Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece - Chương 40: Nami bị bệnh!




Vài ngày sau, sau khi Isora ngồi thiền xong, hắn đi ra mũi thuyền ngồi xuống ngẩn ngơ nhìn Nami nói chuyện với Vivi, một lúc sau Sanji bưng một đĩa bánh ra nói.

- Đừng tự làm khó mình thế chứ, Vivi tiểu thư. Có tôi đây! Có muốn nếm thử bữa ăn nhẹ hôm nay không? Là một cái bánh gato nhỏ đấy. Thức uống thì có trà và cà phê, tùy quý cô lựa chọn.

Vivi cảm động nhìn Sanji nói.

- Sanji...

Luffy, Usopp và con vịt Carue xúm lại gần nhìn đĩa bánh, Luffy chảy nước miếng nói.

- Nhìn ngon thế!!

Sanji tức giận nói.

- Phần của các cậu ở trong bếp ấy!

Nami mỉm cười nhìn đám Luffy chạy vô bếp, sau Nami lại mệt mỏi nhíu mày, khi Sanji đi vào cabin thì Isora nói.

- Cậu bệnh rồi Nami!

Nami nói.

- Tớ không sao, chỉ là áp lực quá lớn thôi...

Isora tức giận nói.

- Nami! Chúng ta cần tìm một hòn đảo có bác sĩ, nếu không cậu sẽ chết! Vì sao tớ nói cậu không chịu nghe?

Isora chỉ vào Vivi nói.

- Tại sao cậu xem chuyện của cô ta quan trọng hơn mạng của cậu?

Nami tức giận dứng lên muốn nói gì thì đột nhiên lại ngã ra ngất xỉu, Isora vội chạy đến đặt tay lên trán Nami một lúc rồi nói.

- Bắt đầu sốt rồi.

Vivi nghe vậy thì hét lên.

- Mọi người mau tới đây! Có chuyện rồi!

Khi tất cả mọi người tập trung, Luffy hỏi.

- Có chuyện gì đấy Vivi?

Vivi nói.

- Nami cãi nhau với Isora sau đó phát sốt ngất xỉu rồi!

Sanji tức giận chạy ra nói.

- Isora! Tên khốn, ngươi đã làm gì hả?

Isora ôm Nami lên đi vào nói.

- Cậu bớt ồn đi! Nami bị bệnh rồi! Chúng ta cần tìm bác sĩ!

Sau đó Isora đưa Nami vào khoang thuyền đi thẳng đến phòng nữ rồi đặt Nami lên giường, tất cả mọi người cũng đi theo vào, Sanji lo lắng hỏi.

- Nami tiểu thư sắp chết rồi sao? Phải không Vivi tiểu thư?

Vivi giặt khăn bằng nước ấm đắp lên trán cho Nami rồi nói.

- Tôi tưởng là khí hậu nhưng mà chắc là không phải...

Sanji nắm cổ áo Isora nói.

- Isora mau nói! Cậu biết Nami tiểu thư bị gì mà đúng không? Nói nhanh!

Isora lạnh lùng nhìn Sanji nói.

- Bây giờ tớ rất khó khống chế bản thân nến tốt nhất là cậu đừng làm tớ mất khống chế.

Sau khi Sanji buông tay ra thì Isora nói.

- Nami bị một con côn trùng cắn, loại côn trùng này có một loại độc tính, người bị nó cắn sẽ phát sốt liên tục, bắt đầu từ ngày thứ 2. Nếu trong 5 ngày không có thuốc kháng sinh thích hợp thì người bị cắn sẽ chết... Thuyền trưởng, bây giờ chúng ta cần tìm một hòn đảo có bác sĩ, nếu không thì vài ngày nữa Nami sẽ chết.

Nami khó khăn mở mắt ra ngồi dậy nói.

- Trên bàn vẽ của tớ... Có một tờ báo.

Vivi đi tới bàn vẽ của Nami lấy tờ báo đến, sau khi đọc một lúc Vivi khiếp sợ nói.

