Hắn ta không sợ rằng Thái Dương Chân Hoả sẽ làm tổn thương đến Chu Dương, dù sao thì, đây là điều mà ngay cả Hồng Quân và Ma Tổ La Liên, những người đã trở thành Sáng Thế Thần, còn không thể làm được, chứ đừng nói đến mấy con Kim Ô nhỏ bé với thực lực của Kim Tiên kia.
Làm như vậy là vì sợ làm cho Đại Ma Vương Chu Dương tức giận, những người anh em mà hắn ta khó khăn lắm mới gặp lại được nếu bị Chu Dương quét sạch chỉ trong một chiêu, tất cả họ đều hết, thì hắn ta còn chẳng có chỗ để nôn ra máu.
“Thân là Kim Ô, lại đi bảo vệ một người ngoài, bất kể thân phận của ngươi như thế nào, cho dù ngươi...” Còn chưa kịp nói xong, Lục Áp Đạo nhân đã bay tới, tát vào miêng Lão Lục đang nói bay ra xa.
Mười con Kim Ô mới chỉ còn nhỏ, thực lực mới chỉ là Kim Tiên, còn Lục Áp Đạo nhân thì đã là thực lực Chuẩn Thánh, chênh lệch thực lực quả thực là quá lớn.
Bắt nạt bọn họ chỉ là bắt nạt bọn trẻ em.
“Nếu không muốn chết thì câm miệng!”
“Các ngươi biết hắn là ai không? Thánh Nhân sao? Đã có ít nhất năm Thánh Nhân đã chết trong tay hắn rồi đấy, còn có Hồng Quân, người đã đột phá từ Thánh Nhân lên Sáng Thế Thần, các ngươi có tư cách gì so với hắn chứ?”
Mười con Kim Ô đều sững sờ? Lục Áp Đạo nhân nói, phàm nhân này là cường giả vượt qua cả Thánh Nhân sao? Hồng Quân trở thành Sáng Thế Thần, còn bị hắn giết chết rồi.
Trên đời còn chuyện gì nực cười hơn thế chứ?
“Một con người! Cũng dám so sánh với Hồng Quân..”.
“Ngươi dám ra tay với Kim Ô bọn ta sao, ngươi đang muốn chết có phải không!” Chín con Kim Ô còn lại vô cùng tức giận, lần lượt ra tay đánh về phía Chu Dương.
Chín đốm Thái Dương Chân Hoả ngưng tụ thành một đốm, tạo thành một đốm Thái Dương Chân Hoả cực lớn không gì sánh được, mạnh mẽ bay xẹt qua phía Chu Dương.
“Một đám ngu xuẩn!”
Lục Áp Đạo nhân bày ra dáng vẻ bất lực không thể ngăn cản được, tông mạnh vào đốm Thái Dương Chân Hoả kia, ngay lập tức dập tắt ngọn lửa.
Phá vỡ Thái Dương Chân Hoả, Lục Áp Đạo nhân lại lao đến chín con Kim Ô kia, mỗi khi hắn ta giơ tay lên, chắc chắn sẽ đánh ngã một con Kim Ô, khiến nó mất sức phản kháng.
“Ngươi thân là Kim Ô, lại liên hợp với loài người để bắt nạt đồng tộc của mình, ngươi là đồ phản bội!”
Họ không có sức phản kháng trước Lục Áp Đạo nhân, dễ dàng bị đánh ngã.
Ngay cả đến Bản Tôn cũng không bỏ qua.
Lục Áp Đạo nhân không trả lời, nếu hắn ta không ra tay, không chỉ một Tam Vượng Kim Ô sẽ chết, mà tất cả các Tam Vượng Kim Ô.
“Xin chủ nhân hãy thủ hạ lưu tình!”
“Ta cũng muốn giữ lại huyết thống của Tam Vượng Kim Ô.”
“Ngươi đừng quên mục đích đến đây lần này!”
Chu Dương gật đầu, ánh mắt lướt qua các Kim Ô một lượt, cuối cùng hắn nhìn về phía Thất Muội của Kim Ô Tộc mà hắn đã nhìn thấy đầu tiên.
