Địa bàn bọn anh khổ tâm kinh doanh bị người khác cướp mất, mấu chốt là vẫn không đánh thắng người ta, chỉ có thể từ bỏ bảo địa này, ai về nhà nấy.
Ba đại thủ lĩnh Hắc Lang, Ảnh Hạt và Ma Xà đứng dậy, dặn dò đối với thủ hạ của mình.
Rừng cây có gai đen lớn như vậy, bên trong mọc đầy quả dị năng, đối phương chỉ có mười một người, khó tránh khỏi sẽ có phòng thủ chỗ sơ hở, nói không chừng sẽ có người sinh ra tiểu tâm tư trộm quả dị năng.
Họ thật bị Chu Dương làm kinh hãi, tuyệt đối không dám dâng lên một chút tiểu tâm tư.
Sợ nhất chính là có người không quản được mình, lén lút chạy vào trộm quả dị năng, không bị Chu Dương bắt được thì thôi, nếu lỡ bị bắt được, ngược lại khai mình ra, thật là kho ở giữa sạch Hoàng bùn, không phải cứt cũng là cứt.
Họ cũng sợ hãi, cho họ mười cái lá gan cũng tuyệt đối không dám tới gần tên sát tinh Chu Dương này.
Mọi người không khỏi gật đầu một cái, ngay cả thủ lĩnh của ba tổ chức lớn cũng không phủ nhận, xem như thầm chấp nhận chuyện này.
Chu Dương không nhận tiểu đệ, họ thì có biện pháp gì.
Đoàn người tập hợp lại trước lửa trại, ăn thức ăn, không biết là ai tinh mắt, nhìn thấy cách đó không xa đang có một bóng người chạy như điên về phía này.
Có người cầm lấy ống nhòm, hướng về phương xa nhìn ra xa, thét ra một tiếng kinh hãi.
Không đợi người này nói xong, đầu lại lần bị nữa vỗ một cái.
Người vừa mở miệng vội vàng ngậm miệng lại, Chu Dương ở trong lòng họ chính là ám ảnh khó phai mờ.
Nhưng mà, người phụ nữ không né tránh họ, ngược lại chạy thẳng về hướng này.
Thật xinh đẹp!
Từ lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ này, họ chỉ biết thán phục, đối phương ăn mặc lộ ra phong cách cổ xưa, gương mặt tinh xảo, khí chất siêu phàm ký thoác tục, giống như tiên tử hạ phàm.
Chỉ riêng dung mạo này đã khiến người tâm động, trong lòng lần nữa khó có thể ức chế ý nghĩ muốn thu cô vào trong phòng.
Nhưng mà, câu nói tiếp theo người phụ nữ giống như giội cho cho bọn anh một chậu nước lạnh.
Mọi người vừa nhìn thấy dáng vẻ của Chu Dương, suýt nữa sợ đái cả ra quần, người vừa mới dâng lên ý đồ bất chính thì mồ hôi lạnh trên trán chảy ra.
Thiếu một chút, thiếu một chút lại gây họa.
Họ thật dài thở ra một hơi.
Mấy người rất là nhiệt tình, cuối cùng thủ lĩnh của ba thế lực lớn quyết định tự mình đưa người này đến rừng cây có gai hắc.
Dĩ nhiên là muốn lấy lòng Chu Dương, mượn cơ hội giành công.
Khoảng cách năm dặm không xa, vừa vặn đi hơn 10 phút đã tới mục đích, nhưng họ tìm một vòng lại không thấy tung tích Chu Dương đâu.
Liều mạng đi tới rừng cây có gai, không nhìn không rõ, vừa nhìn giận đến suýt nữa phun một ngụm máu ra.
Rừng cây có gai đâu đâu cũng có cỏ dại mọc lên, mỗi cây đều cao bằng đầu người, mấu chốt nhất là những quả dị năng trên cây đã còn, ngay cả một đóa hoa cũng không lưu lại, đuổi tận giết tuyệt.
Đến mức nhạn qua nhổ lông à...
Người đã đi rồi?!
Dương Tuyết Mạn giận đến hung miệng nhấp nhô, tâm trạng thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Chu Dương, cho dù anh có chạy trốn tới chân trời góc biển, tôi cũng sẽ tìm ra anh!
Mới sáng sớm Chu Dương đã bị tiếng ồn ào làm tỉnh giấc, từ trong phòng đi ra, nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy rất nhiều giáp trùng lớn nhỏ màu đen, như thủy triều hướng về Batmobile.
Số lượng thật nhiều!
Chúng điên cuồng đánh vào Batmobile, tuy rằng hiệu quả không tốt, nhưng được cái số lượng nhiều, con trước hi sinh, con sau tiếp bước.
Batmobile bắt đầu biến dạng, lại nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu, quá trình này liên tục tái diễn.
Đương nhiên, T-1000 không phải đồ chơi, nó nắm giữ đơn khôn và năng lực phán đoán giản trí, tự chủ tiến hành biến hóa, hai bên mọc ra cái cánh hình lưỡi dao hẹp dài, cắt chém Hắc Giáp Trùng gặp phải ven đường.
Mặc dù có Hắc Giáp Trùng nhào lên thân xe, T-1000 toàn thân sẽ mọc đầy gai nhọn, giống như là 1 con nhím, đến một chết một.
Bên ngoài rốt cuộc là tình huống gì?
Một Động Sát Chi Nhãn vừa mới bay ra ngoài, đã bị giáp trùng màu đen nhảy lên thôn phệ.
Ông nội mày chứ!
Cả Động Sát Chi Nhãn cũng dám ăn, con sâu nhỏ chán sống!
Chu Dương nói rõ to, lòng bàn tay nhiều hơn một cái ván trượt, chính là ván trượt Lục Ma, mình lấy được quá nhiều đồ tốt, suýt nữa quên bảo bối này.
Cửa ở trên đầu mở ra, Chu Dương chân đạp ván trượt Lục Ma vọt lên.
Từng con giáp trùng màu đen nhào về phía Chu Dương.
Tiện tay ném Nhị Ngốc từ không gian sủng vật ra, hướng về phía bầy trùng xa xa.
???
Hắc Giáp Trùng lập tức thay đổi mục tiêu, bổ nhào về phía Nhị Ngốc mặt còn đang ngơ ngác.
« Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ thuần long, độ tiến nhiệm vụ 3/9. »
Đã được một phần ba, cố lên Nhị Ngốc, tao xem trọng mày.
Hai ngu B lúc ban đầu lớn hơn một vòng, nhìn qua giống như là một con nghé con, hiện tại lại muốn cho nó ôm khó khăn.
Từng Hắc Giáp Trùng đánh tới, đụng phải vảy màu đen trên thân Nhị Ngốc tạo ra tiếng leng keng, Nhị Ngốc mở cái miệng lớn ra, gào một tiếng.
Một tiếng gào vang ra xa, toàn bộ bầy trùng gì đó cũng vì vậy hơi ngưng lại, toàn bộ nằm trên đất, không dám nhúc nhích.
Đẩy kim phiếu các truyện sau nhận ngay mã giảm giá:
Phòng Giam Siêu Quái Vật (Bản Dịch)
Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Bản Dịch)
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du (Bản Dịch)
Đẩy 30KP - nhận ngay mã giảm 25% các truyện của team TTTV
Đẩy 100 KP - nhận ngay mã giảm 30% các truyện của team TTTV
Đẩy KP ghi kèm tên truyện muốn nhận Mã giảm giá.