao không Usopp?

Khói bụi tản đi, lộ ra Isora với gương mặt giận dữ, Usopp thấy Isora thì nói.

- Isora mau đi cứu Nami, bọn họ sắp thành tượng sáo rồi!

Isora rút kiếm ra chém Mr 5 ra làm đôi rồi nói.

- Cậu tự về đi.

Sau đó Isora lại bay nhanh về phía Nami, 1 phút sau, Isora nhìn thấy Nami, Vivi và Zoro đang đứng trên một cái bánh kem màu trắng khổng lồ, còn Luffy thì đang ngồi một bên uống trà, Nami nhìn thấy Isora thì kêu lên.

- Isora, mau đưa bọn tớ ra khỏi đây!

Isora nghe vậy thì yên tâm nói.

- Chém ra hả?

Nami nói.

- Chém làm sao được hả đồ ngốc? Dùng lửa đốt!

Cô bé đang ngồi uống nước trà với Luffy nói.

- Mr 3 là hắn kìa, mau bắt hắn đi.

Mr 3 nói.

- Biết rồi! "Còng tay"

Isora né khỏi còng tay, nói nhỏ.

- Lửa hả, Đi đâu tìm bây giờ? À đúng rồi, năng lực của mình có nhiệt độ!

Isora lại hỏi.

- Nami, cậu chắc là lửa chưa?

Nami nói.

- Chắc chắn! Làm nhanh đi!

Isora dùng năng lực trái ác quỷ đến cực hạn, tạo ra một đôi cánh tím khổng lồ với nhiệt lượng khủng bố, sau đó từ từ đưa đôi cánh đến gần cái bánh kem, sức nóng tỏa ra từ đôi cách nhanh chóng làm nóng chảy cái bánh sáp đi, nhưng mà cũng vô tình vào chảy luôn cái áo của Nami, một lúc sau sáp nến chảy ra hết, Nami nhanh chóng chạy về phía Isora, Isora tưởng Nami muốn ôm vì vậy hắn giang hay tay ra, nhưng mà...

- Ầm! Ầm! Ầm!

Isora ôm đầu ngồi xuống, khó hiểu hỏi.

- Sao cậu đánh tớ?

Nami nghiến răng nói.

- Cái viên bi cậu đưa, cứng như là sắt vậy, bóp không vỡ đập cũng không bể cả kiếm của Zoro cũng không chém nó ra làm hai được, nếu không phải cái tên Mr 5 ngu ngốc kia làm nó nổ thì không biết là khi nào cậu mới quay về! Còn nữa, cậu cố tình đốt áo của tớ đúng không?

Isora giơ tay lên nói.

- Tớ thề là vô tình! Lần đầu dùng nên điều khiển không tốt lắm...

Mr 3 hét lên.

- Các ngươi, không xem ta tồn tại đúng không? Cái tên lùn kia ngươi là ai?

Cô bé đang ngồi uống trà với Luffy nói.

- Hắn là cái tên trong danh sách đấy.

Isora quay đầu qua nói.

- Ngươi nói ai lùn? Với lại Luffy. Sao cậu ngồi uống trà với nó?

Zoro nói.

- Cậu ấy bị con bé đó khống chế bằng màu sắc rồi!

Isora nói.

- Màu sắc? Trái ác quỷ à? Mà chân cậu bị gì thế?

Zoro nói.

- Đợi cậu lâu quá nên tớ tính chặt bỏ để chiến đấu!

Isora cơi áo khoác bồi bàn ra, sau đó lại cởi cái áo trắng ra đưa cho Nami nói.

- Chắc là hơi ngắn, nhưng mà cậu mặc đỡ đi.

Sau khi Nami lấy cái áo trắng thì Isora cầm kiếm lên nói.

- Tớ vừa đánh với một con cá siêu bự xong, sức mạnh vẫn chưa hồi phục, cho nên tớ định giao tên số 3 cho cậu, nhưng mà bây giờ chỉ có thể cứu Luffy trước rồi nói.