- Không... Không thể nào!

Luffy hỏi.

- Này sao thế? Chuyện gì vậy?

Sanji hỏi.

- Tn về Alabasta hẻ Vivi tiểu thư?

Vivi đọc.

- “300.000 lính hoàng gia đã đào ngũ để gia nhập quân phiến loạn.” Ban đầu, có 600.000 quân hoàng gia đàn áp 400.000 phiến quân... Nhưng chỉ sau một trận, sự chênh lệch đã...!

Nami nói.

- Cuộc nổi loạn ở Alabasta đã bắt đầu có đà tiến tới. Tờ báo này có từ 3 hôm trước. Xin lỗi nhé. Dù có cho cậu xem cũng không thể thay đổi được tốc độ thuyền. Tớ nghĩ nó sẽ làm cậu thêm căng thẳng hơn, nên đã giấu đi. Đã hiểu chưa Luffy? Isora?

Luffy nói.

- Tớ có cảm tưởng là chuyện này rất tệ.

Nami nói.

- Tốt, cậu hiểu nhanh hơn tớ tưởng.

Isora im lặng bước đến gần Vivi, đưa tay lên nắm lấy chuối kiếm nói.

- Tớ sẽ chém cô ta! Các cậu... Tránh ra!

Nami tức giận nói.

- Isora! Sao cậu không chịu hiểu?

Isora nhìn thẳng vào mắt Nami nói.

- NGƯỜI KHÔNG CHỊU HIỂU LÀ CẬU!!! Tớ đã nói là cậu sẽ chết! Tạo sao cậu cứng đầu như vậy?

Usopp nói.

- Nami... Nếu như không tìm bác sĩ sớm thì...

Nami nói.

- Tớ khỏe, chỉ là cái nhiệt kế bị hỏng thôi. Không ai có thân nhiệt tới 40độ C cả.

Isora thở dài nói.

- Được rồi... Cậu muốn làm gì cũng được, tớ đi ra ngoài đây!

Sau đó Isora đi lên boong thuyền, Zoro thấy hắn đi ra thì hỏi.

- Có chuyện gì mà ồn ào thế?

Isora nói.

- Không có gì! Mà hình như thuyền đi sai hướng thì phải...

Zoro nói.

- Chúng ta luôn đi về phía đám mây to nhất kia, làm sao sai được?

Isora che mặt nói.

- Được rồi, cứ tiếp tục đi, nếu thấy đảo thì gọi tớ.

Zoro gật đầu sau đó lại tiếp tục tập luyện, một lúc sau Nami đi ra nhìn vào Log rồi nói.

- Thật là, cậu đang làm gì thế Zoro?

Zoro hỏi.

- Sao vậy chứ? Thuyền vẫn đang thẳng tiến mà?

Nami nói.

- Ờ, thẳng tiến nhưng mà sai hướng! Nhìn vào la bàn đi, ở đó mà ầm ỉ!

Zoro nói.

- Tớ chẳng cần phải nhìn vào thứ đó. Chúng ta vẫn luôn đi theo đám mây to nhất ở đằng kia!

Nami tức giận nói.

- Mây sẽ bay và đổi hướng cơ mà... Không chịu nổi! Đau đầu quá!

Zoro nói.

- Vậy thì đi nghỉ đi, đồ đần!

Nami nói.

- Tôi ra đây vì tôi biết là không thể nhờ cậu được! À... Không khí, thay đổi rồi...

Zoro nói.

- Không khí? Trời nắng cả ngày mà?

Nami nói.

- Cứ gọi hết mọi người ra đây đi!

Zoro nói.

- Ê! Xách đít lên boong thuyền đi! Có việc đây!

Luffy và Usopp đi ra hỏi.

- Gì thế?

Sanji đi ra hỏi.

- Cái gì? Tôi không nghe lệnh cậu đâu đấy.

Zoro nói.

- Im mồm mà làm đi! Xoay buồm để đón gió từ mạn trái.

Sanji hỏi.

