Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 126: Tam Thi.




Chương 126: Tam Thi.

Không thấy máu chảy ra, cũng không thấy v·ết t·hương nào trên người. Chỉ thấy tay Trương Dạ bấy giờ đang nắm giữ một sợi năng lượng hư hư thực thực, khuôn mặt hắn lại vặn vẹo khó coi.

Hắn giữ bình tĩnh, bắn tia năng lượng kia dung nhập vào trong người cỗ thân thể nằm yên bên cạnh.

"Khoái Kiếm: Trảm Hồn Thức!"

Lần nữa, Trương Dạ tiếp tục h·ành h·ạ bản thân bằng cách cắt đứt linh hồn bản thân, thông qua đó mà đưa ý thức vào trong hai cỗ thân thể.

Trảm Hồn là một trong các chiêu thức của Khoái Kiếm, tuy nhiên, một thức này không quá hiệu quả cho thực chiến vì nó yêu cầu độ chính xác cực kì cao của người dùng, hơn nữa, nếu không cẩn thận có thể gây ra phản phệ.

Tuy linh hồn yếu đi, thần thức lẫn các đòn t·ấn c·ông tinh thần cũng sẽ thua thiệt so với người khác gấp không chỉ hai lần, nhưng đối với Trương Dạ, hiệu quả nó mang lại cực kì xứng đáng.

Hình xăm người Trương Dạ vơi đi từng chút một, chuyển hoá qua một bên cơ thể. Những vật nằm trong thức hải của hắn đều có mối liên hệ đối với linh hồn, nên khi linh hồn di chuyển, chúng cũng sẽ đi theo.

Trương Dạ đem hình xăm của Vô Ưu, lửa đen lẫn Vô Tự Ma Kinh truyền qua cho một cỗ thân thể, xưng là Ác quả.

Thất sắc quang mang, lôi khí, truyền cho công pháp của Đạo Tông mà hắn gom góp được, xưng là Thiện quả.

Bản thân Trương Dạ, là trung lập.

Dịch màu đen vốn đã trở thành bản chất nguyên sơ của hắn, không thể thay đổi, bản thân cơ thể chính của Trương Dạ chỉ nắm giữ dung hợp và các loại ý cảnh hắn tự tham ngộ.

Kèm theo Thất Đại Tội vương toạ, năng lực bất khả kháng với tinh thần t·ấn c·ông là thứ Trương Dạ buộc phải sở hữu.

Còn đấu khí ngoài tầm hiểu biết của thế giới, không phải là thứ mà ai cũng có thể tu tập được, nên Trương Dạ chọn giữ nó.



Mọi kỳ ngộ từ trước giờ, Trương Dạ hoàn toàn bỏ ra phía sau, truyền thụ cho hai cơ thể Thiện - Ác.

Hắn không cảm thấy tiếc rẻ, vì cả ba đối với hắn là một thể, Trương Dạ tùy thời có thể sát nhập quay trở về để bù đắp cho phần hồn còn thiếu. Lẽ dĩ nhiên hắn sẽ không làm vậy, để bao công sức từ trước giờ đổ sông đổ bể.

Hồng Khẩu Chung tiêu tan, Trương Dạ chính thức trở lại với cuộc chơi do chính hắn và Thiên Đạo ý chí chủ trì.

"Hệ thống" Trương Dạ khẽ cất giọng gọi.

Không phản ứng.

Hắn không kiềm được liền nở nụ cười của kẻ chiến thắng, xem như bản thân cược đúng rồi.

Hệ thống là một phần liên kết với linh hồn, chỉ cần có phương pháp tách bỏ mổ xẻ, "cơ duyên" đó cũng có thể truyền lại cho người khác.

Có thể nói, Trương Dạ hiện tại chính là một cơ thể mới, sở hữu linh hồn không trọn vẹn nhưng lại thuần tuý, không dính dáng gì với Huyễn Tiên lục địa.

Hai thân thể mở to mắt, quan sát xung quanh liền ngồi dậy gật đầu với cơ thể chính Trương Dạ.

Bọn họ đều là Trương Dạ, nhưng hiểu rõ đâu là chính đâu là phụ.

Trương Dạ gật đầu đáp lễ, nhìn hai người y hệt bản thân rồi phát cho mỗi người một bộ áo trắng đen, "Ác xưng Ma Thiên, Thiện xưng Minh Thiên".

Ma Thiên và Minh Thiên nhận lấy, vì cả ba là một nên không cần nói, bọn họ cũng hiểu rõ ý nghĩ của bản thân.

Ma Thiên ngửa đầu nhìn trời, "Độ qua được Tiên Thiên, Vô Tự Ma Kinh ắt sẽ mở ra tầng hai cho ta, lúc đó Trương Dạ ngươi có thể ngó qua thử"

Trương Dạ lắc đầu cười, "Tu vi ta chỉ sợ là mất hết, muốn tu.. chỉ sợ là phải theo đường thể tu"



"Nhỉ?" Minh Thiên toác ra cỗ hạo nhiên chính khí cười, "Ngươi không nhàm chán vậy đâu, ta là người nhận được hệ thống, thú vị thật"

"Phải. ta có thứ vui hơn nhiều. " Trương Dạ úp úp mở mở lắc đầu tuỳ tiện đáp.

Cả ba người có gương mặt giống nhau cùng một chỗ khiến bầu không khí có phần quỷ dị.