Isora nói xong thì lập tức xông thẳng về phía phía Luffy, Mr 3 thấy thấy thì định ngăn Isora lại nhưng mà Zoro rút kiếm ra nói.

- Tớ còn đánh được, cậu mau cứu Luffy đi.

Isora chạy nhanh về phía Luffy, Mr 3 thấy thế thì kêu.

- Miss Goldenweek, ngăn hắn lại.

Cô bé gật gật đầu một cái rồi cầm bản vẽ lên, dùng cọ nhún màu rồi vẽ lên không khí, vết màu được vẽ ra nhanh chóng bay đến gần Isora, Isora nhẹ nhàng tránh qua một bên, sau đó giơ kiếm lên chém xuống, lần này hắn nương tay không có chém Miss Goldenweek ra làm đôi, nhưng mà cũng chém mất nửa cái mạng, cô bé Miss Goldenweek trúng một kiếm, hai mắt trợn trắng ngất xỉu tại chỗ, Luffy giật mình sau đó lại tức giận nói.

- Đừng hòng điều khiển ta với cái thứ son quái quỷ đó nữa!

Isora nói.

- Được rồi được rồi. Thuyền trưởng, mau đi giúp Zoro kìa cậu ấy sắp chịu không nổi rồi.

Luffy nói.

- Biết rồi! Mà cậu có thể làm tan sáp cho Drogy được không?

Isora hỏi.

- Drogy?

Luffy chỉ về một cục sáp khổng lồ nói.

- Là người khổng lồ đó!

Isora gật đầu nói.

- Ờ không vấn đề!

Isora đi đến gần cục sáp khổng lồ biến đôi tay thành đôi cánh siêu bự siêu nóng, vừa làm tan sáp cho Drogy vừa nói.

- Usopp đi đâu rồi ta, sao lâu tới quá vậy?

- Wow! Thật tuyệt!

Isora nghe thấy tiếng trầm trồ của Luffy thì quay lại, sau đó hai mắt của hắn cũng tỏa sáng nói.

- Robot kìa! Siêu thiệt!

Hai người trầm trồ kinh ngạc là vì bây giờ Mr 3 đang ở trong một con người sáp, nhìn rất chi là ngầu lòi, Nami thấy hai người kinh ngạc thì nói.

- Này hai cậu lo tập trung đi! A đau!

Nami đang nói chuyện thì la lên, Isora quay qua nhìn, chủ thấy Nami mặt cái áo của hắn còn lộ ra một chút thịt ở rốn, giờ này ở chỗ thịt đó đang có một mận đỏ, Isora nhìn thấy thì lập tức dùng tay nhanh chóng chạy lại gần Nami, hắn đưa mặt lại gần nhìn thật kỹ cái mẫn đỏ, trong lòng thì hỏi.

- Goro, có phải con trùng đó cắn không?

Garuda Goro nói.

- Bây giờ chưa có xác định được, nhưng mà cậu nên hút chất độc của con trùng đó ra chắc là sẽ không sao.

Isora hỏi.

- Làm sao hút?

Garuda Goro nói.

- Thì dùng miệng...

Ở bên ngoài Nami thấy hắn nhìn chằm chằm vào bụng thì vừa ngượng vừa giận đúng lúc Nami muốn đánh thì Isora đột nhiên ôm lấy Nami rồi kề miệng vào mận đỏ, Nami triệt để nôi khùng đề Isora xuống đất dùng hết sức đẻ đánh, vừa đánh vừa nói.

- Tên ngốc, cậu muốn là gì? Sàm sỡ! Dê xồm! Biến thái!

Isora nói.

- Không phải đâu Nami. Nghe tớ nói, thật sự là cậu bị con trùng nguy hiểm cắn mà! Tớ chỉ hút độc của nó ra thôi!

- Ầm! Ầm! Ầm!

Nami tức tối nói.

- Con trùng cắn thì sao chứ!? Có chết không? Tớ hỏi là Có. Chết. Không!?

Isora vô lực nằm trên đất, vô thức nói.

- Thật sự là nguy hiểm mà... Phải hút độc ra mà...

P/s hết chương:))