Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 124: Độ kiếp (2)




Chương 124: Độ kiếp (2)

Hình chiếu tượng ma phật cũng bị ảnh hưởng làm nó suy yếu vài phần, nhưng nó cũng không có cách nào thúc ép Trương Dạ rời khỏi.

Biết chính nó còn khó sống qua đòn lôi kiếp tiếp theo, tôn ma phật bèn nhe nanh cười, "Ahahaha, không ngại nói cho ngươi biết, ngươi chính là vạn chúng chi địch! Rồi sẽ có ngày.. chính bọn ta sẽ đày đoạ ngươi, ép ngươi lạc lối trong chính luân hồi!"

ẦM VANG!

Tia sét tím rực thứ hai đánh xuống, trực tiếp đánh tan tành hư ảnh của tôn ma phật, để Trương Dạ nhận lấy toàn bộ sát thương.

Trên cổ Trương Dạ bấy giờ cũng đã hiện ra hình xăm xích cổ quen thuộc, nó trải đầy khắp thân người Trương Dạ, bao hàm với cả cái hình xăm kì dị vốn có của hắn.

Thiên Đạo nguyền rủa lại lần nữa áp dụng lên người hắn, lần trước Cửu lão nhân hao tâm tổn sức mới có thể phá, lần này liền chỉ có thể tự thân hắn giải quyết.

Nó há có thể để sinh linh hèn mọn tù tội bên dưới đạt được kết quả như ý? Nên, thân là ý chí thiên đạo, nó sẽ dùng mọi cách để tiêu diệt tên tù phạm dưới kia trong phạm vi của hạ giới.

Trương Dạ còn phải trải qua bảy đợt sét cường hoá theo thứ tự tăng dần mới có thể chính thức bước qua ngưỡng cửa Tiên Thiên chân chính.

Nhưng ngay từ ban đầu, Trương Dạ vốn đã không có ý định độ kiếp để thúc ép bản thân bước qua Tiên Thiên.

Đây chỉ là một trong số các át chủ bài của hắn khi gặp phải cường địch mà bản thân không có nổi một phần trăm cơ hội chiến thắng.

"Ta đã suy nghĩ rất nhiều, về cách có thể tránh mặt Thiên Đạo, tránh khỏi các tai kiếp hoặc thậm chí sắp xếp của phía trên"

Trương Dạ lẩm bẩm tựa như đang nói với chính bản thân hắn.

"Không có đường nào, trước sức mạnh tuyệt đối, tuyệt nhiên không có mưu mô nào có thể chống lại được"



"Đó là dĩ nhiên.. cho đến khi ta bắt gặp được quyển bí pháp của Đạo Tông - Tam Thanh Nhất Khí, hay còn gọi Nhất Khí Hoá Tam Thanh"

"Cùng với kiến thức về Tam Thi mà ta đọc được trong sách.. suy nghĩ của ta là khả thi"

Trương Dạ chỉ còn ba ngày để sống sót, đồng nghĩa phải thành công đón đợt lôi kiếp, một trong hai điều kiện thất bại, Trương Dạ chắc chắn phải c·hết.

Đám mây đen trên trời tích tụ hồi lâu, nặn ra thiên quân hình người với khí tức Tiên Thiên tam trọng, thiên quân chậm rãi hạ giới với chiến thương trên tay.

Trương Dạ lấy lại bình tĩnh mặt không đổi sắc, tay sớm đã chuẩn bị kiếm nghênh đón đợt t·ấn c·ông tiếp theo.

Hiện tại buộc phải thành công đón ít nhất ba sáu đợt kiếp lôi, kế hoạch mới có thể được đảm bảo.

Thiên quân không nói không rằng, chiến thương ập tới cùng chiến ý cao trào, hướng đến người Trương Dạ đâm chọt.

Mũi thương bén nhọn hoà lẫn lôi khí cuồng bạo, dù chưa tiếp xúc cũng đã làm Trương Dạ co giật một lúc, vì đó tốc độ trở nên đình trệ hơn bao giờ hết.

Cơ thể theo bản năng phản xạ đỡ lấy minh thương bằng thanh pháp kiếm, do phẩm chất chỉ là hoàng phẩm hạ giai, nó nhanh chóng vỡ nát để minh thương đâm vào người Trương Dạ.

Linh hồn lần nữa bị tổn thương, làm Trương Dạ như phát cuồng vùng vẫy. Song, hắn vẫn có chút lý trí mà cố tình phun máu lên thiên quân, để c·hất đ·ộc trong máu thấm nhuần qua lớp giáp được bọc bằng lực lượng lôi điện.

"Đòn của ngươi.. không có tính thiên biến vạn hoá, vẫn là ngươi của trước kia" Trương Dạ ho ra máu, nắm bắt được khuyết điểm của thiên quân sau khi thử nghiệm.

Hắn lại hiển hoá ra thêm một thanh kiếm trong tay, lũ lượt cuồn cuộn năng lượng cuồng bạo đi vào trong thanh kiếm.



Thiên quân lần nữa ập tới, cũng là lúc Trương Dạ đoán trước thế đòn mà né tránh, cùng lực tay vẩy nhẹ chém phăng đứt đầu thiên quân.