- Chuyện gì thế Nami tiểu thư? Sóng lặng và thời tiết đẹp mà.

Nami nói.

- Gió... Chúng ta sắp đụng phải một cơn gió lớn... Tớ nghĩ thế.

Nami nói xong thì quay người lại, Luffy đặt tay lên trán Nami một lúc rồi rút tay ra nói.

- Nóng quá! Cậu đang bốc cháy kìa! Phải dừng thuyền lại và đưa cậu tìm bác sĩ!

Nami nói.

- Lo chuyện của cậu đi! Đây là nhiệt độ bình thường của tớ! Đừng có đùa nữa, đi mà giữ chặt đây thừng đi.

Sanji nói.

- Nami tiểu thư, tôi biết như thế là vì Vivi, nhưng... Cô không cần phải ép mình quá mức như thế...

Nami nói.

- Tôi đã nói là tôi khỏe!

Usopp nói.

- Này Nami, cậu thật sự...

Nami hét lên.

- Không cần biết! Cứ tiếp tục di chuyển thuyền...

Isora đi tới gần đánh nhẹ một cái vào cổ Nami, khi Nami ngã xuống hắn nhìn xung quanh hỏi.

- Không ý kiến chứ?

Sau khi nhận được cái lắc đầu thì Isora nói.

- Các cậu cứ quay thuyền đi, tớ sẽ lo cho Nami.

Isora đưa Nami đi vào khoang thuyền, khi đi vào phòng nữ thì Isora nhìn thấy Vivi đang ngồi trên giường, hắn lạnh nhạt nói.

- Tránh đường!

Vivi nói.

- Nami, có sao không?

Isora cầm lấy một cái khăn nói.

- Đi ra ngoài.

Vivi chần chờ một lúc rồi bước lên boong thuyền, Isora ngồi xuống đặt cái khăn đã thấm nước ấm lên trán Nami, trong lòng thì hỏi.

- Goro, quét xem có hòn đảo có người nào gần đây không?

Garuda Goro im lặng thật lâu rồi nói.

- Không có...

Một lúc sau, Going merry đi vào một cơm bão, Isora đi ra boong thuyền nói.

- Các cậu tự lo bão đi, Nami vẫn chưa tỉnh.

Sanji nói.

- Tên khốn! Là do ngươi ra tay quá mạnh đó!

Isora nói.

- Là do cơ thể của Nami quá yếu!

Lại vài tiếng nữa trôi qua, Going merry đi vào một hải vực có tuyết rơi, Isora đi ra ngoài, đổi cho Vivi vào chăm sóc cho Nami, Isora ngồi trong bếp vừa ăn vừa hỏi.

- Goro, có đảo không?

Garuda Goro nói.

- Không có đảo... Nhưng mà có thuyền, chắc là bọn họ sẽ có bác sĩ.

Isora vui mừng hỏi.

- Thuyền ở đâu?

Garuda Goro nói.

- Dưới đáy biển, hướng 12h, xa khoảng 1km và sâu hơn 5km.

Isora vội chạy ra mũi thuyền nhìn về phía trước, Luffy hỏi.

- Gì thế Isora?

Isora nói.

- Có thuyền ở phía trước!

Đúng lúc này Zoro cũng nói.

- Này các cậu. Người ta có thể đứng trên biển được không?

Isora nói.

- Được, tớ đứng được... Nhưng cái người mà cậu nói... Chắc không phải tớ.

Zoro nói.

- Đương nhiên không phải cậu! Ở phía trước có người đang đứng trên biển kìa.

Isora nhảy lên đài quan sát lấy cái ống nhòm nhìn về phía trước sau đó vui mừng nói.

- Là tàu ngầm, chắc là họ có bác sĩ...

P/s còn 1h để viết, nhưng mà phải để một chút hồi hộp, mặc dù các đh đều đã xem one piece rồi, nhưng ta cũng muốn giữ cảm xúc hồi hộp, chương sau là tìm bác sĩ cho Nami nha. mà hình như hôm qua cn mà ta quên viết 2c thì phải...::V