Trong số Thập Đại Kim Ô chỉ có ba người là nữ, Thất Muội của Kim Ô Tộc là có ngoại hình đẹp nhất.
“Từ nay cứ để nàng ấy đi theo ta!” Chu Dương nói với Lục Áp Đạo nhân.
“Lão Thất, còn không mau cảm tạ chủ nhân! Đây là phúc phận mà ngươi không thể cầu được đâu!” Kim Ô Lão Thất bày ra vẻ mặt không muốn, muốn mở miệng để nói lời cự tuyệt.
Tuy nhiên, Chu Dương đã không cho nàng ấy cơ hội, trực tiếp khiêng đi.
“Đồ khốn nạn nhà ngươi!”
Tám Kim Ô còn lại chỉ có thể ở một bên mà gào thét, đã mất đi sức phản kháng.
Khi họ nhìn Lục Áp Đạo nhân, ánh mắt như đang thở ra lửa.
Lục Áp Đạo nhân nở một nụ cười khổ tâm, cũng không tiếp tục giải thích.
Nhất định hắn ta sẽ tìm cách thay đổi kết cục đã định sẵn này, chẳng hạn như: đầu tiên nghĩ cách để diệt trừ Đại Bôn.
“Tên khốn này! Các ngươi đi thỉnh cầu Phụ Vương ra tay đi! Chờ khi bọn họ khôi phục lại khả năng hoạt động, từng người một nhanh chóng lao về phía Tộc Địa, bất kì kẻ nào bắt nạt được Tam Vượng Kim Ô thì đều nhất định sẽ phải trả giá.”
“Chủ nhân, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo ?” Lục Áp Đạo nhân lại biến thành hình dáng Tam Vượng Kim Ô, cõng Chu Dương và Thất Muội, bay lên trên chín tầng trời.
“Đi đến chỗ Nhân tộc xem thử!”
Hắn ta là con người!
Sớm đã nghe nói rằng môi trường sống của con người ở thời cổ đại rất nguy hiểm, trở thành thức ăn của muôn loài, nếu đã đến được đây, hắn ta không thể ngồi yên không lo được.
Cái gì? Ngươi nói rằng ảnh hưởng đến thời không sao? Chu Dương hoàn toàn không quan tâm.
Hắn và những người xung quanh đều có nơi trú ẩn của riêng mình, dù có bão tố thời không hay hiệu ứng bươm bướm cũng không cần phải sợ hãi.
Đối với những người khác thì sao?
Chuyện này liên quan gì đến bản thân chứ? Chu Dương hắn chỉ muốn làm những chuyện mình muốn mà thôi.
“Được thôi!”
Lục Áp rất nghe lời, đưa Chu Dương về phía nơi ở của loài người trong trí nhớ của mình.
“Ngươi không phải Tam Ca của ta sao? Tại sao lại muốn giúp đỡ loài người?”
“Loài người, nếu ngươi dám giết Lục Ca thì ngươi chính là kẻ thù truyền kiếp của Kim Ô Tộc, ngươi tiến vào tổ địa của loài người, thì chỉ sẽ đem đến tai hoạ cho bọn họ mà thôi.”
Nàng biết sau khi các anh, chị, em của mình có thể phục hồi trở lại, nhất định sẽ báo thù.
Nếu thật sự đến được tổ địa của loài người, những người này cũng sẽ bị liên lụy.
Thất Muội của Kim Ô Tộc tính tình rất tốt, vẫn có thể lo lắng cho loài người.
Một nụ cười hiện trên khuôn mặt của Chu Dương, tình cảm của hắn dành cho nàng đã được nâng cao rất nhiều.
“Thất Muội, ngươi không cần lo lắng chuyện đó! Trên đời này không ai có thể làm tổn thương chủ nhân!”
Câu nói này của Lục Áp Đạo Nhân lộ ra mười phần tự tin.
Sáng Thế Thần!
Đây là sức mạnh tối cao trong thiên hạ, không ai có thể địch nổi.