Đúng, Trương Dạ đoán hoàn toàn đúng.

Thiên Đạo không muốn thừa nhận nhưng thiên quân là do Thiên Đạo ý chí mô phỏng từ một vị tướng quân gần gũi, không có ý thức, nên nó như được lập trình mà chỉ có vài ngón đòn t·ấn c·ông Trương Dạ.

Lần trước hắn đã trải qua, dĩ nhiên sẽ có kinh nghiệm đối chiến.

Hiện tại đã kết thúc ba đợt lôi kiếp, hắn còn ba đợt nữa cần liều mạng.

Một sai sót nhỏ có thể dẫn đến cửa tử không toàn thây.

Lần sét đánh thứ tư không nghi ngờ gì càng nguy hiểm hơn đợt trước, Trương Dạ có thể cảm thấy vài tia quen thuộc lẩn sâu bên trong đám mây đang thai nghén bên trên.

Là ăn mòn, dùng chính lực lượng của Trương Dạ để đối phó Trương Dạ. Hiển nhiên trong tay Thiên Đạo ý chí sẽ mạnh hơn không chỉ hai ba lần.

"Là lúc nên sử dụng nó.." Tay Trương Dạ nối hơn trăm sợi chỉ đỏ, hắn di chuyển các đầu ngón kéo về.

Tia sét hồng nhạt như đếm ngược chầm chậm rơi xuống phía Trương Dạ, theo thời gian mà lực lượng bên trong tia sét ngày một mạnh hơn, khoảng cách hơn 100m, nó đã đánh xuống với tốc độ không thể thấy.

Cũng là lúc vô số loài quỷ dị tràn ra bên ngoài từ bên trong cánh rừng, thay cho Trương Dạ đỡ lấy đợt lôi kiếp thôn tính ăn mòn mọi thứ.

Linh Nô Ấn được phát huy, các loài quỷ dị không hoàn chỉnh dĩ nhiên là tồn tại đến từ Nam Đường Trấn mà Trương Dạ sớm đã lén lút cấy Linh Nô Ấn vào trước kia.

Khi biến thành quỷ dị, dân làng lại còn có ích hơn.

"Cảm ơn mọi người.."



[ Nhân tính lần nữa suy giảm, xin ký chủ đừng phạm sai lầm.. ]

Không phân biệt già trẻ lớn bé, từng tiếng la thảm thiết đau đớn vọng lại, làm tâm trạng của Trương Dạ cũng đi xuống theo.

Ngọn lửa đen trong thức hải của hắn đã b·ốc c·háy dữ dội hơn bao giờ hết, như đại diện cho tà tâm của hắn đang ngày một phát triển.

"Ta vốn là rác rưởi, cũng không cần để ý nhiều đến vậy. Thư lão vẫn nguyên vẹn, ta không cần.." Ổn định lại tâm thần sau khi hàng trăm sợi chỉ được cấu thành từ ý thức bị ăn mòn, Trương Dạ chẳng còn giữ nổi tỉnh táo để suy nghĩ thông suốt nữa.

Hắn chỉ muốn kết thúc thật nhanh.

"Ta đệt mẹ ngươi Thiên Đạo!" Trương Dạ giơ ngón giữa mắng chửi lên bầu trời, điên cuồng khiêu khích.

Thiên Đạo ý chí nhận được lời chào từ Trương Dạ, đáp trả bằng đám mây hình ngón giữa, bên trong là vô tận thánh quang có tính chất gột rửa linh hồn, nhưng trong tình huống này, lại là thiêu cháy linh hồn Trương Dạ.

Tuy nó biết Trương Dạ sẽ không đời nào c·hết được, nhưng để hắn bị dày vò đến c·hết đi sống lại thì vẫn có thể.

Đúng ý của nó, Trương Dạ lăn lộn trên đất sau khi thánh quang soi rọi xuống, soi kĩ từng ngóc ngách trên người hắn.

Năng lượng thuần túy hòng thiêu đốt linh hồn, lại chẳng thể nào đốt cháy được linh hồn của một xuyên không giả.

Hai tay Trương Dạ nắm lấy vạch mí mắt kéo dài một đường rỉ máu xuống tận khoé miệng biến dạng, hai đạo v·ết t·hương rỉ máu chảy dài xuống hai bên má hắn, miệng mở to thét dài đau khổ.

Nhưng v·ết t·hương lại không tái tạo lại y như cũ, trong đợt lôi kiếp, năng lực tái tạo của hắn triệt để xem như phế đi. Thiên Đạo ý chí căn bản là đã xem Trương Dạ như một đối tượng đặc biệt, nên mọi lý lịch về Trương Dạ cũng được điều tra rõ mà cho ra "h·ình p·hạt" đối phó tương xứng.

"M-một đợt nữa.. ah.. mau tới đây.." Nước mắt nước mũi xen kẽ nhau, Trương Dạ thảm hại chống dậy, ngón tay cử động khó khăn.

"Ta g·iết hết.. g·iết hết bọn rác rưởi các ngươi! Tới cả đi!?" Trương Dạ hét lớn chỉ lên trời mắng chửi cuồng loạn, nỗi đau đớn đã làm hắn mất tỉnh táo, để ảo giác xâm chiếm tâm trí Trương Dạ.