Ma Thiên và Minh Thiên dường như cũng hiểu được suy nghĩ của Trương Dạ, nhanh chóng dùng thuật dịch dung biến đổi khuôn mặt của cả hai trở nên khác biệt rõ ràng.

Cả âm giọng cũng được biến tấu khác đi để người khác không nhận ra bất kì manh mối nào.

Ầm ầm..

Dường như bề trên cũng biết được việc làm vô lý chưa từng có tiền lệ của hắn, một số người cũng tặc lưỡi, trực tiếp khống chế góp phần lực lượng cho kiếp vân, mặc dù sẽ phải bỏ ra một cái giá tương xứng.

Thiên Đạo xác nhận có ba Trương Dạ tồn tại, dữ tợn tung sét rầm vang như ngày tận thế, khiến thương khung xảy ra dị tượng kinh hoàng.

Lốc xoáy nổi lên, hư ảnh cự long cuộn lấy lốc xoáy vài vòng đi về phía vị trí cả ba đang đứng.

Chưa kể, phía xa xăm còn trôi nổi hai đám mây đã tích hợp sẵn năng lượng, sẵn sàng đồng thời giáng xuống một lượt cả ba người.

Minh Thiên và Ma Thiên chặn trước người Trương Dạ nghênh chiến, dù chỉ mới thức tỉnh, nhưng bọn họ vẫn thừa hưởng được cái máu liều và máu chiến của Trương Dạ.

Kiếp vân vốn không mạnh mẽ đến vậy, điều này hoàn toàn là do đầu sỏ Trương Dạ gây nên. Hắn có điều không biết, trong lúc vô tình đã phá vỡ cán cân quy tắc của Thần Ma không gian, nên mới khiến Thiên Đạo ý chí có thể tùy tiện dùng lôi kiếp vượt quá Hậu Thiên và lực lượng bên ngoài diệt sát hắn.



Nơi mà thọ mệnh không được quá 40, huống chi là một lão nhân tuổi xế chiều như Trương Dạ.

Tam Thanh Nhất Khí không phải là quyển công pháp quá bá đạo, chỉ đơn thuần có thể tu ra hai cỗ thân thể thay thế mình gánh chịu "nghiệp chướng" mà tín ngưỡng của nhân gian tin vào.

Ở trong tay Đạo Tông, nó không phải nhánh công pháp chủ tu, đơn thuần là một loại bí pháp dùng để trừ tà, c·hết thay khi bị dính nguyền chú. Hoặc là công pháp quần công để cân bằng về số lượng.

Nhưng theo ký ức của Đạo Tông đệ tử mà Trương Dạ hấp thụ, công pháp chủ tu của bọn họ là chủ tu linh hồn, đem linh hồn tu lên một cấp độ cao hơn cả chân khí. Dựa vào đó, một khả năng nhỏ được Trương Dạ ngấm ngầm suy đoán, mọi bí pháp tuyệt học của Đạo Tông đều tương liên nhất định với linh hồn.

Nếu Tẩu Vi Phân Thân chỉ giới hạn trong 30 phút mà bòn rút linh hồn hắn một ít bằng phương pháp tạm thời. Vậy khả năng cao, phần hồn đó dùng để duy trì thời lượng tồn tại của phân thân.

Nên, Trương Dạ quyết định đi trước một bước để xác thực suy đoán, vì đường hắn đi không phải lúc nào cũng được trải thảm đỏ, bắt buộc phải đâm đầu vào chỗ c·hết để tìm ra sinh lộ.

"Nhưng mà thực lực giảm sút còn Hậu Thiên ngũ trọng thì làm ăn gì đây? Chưa kể, ba ngày thọ nguyên, ngươi xử lý thế nào?" Minh Thiên nhìn Trương Dạ có chút ái ngại hỏi.

ẦM XÈO!

Chỉ thấy Trương Dạ chen ngang, tay phải đưa về trước, một cỗ lực hút bá đạo lập tức từ tay hắn điên cuồng kéo lấy kiếp vân xuống dưới.

"Chẳng phải độ kiếp hoàn tất là cả ba đều có Tiên Thiên chi khí rồi sao?"

"Ngươi lẽ nào.. muốn dùng cách đó?"

Đan điền sôi sục lên, chân khí tán loạn đầy cơ thể như đang trong quá trình thay da đổi thịt. Đồng thời vận chuyển Vô Tự Ma Kinh, linh khí bên ngoài ào ạt tràn vào các đường kẽ lông tơ ngóc ngách cơ thể.

Sở hữu cơ thể Tiên Thiên, cả ba không có lý do gì là không thể chịu đựng được năng lượng của Tiên Thiên chi khí nằm trong đan điền.

Nhưng Trương Dạ vốn đã từng thăng Tiên Thiên một lần, hắn không muốn phải đi đường phổ thông một cách nhàm chán.

Hắn muốn lần nữa, dùng Tiên Thiên chi khí lấp đầy toàn bộ thân thể thay cho chân khí biến dị của hắn!

Sấm sét, phù văn lôi triện trên trời hiển hiện, toàn bộ đều bị dị năng của hắn hút vào. Lốc xoáy cuồng phong vũ bão đi tới, cũng bị lực hút kinh khủng của Trương Dạ cưỡng ép thôn phệ lấy.

Cơ thể Trương Dạ phình to từng đợt rồi lại móp méo dị dạng, khiến hắn trông chả còn giống con người.